Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
500 ngày yêu
C
uộc tình của anh và tôi được mọi người cho là giống phim Hàn Quốc vì đâu ai hiểu được chuyện gì đã thực sự xảy ra, kể cả tôi cũng vậy. Tôi hoàn toàn không hiểu vì sao lại có kết thúc như thế.
From: Jesse
Sent: Monday, September 20, 2010 6:20 PM
Những câu hỏi tại sao luôn luôn ám ảnh tôi cho đến một ngày tôi nhận ra tất cả chỉ là màn kich, màn kịch hoàn hảo mà anh và những người bạn của anh đã diễn cho tôi xem.
Đau, tôi đau, đau trong sự phản bội của anh, thất vọng, hụt hẫng, tức giận... là những gì đang xảy ra với tôi. Chắc các bạn cũng tò mò xem chuyện gì đã xảy ra. Có lẽ đối với các bạn, những người từng trải, đó là một chuyện rất bình thường, nhưng đối với tôi, một cô gái vừa tròn 20 tuổi, với mối tình đầu lãng mạn và hạnh phúc thì câu chuyện này đúng là một bài học quá lớn cho sự ngây thơ, cả tin của tôi.
Bắt đầu chuyện tình của tôi nhé. Tôi và anh quen nhau qua một người bạn, thích nhau, nên xin nick yahoo để nói chuyện, rồi hẹn nhau đi quán cafe. Lần đầu tiên tôi ngồi đối diện với ánh mắt của anh, tôi đã bị cuốn hút bởi vẻ lạnh lùng nhưng ấm áp của anh. Và anh cũng rất ấn tượng với tính cách của tôi. Thế là chúng tôi bắt đầu một mối tình thật đẹp.
Chúng tôi yêu nhau thật sự là một nghịch lý bởi vì cả hai rất khác nhau, thậm chí có thể nói là đối lập, thế mà khi ở bên nhau, chúng tôi có thể dung hòa mọi thứ. Tôi là một người con gái rất năng động, tôi thích những nơi đông người, những hoạt động ngoài trời và có rất nhiều bạn bè, còn anh ít nói, sâu sắc, thích yên tĩnh và suy nghĩ rất già so với cái tuổi 21 của anh.
Và cứ thế chúng tôi cùng nhau trải qua 500 ngày, hạnh phúc có, nhớ nhung có, giận hờn có, chán nhau cũng có, nhưng đó vẫn là 500 ngày yêu thương nhau. Để rồi khi tôi háo hức chuẩn bị kỷ niệm 500 ngày yêu nhau thì tôi nhận ra rằng anh muốn chia tay. Tôi đã rất shock, nhưng vẫn đủ cứng rắn để gặp anh, tôi linh cảm rằng hôm đó sẽ là ngày cuối cùng của chúng tôi, và sự thật đúng như vậy, anh nói lời chia tay. Tôi níu kéo trong vô vọng.
Thế là hết, mối tình đầu của tôi kết thúc một cách quá bất ngờ, không ai hiểu cũng không ai tin. Bản thân tôi cũng muốn đó là một cơn ác mộng. Nhưng không, tôi không phải là con người dễ từ bỏ đến vậy, nói thẳng ra là tôi không cam tâm chấp nhận lời chia tay vô lý đến vậy. Anh nói anh yêu người khác rồi, quá phũ phàng, trước đó chỉ vài phút, anh còn thể hiện tình yêu anh dành cho tôi. Khó hiểu quá đúng không?
Sau đó bạn thân của anh nói với tôi rằng "Vì nó quá yêu em, nên nó phải làm thế để tốt cho em". Tôi tin một cách ngu ngốc và lại ôm hy vọng mong anh quay về bên tôi. Tôi đau khổ níu kéo anh bằng mọi cách tôi có thể, để rồi cái tôi nhận được là sự lạnh lùng đến khủng khiếp của anh. Trong cái rủi có cái may, chính sự đau khổ của tôi đã khiến cho bạn thân của anh cảm thấy lương tâm cắn rứt, điều đó thôi thúc anh kể cho tôi biết toàn bộ sự thật.
Tôi, một con ngốc, đã bị chán và bỏ rơi. Anh đã có người yêu mới và theo lời anh nói, anh rất yêu người đó, lại một con ngốc nữa đang trở thành trò chơi của anh. Tôi, một con ngốc cũng như bao con ngốc trước đó, bây giờ và sau này, bị lừa dối như thế. Tất cả đều là trò chơi của anh. Và hiển nhiên là tôi không tin điều đó vì anh đã diễn xuất quá tuyệt vời, lúc yêu anh tôi cảm nhận được anh rất thật lòng.
Tôi cười trên sự ngu ngốc của mình, những gì tôi chứng kiến trong khoảng thời gian sau đó đã cho tôi biết. Cảm ơn anh đã cho em những kỷ niệm đẹp và em cũng cảm ơn anh đã giúp em trưởng thành hơn, không còn tin tưởng người khác một cách dễ dàng như vậy.
Em cảm ơn anh, người em từng yêu.