Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
51 - Quan Thị Và Quan Võ Đánh Nhau
C
hơi xỏ tên quan thị trên chưa đã, nhân thấy lão ta hay đem chuyện riêng tư của các quan để ton hót với Chúa, Quỳnh liền nghĩ ra một kế làm cho lão bị một trận đòn đến thập tử nhất sinh.
Vì biết rõ lão ta và ông quan võ nọ có chuyện hiềm khích nhau, một hôm Quỳnh đến nhà quan thị than thở: « Như ngài đây sớm hôm gần chúa, công lao khó nhọc, thật ít ai bằng, thế mà tên quan võ nọ dám ỷ mình mà khinh thị ngài thì cũng là chuyện đáng buồn thay, ngài nhũn nhặn đấy, chứ như Quỳnh này thì nhất định không đâu, thà rằng chết vinh, chớ không chịu sống nhục ».
Viên quan thị sửng sốt hỏi: « Nó khinh tôi thế nào? »
Quỳnh thở dài đáp: « Bữa trước, tôi đi ngang nhà hắn, thấy hắn dán ngay trước cửa một câu đối mỉa mai ngài như sau: Thị vào hầu thị đứng thị coi, thị muốn ấy thị không có cậy ».
Tên quan thị nghe xong, hằm hằm nổi giận: « Xin cám ơn quan trạng, mai này tôi sẽ cho thằng ấy biết tay, đến thế thì không thể nhịn được ».
Sau vài câu chuyện xã giao khác, Quỳnh ra về đến nhà viên quan võ. Viên quan võ thân hành ra đón vào nhà khách, gọi lính đem trà ra thiết đãi, Quỳnh gạt đi nói: « Quan lớn miễn thứ cho, tôi mới vào phủ ra có chuyện thương tổn đến uy tín của ngài, tôi phải lại cho hay và còn có việc khác phải đi ».
Viên quan võ hối hả hỏi chuyện gì. Quỳnh bơm nước đường cho lão uống: « Như ngài là người đánh đông dẹp bắc, công lao hãn mã thế, đáng lẽ lũ quan thị phải kính phải nể, thế mà tụi nó dám viết dán trước nhà một vế đối « Vũ cậy mạnh vũ ra vũ múa, vũ bị mưa vũ bèn vón lông » 5 Thử hỏi thái độ như vậy, có hỗn láo hay không? »
Viên quan võ nghe xong, vỗ tay xuống án thư đánh rầm: « Xin quan trạng tha lỗi, mẹ kiếp mấy thằng mất dái ấy, phải cho nó om xương mới được, sáng mai này, bọn nó biết tay tôi ».
Thế là cả hai cùng tức khí nổi lên, và cùng kéo gia đinh vác gậy đến nhà nhau để đánh. Hai bên gặp nhau giữa đường, trận ác chiến xảy ra, phía quan thị vì yếu và ít hơn nên bị phía quan võ đánh cho tên nào tên ấy đến bò lê bò càn, chỉ tí suýt nữa thì đi đời nhà ma cả lũ… Phía quan võ tuy thắng, nhưng cũng không khỏi bị trầy da tróc vẩy. Vì thế, đương thời mới có bài vè để chế nhạo cả hai:
Cảnh đời nghĩ lại khá thương,
Bên Thị bên Võ chiến trường choảng nhau.
Nỗi niềm nghĩ đến mà đau,
Thị kia mất dái lại đầu sưng u.
Bọn quan võ thế mà ngu,
Chữ nghĩa mịt mù chẳng biết mới nên.
Ai làm ra sự đảo điên?
Ai làm câu đối cho lèn lẫn nhau?
Trạng-Quỳnh, ông hỡi đi đâu?
Nghĩ xem câu chuyện gót đầu bởi ai?…