Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
52 - Chúa Hỏi Quan Thị : Làm Sương Cho Sáo ?
M
ột tên quan thị khác, thường lui tới nhà Trạng Quỳnh, bên ngoài y ta cười nói ra vẻ thân mật lắm, nhưng bên trong là dò xét ý của Quỳnh để bí mật tâu hót lên Chúa. Quỳnh biết ý đồ ấy, nên mỗi lần thấy bóng y tới, Quỳnh lại cầm một quyển sách giả bộ bỏ vào tráp, khóa lại. Y ta đòi xem, Quỳnh không cho, bảo: « Sách này bí mật lắm ».
Y về tâu với Chúa. Chúa sai tên quan thị đến nhà Quỳnh và cho mấy tên lính theo sau, rình lúc Quỳnh cất quyển sách vào tráp thì áp tới tịch thâu lấy đem về. Chúa nghĩ đây là một tập dự thảo những việc bí mật gì có hại cho quốc gia, nhưng lúc mở xem chỉ vọn vẹn có mấy câu ở trang đầu như sau:
Chúa vị thị thần viết:
Vi cốt tứ địch?
Vi cốt tứ địch?
Thị thần nãi quỳ nhi tấu viết:
Thần phùng chỉ phát!
Thần phùng chỉ phát!
Nghĩa là:
Chúa bảo quan thị rằng:
Làm sương (xương) cho sáo?
Làm sương cho sáo?
Quan thị bèn quỳ mà tâu rằng:
Tôi may ngón tóc!
Tôi may ngón tóc!
Chúa đọc đi đọc lại mấy lần cũng không hiểu nghĩa gì. Chúa hỏi các quan cũng lắc đầu chịu mít, thành phải gọi Quỳnh vào giải thích, Quỳnh tâu: « Xin Chúa cứ đọc lái sẽ rõ ».
Chúa đọc lái không được, sau rốt, Quỳnh phải đọc: « Đó là chúa bảo quan thị rằng: làm sương cho sáo, làm sương cho sáo, tức làm sao cho sướng? làm sao cho sướng? Quan thị bèn quỳ mà tâu rằng: tôi may ngón tóc, tay may ngón tóc, tức tôi móc ngón tay, tôi móc ngón tay ».
Quỳnh đọc xong, cả Chúa cùng các quan có mặt đều bật cười hết thẩy. Tên quan thị đỏ mặt cúi gằm xuống, y biết bị vố Quỳnh chơi xỏ, nhưng hiểu thì quá muộn, đã thế khi vào hậu cung lại bị Chúa quở cho là để thừa thì giờ theo dõi những công việc táp nháp. Nghĩ cũng tội nghiệp cho y, nhưng ai bảo trêu trọc vào trạng Quỳnh làm gì.