A book is a garden, an orchard, a storehouse, a party, a company by the way, a counsellor, a multitude of counsellors.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 129
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2153 / 21
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 95: Hỏa Thiêu Không Ngừng
âm tình ưu thương lan tràn trong lòng mọi người, trên bầu trời trăng sáng sao thưa, gió nhẹ thổi thật ôn nhu, đây vốn là một ban đêm tường hòa mà xinh đẹp, lại bị nhiễm huyết tinh như thế.
Đường Liệp ở trong đám người tìm được Yến Nguyệt, nhẹ nhàng ôm đầu vai của nàng, Yến Nguyệt rốt cuộc khống chế không nổi tâm tình của mình, nằm trong lồng ngực Đường Liệp khóc nức nở, hai trăm ba mươi bảy, hai trăm ba mươi bảy tính mạng trong nháy mắt đã toàn bộ biến mất.
Đường Liệp thấp giọng nói: “ Người chết không thể sống lại, muội cũng không cần phải khổ sở như vậy.”
Yến Nguyệt nức nở nói: “ Muội thật có lỗi và Tang Ba Giai ma ma, muội vốn được bà nhắc nhở…”
Lúc này, tên nam tử trẻ tuổi bị Đường Liệp bắt được khi nãy mang theo hơn mười đồng bạn đi tới trước người Yến Nguyệt, lớn tiếng nói: “ Chủ nhân, chúng ta nên báo thù cho những người đã chết đi!” Vẻ mặt hắn có chút kích động, trong đôi mắt che kín tơ máu.
Tâm tình của Yến Nguyệt vẫn đang trong bi thống cực độ, trong lúc nhất thời chẳng biết nên đối đáp như thế nào.
Đường Liệp giao Yến Nguyệt cho Huyên nhi và tiểu công chúa, đôi mắt rực sáng nhìn mọi người nói: “ Thù nhất định phải báo, nhưng việc cấp bách là phải trọng chỉnh gia viên, an táng thi thể thân nhân.”
Nam tử trẻ tuổi kia cả giận nói: “ Ngươi là thứ gì vậy? Dựa vào cái gì ở chỗ này khoa tay múa chân?”
Tiểu công chúa nghe được hắn nhục mạ Đường Liệp, cả giận nói: “ Ngươi là tên lấy oán trả ơn, nếu không phải Đường Liệp tới hỗ trợ, chỉ sợ các ngươi đã chết hết!” Những lời này của nàng như chọc phải tổ ong vò vẽ, đám người bị cừu hận làm choáng váng đầu óc tất cả đều xúm lại.
Nam tử trẻ tuổi kia khàn giọng kêu lên: “ Nạp Đạt Nhĩ thảo nguyên chúng ta vốn có cuộc sống an nhàn nhất, từ khi các ngươi đi vào mới đưa tới tử vong mà máu tanh, tất cả mọi thứ đều do các ngươi tạo thành!”
Đường Liệp nghe được hắn ngậm máu phun người, trong lòng không khỏi phẫn nộ lên, lạnh lùng nói: “ Nếu không phải nể tình Yến Nguyệt, ta cũng không thèm trông coi nhàn sự của các ngươi!”
Yến Nguyệt rưng rưng nói: “ Mục Nhĩ Cân, các ngươi không được tranh chấp nữa, Đường Liệp là bằng hữu của ta, bọn họ là đến trợ giúp chúng ta đó.”
“ Uổng cho lão chủ nhân đối đãi ngươi như thế, ngươi lại nói chuyện cho người ngoài!” Mục Nhĩ Cân kêu to lên, phía sau lại có một người nói: “ Nói không chừng cô ta đã sớm cùng gian phu thông đồng một phương, mưu đoạt gia sản lão chủ nhân!” Nghe lời đầu độc, đám mục dân xúc động liền phẫn nộ lên.
Huyên nhi nhìn thấy tâm tình của bọn họ ngày càng kích động, rất có vẻ sẽ khống chế không nổi, lăng lẽ nói với Đường Liệp: “ Chúng ta nên rời đi trước nơi này, để tránh phát sinh xung đột không đáng?”
Đường Liệp gật đầu, ôm vòng eo nhỏ nhắn của Yến Nguyệt, nhẹ giọng nói: “ Chúng ta đi về trước, chuyện này sau này trở lại giải thích!”
Mục Nhĩ Cân hét lớn: “ Hôm nay không nói rõ ràng, các ngươi một người cũng không được đi!”
Đường Liệp bỗng nhiên thình lình quay đầu lại, trong đôi mắt ẩn hiện sát khí, Mục Nhĩ Cân nhìn thấy rõ ràng, không khỏi một trận hết hồn.
Đường Liệp gằn từng chữ: “ Hôm nay ai dám ngăn trở ta, ta liền cho hắn mất mạng tại chỗ!” Nói xong câu đó, nắm tay Yến Nguyệt đi thẳng vào trong đám người.
Mục dân mặc dù tâm tình kích động, nhưng đúng là khiếp sợ uy thế của Đường Liệp, Đường Liệp đi đến đâu bọn họ đều dạt ra nhường đường đến đó.
Đoàn người vừa rời khỏi Liệp Yến mục trường, thân thể của Yến Nguyệt mềm nhũn, nàng đã ngất đi, Đường Liệp ôm thân thể mềm mại của nàng, biết nàng bởi vì thương tâm quá độ, hơn nữa bị tộc nhân hiểu lầm, cho nên mới ngất xỉu, bèn đưa Yến Nguyệt giao cho Huyên nhi và tiểu công chúa chiếu cố, hạ lệnh nói: “ Mọi người nghe lệnh, lập tức rời khỏi Liệp Yến mục trường, trên đường không được ngừng lại.”
