Trong lúc vươn tới các vì sao, có thể bạn sẽ không thể chạm tay tới ngôi sao nào cả, nhưng chắc chắn một điều chân tay bạn cũng không phải lấm lem vì bùn.

Leo Burnett

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Trần lợi
Số chương: 458
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2572 / 38
Cập nhật: 2015-05-12 11:44:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 82: bắt Sống Tào Tháo (3)
inh phải thời loạn thế, tánh mạng không phải là tánh mạng, chỉ là một chuỗi tiền thưởng. Chỉ vậy mà thôi.
Trương Lương không phải Mă Dược. Ḱ tích trên Bạch Long Than cuối cùng không tái diễn trên bờ sông Dĩnh Thủy. Chỉ cần hơn nửa canh giờ, hết thảy mọi thứ sẽ yên tĩnh lại. Tất cả quân giặc Khăn Vàng hầu như đă trở thành tiền thưởng của tướng sĩ quân Hán. Nhưng hết lần này tới lần khác vừa lúc đó Tám trăm lưu khấu đột nhiên xuất hiện như ma quỉ. Đó chỉ là trùng hợp? Hay đă có âm mưu từ sớm?
Tào Tháo lạnh toát cả người nh́n sang hai bên. Trong mắt Trần Cung, Tŕnh Dục cũng có vẻ nghiêm trọng.
"Khua chiêng thu quân. Thoát ly chiến đấu."
"Đương đương đem ~~ "
Tào Tháo vừa ra lệnh, tiếng chiêng thu quân đă vang dội trời mây.
Tào Tháo tuy rằng có không cam ḷng. Nhưng lại biết nếu vật lộn với quân giặc Khăn Vàng tiếp th́ hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được. Nếu như không kịp thiết lập quân trận chỉnh tề trước khi kị binh tám trăm lưu khấu giết đến th́ chẳng cần bao lâu quân Hán sẽ rối loạn. Mấy ngàn tướng sĩ quân Hán sẽ trở nên như quân giặc Khăn Vàng bây giờ, trở thành miếng thịt dê non mặc cho người ta cắt xẻo.
Tào Tháo không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể hạ lệnh khua chiêng thu binh.
Tuy nhiên, lúc này khua chiêng thu binh, thật sự c̣n kịp không?
Hạ Hầu Đôn một thương đánh ngă một tên tướng lĩnh Khăn Vàng xuống khỏi ḿnh ngựa. Đang muốn bổ một thương đâm chết, đột nhiên bên tai vang lên tiếng chiêng thu quân th́ không khỏi ngạc nhiên nói: "Ô, sao lại khua chiêng?"
"Rút lui! Toàn quân rút lui ~~ rút lui ~~ "
Mặc dù không giải thích được, Hạ Hầu Đôn không chút do dự từ bỏ việc đuổi giết tướng lănh giặc Khăn Vàng kia mà dẫn quân rút lui.
Sau khi ngă Trương Lương nhỏm người ngồi dậy, sau lưng mồ hôi lạnh thành ḍng. Nhớ lại nỗi nguy hiểm mới vừa trải qua không khỏi vẫn c̣n kinh hoảng. Vừa mới rồi tử vong cách hắn trong gang tấc! Nếu như tiếng chiêng của quân Hán vang lên chậm một khắc, cổ họng hắn nhất định đă bị xuyên thủng. Dùng sức mở trừng hai mắt, vẻ mặt Trương Lương hoảng hốt cứ ngỡ đang ở trong mộng.
o O o
"Ông ông ~ "
"Hây hây ~ "
Mă Dược nhẹ nhàng thúc bàn đạp, chiến mă hí vang cất bốn vó, chậm răi đi trước. Đằng sau Mă Dược, Chu Thương cầm trong tay lá huyết sắc đại kỳ hung hăng phất về phía trước. Tám trăm lưu khấu nhất thời tựa như nước chảy tràn qua con đê, chậm răi dọc theo cánh đồng hoang b́nh thản chạy tới.
"Không c̣n kịp rồi!" Trong mắt Tào Tháo chợt lóe, nh́n Tào Hồng nói: " Tử liêm, lập tức chỉ huy tinh binh bản bộ tiến lên chặn kị binh lưu khấu lại. Trước khi đại quân kết trận xong bất luận như thế nào cũng không thể để chúng xông tới tới!
Tào Hồng cũng giơ trường đao, nhếch miệng cười một tiếng, lạnh lùng nói: "Chủ công yên tâm, chỉ cần Tào Hồng c̣n có một hơi thở, tuyệt không để một tên kị binh lưu khấu nào qua. Các huynh đệ, đi theo ta. Hán quân uy vũ ~ giết!"
"Hán quân uy vũ, giết!"
Một ngàn tinh binh cuối cùng bên cạnh Tào Tháo đang lược trận như sói tru hưởng ứng, đuổi theo sau ngựa Tào Hồng. Không hề sợ hăi chạy đến nghênh đón thiết kị lưu khấu.
Chỉ bằng một ngàn người kia mà cũng muốn ngăn cản thiết kỵ tấn công chăng? Tào Tháo, ngươi cũng quá coi thường vũ khí sắc nhọn tám trăm lưu khấu của ta! Hôm nay, để cho Mă Dược ta cho ngươi biết, cái ǵ mới thật sự là Hổ Lang Chi Sư!
Thấy quân Tào chuyển động, trong mắt Mă Dược xẹt qua một nụ cười lạnh lẽo. Hạ mặt nạ xuống, chỉ một thoáng cả khuôn mặt cũng đă ẩn ở đàng sau mặt nạ ma quỉ hung ác. Đằng sau Mă Dược hơn ngàn thiết kị lưu khấu kỵ cũng kéo mặt nạ xuống, chỉ thấy áo giáp san sát, mặt quỷ nặng nề, trong lúc này khí tức kinh khủng lạnh lùng tỏa ra vô tận.
"Tám trăm lưu khấu, lưu khấu thiên hạ!"
Trong tiếng vó ngựa cuồng loạn vang lên tiếng rống của Mă Dược
"Có vào không ra, chỉ ta vô địch!"
Hơn ngàn thiết kỵ phóng ngựa như bay, tru lên như sói hưởng ứng.
Mă Dược lấy từ phía sau mũi thương ba đầu, sau khi tay phải dùng sức nắm chặt th́ cả thân h́nh nhỏm lên trên lưng ngựa hơi ngả về phía sau. Cảm thấy hơi lạnh từ ḷng bàn tay truyền đến rơ ràng, nhưng sát khí nóng rực trong ḷng lại dấy lên bùng bùng. Nh́n xuyên qua khe hở trên mặt nạ, trận địa quân Tào đă gần ngay trước mặt.
"Giết ~~ "
Mă Dược hét lớn một tiếng, lưng bụng phát lực trên dùng sức lao lên trước. Đồng thời cánh tay phải hung hăng vung về phía trước, đầu thương sắc bén đă bọc mũi nhọn rời tay bay ra. Tạo ra một đường thẳng trong không trung lao vào trận h́nh quân Tào.
"Giết ~~ "
Tiếng gào đinh tai nhức óc từ phía sau Mă Dược vọng thẳng lên mây. Hơn ngàn tên lưu khấu đồng thời nhổm người vung tay, hơn một ngàn đầu thương thoáng chốc phá không bay lên. Không trung trở thành một mâu trận lạnh lẽo theo tiếng rít dài nhằm thẳng quân trân của quân Tào mà hung hăng rơi xuống. Tào Hồng nh́n chằm chằm vào trận mưa đầu thương đang rơi xuống đỉnh đầu, con ngươi đột nhiên co rút lại. Mịa nó, đây là tṛ đùa ǵ vậy? Sao trước kia hắn chưa từng nh́n thấy?
"Phốc ~ phốc ~ phốc ~ "
"A ~~ "
Ngoài tiếng vũ khí sắc bén đâm thủng xương thịt vang xa c̣n có tiếng tru lên thảm thiết đan lẫn vào nhau, liên tục không thôi. Chỉ một thoáng, mấy trăm tên sĩ tốt quân Tào đă bị trận mưa đầu thương rơi xuống xuyên qua cơ thể, Trên gương mặt đă chết lạnh lẽo, máu thịt cuối cùng khó chống lại được vũ khí sắc bén. Sứng dê non cuối cùng không địch lại nanh vuốt lang sói
"Xuống địa ngục đi ~~ "
Mă Dược huưt sáo một tiếng, rút đao cầm tay, chiến mă hoàn thành đợt tăng tốc cuối cùng giống như tia chớp lao thẳng vào quân trận của quân Tào.
"Ngao ~ "
Một tên tiểu tốt quân Tào tru lên giơ cao mă tấu chém Mă Dược. Thật đáng buồn là mă tấu của hắn mới giơ lên một nửa th́ cả người đă bị chiến mă phóng như bay đụng phải làm tung lên, quay cuồng trên không trung hơn mười bước. Đột nhiên đụng phải lưỡi mâu không kịp thu hồi, thoáng chốc đă bị xuyên thủng lồng ngực.
"Oanh ~~ "
Hơn trăm kỵ sĩ trọng giáp thiết kỵ theo sát Mă Dược do lực quán tính cường đại hung hăng đâm vào quân trận của Tào Hồng. Quân Tào tuy rằng không sợ chết, nhưng máu thịt làm sao ngăn cản được quái thú thiết giáp? Trong khoảnh khắc, tiếng xương cốt vỡ vụn, tiếng sắt thép va nhau, tiếng kêu thảm thiết, tiếng rên la, tiếng ngựa hí, tiếng chửi bới vang thành một mảnh. Hơn trăm trọng giáp thiết kỵ phóng như bay tựa như hơn trăm lưỡi đao sắc bén dễ dàng phá vỡ quân trận của Tào Hồng, thoáng chốc đă xuyên qua phía sau!
