Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 680
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10797 / 422
Cập nhật: 2015-11-21 20:49:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Tiền Đề Thiên Kiếp
àng thất này lớn thật!"
Tần Vũ ngạc nhiên khi đi vào trong sảnh lớn của Lôi Sơn Cư, tuy nhiên cái mà khiến Tần Vũ phải kinh ngạc là sự xuất hiện của rất nhiều các loại quang thạch khác nhau. Màu đỏ, xanh, vàng, bạc, đen, trắng, ...Mỗi quang thạch đều tỏa ra màu sắc hấp dẫn kinh người, Tần Vũ cảm giác được các quang thạch này cưc kỳ trân quý tuy nhiên vẫn không bằng được Thạch Trung Diễm Sí.
"Chủ nhân, năm đó Lôi Vệ chủ nhân trong lúc lưu lạc trong vũ trụ đã đến được một tinh cầu rất kỳ dị. Tinh cầu này tuy không to nhưng đích thị là có nhiều tinh thạch trân quý, chủ nhân thấy vậy đã khai thác rất nhiều tinh thạch. Theo tu chân giới pháp quyết chúng đều là tinh thạch cực phẩm, đều có thể chế luyện thành thương phẩm linh khí".
Cùng với tiếng nói một tiểu miêu xuất hiện bay bên cạnh Tần Vũ. Tần Vũ không thể kiềm chế sự kinh ngạc. Tinh thạch luyện chế cực phẩm linh khí Tần Vũ liền nhớ lại lần đối thoại cùng Phong Ngọc Tử tại Hải Ngoại Tiên Đảo, một thượng phẩm linh khí là cực kỳ trân quý thật không ngờ hiện tại lại một mình đứng trong một tàng thất có nhiều cực phẩm tinh thạch như vậy.
Tần Vũ không kể là cấm địa, xuất thủ đánh một quyền vào một khối tinh thạch gần kề, tuy nhiên....
"Bùng."
Một quyền của Tần Vũ không làm suy chuyển tinh thạch, ngược lại còn bị phản lực của tinh thạch làm cho rung chuyển thân hình. Tiểu Tinh bên cạnh nói: "Chủ nhân, đương thời Lôi Vệ chủ nhân nói với Tiểu Tinh là để uổng phí tinh thạch thật là tội lỗi. Nếu công lực của chủ nhân không đạt đến Tinh Hạch kỳ, thì tuyệt đối không thể sử dụng cực phẩm tinh thạch".
"Ồ... Sư tôn suy nghĩ quả thật là chu toàn, tu chân giả chỉ cần có tinh thạch tốt khả năng đã rất mạnh, huống hồ là cực phẩm tinh thạch". Tần Vũ cười rất to, sau đó cẩn thận nhìn lại "Số lượng tinh thạch lớn thế này, thực sự chỉ có thể nhìn chứ làm sao mà mang đi được".
Tiểu Tinh vẫy đuôi đắc ý nói: "Meo, chủ nhân Lôi Vệ đã chuẩn bị tất cả cho ngài. Chủ nhân hãy nhìn xem ở góc phòng, trong góc phòng đó có một chiếc nhẫn gọi là Không Gian Giới Chỉ. Nó cho phép ngài chứa rất nhiều vật bên trong không gian của nó".
Ngay khi Tiểu Tinh vừa nói xong, Tần Vũ ngay lập tức đi đến cuối phòng lấy chiếc nhẫn. Sau khi trích huyết nhận chủ, Tần Vũ lập tức đeo lên tay. Ngay lập tức, Tần Vũ cảm nhận chiếc nhẫn này thực sự là có không gian thật kỳ diệu. Bên trong rất rộng, nhìn vào thực sự làm người ta ngạc nhiên.
"Để xem không gian giới chỉ này to đến nhường nào?" Tần Vũ cẩn thận quan sát. Tàng thất chứa vật này tuy có kích thước to nhưng với Không Gian Giới Chỉ chiều rộng và dài hơn vạn mét, cao hơn vạn mét kỳ thực không thể đo được thì không đáng để so sánh. Nếu gặp phải một tòa núi lớn, chắc chắn có thể dễ dàng cho vào trong được.
Tiểu Tinh không ngừng vẫy đuôi vui mừng, nói: "Về mặt luyện khí, Lôi Vệ chủ nhân ở tu chân giới nếu nói mình đứng vị trí thứ hai thì tuyệt đối không có ai đứng thứ nhất. Với Mộng Ảo Giới Chỉ này, Lôi Vệ chủ nhân vì nhớ đến tinh cầu ở quê nhà đã luyện chế ra Không Gian Giới Chỉ tuyệt hảo này. Lôi Vệ chủ nhân còn nói Mộng Ảo Giới Chỉ này so với tu chân giới đệ nhất giới chỉ Minh Hư Giới Chỉ thì còn lớn hơn nhiều lần".
Tần Vũ tâm ý linh động, Mộng Ảo Giới Chỉ này tuyệt đối không thể đem ra ngoài được. Hiện tại tu vi bản thân mình còn rất yếu, đương nhiên nếu gặp phải đối phương có thực lực sẽ nhìn ra sự lợi hại của giới chỉ này chắc chắn sẽ bị tranh đoạt. Tần Vũ đương nhiên hiểu rõ đạo lý bảo vật không có tội, mà người mang bảo vật thì có tội, đặc biệt khi công lực của mình trong tu chân giới còn rất yếu.
"À, bên trong nhất định phải có một số thứ". Tần Vũ phát hiện bên trong Mộng Ảo giới chỉ này có một số tàng phẩm, cẩn thận quan sát một vài tinh thạch. Tuy nhiên những tinh thạch này không giống với các cực phẩm tinh thạch ở tàng thất.
Tiểu Tinh đắc ý: "Chủ nhân, đây là những trung phẩm tinh thạch và một vài thượng phẩm tinh thạch mà Lôi Vệ chủ nhân lưu lại cho ngài để luyện khí. Ngoài ra còn có một bình Bích Chu Đan rất tốt cho việc phục hồi thương thế".
Tần Vũ nở nụ cười nhẹ, thương thế ư? Ít nhất Tần Vũ cũng cảm thẩy Bích Chu Đan này thực sự là linh đan cực tốt, nhưng so với Lưu Tinh Lệ thì thực sự không thể so được.
"Đến lúc phải tu luyện rồi, để có thể trở về được nếu không thể đạt được Tinh Vân Kỳ (tương đương với Kim Đan Kỳ) thì căn bản không có khả năng thành công quay về".
Tần Vũ ngay lập tức ly khai căn phòng bắt đầu trở lại tu luyện. Tần Vũ tu luyện Thông Thiên Tam Đồ dĩ nhiên đã đạt đến cảnh giới Khải Giáp Tam Sắc, một trăm lẽ tám đạo khí trụ đồng thời xoay quanh thân thể. Tuy nhiên Tần Vũ không thể cảm nhận được thiên kiếp đến. Hắn hiểu rằng cần phải tự ngộ ra được thiên đạo. Thoáng một cái đã qua bảy ngày Tần Vũ đã xem qua rất nhiều tu chân thư tịch, các thư tịch chỉ dẫn làm thế nào để đạt đến hậu Tiên Thiên đại viên mãn và làm thế nào để cảm thụ được thiên kiếp đang đến gần. Sau đó, Tần Vũ đã tìm ra được một phương pháp tu luyện.
Bên ngoài Lôi Sơn cư tại trung tâm Bích Ba hồ, Tần Vũ nhắm mắt tĩnh lặng hai chân đứng trên mặt hồ nước toàn thân phát ra một trăm lẽ tám đạo khí trụ bao quanh thân thể. Trong quá khứ khi thực hiện các động tác trong Thông Thiên Tam Đồ quanh Tần Vũ chỉ hình thành nên ngân sắc, kim sắc và tử sắc khí trụ. Tuy nhiên, trong trận chiến tại Thanh Liên Sơn thì Tần Vũ đã có bước đột phá khi xuất hiện Tam Sắc Khải Giáp.
Thế nhưng, để đạt đến mức đứng trên mặt hồ mà không chìm thì Tần Vũ đã có bước đột phá mới. Tinh thần minh mẫn, thân thể phiêu diêu dung hòa vào trời đất. Đối với các động thực vật ở xung quanh mấy dặm, Tần Vũ có thể cảm thụ được mọi hoạt động của chúng.Trong vòng bảy ngày ngắn ngủi đích thực là Tần Vũ đã có tiến bộ kinh người. Đột nhiên xuất hiện một tiến nổ .
"Oanh".
Tinh thần Tần Vũ bị chấn động mãnh liệt, cả người không còn duy trì được cảnh giới hiện tại rơi thẳng xuống nước, tại khoảng khắc đó Tần Vũ nhanh chóng phản ứng tay đánh nhanh xuống nước toàn bộ thân thể khôi phục trạng thái ban đầu. Thời khắc hiện tại, thân thể Tần Vũ bị bao phủ bởi rất nhiều màu sắc.
"Năm tháng nữa, sau năm tháng nữa sẽ là tứ cửu thiên kiếp của ta. Tốt, quả thật là quá tốt".
Tần Vũ rất hưng phấn, một năng lượng rất lớn đã xâm nhập vào bên trong não của Tần Vũ để thông báo là thiên kiếp đang đến gần thực sự rất huyền diệu.
Cùng vào thời điểm hiện tại, Hắc Ưng đang trực tiếp đi săn mãnh thú. Hắc ưng hiện tại đã là Tiên Thiên mãnh thú, các mãnh thú khác căn bản không phải đối thủ của nó.
Trong lúc Tần Vũ tu luyện tại Hồng Hoang không ai làm phiền thì tại thành đô Sở vương triều nhận được hung tin, Tần gia đã điều động hàng trăm nghìn binh mã. Theo báo cáo của mật thám Hạng gia, thì Tần gia muốn tạo phản. Hạng gia khi hay tin đã không thể giữu được bình tĩnh.
"Thế này là thế nào? Mật thư của Thượng Quan Hồng đã nói là sau hai năm nữa Tần gia mới tạo phản, thế mà hiện tại đột nhiên lại điều binh khiển tướng tiến thẳng đến biên giới là sao?"
Hạng Nghiễm hiển nhiên đang rất tức giận. Làm sao mà Hạng Nghiễm không tức giận cho đựơc? Nếu hai năm sau Tần gia tạo phản, Hạng gia tự nhiên có những kế sách đối phó. Nay đột nhiên lại sớm tạo phản, việc này quả làm Hạng Nghiễm phải lo lắng không yên.
"Lũ sơn tặc tại Hắc Thủy sơn mạch đã quyết định chưa? Chúng tồn tại ở đó từ hàng trăm năm trước, thế lực ngày càng lớn mạnh hiện tại không thể tiêu diệt. Nhưng lúc này quả là cơ hôi tốt, hãy để chúng cản chân của Tần gia". Hạng Nghiễm cười lớn.
Nam tử mũi ưng nói: "Hoàng thượng, thuộc hạ có việc quan trọng cần bẩm báo, lũ sơn tặc tại Hắc Thủy sơn mạch đó rất lớn mật, thuộc hạ không dám tự tiện quyết định". Nói xong liền rút ra một phong thư trình lên Hạng Nghiễm.
"Không cần nói nhiều, hiện tại ta có quá nhiều việt để lo lắng rồi". Hạng Nghiễm vừa tức giận nói, vừa tiếp lấy phong thư. Mở phong thư ra đọc, Hạng Nghiễm mặt mày biến sắc: "Khốn kiếp, không ngờ một lũ sơn tặc lại ra nhiều điều kiện như vậy với trẫm, lại còn cả trang bị cho quân đội nữa chứ. Thật là .... Thật là .....".
Hạng Nghiễm tức giận nắm chặt hai tay. Sau đó Hạng Nghiễm thở ra, lạnh lùng nói: "Tốt, ta đáp ứng bọn chúng, chúng càng không ngờ ta dám đáp ứng và dễ dàng chấp nhận. Đợi sau khi tru diệt Tần gia xong trẫm sẽ lôi đám sơn tặc này ra đòi nợ.... cả vốn lẫn lãi".
"Vâng, hoàng thượng!" Nam tử mũi ưng cúi đầu nghe lệnh.
"Đi mau".
Hạng Nghiễm xua tay nói. Nam tử lập tức li khai.
Tại Trấn Đông Vương phủ, trong độc viện của Tần Vũ. Tần Đức đứng gần cây liễu, mắt nhìn lên cây gần như là bất động. Kể từ khi trở về, ông thường xuyên đến độc viện nơi Tần Vũ ở lúc xưa. Có khi ông đứng đó suốt cả ngày, khi đứng đây thì không ai dám làm phiền ông. Mỗi khi nhắm mắt lại, trong tâm trí của Tần Đức lại hiện lên trận chiến độ kiếp lúc đó.
"Á...."
Tần Vũ thét lên uy mãnh, rung động song thủ tạo thành hình vuốt rồng mang theo sức mạnh phá tan không khí.
"Xích ..."
Âm thanh của huyết nhục bị phá, song trảo của Tần Vũ đánh vào giữa ngực Ngũ Hành. Mắt Tần Vũ loé lên một tia lạnh lùng, tay phải hung mãnh xuyên vào bên trong bóp nát ngũ tạng của Ngũ Hành.
............
Trong trận chiến đó, Tần Vũ thật hung mãnh khí thế uy hãn có thể sát thần. Hết tên nội gian Cát Mân rồi đến Ngũ Hành lần lượt bị Tần Vũ hạ sát. Tần Vũ bất chấp tính mạng, lần lượt kết liễu từng người bọn chúng. Tất cả là vì cái gì ? Nghĩ đến đó, trong tim Tần Đức lại nổi lên một nỗi bi thương. Ông đương nhiên biết rằng Tần Vũ vì sao lại làm vậy. Ông không thể quên được mỗi hành động của Tần Vũ, mỗi bước di chuyển và mỗi chiêu thức của nhi tử mình hung mãnh giết chết địch nhân rồi cùng Ngũ Hành đồng qui u tận. Tất cả những việc đó, vĩnh viễn ông không thể quên.
"Vũ nhi, là phụ vương có lỗi với con. Nhưng hiện tại, phụ vương lại không thể làm gì để bù đắp cho con được. Phụ vương chỉ có thể san bằng Hạng gia, giết chết Hạng Nghiễm và Ngũ Đức để bồi táng cho con. Con cứ yên nghỉ đi sẽ nhanh thôi chỉ mất nửa năm, chỉ sau nửa năm nữa thôi thì đại chiến sẽ bắt đầu".
Trong mắt Tần Đức lúc này hiện lên tia hàn quang lạnh lẽo.
Tuy nhiên, Tần Đức hoàn toàn không biết lúc này Tần Vũ đang đối diện với nguy hiểm trùng trùng khi tu luyện tại Hồng Hoang.
Tại Hồng Hoang. Trong khu rừng rậm một con Thanh Sắc Cự Lang nhìn giống như một con hổ đang chầm chậm tiến lên phía trước, cặp huyết nhãn đang nhìn xung quanh thì đột nhiên cả thân cự lang bốc lên cao và đồng thời trên thân cự lang xuất hiện một đạo hỏa diễm bao quanh thân thể.
"Bùng"
Cự lang rên lên một tiếng đau đớn đồng thời giống như bao cát bị đá đi, bay thẳng đến cây cổ thụ. "Rắc". Cây cổ thụ liền bị gãy đồng thời làm đổ liên tiếp các cây khác.
"Đồng Đầu Thiết Cốt yêu quả nhiên không phải là đồ giả".
Thân hình Tần Vũ xuất hiện ngay bên cạnh cự lang. Hiện tại khi nhìn thân hình Tần Vũ mặc đồ da thú mới thấy được cơ thể hoàn hảo, thời khắc này toàn thân Tần Vũ phát ra chân khí thật hung hãn.
Thân thể Thanh Sắc Cự Lang hoàn toàn bị gẫy đôi, hiển nhiên đã bị một cước của Tần Vũ làm cho gãy hết xương. Nhưng cự lang này quả thật là mãnh thú hung hãn phi thương, đích thì là Thanh Hỏa lang.
"Ngao". Thanh Hỏa lang tru lên một tiếng mạnh mẽ.
Muốn gọi đồng bọn ư? Thật đáng tiếc, hiện tại nếu muốn đánh với ta, bọn ngươi thực sự không có khả năng. Linh thức của Tần Vũ hiện tại cảm nhận được phạm vị trên vài ngàn mét, tuy nhiên khu rừng này quá lớn những con Thanh Hỏa lang để đến được thì cần phải có thời gian.
"Tê"
Một Thanh Hỏa lang tiềm phục ngay gần, mắt cự lang tràn ngập hung quang toàn thân hỏa diễm bùng cháy. Tuy nhiên Thanh Hỏa lang này hiện tại chỉ đạt đến Tiên Thiên cảnh giới căn bản không thể tổn thương Tần Vũ. Ngay lập tức Thanh Hỏa lang tấn công Tần Vũ, hai móng vuốt mang sức mạnh như muốn làm tê liệt không khí lao đến Tần Vũ. Thân thể Tần Vũ sản sinh vô số đạo ảo ảnh tránh được đòn tấn công, sau một lúc thì trở lại nguyên vị trí giống như là bất động.
Thanh Hỏa lang lúc này không thể phi thân tấn công lại. Lúc này hai móng vuốt của hỏa lang bị gãy làm đôi, đầu cũng bị bẻ. Ngay khi thực hiện né tránh cự lang, Tần Vũ đã dựa vào tốc độ của thân mình cùng với hai tay lúc bấy giờ đã bẻ gẫy hai móng vuốt, chấn gãy đầu khi Thanh Hỏa lang lao vào.
"Tốc độ của Thanh Hỏa lang quả rất nhanh".
Lúc này, linh thức của Tần Vũ phát hiện trong phạm vi một cây số xuất hiện liên tiếp ba Thanh Hỏa lang đang lao đến chỗ Tần Vũ đứng với tốc độ cực nhanh. Ba Thanh Hỏa lang xuất hiện trong tầm mắt của Tần Vũ. Khi chúng nhìn thấy đồng bọn kêu gọi chúng đến đã chết, ngay lập tức nhất loạt tấn công Tần Vũ.
Tần Vũ vẫn bất động, ngay khi ba Thanh Hỏa lang tiếp cận Tần Vũ thì ...."Hây..a.a.a". Tần Vũ đột nhiên hét lên một tiếng trong mắt bùng lên tia bạo quang, đồng thời thân thể xuất hiện một trăm lẻ tám đạo khí trụ bao quanh. Lúc đó, một Tần Vũ hóa thành ba người đồng thời tung ra một quyền trúng vào đại não của ba Thanh Hỏa lang.
"Bùng". Cả ba Thanh Hỏa lang đều ngã xuống đất. Bên ngoài không hề có biểu hiện thương tích gì nhưng thực chất trong não đã bị quyền của Tần Vũ chấn vỡ. Một chiêu, tam lang cùng chết.
"Thông Thiên Tam Đồ tu luyện cực cao, dùng trong cận chiến quả thật là tuyệt kỹ tối thượng". Trong mắt Tần Vũ tràn đầy hưng phấn, vượt qua trận chiến thiên kiếp đầu tiên vì để cứu được phụ vương Tần Vũ đã lĩnh ngộ được Thông Thiên Tam Đồ. Một trăm lẻ tám đạo khí trụ bảo vệ toàn thân, trong hoàn cảnh đó thì tốc độ của Tần Vũ đã tăng lên nhiều lần. Tuy nhiên, sau hai tháng tập luyện tại Hồng Hoang này Tần Vũ đã phát hiện ra rất nhiều tác dụng của một trăm lẻ tám đạo khí trụ này.
"Oái! Chết một thì đến ba, chết ba thì đến cả chục thôi lão tử không chơi nữa". Tần Vũ cười một tiếng, thân hình di chuyển trong rừng chỉ lưu lại đạo tàn ảnh căn bản giống như là tàng hình.
Hàng chục Thanh Hỏa lang đến, Tần Vũ có thể chiến đấu được. Nhưng chục con này chết thì hàng trăm, hàng ngàn con khác lại đến. Xung quanh Lôi Sơn cư, có hàng nghìn Thanh Hỏa lang. Đương nhiên, Tần Vũ không thể chiến đấu với chúng.
Rời khỏi khu rừng, Tần Vũ tiến đến tòa sơn mạch gần Lôi Sơn cư.
"Gừm". Một Hắc Sắc hổ vừa quan sát Tần Vũ vừa không ngừng gầm rú. Nó cảm nhận Tần Vũ rất lợi hại nên không dám công kích.
Đột nhiên, tiếng chim ưng cất lên. Một bóng đen từ trên trời lao xuống nhắm thẳng vào Hắc Sắc hổ. "Phập". Hắc sắc hổ bị song trảo của bóng đen quật nát.
"Tiểu Hắc, thế là thế nào ? Ngươi giết bao nhiêu mãnh thú thế chưa đủ sao. Mãi ta mới gặp được Tiên Thiên cực hạn Hắc Sắc Ban Văn hổ thì ngươi lại giết chết trước".
Tần Vũ bất mãn nói. Tiểu Hắc mở to đôi cánh vừa nhảy, vừa kêu. Thấy vậy, Tần Vũ không kìm được cười rất lớn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thấm thoát Tần Vũ ở tại Hồng hoang này được ba tháng. Đột nhiên.
"Ào"
Cuồng phong bốc lên các cây đại thụ không ngừng lay động, không thấy động tĩnh của dã thú mà có cảm giác như sắp có một sự kiện lớn. Trên bầu trời, mây bay đi hết đột nhiên trên trời xuất hiện ánh sắc hồng. Nhãn thần Tần Vũ đột nhiên mở to, nhìn lên trên không cảm giác rất quen thuộc giống hệt như lần phụ vương độ kiếp.
"Tứ cửu thiên kiếp?" Tần Vũ ngạc nhiên. "Không hiểu loại yêu thú cường hãn nào lại có thể độ kiếp? Ta đã ở đây lâu như vậy, xung quanh mười dặm làm sao lại có loại yêu thú nào mạnh như vậy".
Khi ám hồng sắc xuất hiện cả bầu trời sản sinh ra một đạo lôi điện, đạo lôi điện bị hấp thụ bởi ánh hồng sắc rồi lập tức chuyển hóa thành vùng mây tử sắc. Cực kỳ quái lạ .... Vùng mây tử sắc tụ ngay trên đầu Tần Vũ....
"Như vậy... thiên kiếp, là thiên kiếp của ta?" Tần Vũ nhớ rõ ràng thiên kiếp của hắn phải hơn hai tháng nữa mới tới, sao tự nhiên lại xuất hiện luôn hơn nữa lại còn có vùng mây tử sắc xuất hiện ngay trên đầu hắn nữa.
Phải chăng thiên kiếp đến sớm ?
Tinh Thần Biến Tinh Thần Biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị Tinh Thần Biến