Có lẽ tràng cảnh Đường Liệp và thuộc hạ cường hãn giết địch làm cho đám mục dân kinh sợ, trên đường cũng không gặp phải sự ngăn chặn truy kích của bọn họ, thuận lợi về tới doanh địa của mình.
Sau khi rửa mặt qua loa, Đường Liệp triệu tập mọi người đến doanh trướng, Yến Nguyệt sau khi tỉnh dậy được Huyên nhi và tiểu công chúa dìu đỡ cũng đi vào trong trướng.
Đường Liệp nói: “ Trước đây ta chưa bao giờ nghe nói qua nơi này có Cổ Liệt tộc nhân lui tới!”
Lộ Bỉ Lợi nói: “ Chủ nhân nói không sai, căn cứ theo hiểu biết của ta, Cổ Liệt tộc nhân chưa từng quấy rầy qua mục dân của Nạp Đạt Nhĩ bình nguyên, còn nữa, cuộc sống của bọn họ cách nơi này rất xa, rất khó tưởng tượng bọn họ chỉ vì cướp đoạt mà vượt núi băng ngàn ngàn dặm đi tới nơi này.”
Đường Liệp cười khổ nói: “ Chẳng lẽ quả thực đám thú nhân này là do chúng ta đưa tới sao?”
Trải qua thời gian ngắn nghỉ ngơi, tâm tình của Yến Nguyệt đã bình phục rất nhiều, nàng nhẹ giọng nói: “ Lúc Tang Ba Giai ma ma lâm chung từng mang muội đi gặp một vị tiên tri, bà ta từng nói qua hắc ám rất nhanh sẽ bao trùm khắp thảo nguyên…”
Đường Liệp có chút ngạc nhiên “ nga” một tiếng, từ lời tiên đoán của Tuệ Vân đại tế ti là hắn sẽ đến, hắn đối với chuyện huyền bí này đã không còn cảm thấy kỳ lạ nữa.
Yến Nguyệt nói: “ Lời tiên đoán của vị tiên tri kia là Tang Ba Giai ma ma sẽ chết, sau khi trở về ma ma liền bắt đầu chuẩn bị tang lễ của chính mình.”
Đường Liệp thấp giọng nói: “ Có cơ hội ta thật rất muốn nhận thức vị cao nhân này một chút.”
Yến Nguyệt nói: “ Bà ấy ở Hắc Thạch Tháp cách nơi này ba trăm dặm! Tang Ba Giai ma ma nói qua, nếu ta gặp phải phiền toái không xử lý được, thì đi đến đó tìm bà.”
“ Ta bồi muội đi!” Đường Liệp liền nhận nhiệm vụ này.
Bởi vì lo lắng Cổ Liệt tộc thú nhân sẽ trả thù, lần này Đường Liệp chỉ đi cùng Yến Nguyệt, giao mục trường cho Lâm Tái và Huyên nhi trông nom, khi màn đêm buông xuống liền cùng Yến Nguyệt ra đi.
Khí trời trên thảo nguyên thường hay thay đổi, vừa rồi còn là bầu trời đêm đầy sao thật trong sáng, đột nhiên trở nên u ám, Yến Nguyệt ngẩng đầu nhìn tầng mây càng lúc càng thấp, nhẹ giọng nói: “ Không hay, chỉ sợ có gió to đến đây, chúng ta nên tìm một chỗ tránh né trước.”
Đường Liệp gật đầu, tìm một gò đất cản gió, trước dùng mao thảm che lại những bộ vị trọng yếu của tuấn mã, sau đó dựng trướng bồng, trướng bồng vừa mới dựng xong, thì mưa đá như những quả bóng bàn từ trên trời đã giáng xuống.
Hai người chui vào trong trướng, Yến Nguyệt từ khe hở trong trướng nhìn thấy mưa đá không ngừng rơi xuống bên ngoài, trái tim rối loạn chưa từng có, buồn bã nói: “ Tang Ba Giai ma ma nếu linh thiêng, nhìn thấy mục trường trở thành như thế này, nhất định sẽ không nhắm mắt.”
Đường Liệp nhẹ nhàng nâng vùng cằm mềm mại của nàng lên: “ Yến Nguyệt, có một số việc không phải ta và muội có khả năng thao túng, đã chuyện phát sinh, chúng ta có khả năng làm được chỉ là tận lực đem những tổn thất giảm đến thấp nhất.”
Yến Nguyệt ôn nhu gật đầu.
Đường Liệp hôn lên đôi môi anh đào của nàng, bàn tay thăm dò vào bên trong vạt áo, vuốt ve da thịt ôn nhuyễn co dãn của Yến Nguyệt, nhẹ giọng nói: “ Bên ngoài mưa đá càng dày đặc, có phải chúng ta nên làm chút gì đó qua thời gian không?”
Yến Nguyệt đỏ mặt cúi đầu xuống, thân thể mềm mại bị Đường Liệp đặt dưới thân, không bao lâu trong lều vải truyền ra tiếng rên rỉ mê người đầy thê uyển của nàng.
Cuồng loạn qua đi, mưa đá bên ngoài cũng thần kì ngừng lại, dường như lão thiên gia đang tận tâm an bài cơ hội triền miên cho bọn họ.
Bầu trời phương xa đã lộ ra một tia màu xám xanh, ánh bình minh đã đến.
Nhân dịp Đường Liệp đi dẫn ngựa, Yến Nguyệt lặng yên sửa sang lại quần áo, nhìn thấy vẻ mặt cười xấu xa của Đường Liệp, nhịn không được nhéo lên cánh tay hắn một cái: “ Tên vô lại!” Trong đó ẩn chứa tình ý không nói cũng hiểu.
Trận mưa đá thật to này đã làm chậm trễ hành trình của bọn họ, mãi đến ban đêm hôm đó mới đi đến Hắc Thạch Tháp mà Yến Nguyệt đã nói.
Hắc Thạch Tháp cao ước chừng mười thước, có ba tầng, tất cả đều là do thiên nhiên tạo thành, cô linh linh đứng vững trên thảo nguyên, phía trước là một cổng vòm do đá xây nên, dùng ba cây trụ đá thiên nhiên dựng lên.
Đường Liệp nhìn cảnh tượng có chút quỷ dị trước mắt, trong lòng một trận sợ hãi, chẳng lẽ vị tiên tri trong miệng Yến Nguyệt lại cư ngụ trong hoàn cảnh ác liệt này?
Yến Nguyệt nắm tay Đường Liệp đi qua cổng vòm, đi tới trước Hắc Thạch Tháp, cất cao giọng nói: “ Lão tiền bối, nghĩa nữ của Tang Ba Giai ma ma Yến Nguyệt cầu kiến.” Lời của nàng vang xa trên cánh đồng bát ngát, hồi lâu cũng không nghe có người đáp lại.
Đường Liệp thấp giọng nói: “ Đại khái chắc là bà ấy đã đi ra ngoài du ngoạn rồi, chúng ta vào xem!” Hắn đang muốn hướng Hắc Thạch Tháp đi đến, một thanh âm khàn khàn già nua nói: “ Người tuổi trẻ, ngươi tự mình đi đến!”
Đường Liệp nao nao, không nghĩ tới vị tiên tri kia dĩ nhiên đang ở trong Hắc Thạch Tháp, hắn nửa tin nửa ngờ hỏi: “ Ngài đang bảo ta?”
“ Không phải ngươi còn có người nào?”
Đường Liệp càng tò mò, rõ ràng mình chưa bao giờ tới nơi này, lần này đến đây cũng là đi cùng Yến Nguyệt, vì sao vị tiên tri mở miệng liền bảo mình đi vào, chẳng lẽ bà ấy đã sớm đoán ra mình sẽ đến?
Đường Liệp hướng Yến Nguyệt nhỏ giọng nói: “ Muội ở lại chỗ này chờ ta, ta vào xem!”
Yến Nguyệt nhẹ gật đầu, nàng cực kỳ tín nhiệm vị tiên tri này, cũng không lo lắng vấn đề an toàn của Đường Liệp.
Đường Liệp cẩn thận đi vào bên trong Hắc Thạch Tháp, trước mắt trở nên đen kịt một mảnh, hắn lớn tiếng nói: “ Tiền bối, ta đến đây, có lẽ ngài nên hiện thân gặp ta đi!”
Vị tiên tri phát ra một tiếng cười quái dị, hồi lâu mới nói: “ Ngươi này hỗn tiểu tử, có biết vì sao ta phải gọi ngươi tới hay không?”
Đường Liệp lắc đầu, lập tức nghĩ tới ở đây tối đen vô cùng, vị tiên tri chưa chắc có thể nhìn thấy được động tác của mình, mở miệng nói: “ Không biết.”
Tiên tri thở dài một hơi nói: “ Có một số việc trên trời đã sắp xếp, chính như là hắc ám sẽ có một ngày bao phủ Nạp Đạt Nhĩ bình nguyên, cho dù chúng ta muốn ngăn trở cũng đành bó tay không làm gì được.”
Đường Liệp cười nói: “ Tiên tri nói quá thâm ảo, có thể nói rõ ràng hơn một chút không?”
“ Ta mặc dù không biết hắc ám của Nạp Đạt Nhĩ bình nguyên có phải là do ngươi mang đến hay không, nhưng ta có thể cảm thấy được, ngươi có thể quét sạch được toàn bộ hắc ám ở trên phiến đại lục này, ngươi là vị cứu thế của phiến đại lục này đó.”
Đường Liệp thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, lại là câu nói cũ rích kia!
Tiên tri tựa hồ hiểu được suy nghĩ trong lòng Đường Liệp, lạnh lùng nói: “ Ngươi đang cười nhạo ta?”
“ Không dám!” Đường Liệp lúc này mới ý thức được đối phương đích xác có khả năng cảm giác được tâm tình của người khác.
“ Tang Ba Giai mục trường lọt vào sự tàn sát đó cũng chỉ là sự bắt đầu!”
Trong lòng Đường Liệp trở nên ngưng trọng, hắn căn bản không có nhắc tới chuyện Liệp Yến mục trường với đối phương, tiên tri cũng đã biết được toàn bộ, quả nhiên không cô phụ tên tiên tri.
“ Thảm kịch sẽ liên tiếp phát sinh, nếu ngươi không đi chủ động đối kháng, liền gặp phải kết cuộc bị hủy diệt!”
Đường Liệp lớn tiếng nói: “ Tiền bối cũng có thể nói cho ta biết nên đi làm như thế nào?”
Vị tiên tri ý vị thâm sâu nói: “ Có chút việc dùng máu tươi ngăn chặn sự giết hại cũng là biện pháp tốt nhất!”
