They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đám cưới tôi mẹ không thèm có mặt
ưới tôi mẹ không đến dự, bỏ mặc gia đình nhà bác lo toàn bộ. Điều này làm tôi thấy có lỗi với bác vì mẹ đã không cảm ơn gia đình bác mà còn lôi ra oán trách.
Ba mẹ ly dị khi anh em tôi còn nhỏ, mẹ đi thêm bước nữa để tìm bờ vai che chở trong lúc một nách 2 con, vài năm sau ba cũng cưới vợ khác. Ba hiền lành nhưng lại sa vào rượu chè, không lo làm việc nên giờ vẫn tay trắng. Từ nhỏ do không được sống cùng nên tình cảm dành cho ba không nhiều, ông cũng chưa từng thể hiện trách nhiệm với anh em tôi vì ông còn lo thân mình chưa xong. Tôi không hề buồn hay oán trách gì, chỉ mong ông tu chí làm ăn, lo cho gia đình riêng là đủ rồi.
Về phía mẹ, sau khi lấy dượng đã sinh thêm một đứa con, mọi tình cảm lúc này đều dành hết cho em tôi. Có một điều tôi không hiểu tại sao từ nhỏ đến lớn mẹ không hề dành tình cảm cho tôi. Lúc chưa có em, mẹ thương anh trai tôi nhiều hơn.
Sống trong cảnh mẹ và dượng suốt ngày mâu thuẫn, người bác có ý định rước tôi về nuôi. Tôi rất mừng, mẹ thấy tình hình không ổn nên cũng đồng ý cho tôi đi. Nhà bác gần nhà mẹ nhưng vì lúc đó tôi còn nhỏ, bác lại không muốn tôi về nhà nên khoảng một tháng tôi mới được về thăm nhà một lần. Bác rất thương, lo cho tôi đầy đủ nhưng bác không cho tôi có được hơi ấm của người mẹ, tôi ở nhà bác chỉ lo học thôi.
Mẹ không thương tôi nhưng tôi rất thương bà. Tôi ở nhà bác mà lòng chỉ hướng về mẹ, đến giờ điều này vẫn làm tôi thấy có lỗi với bác nhiều. Cuộc sống cứ thế trôi đi, lớn lên tôi có thể tự chạy xe về thăm nhà bất cứ lúc nào nhưng tính tình mẹ ngày càng khó hiểu. Cuộc sống mẹ rất sung túc nhưng không thấy hài lòng, đối với mẹ tiền là quan trọng nhất và mẹ rất sợ nghèo.
Mỗi khi gặp vấn đề gì phải chi tiền là y như rằng mẹ vật vã, khổ sở, hết chửi người này đến người khác, lôi những chuyện cũ rích ra kể lể. Mẹ lại rất hào phóng với bản thân, mua sắm không tiếc tay. Hôn nhân của mẹ vẫn vậy, hôm nay vui vẻ ngày mai lại chửi nhau. Do sống cảnh như vậy nên tính tình anh trai tôi cũng bị ảnh hưởng nhiều, anh lầm lì ít nói.
Cưới tôi mẹ không đến dự, bỏ mặc gia đình nhà bác lo toàn bộ. Điều này làm tôi thấy có lỗi với bác vì mẹ đã không cảm ơn gia đình bác mà còn lôi ra oán trách. Giận mẹ nhưng nghĩ dù sao cũng là mẹ con nên tôi cố gắng làm hòa, mối quan hệ đang bình thường thì tôi có thai. Bà lại lạnh lùng bảo tôi bỏ, tôi khóc hết nước mắt vì điều này, bản thân có công ăn việc làm ổn định, từ lúc lấy chồng mẹ cũng không cho tôi được cái gì hoặc quan tâm bên chồng tôi như thế nào cơ mà. Tôi nghĩ chắc tại mẹ muốn tôi học cao, sợ chuyện con cái sẽ khó khăn.
Tôi vẫn quyết sinh con và thi cao học, trong mấy năm tôi và mẹ chẳng nói chuyện với nhau. Rồi tôi lại làm hòa, chủ yếu muốn gần gũi để mẹ đỡ buồn, nghe giải tỏa bức xúc trong cuộc sống của mẹ thôi. Vậy mà mẹ đối với tôi rất khắc nghiệt, không xem tôi là con.
Bao lâu nay mẹ vẫn không cảm nhận tình cảm của tôi dành cho, trong khi mọi người xung quanh ai cũng quý mến tôi thì mẹ lại đối xử như vậy. Tôi có nên bỏ mặc mối quan hệ này tới đâu thì tới không. Đến giờ phút này tôi thấy sự yêu thương dành cho mẹ vô ích, mẹ mãi mãi không hiểu và cũng không cần. Tôi không muốn yêu thương mẹ nữa nhưng lại không muốn lỗi đạo làm con.
Hoa
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)