"Có vào không ra. Chỉ ta vô địch!"
Trong tiếng reo ḥ dời non lấp biển, khinh kị binh lưu khấu tràn tới. Tướng sĩ quân Tào mới bị trọng giáp thiết kỵ đánh sâu vào làm thất điên bát đảo c̣n chưa định thần, th́ ánh sáng chói mắt trong khoảnh khắc lại làm hai mắt bọn họ mê mẩn, vô số đồ đao lạnh lùng chém xuống trong tiếng kêu la.
"Hống nha nha ~~ "
Tào Hồng tru lên mạnh mẽ, trường đao trong tay ra sức chém xuống.
"Đang ~ "
Một tiếng va mạnh vang lên, trường đao hung hăng chém xuống mũ giáp sắt của một tên trọng giáp kỵ binh. Tên kỵ binh này trên lưng ngựa lảo đảorốt cục cũng ngă lăn xuống ngựa. Tuy nhiên, Tào Hồng c̣n chưa kịp cao hứng th́ ba mũi trường mâu sắc bén đồng thời đâm tới, như rắn độc nhằm thẳng vào cổ họng của hắn. Thu đao đă không kịp nữa rồi.
Tào Hồng ánh mắt dữ dội hét lớn một tiếng tung người nhảy lên, khó khăn lắm mới tránh được ba mũi trường mâu chợt đâm tới. Thân thể đă vọt lên không trung.
Nhưng lại một mũi trường mâu lạnh lẽo không hề có tiếng động giống như rắn độc đâm thẳng vào ngực Tào Hồng. Trong mắt Tào Hồng hiện lên vẻ cuồng loạn, hắn ngửa mặt lên trời kêu to một tiếng, dùng hai tay chụp vào lưỡi trường mâu, thuận thế níu lại. Trong khoảnh khắc bàn tay đầy máu, nhưng trường mâu sắc bén cũng đă theo đà đâm tới đánh bay một mảnh khải giáp của hắn.
"Bành!"
Thân thể Tào Hồng và thân thể của trọng giáp kị binh không thể tránh được va chạm vào nhau, làm phát ra một âm thanh như tiếng kèn nhạt nhẽo. Tào Hồng cảm thấy ngực ḿnh tức nghẹn, khí huyết bốc lên liền cảm thấy như không thở nổi được nữa. Con ngựa của trọng giáp kị binh không chịu nổi sức nặng tăng lên đột ngột, ngẩng đầu hí lên một tiếng rồi chân trước mềm nhũn quị xuống làm Tào Hồng và trọng giáp kị binh cùng ngă xuống.
Cách đó không xa, Tào Tháo, đám người Tŕnh Dục và Trần Cung tận mắt nh́n thấy một màn thảm thiết kia. Trong ḷng tất cả tướng sĩ quân Tào không khỏi chấn động tận đáy ḷng, hơn ngàn tinh binh của Tào Hồng như vậy là xong! Chỉ chốc lát thời gian ngắn ngủi đă bị tám trăm lưu khấu chém đến hoa rơi nước chảy ~~ điều này có c̣n là sự thật không?
Con mắt hẹp của Tào Tháo đột nhiên trợn to, chậm răi nói: "Tám trăm lưu khấu ~ đích thật là Hổ Lang Chi Sư!"
"Mạnh Đức ~~" Hạ Hầu Đôn vẫn không cam ḷng tru lên gần trong gang tấc, "V́ sao lại đột nhiên khua chiêng?"
Tŕnh Dục hít sâu rồi chậm răi nói: "Hạ Hầu Tướng quân, sự việc cấp bách, mau bảo vệ chủ công nhanh chóng rút đi!"
“Ừ?”
Ánh mắt Hạ Hầu Đôn thoáng nghi ngờ. Đột nhiên quay đầu chỉ thấy ở bên trái phía trước cách đó không xa lắm có một đội thiết kị đen ng̣m khí thế hung hăng đang kéo tới. Những quả tua rua trên mũ dưới ánh nắng chiếu xuống trông đỏ như máu.
Quả thật là:
Một là đại kỳ bỗng hiện ra,
Ngàn tên lưu khấu cùng xông ra
Mũi lao ba cạnh, ngựa bọc giáp
A Man liệu có c̣n đường ra
Tháo đánh Trương Lương, Mă Dược đứng ŕnh phía sau. Muốn biết rốt cuộc trận này Tào Tháo và Mă Dược ai mới là kẻ chiến thắng, xem hồi sau sẽ rơ.
Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt - Tịch Mịch Kiếm Khách Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt