Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
7 năm rồi sao em vẫn chưa tha thứ cho anh?
nh đành bỏ cuộc không phải vì thời gian không cho phép hay do hoàn cảnh bắt buộc mà là đến bây giờ, anh mới biết bao năm qua, em không cho anh cơ hội được sửa sai những lỗi lầm từ khi còn hồi trẻ. Hãy sống thật hạnh phúc nhé, mong rằng anh được nhìn thấy em trong màu áo cô dâu. (Nguyen Hoang Long)
From: Nguyen Hoang Long
Sent: Sunday, March 18, 2007 10:05 PM
To: tamsu@vnexpress.net
Subject: cho du da 7 nam roi em van khong the tha thu cho anh duoc sao 
Gửi người con gái có số máy 098....365,
Vậy là từ nay anh sẽ không còn hy vọng chờ đợi mà trong suốt bao nhiêu năm qua anh đã hy vọng dù chỉ là 1%, nhưng em chưa bao giờ cho anh một cơ hội lần nữa, dù chỉ là trong tâm tưởng của anh cũng không có. Anh và em chưa bao giờ là của nhau và giờ đây em mãi mãi không thể đến bên anh được nữa dù anh đã chờ đợi trong suốt 7 năm trời.
Cho dù như thế nào đi nữa em vẫn là người con gái đầu tiên và cũng là mối tình đầu của anh trong suốt 7 năm trời bởi vì lần đầu tiên anh gặp em trong hội trường ĐH Kinh tế quốc dân và chính em đã làm cho trái tim anh biết rung động biết yêu lần đầu tiên. Nhưng cũng em mà đã làm cho trái tim anh không thể còn yêu và rung động trước một người phụ nữ khác được nữa.
Anh còn biết nói gì đây hả em? Anh không thể trách em vì danh nghĩa anh và em chưa bao giờ thuộc về nhau, nhưng anh đau, đau lắm em ạ. Hơn lúc nào hết, đây là giai đoạn khó khăn nhất của anh, vượt qua nỗi đau mất em mãi mãi là một thử thách mà chính anh phải vượt qua. Niềm hy vọng về một ngày em có thể hiểu và suy nghĩ là anh luôn luôn chờ đợi em quay về bên anh, nhưng em không bao giờ nghĩ những điều đó.
Cho đến bây giờ mới thật sự là điều khủng khiếp nhất đối với anh lúc này, nhất là khi anh biết được điện thoại của em trong năm nay và anh đã gọi điện, nhắn tin cho em. Nhưng em chỉ nhắn tin cho anh là: "Anh Long! Em mong anh đừng liên lạc và đến nhà em nữa, chào anh". Chỉ cần em nói như thế anh cũng đã hiểu, nhưng phải đến hôm nay em mới nói.
Nếu em nói sớm hơn mấy năm về trước thì lúc đó anh sẽ không bao giờ làm phiền và đến nhà em nữa, anh đỡ phải chờ đợi vọng trong suốt 7 năm trời. Nhưng em không nói ra mà chỉ thay đổi số. Nếu như hôm nay em cũng không nói ra mà chỉ biết thay đổi số để anh không thể liên lạc với em mà chỉ biết chờ đợi em thì sẽ hay hơn biết nhường nào. Lúc đó anh sẽ không phải suy nghĩ nhiều về chuyện tình cảm cả.
Nhưng hỡi người em yêu thương, anh từng dành trọn trái mình cho em, quá khứ, hiện tại và tương lai cũng như thế. Giá như, vâng giá như anh có thể khóc thì trái tim anh đã không thể đau như thế này. Anh luôn luôn quan niệm rằng: "Cứng rắn chính là con dao hai lưỡi đối với anh, nó giúp anh chống đỡ những cảm xúc yếu đuối trước mắt, nhưng lại cứa trái tim anh mãi mãi".
Giờ thì anh không còn chờ đợi và hy vọng được nữa rồi. Anh đành bỏ cuộc không phải vì thời gian cho phép hay do hoàn cảnh bắt buộc mà là cho đến bây giờ, anh mới biết là trong suốt bao nhiêu năm qua em không bao giờ tha thứ cho anh và cho anh cơ hội được sửa sai những lỗi lầm mà anh đã vấp phải từ khi còn hồi trẻ. Thôi nhé người em thương, dù mãi mãi khắc ghi bóng hình em, nhưng anh biết mình không bao giờ có thể đến bên nhau, vì em đã đi con đường mà em chọn lựa, con đường đó không có anh bên cạnh.
Hãy sống thật hạnh phúc nhé, mong rằng anh được nhìn thấy em trong màu áo cô dâu, hạnh phúc sánh bước cùng người em yêu thương đến suốt cuộc đời.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)