Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 20: Bạo Lực Mục Sư (2)
T
iểu Hỏa truyền lại cho hắn tin tức như thế, hơn nữa,Tiểu Hỏa còn nói cho Long Hạo Thần biết, khả năng có một thời gian ngắn bọn chúng không trở về được, không cách nào được Long Hạo Thần triệu hoán. Về phần khoảng thời gian này sẽ là bao lâu, chính bọn chúng cũng không biết.
Kể từ khi Hạo Nguyệt đi theo Long Hạo Thần,một mực đều không muốn phản hồi không gian nghĩ cách, lúc này hiển nhiên bởi vì nguyên nhân Thạch cầu nên mới xuất hiện biến hóa.
Long Hạo Thần nhìn bọn chúng có chút không nỡ gật đầu, nói: "Xem ra, Thạch cầu đối với các ngươi thật sự rất trọng yếu. Đã như vậy, các ngươi hãy trở về đi thôi. Bên ta không cần lo lắng, tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển cũng sẽ không có nguy hiểm gì."
Kỳ thật, sắp tham gia giải thi đấu, Long Hạo Thần hiện tại cần nhất chính là trợ giúp của Hạo Nguyệt vào các thời điểm mấu chốt, mặc dù Hạo Nguyệt tu vi không cao bao nhiêu, nhưng tiểu Quang cùng tiểu Hỏa có thể sử dụng nhiều loại ma pháp, ở trong chiến đấu với Long Hạo Thần phối hợp cực kỳ ăn ý, đối với hắn là sự trợ giúp không nhỏ.
Nhưng Long Hạo Thần cũng không muốn bởi vì chính mình mà để cho tiểu Quang cùng tiểu Hỏa thất vọng, hắn cũng có thể cảm giác được tiểu Quang cùng tiểu Hỏa đối với viên Thạch cầu này có khát vọng mãnh liệt.
Tiểu Quang cùng tiểu Hỏa trong mắt toát ra mấy phần xấu hổ, bọn họ hiển nhiên cũng biết lúc này không nên rời khỏi Long Hạo Thần. Hai tiểu đầu ở bên Long Hạo Thần trên đùi chà chà, hừ hừ nức nở mấy tiếng. Nhưng trong con mắt kiên định của bọn chúng không có nửa phần biến hóa, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm.
Đường vân màu tím trên sống lưng Hạo Nguyệt từ từ sáng lên, hóa thành một tầng nhàn nhạt tử quang đem thân thể của nó bao phủ ở bên trong, nhìn Long Hạo Thần thật sâu, tử quang thu liễm lại, trong nháy mắt, thân thể Hạo Nguyệt lập tức thu nhỏ lại giống như là đã biến mất, trở về không gian vốn dĩ của nó.
Nhìn địa phương Hạo Nguyệt biến mất, Long Hạo Thần miễn cưỡng ngăn chặn cảm xúc trong lòng, suýt nữa quên mất trong giới chỉ lấy ra ba bình Lâm Hâm cho hắn, mở nắp bình ra, lấy ra tờ giấy thoạt nhìn bên trong.
Vừa xem xét, ánh mắt Long Hạo Thần nhất thời nóng nảy trợn to lên. Phản ứng đầu tiên của hắn, đây là thực sao?
Ba tờ giấy bên trên đều ghi rất đơn giản. Tờ thứ nhất ghi đại ý là dưới ngũ giai mỗi ngày phục dụng một hạt tu luyện, có thể tăng thêm mười linh lực.
Tờ thứ hai ghi là, bất luận dưới tình huống nào phục dụng, có thể hồi phục 200 linh lực trong vòng 10 giây.
Tờ thứ ba ghi sau khi dùng lập tức toàn bộ sức chiến đấu đề thăng 20%. Thời gian đề thăng 30 giây, hết 30 giây sẽ bị suy yếu trong vòng 12 canh giờ.
Cho dù Long Hạo Thần không biết đây có phải là tứ giai đan dược tốt nhất không, nhưng cũng nhìn ra được giá trị của những vật này.
Nhân tình này tựa hồ thật lớn, vô luận là vì đối với Lâm Hâm hứa hẹn hay là vì tăng tu vi để để đi tìm cha mẹ, mình cũng nhất định phải nỗ lực cố gắng lên.
Nghĩ tới đây, Long Hạo Thần theo tờ giấy bình đan dược thứ nhất lấy ra một viên để vào trong miệng, khoanh chân ngồi tu luyện.
Sáng sớm ngày thứ hai, Long Hạo Thần chờ năm người lần nữa rồi mới lên đường, đi thẳng tới Thánh Thành. Trải qua một ngày nghỉ ngơi và hồi phục, tất cả mọi người tinh thần đều chấn hưng, Liệp Ma đoàn thi tuyển sắp bắt đầu, trong lòng bọn họ đều có những tính toán và mong đợi riêng, nhưng không nghi ngờ chút nào, tất cả đều thập phần cố gắng
Trải qua hai ngày nữa lên đường, Thánh Thành nơi xa đã nhìn thấy, đám người Long Hạo Thần thả ngựa nhanh chóng từ từ hướng về phía trước. Khoảng cách thời gian dự thi còn một ngày rưỡi, họ cũng không cần gấp gáp
Đang đi về phía trước, bỗng nhiên truyền đến thanh âm hấp dẫn chú ý của đám người Long Hạo Thần
"Đã sớm không vừa mắt với tên trọc người rồi. Vừa lúc còn chưa tới Thánh Thành, ta xem ngươi cũng không cần đi tham gia thi tuyển nữa đâu, đem Hào Bài của ngươi giao ra đây, ngươi có thể chạy trở về Tu Thành đi. Một tên mục sư còn không biết trị liệu như ngươi, vẫn hoang tưởng mình còn được làm đội trưởng?"
"Mấy người các ngươi muốn tạo phản sao?" Một thanh âm hùng hậu vang lên.
Thanh âm bất thình lình sở dĩ hấp dẫn Long Hạo Thần chú ý bởi vì thanh âm đầu tiên nghe hết sức quen thuộc.
Xuyên qua một rừng cây nhỏ, Long Hạo Thần, Lý Hinh bọn họ thấy được song phương đang cãi vã nhau.
Tổng cộng có sáu người ở sau rừng cây, Long Hạo Thần phán đoán không sai, trong đó quả nhiên có một người quen, chính là Quỷ Vũ đã từng nhìn thấy qua trên Kỵ Sĩ thánh sơn.
Lúc này, Quỷ Vũ cưỡi hỏa hồng sắc Xích Giáp Địa Long,tay phải nắm lấy một thanh trường mâu, một bộ dáng cao cao tại thượng.
Sáu người này chia làm hai tốp, Quỷ Vũ ở bên này lại có thêm năm người. Bên kia dĩ nhiên lại chỉ có một người.
Đó là một gã tráng hán đầu trọc, vóc người cực kỳ cao lớn,tối thiểu có hai thước hơn, lưng dài vai rộng, cơ bắp cuồn cuộn. Một đại đầu trọc bóng loáng, mày kiếm mắt hổ, mũi thẳng mồm vuông, tướng mạo đường hoàng.
Nhưng làm đám người Long Hạo Thần tò mò chính là, tráng hán đầu trọc này trên người mặc một bộ trường bào màu trắng. Đây cũng là Mục Sư mới có thể thường xuyên đeo cầu nguyện chi bào a! Liên tưởng mới vừa mới nghe được lời của tên lúc nãy, Long Hạo Thần thần sắc trên mặt năm người nhất thời trở nên đặc sắc. Một tên nhìn qua so với chiến sĩ, kỵ sỹ vạm vỡ hơn, chẳng lẽ lại là một vị Mục Sư?