Đường Liệp nao nao, vị tiên tri này chẳng lẽ đang dạy cho mình dùng sát diệt sát, dùng bạo chế bạo?
Vị tiên tri lại nói: “ Hắc Ám chi môn( cánh cửa bóng tối) vừa mở ra, lực lượng của ma quân vượt xa sự tưởng tượng của ngươi, tự giải quyết cho tốt đi!” Thanh âm của bà đã tràn ngập một loại ma lực, Đường Liệp tựa hồ muốn ngủ thiếp đi trong thanh âm của bà, trước mắt đột nhiên xuất hiện một tràng cảnh thê thảm, Yến Nguyệt đang hoảng sợ chạy trốn, phía sau vô số thú nhân dữ tợn đang liều mạng truy đuổi theo nàng, tiểu công chúa và Huyên nhi bỏ chạy hướng không trung, vô số những mũi tên mang theo mùi máu tươi bắn như mưa về phía họ.
“ Không!” Gió lạnh thổi qua, Đường Liệp nhắm nghiền mắt rùng mình một cái, lúc mở mắt, đã phát hiện mình đang ở bên ngoài Hắc Thạch Tháp.
Yến Nguyệt nhẹ nhàng nhắc nhở hắn: “ Đường Liệp, vì sao huynh còn không đi vào?”
Đường Liệp lộ ra một nụ cười cực kỳ miễn cưỡng: “ Ý tứ của tiên tri ta đã minh bạch rồi, chúng ta mau chóng trở về đi thôi.”
Hành trình đi Hắc Thạch Tháp đã để cho Đường Liệp hoàn toàn hiểu được, Cách Lan Đế Á đại lục hoàn toàn không có địa phương nào được yên tĩnh. Dùng sát diệt sát, dùng bạo chế bạo, có lẽ chỉ có cường quyền mới có thể chân chính đặt chân trên phiến thổ địa này, mới có thể bảo vệ được người bên cạnh mình tốt hơn.
Rào chắn của mục trường đã toàn bộ sửa chữa xong, vì đề phòng người ngoài công kích, ở vị trí trọng điểm đã thiết lập những tháp cao, bố trí cung tiễn thủ ngày đêm tuần tra.
Cha con Lộ Bỉ Lợi và Lâm Tái có tác dụng rất mấu chốt, bọn họ am hiểu cách chế tác binh khí và hộ cụ các loại, lúc mới đến đã dựng thành chỗ thợ rèn để chế tạo cho chiến sĩ trong mục trường những trang bị hoàn mỹ nhất.
Đường Liệp nhìn những binh khí do bọn họ chế tạo thành không khỏi tấm tắc tán thưởng: “ Quá tuyệt vời, so với công tượng Bỉ Đặc nhân còn không đạt được tiêu chuẩn như các ngươi.”
Bồ Thị đang ở một bên hỗ trợ làm nguội những binh khí liền kháng nghị nói: “ Chủ nhân, ta cũng ra phần lực rất lớn đó!”
Đường Liệp cười ha ha nói: “ Mỗi người đều có công lao, buổi tối ta mời mọi người uống rượu!”
Lâm Tái đang cầm một bộ hộ giáp mới hoàn thành đi tới bên người Đường Liệp, nhẹ giọng nói: “ Chủ nhân, đây là cha của ta chuyên môn chế tạo bộ hộ giáp này cho ngài.”
Lộ Bỉ Lợi ý vị thâm sâu nhìn con gái mình, kỳ thật bộ hộ giáp này căn bản chính do một tay con gái ông hoàn thành, mình đâu hề giúp qua cái gì, tâm ý của con gái ông ta làm sao mà không biết?
Đường Liệp tiếp nhận hộ giáp, mỉm cười gật đầu: “ Cảm ơn ngươi!”
Lâm Tái vô luận từ phương diện nào cũng đều là một sự giúp đỡ rất tốt lẫn hiếm có, chẳng những am hiểu chế tác binh khí trang bị, càng khó chính là nàng còn có khả năng quản lý siêu nhân, mục trường vô luận là chuyện lớn nhỏ đều căn bản không cần Đường Liệp quan tâm, tất cả đều được nàng xử lý ngăn nắp rõ ràng, rất khó tưởng tượng nếu không có nàng ở bên cạnh hỗ trợ, Đường Liệp sẽ phải bắt đầu làm được từ đâu.
Bồ Thị nói: “ Lâm Tái tổng quản, ngươi không phải cũng đáp ứng làm cho ta một bộ hộ giáp sao?”
Lâm Tái tức giận trừng hắn một cái: “ Gấp cái gì? Ta đáp ứng có nuốt lời bao giờ chứ?”
Bồ Thị hoảng sợ thè lưỡi, Lộ Bỉ Lợi hung hăng vỗ lên đầu của hắn một cái: “ Hỗn tiểu tử, ngoan ngoãn làm nguội đồ vật cho ta, nếu không ngay cả miếng sắt cũng không có phần của ngươi!”
Đường Liệp ra hiệu cho Lâm Tái đi theo hắn ra ngoài, nhìn phương hướng Liệp Yến mục trường thấp giọng nói: “ Gần đây có tin tức của Cổ Liệt tộc nhân không?”
Lâm Tái lắc đầu nói: “ Từ sau đêm giết hại đó qua đi, Cổ Liệt tộc nhân tựa hồ không có xuất hiện qua, cả bên Liệp Yến mục trường cũng không có cử động gì đặc biệt, lúc trước bọn họ kêu gào vì tộc nhân báo thù xem ra chỉ làm cho người ngoài nhìn xem thôi, ta hoài nghi…” Lâm Tái muốn nói lại thôi.
Đường Liệp dùng ánh mắt cổ vũ nàng tiếp tục nói hết.
Lâm Tái nói: “ Ta hoài nghi trong nội bộ Liệp Yến mục trường có gian tế.”
Đường Liệp thở dài nói: “ Ta cũng hoài nghi như vậy, nhưng bây giờ chuyện đã dẹp loạn, ta không muốn tiếp tục nhấc lên phong ba gì, với lại Yến Nguyệt đã quyết định sẽ không tiếp tục hỏi đến chuyện của Liệp Yến mục trường nữa.”
Lâm Tái mỉm cười nói: “ Chỉ mong Yến cô nương có thể quên được mới tốt!”
Lâm Tái do dự một chút lại nói: “ Trước đây vài ngày ta nghe nói Liệp Yến mục trường treo biển bán, bởi vì đã xảy ra sự tình lần trước, mọi người ở phụ cận đã xem nơi đó là điềm xấu, cũng không có người đi chủ động bàn bạc.”
Đường Liệp gật đầu nói: “ Ta mặc dù có chút hứng thú nhưng chỉ sợ bọn họ không chịu bán cho ta.”
Lâm Tái nói: “ Nếu chủ nhân thật sự có ý định muốn mua Liệp Yến mục trường, chúng ta có thể thông qua người trung gian mà mua nó.”
Đường Liệp cười nói: “ Như thế tốt nhất, chuyện này giao cho ngươi đi làm, còn như giá cả, chỉ cần không quá hà khắc, thì không nên so đo cùng bọn họ.” Hắn sở dĩ làm như vậy nguyên nhân trọng yếu là muốn làm cho Yến Nguyệt vui vẻ, từ sau khi Yến Nguyệt bị ép rời khỏi Liệp Yến mục trường, tâm tình thủy chung vẫn buồn bực không vui.
Ở phương xa đột nhiên truyền đến tiếng hoan hô của Huyên nhi: “ Chủ nhân, Nhã đại ca đã trở lại!”
Đường Liệp lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng, Nhã Dịch An trở về đối với hắn mà nói là một tin tức rất tốt, mặc dù hắn ở chung với Nhã Dịch An thì đấu võ mồm không ngừng, nhưng từ trong đáy lòng đã sớm xem hắn là bạn bè cùng chung hoạn nạn thân thiết.
Đi nhanh nghênh đón theo hướng Huyên nhi hoan hô, Huyên nhi vỗ cánh bay lượn giữa không trung, ngón tay chỉ ra phía sau. Đường Liệp theo hướng nàng chỉ nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy hai gã kỵ sĩ đang hướng chỗ mình phi nhanh tới, bên trái chính là Nhã Dịch An, phía bên phải không ngờ lại là vị nghĩa huynh Thái Đồ Nhĩ đã cách biệt lâu ngày.
Đường Liệp khó thể che giấu sự vui sướng trong nội tâm, hoan hô hướng hai người chạy tới nghênh đón.
Thái Đồ Nhĩ và Nhã Dịch An cơ hồ đồng thời nhảy xuống ngựa, Thái Đồ Nhĩ sải rộng bước chân, ba bước đã giành chạy tới nắm tay Đường Liệp trước, cười ha ha nói: “ Hảo huynh đệ, làm ca ca nhớ ngươi muốn chết rồi!”
Nhã Dịch An mặc dù cũng vươn tay ra, nhưng lại không bắt tay người nào, ánh mắt lại nhìn Lâm Tái đứng một bên, cười tủm tỉm hôn gió, không nghĩ tới Lâm Tái ôn hòa nói: “ Chào Nhã tiên sinh!”
Nhã Dịch An xấu hổ dị thường, ngượng ngùng nở nụ cười một tiếng, ánh mắt một lần nữa chuyển hướng Đường Liệp, nhìn thấy hắn cùng với Thái Đồ Nhĩ vẫn đang nói chuyện không ngừng, không khỏi tức trong lòng: “ Ta kháo! Không lầm chứ, mọi người đều là bằng hữu, khi dễ ta không tồn tại a?”
Đường Liệp và Thái Đồ Nhĩ giao nhau ánh mắt, hai người đồng thời vọt tới bên cạnh Nhã Dịch An, nhấc cả người hắn lên, Nhã Dịch An hét lớn: “ Muốn mưu sát a!” Mông hắn bị giã xuống mặt cỏ thật nặng nề, Đường Liệp cười to nói: “ Tên dâm đãng như ngươi, có hóa thành tro ta cũng nhận ra được!”
Nhã Dịch An xoa mông đứng dậy, Đường Liệp nhiệt tình ôm vai hắn nói: “ Có lá gan uống vài chén rượu hay không?”
“ Sợ ngươi sao? Ta uống với ngươi!”
Nhìn Đường Liệp thuần thục nướng thịt dê, Nhã Dịch An và Thái Đồ Nhĩ đều trợn mắt há hốc mồm. Đường Liệp cười nói: “ Không có biện pháp, chủng loại thực vật nơi này chỉ một, cả ngày không phải thịt dê thì là thịt bò, buộc ta trở thành cao thủ nướng thịt rồi.” Hắn đem đùi dê đã nướng xong đưa cho Nhã Dịch An và Thái Đồ Nhĩ. Lúc này mới nâng chén rượu nói: “ Chia tay gặp lại, huynh đệ chúng ta uống trước một chén.”
Thái Đồ Nhĩ cười nói: “ Được, đêm nay không say không về!”
Nhã Dịch An hưởng ứng nói: “ Ta liều mình bồi tiểu nhân!”
Đường Liệp nhịn không được hướng hắn dựng lên ngón giữa.
Đem rượu sữa ngựa uống một hơi cạn sạch, Đường Liệp lau khóe môi nói: “ Nói với ta, hai người các ngươi vì sao lại cùng nhau tới đây?”
Thái Đồ Nhĩ vừa định mở miệng, Nhã Dịch An đã giành nói: “ Nói thì dài dòng, ta vốn định đi tới Huyền Vũ quốc điều tra tình huống, thuận tiện tìm hiểu quân tình, không nghĩ tới Huyền Vũ quốc đã xảy ra nội chiến.”
Đường Liệp cười nói: “ Xem ra ngươi đúng là một suy tinh( sao xui xẻo) chính cống, đi tới đâu là chiến hỏa đốt tới đó.”
Thái Đồ Nhĩ tràn đầy đồng cảm gật gật đầu.
Nhã Dịch An có chút ủy khuất nói: “ Cả Cách Lan Đế Á đại lục bây giờ đúng là một cái hố hỏa dược, bọn họ đánh nhau mắc cái rắm gì ta?”
Thái Đồ Nhĩ cười nói: “ Có lẽ không mắc gì ngươi, nhưng ngươi vừa tới thì lập tức bắt đầu chiến tranh, cũng thật đúng dịp quá.”
Sau khi nói giỡn, Đường Liệp chuyển sang chính đề: “ Đại ca, nghĩa phụ thế nào rồi?”
Thái Đồ Nhĩ mỉm cười nói: “ Lão gia tử rất tốt, cùng tộc nhân của ta tạm thời đóng quân tại Địa Hạ sâm lâm, mấy ngày nay thường xuyên nhớ tới ngươi.” Hắn tự rót đầy rượu nói: “ Lần kia chúng ta thất lạc tại Hổ Cứ Quan, ta lo lắng an nguy của ngươi, tìm kiếm thật lâu vẫn không tìm được tin tức, sau khi trở về bị lão gia tử hung hăng mắng một trận.”
Nhã Dịch An cười nói: “ Trọng sắc khinh bạn, đáng đời như thế!”
Những lời này làm cho Đường Liệp có chút kỳ lạ, thầm nghĩ trong lòng: “ Thái Đồ Nhĩ trọng sắc khinh bạn hồi nào?”
Nhã Dịch An vẻ mặt quái dị nói: “ Ngươi còn nhớ phó tướng Vinh Tiểu Thanh của Phỉ Na không?”
Thái Đồ Nhĩ dương quyền muốn đánh, Nhã Dịch An bị dọa trốn ra phía sau Đường Liệp: “ Vinh Tiểu Thanh đã sớm bị hắn gạt lên giường mất rồi!”
Đường Liệp cười lên ha hả, hướng Thái Đồ Nhĩ dựng lên ngón cái.
Thái Đồ Nhĩ dõng dạc nói: “ Chân tình đánh động vàng đá cũng phải mở ra, nhưng ta còn không bằng ngươi, ngươi có phải là đã xử lý xong Phỉ Na rồi.”
Đường Liệp nghe bọn họ càng nói càng linh tinh, hấp tấp nói tránh đi: “ Được rồi, các ngươi từ Huyền Vũ quốc tới đây, nơi đó tình thế rốt cuộc thế nào?”
Nhã Dịch An cướp lời nói: “ Đã hoàn toàn hỗn loạn, bây giờ Huyền Diên tập kết trọng binh cố gắng đánh Mặc Vân Thành, một hồi huyết chiến không thể tránh được.”
Hai đạo mày kiếm của Đường Liệp không khỏi cau chặt lại, trước mắt hiện ra gương mặt điềm đạm và đáng yêu của Huyền Ba và Phỉ Na, không biết hai bờ vai yếu ớt của bọn họ có thể kháng cự được mưa gió lần này không?
Thái Đồ Nhĩ nói: “ Kỳ quái chính là, đối với Lam Đức đế quốc mà nói lần này rõ ràng là nếu quy mô tiến công, sẽ hoàn toàn chiếm đoạt được Huyền Vũ đế quốc, đây là một cơ hội tốt, vậy mà bọn họ lại án binh bất động, thật không biết là bọn họ nghĩ như thế nào?”
Đường Liệp trầm ngâm nói: “ Có lẽ bọn họ đợi cho đối thủ đều tổn thất hai bên rồi xuất binh, có lẽ bọn họ còn có ý định khác.”
“ Ý định gì?” Nhã Dịch An và Thái Đồ Nhĩ đồng thời hỏi.
Đường Liệp thở dài nói: “ Theo ta được biết, quyền lực chính thức của Lam Đức đế quốc đã hoàn toàn rơi vào trong tay đại tế ti Liễu Cô Yên, mà Liễu Cô Yên chính là Ma Kiếm dưới tay của Ma Đế Thu Thiện!”
Thái Đồ Nhĩ hít vào một hơi rét lạnh, thấp giọng nói: “ Theo lời ngươi nói, Ma Đế Thu Thiện mới là người khởi xướng tất cả mọi chuyện?” Hắn đập mạnh một quyền lên mặt cỏ: “ Cha ta nói rất đúng, Ma Đế một ngày chưa trừ diệt, trên phiến đại lục này vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.”
Nhã Dịch An nói: “ Ngươi nói thật dễ dàng, thử hỏi trên phiến đại lục này có ai có năng lực đối phó Ma Đế Thu Thiện, bây giờ thủ hạ của hắn cũng đã phách chiếm chính quyền Lam Đức đế quốc, bởi vậy có thể thấy được thế lực bọn họ mạnh mẽ, nói không chừng Huyền Vũ quốc cũng đã bị Ma Đế Thu Thiện khống chế, bọn họ đã sớm có ăn ý lẫn nhau rồi!”
Đôi mắt Đường Liệp sáng ngời, một lời của Nhã Dịch An bừng tỉnh người trong mộng, từ cái chết thảm của Huyền Tư Triết đến Hắc Thiếp Nhĩ bị buộc nhập tuyệt cảnh, hết thảy những việc này đều không phải năng lực của thái tử Huyền Diên có thể làm được, Nhã Dịch An nói không sai, có lẽ quyền lực của Huyền Vũ quốc đã sớm rơi vào trong tay người khác, nếu như bọn họ đoán đúng như vậy, Huyền Vũ, Lam Đức hai đại đế quốc quyền lực đều rơi vào trong tay Ma Đế, thì trên phiến đại lục này đã không còn cách sự hủy diệt bao xa nữa.
Nhã Dịch An lớn tiếng nói: “ Cuối cùng ta minh bạch rồi, tất cả chiến tranh đều do Ma Đế và nanh vuốt của hắn khơi mào, khó trách ở trong khoảng thời gian ngắn, Huyền Vũ quốc và Lam Đức quốc lại tăng cường thảo phạt những bộ tộc mạnh yếu chung quanh, khó trách bọn hắn lúc chiến lúc hòa, biểu hiện ra ngoài là tử địch không đội chung trời, kỳ thật đã sớm đạt thành ăn ý.”
Thái Đồ Nhĩ đột nhiên nghĩ tới điều gì, lo lắng nói: “ Nếu thật sự là như thế này, lần này Tiểu Thanh chẳng phải là nguy hiểm?”
Đường Liệp chẳng biết vì sao hắn lại nói ra lời này.
Thái Đồ Nhĩ giải thích: “ Tiểu Thanh bây giờ đang ở Mặc Vân Thành, nếu thật sự đúng như là lão An vừa nói, Mặc Vân Thành bị đánh tới chỉ là chuyện trong sớm muộn.”
Nội tâm Đường Liệp trầm xuống, Thái Đồ Nhĩ quan tâm cho Vinh Tiểu Thanh, còn mình lại có tới hai vị hồng nhan tri kỷ đang ở bên trong Mặc Vân Thành, hắn càng quan tâm cho hai nàng hơn cả Thái Đồ Nhĩ.
Nhã Dịch An nhìn hình dáng lo lắng của hai người, thở dài nói: “ Hy vọng Mặc Vân Thành có thể vượt qua được chiến hỏa lần này.”
Thái Đồ Nhĩ đột nhiên vỗ mạnh lên đùi, cả giận nói: “ Mẹ nó, ai dám động đến nữ nhân của ta đó là công nhiên thành kẻ địch của Thái Đồ Nhĩ ta, lão tử cả đời này cũng phải cho hắn xui xẻo.”
Đường Liệp thấp giọng nói: “ Sắc trời không còn sớm nữa, mọi người quay về ngủ đi, có cái gì cần nói, ngày mai hãy nói…” Hắn chậm rãi hướng phương xa đi đến, nơi đó cũng không phải phương hướng của doanh trướng.
Tin tức xấu không ngừng truyền đến, làm cho hắn không thể nào yên lòng mà ngủ được, hắn khoanh chân ngồi xuống trên gò đất, nhưng lại phát hiện Nhã Dịch An theo đuôi đi tới sát sau người hắn.
Đường Liệp cười khổ nói: “ Ngươi đi theo ta làm gì?”
Nhã Dịch An cười nói: “ Ngươi không nên hiểu lầm, ta đối với ngươi không có hứng thú.”
“ Kháo!” Đường Liệp nhìn vẻ mặt dâm tiện của hắn nhịn không được mắng to.
Nhã Dịch An lại nghiêm mặt nói: “ Có một số việc ta chưa nói hết với ngươi.”
Đường Liệp gật gật đầu.
“ Ta nghe nói Chương Bát Xảo và Phan Ân đã đi tìm Hoàng Kim Quật rồi.”
Nếu không phải Nhã Dịch An nhắc tới, Đường Liệp cơ hồ đã quên lãng chuyện này, hắn mỉm cười nói: “ Ta đối với cuộc sống trước mắt rất hài lòng, mặc dù cho ta thêm kim tiền, cũng chưa chắc vui sướng như bây giờ.”
Nhã Dịch An ngáp dài một cái, nằm xuống bên người Đường Liệp, bẽ gảy một cây cỏ xanh, cắn nhẹ giữa hai hàm răng: “ Đường Liệp, chẳng lẽ ngươi thật sự dự định cả đời trôi qua nơi mục trường này?”
“ Ta tạm thời còn chưa có quyết định khác!” Đường Liệp học dáng vẻ của hắn nằm xuống trên cỏ, mắt nhìn lên ngôi sao trên bầu trời, trong đầu lại hiện ra gương mặt của Huyền Ba và Phỉ Na.
Nhã Dịch An quỷ bí cười nói: “ Ngươi không lừa được ta, ngươi căn bản không phải là một kẻ thích yên phận.”
Đường Liệp bất mãn trừng mắt liếc hắn một cái.
Nhã Dịch An thấp giọng nói: “ Đều nghe nói ngươi là Thánh Long Kỵ Sĩ đồ bỏ gì đó, không biết là thật hay giả?”
Đường Liệp cả giận nói: “ Mắc rắm gì ngươi?”
Nhã Dịch An nói: “ Có người nhờ ta mang một phong thư cho Thánh Long Kỵ Sĩ.”
“ Đưa đây!”
Nhã Dịch An cười xấu xa nói: “ Ngươi cũng không phải Thánh Long Kỵ Sĩ, phong thư này mắc cái rắm gì ngươi?”
“ Ít nói nhảm đi, đưa cho ta!” Đường Liệp xoay người ngồi dậy, một bộ dáng hung hăng nhìn hắn.
Lúc này Nhã Dịch An mới lấy một quyển ngọc giản từ trong lòng ra, Đường Liệp nao nao, ngọc giản này hắn có chút hiểu rõ, chẳng lẽ là thư của Minh Lâm đưa cho mình?
Đường Liệp mang theo sự nghi hoặc trong lòng mở ngọc giản ra, nhưng lại nhìn thấy bên trên có khắc hàng chữ nhỏ xinh đẹp: “ Kim lân bổn phi trì trung vật, nhất ngộ phong vân biến hóa long.”( Kim lân vốn không phải là vật trong ao nhỏ, một khi gặp mưa gió sẽ hóa thành rồng).
Đường Liệp trong nội tâm kịch chấn, lớn tiếng nói: “ Ngọc giản này rốt cuộc ngươi lấy được từ nơi nào?”
Nhã Dịch An vẻ mặt vô tội nói: “ Ta có biết đâu? Tại biên giới của Huyền Vũ quốc và Lam Đức quốc, có người nhờ một đứa bé đưa cho ta đó.” Vẻ mặt hắn cực kỳ thành khẩn, làm Đường Liệp không thể không tin.
Đường Liệp đọc xong ngọc giản thật lâu, mới cẩn thận thu nó vào trong lòng.
Nhã Dịch An lại nói: “ Ngươi đoán xem ta ở Huyền Vũ đế đô gặp phải ai đây?”
“ Ai?”
“ Con cọp Hứa Diễm Nương.” Nhã Dịch An hiện vẻ phẫn nộ trên mặt.
Nhớ tới ân oán của Hứa Diễm Nương và Nhã Dịch An, Đường Liệp nhịn không được lộ ra mỉm cười.
Nhã Dịch An nghiến răng nghiến lợi nói: “ Chuyện của Chương Bát Xảo và Phan Ân là ta nghe ả ta nói ra.”
Đường Liệp ha ha cười nói: “ Xem ra hai người các ngươi rất có duyên phận, có suy nghĩ qua sẽ theo đuổi người ta không?”
Nhã Dịch An biết Đường Liệp đang trêu chọc hắn, thấp giọng nói: “ Hứa Diễm Nương còn cho ta biết một việc, Hải tộc nữ vương Thủy Đại Nhân đang trao đổi việc liên minh với Huyền Vũ quốc, nếu hiệp nghị liên minh một khi đạt thành, Huyền Ba công chúa bọn họ có lẽ chỉ có tiếp nhận vận mệnh thất bại mà thôi.”
Đường Liệp lạnh lùng nói: “ Ngươi nói tới nói lui, giống như đang khuyên ta chạy đến Mặc Vân Thành a!”
Nhã Dịch An cợt nhả nói: “ Ngươi nguyện ý trở về không?”
Đường Liệp dùng sức lắc đầu nói: “ Ta đã quyết định rồi, từ nay về sau ở lại trên phiến thảo nguyên này!”
Lâm Tái thông qua thương nhân đại diện dùng giá rất thấp mua được Liệp Yến mục trường, xem ra Mục Nhĩ Cân và những tộc nhân của hắn nóng lòng rời đi nơi này, trong ba ngày vừa bán đi mục trường thì cũng đã dọn đi sạch sẽ.
Đường Liệp và Yến Nguyệt đứng ngay trung tâm của Liệp Yến mục trường, trước khi đám mục dân bỏ đi, đã đem hết doanh trướng và rào chắn đốt sạch, ngay cả những súc vật già yếu không mang đi được bọn họ đều giết hại hoàn toàn.
Yến Nguyệt nhìn tình cảnh thê lương trước mắt, nhịn không được nước mắt lã chã, không thể tưởng được những tộc nhân chỉ vài ngày trước còn ôn hòa thân mật mà lại có thể làm ra hành vi như vậy.
Đường Liệp khuyên bảo nàng: “ Nhất định là Cổ Liệt tộc thú nhân đánh bất ngờ khiến cho bọn họ trở nên căm hận hết thảy chung quanh, tin tưởng sẽ có một ngày bọn họ sẽ buông thả cừu hận trong lòng xuống.”
Đang dò xét ở phía xa xa, tiểu công chúa chợt hô lên: “ Đường Liệp, ngươi mau đến xem, nơi này có một hang động.”
Đường Liệp và Yến Nguyệt vội vàng chạy tới vị trí tiểu công chúa, đi tới phụ cận, quả nhiên nhìn thấy một căn hầm ngầm đường kính chừng hai thước, cúi đầu nhìn vào thì sâu không thấy đáy, từ trong động khẩu toát ra hàn khí ẩn ẩn lành lạnh.
Yến Nguyệt tràn ngập mê võng nói: “ Nơi này trước kia là một tòa tháp, chẳng lẽ tòa tháp đã bị sụp xuống hay sao?”
Y Quan Cầm Thú Y Quan Cầm Thú - Thạch Chương Ngư