Không sai, chính là một Mục Sư, trong tay của hắn không phải là đang cầm một thanh ma trượng sao? Nếu như vậy cũng có thể xưng là ma pháp trượng mà nói thì thật không thể đỡ được
Tráng hán đầu trọc tay phải nắm lấy một cây gỗ chiều dài chừng một trượng, thô như cánh tay ngăm đen, nhìn không ra là chất liệu gỗ gì, cũng may là có một quả hào quang lóng lánh màu vàng kim nhạt bảo thạch. Bằng không mà nói, thật muốn bị ngộ nhận là là côn sắt đi.
Bởi vì Long Hạo Thần bọn họ vưa mới xuyên qua rừng cây phía trước ở sườn một tòa núi nhỏ, vì vậy, bọn họ bây giờ có thể thấy rõ ràng sáu người này, còn đối phương thì không thấy được bọn họ.
Mục sư đầu trọc đối diện năm người hiển nhiên là Quỷ Vũ cầm đầu, Quỷ Vũ điểm trường mâu ra trước, chỉ vào Mục Sư đầu trọc nói: "Tư Mã Tiên, giao ra Hào Bài của mình rồi cút về đi, chúng ta sẽ bỏ qua ngươi. Ngươi như vậy, đến Thánh Thành cũng chỉ làm cho Tu Thành của chúng ta mất mặt."
Mục sư đầu trọc hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía "Lão tử chính là không giao, mấy tên thỏ đế các ngươi có thể làm gì ta?"
Quỷ Vũ âm hiểm cười một tiếng, "Vậy thì đánh cho mẹ ngươi cũng không nhận ra, lên"
Vừa nói, hắn thúc Xích Giáp Địa Long nổi giận gầm lên một tiếng, bốn vó tung bay, ngang nhiên hướng mục sư đầu trọc vọt tới.Một người đi cùng hắn còn 4 người kia ở riêng, một gã chiến sĩ đi theo Quỷ Vũ bên phải xông qua, khác ba người kia, hai gã Ma Pháp Sư bắt đầu niệm chú ngữ, còn có một gã thân hình nhỏ thó che mặt đen tựa hồ là thích khách, thân hình chợt lóe, liền từ mặt bên vòng đi ra ngoài. Thoạt nhìn, năm người này phối hợp với nhau hết sức ăn ý.
Nhìn đến đây, Long Hạo Thần trên mặt nhất thời toát ra một tia tức giận, trước đây bất luận làđôi phương đúng sai, năm người này vây công một gã mục sư, loại hành động hèn hạ này đã làm hắn thập phần khinh bỉ. Đúng lúc hắn đang định xông ra hỗ trợ, thì bị Lý Hinh bên cạnh kéo lại.
"Đệ đệ, nhìn kỹ rồi hãy hành động. Ngươi không nhìn thấy Mục Sư kia có một bộ dáng không hề sợ hãi sao? Hắn hẳn là có mấy phần năng lực tự vệ a."
Đối mặt Quỷ Vũ năm người vây công, mục sư đầu trọc Tư Mã Tiên giận dữ quát một tiếng, cả người cũng không lùi lại, dưới chân bộ pháp cực nhanh,nhanh chóng lui về phía sau, cùng lúc đó, thanh ma pháp trượng cũng đồng thời lóe lên
Mục Sư cùng Kỵ Sĩ, luôn luôn trở thành đồng bọn tốt, bởi vì bọn họ sở trường đều là thần Thánh Quang minh, chẳng qua Mục Sư quang minh ma pháp tất cả đều lấy cường lực trị liệu cùng phụ trợ làm chủ.
Pháp trượng giơ cao lên, một đạo kim quang rực rỡ chợt sáng lên, hóa thành một quang trụ kim sắc đem mục sư đầu trọc Tư Mã Tiên bao phủ trong đó. Đây là Mục Sư công phòng nhất thể kỹ năng, Thần Thánh Chi Quang, có thể bảo vệ mình đồng thời đối với địch nhân ở gần gây ra lực sát thương nhất định
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu