Nếu bạn nghĩ bạn có thể hay không có thể, cách nào thì bạn cũng đúng cả.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 768 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 08:39:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44
hương 44: Tứ hôn
Cái gọi là tiểu tuyển, chính là chọn các cô gái chút bộ dáng đoan trang, gia thế trong sạch, vẫn chưa lập gia đình vào cung. Công việc chính là hầu hạ ở cung các quý nhân, các cung nữ được tuyển vào cung chưa bao giờ thiếu người bay lên làm phượng hoàng. Các nữ tử tham tuyển đa số đều là những người có xuất thân bần han, cũng có rất nhiều nhà nghèo đem khuê nữ đưa vào cung, vận khí tốt thì không nói, còn nếu không được thì hầu hạ trong cung ba năm năm sẽ được xuất cung, đến lúc đó cũng coi như có chút đồ cưới.
Nghĩ thì đơn giản như vậy, nhưng trong cung quy định nghiêm ngặt, làm sao có thể dễ dàng xuất cung như vậy?
Lần này các tiểu tuyển như làm cho các cung được thay người, trừ các Đại cung nữ bên cạnh các phi tần còn lại đều bị thay đổi.
A Uyển lúc này thật ra cảm thấy rất bình thường, thái giám quản sự mang đến mấy cung nữ mới, khó khăn lắm mới chọn được mấy cung nữ có bộ dáng thuận mắt, nhìn qua có vẻ lanh lợi, theo thứ tự ban thưởng tên. Dựa vào ngọc minh thúy, ban tên cho là Minh Tố, Minh Đại, Minh Tử đều là nhị đẳng cung nữ, lại sai Bạch Lộ dạy dỗ họ cho tốt.
A Uyển rửa sạch độc tố trong cơ thể, trong thân thể dư độc cơ bản đều đã được loại bỏ nhưng thân mình vẫn cảm thấy chút mệt, phía trước như yếu đi một chút.
Hoàng thượng lại sai Thái y viện cố ý kê cho A Uyển vài phương thuốc tốt, mục đích chính là bồi dưỡng cơ thể A Uyển. Nhưng phải uống thuốc loãng chứ không có viên như thuốc lúc trước nàng uống, A Uyển lại bắt đầu xác định mỗi ngày đều ăn đủ 3 bữa cơm sau đó là uống thuốc.
Ngày hôm đó, A Uyển ở bên trong phòng uống thuốc, Thanh Sam đi vào bẩm báo, 2 cung nữ Minh Tố và Minh Đại tới trước cửa điện nói là muốn cầu kiến A Uyển. Hai cung nữ này rất ít hầu hạ bên trong điện, hàng ngày vào nội điện vẩy nước quét nhà cũng rất ít cùng A Uyển nói chuyện, hôm nay lại có chuyện gì xin được gặp nàng.
Đối với hai người này, Bạch Lộ đánh giá rất tốt, không chỉ chịu khó lanh lợi mà còn đối xử với các cung nhân khác vô cùng tốt, cũng chưa làm chuyện gì gây phiền phức, xem ra có thể trọng dụng.
A Uyển uống thuốc xong, Thanh Sam lại rót một chén nước ấm đưa cho A Uyển đem trận đắng của thuốc kia trôi xuống. Xong hết thảy, A Uyển mới bảo Thanh Sam truyền 2 nàng kia vào.
Hai cung nữ tiến vào sau đó trực tiếp quỳ gối trên mặt đất liền làm A Uyển hoảng sợ: “Các ngươi làm gì vậy?”
“Bẩm chủ tử, hai người nô tỳ là Hoài thiếu gia đặc biệt đưa vào cung.” Người vừa nói tương đối mảnh mai chính là Minh Đại cung nữ, nàng ta cứ như vậy đi thẳng vào vấn đề thực đem A Uyển một trận làm cho hoảng sợ.
Tam ca ca của nàng tên là Ôn Hoài, nhưng Hoài thiếu gia mà Minh Đại nói liệu có phải Tam ca? Nghĩ lại tính tình tam ca đâu phải có thể làm ra những chuyện thế này? Tam ca dựa vào cái gì mà tin tưởng các nàng đâu?
A Uyển lấy lại bình tĩnh, ngữ khí bình thản nói: “Các ngươi có gì làm bằng chứng?”
Minh Đại gật đầu, mục đích vào cung để làm gì thì chắc chắc phải chuẩn bị tốt mọi thứ, “Hoài thiếu gia chỉ đưa cho nô tỳ chiếc vòng tay bảo là đưa cho chủ tử…” Nói xong đưa ra một chuỗi vòng trao cho Thanh Sam trình lên.
Thưởng thức chiếc vòng trong tay, sắc ngọc trên chiếc vòng này đã hơi ngả sang màu đen, cũng không phải là hàng tốt, khó trách có thể đem vào cung dễ dàng, nếu không sớm ở cửa cung đã bị những cung nhân quỷ quái tịch thu.
Vòng tay này nhìn qua không có gì đặc biệt, A Uyển cầm trong tay vo vài vòng, nhẹ nhàng nhấn một cái liền đem vòng tay mở ra. Vòng tay này có gì đó không đơn giản, nhìn không chớp mắt, cuối cùng nàng cũng tìm thấy trên mặt vòng có một lỗ nhỏ chứa cái gì đó, A Uyển mở ra liền nhìn thấy tờ giấy nhỏ hé ra.
Mở tờ giấy vừa thấy ra, tuy là chữ rất nhỏ nhưng với A Uyển thật vô cùng quen thuộc, trong đó, Tam ca đại ý nói hai cung nữ ca ca đưa vào cung để hầu hạ nàng, những người này đều được chọn lựa kĩ càng, A Uyển có thể yên tâm sai bảo, cuối cùng vẫn là dặn dò nàng nhớ giữ gìn sức khỏe.
Trong lòng A Uyển lúc này thật sự là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, mặc dù mình đang ở trong cung nhưng người thân bên ngoài vẫn như trước luôn lo lắng ình, vì mình mà tính toán.
Có vật chứng tin cậy, A Uyển trong lòng cũng tin vài phần, gật gật đầu: “Nhưng các ngươi sao biết mình nhất định sẽ có thể đến chỗ ta.” Cung nhân chẳng phải do sắp xếp sao, được phân đi nơi nào đều là tùy cơ.
Minh Đại thành thật: “Bẩm chủ tử, Hoài thiếu gia trước khi đưa hai nô tỳ vào cung đã đưa ngân phiếu cho hai nô tỳ, bọn nô tỳ đã hối lộ thái giám quản sự, nói là muốn theo hàu hạ chủ tử vì sủng ái đã lâu, may mà quản sự thái giám tham tài không hoài nghi cho nên hai nô tỳ được phân tới chỗ người.”
Lời này của Minh Đại rất có khả năng, bằng không cũng sẽ không thể thoát khỏi bị diều tra, đem vòng kia vào còn là rất cẩn trọng có thể hối lộ thái giám quản sự phân mình vào cung của nàng có thể thấy là làm vô cùng tốt.
“Nhưng nếu ta cũng không đem bọn ngươi lưu lại thì sao?”. Nếu là mình không có lựa chọn các nàng, thật sẽ như thế nào? A Uyển thực rất tò mò.
:Mặc kệ bọn nô tỳ hầu hạ trong cung nào, nhưng cuối cùng vẫn tìm cơ hội báo cáo với chủ tử. Hoài thiếu gia nói, mặc dù không được hầu hạ ở bên chủ tử, nhưng đối với chủ tử luôn báo cáo tin tức cũng là chuyện nên làm.”
A Uyển cuối cùng cũng hiểu, nguyên là ban đầu Tam ca tính toán ở ngoài cung bồi dưỡng nhóm cung nhân, đợi tới lúc trong cung tiểu tuyển thì nhấn đó mà đưa vào, ai ngờ thời gian tiểu tuyển năm nay sớm hơn nên mọi việc cũng hơi vội vàng.
A Uyển thầm nghĩ, Tam ca lần này vì mình mà đã quá lo lắng, ở kì tiểu tuyển mà động tay động chân đem người của mình đưa vào còn không biết mất bao công sức mới làm được.
Bây giờ biết Minh Đại cùng Minh Tố đều là người một nhà, A Uyển liền giao cho Minh Đại cùng Minh Tố trông coi các việc nấu nướng trong bếp. Không thể không nói Tam ca chọn người rất tốt, hai nàng ấy so với A Uyển cũng không lớn hơn bao nhiêu tuổi, hơn nữa khả năng bếp núc cũng rất giỏi, mặc dù chỉ là một bữa sáng nhẹ nhưng cũng làm cho người ta phải ăn tới hết, lại còn thường xuyên thay đổi các loại điểm tâm cùng súp ngọt.
Hai cung nữ này quả thực khiến A Uyển vừa lòng cô vùng.
******
Trong ngự thư phòng, không khí cực kì quỷ dị, Tế Vương gia giờ phút này biểu tình không hờn giận đứng ở trước bàn sách, cứ đứng như cọc gỗ không nhúc nhích, cũng không mở miệng nói chuyện, cứ như vậy sững sờ, ngẩn người nhìn Hoàng thượng chằm chằm.
Hoàng thượng lúc này vùi đầu vào chính sự tựa hồ không phát hiện người đối diện đang nhìn mình chằm chằm, dường như coi Tế Vương gia không tồn tại, những việc nên làm đều không bị người trước mặt làm ảnh hưởng.
Hai huynh đệ cứ như vậy khiến các cung nhân hầu hạ trong điện cũng như ngừng lại hô hấp, hành động đều cẩn thận sợ gây ra một tiếng vang đánh vỡ không khí này thì chính mình sẽ gặp phải tai họa.
Cục diện cứ như vậy giằng co nửa canh giờ, vẫn là Tế Vương gia bại trận, biết tính tình của Hoàng huynh, hôm nay dù mình có đứng trong ngự thư phòng thành tượng đá sợ rằng Hoàng huynh cũng không phát hiện ra.
Ngẫm lại cùng Hoàng huynh bực bội, người chịu thiệt vẫn là mình, tế Vương gia kìm lại cảm xúc tức giận, vẫn là mở miệng trước tiên: “Hoàng huynh! Sao đột nhiên hạ chỉ để cho ta thú đích cô nương nhà Vương thái phó! Cũng không báo trước cho thần đệ một tiếng.”
Tế Vương gia vốn là ở bản doanh huấn luyện binh sĩ, đột nhiên có thánh chỉ truyền tới nói là tứ hôn cho hắn, thực là đem Vương gia gây họa mà, đương nhiên đây chỉ là phản ứng đầu tiên, mà càng dọa người chính là trong thánh chỉ ban thưởng hắn tứ hôn Phối cô nương – đích tiểu thư nhà Vương thái phó. Vừa nghe tin này, hắn lập tức bỏ dở buổi huấn luyện quan binh vội thúc ngựa về tiến về cung.
Vương thái phó là người dạy dỗ các hoàng tử học hành, đương nhiên hắn cũng không ngoại lệ, với hắn cũng xem như ân sư. Sau khi Hoàng thượng đăng cơ liền ban cho chức quan thái phó, chỉ là đền đáp công dạy dỗ chứ cũng không phải là quang vinh gì.
Nữ nhân thái phó cũng xem như xứng với thân phận của mình, tuy rằng thái phó không có thực quyền, nhưng thân phận của Tế Vương gia này đã là trên một người dưới vạn người, thú thê tử cũng không cần phải có gia thế cường thịnh, đỡ phải làm cho người ta nói mình có âm mưu tạo phản.
Nhưng là…nhưng là…. Vương thái phó là cái lão cũ kĩ, ngày trước dạy học luôn phạt mình chép sách, há mồm ngậm miệng đều là giáo điều, so với mẹ chồng còn đáng ghét hơn, lại cả khuôn mặt lúc nào cũng dài ra, thật sự không tốt khi ở chung, mặt khác, tác phong làm việc của Vương thái phó ngày càng không biết điều, thật sự không biết Hoàng huynh vì sao phải cho hắn chọn lấy một hôn nhân như vậy.
Nghe đệ đệ nhịn không được nói chuyện, Hoàng thượng mới bằng lòng dời mắt khỏi bản tấu chương nhìn lên: “Trước đó vài ngày không phải đã nói cho ngươi biết? Trẫm sẽ tứ hôn cho ngươi.”
Cái gì? Tế Vương gia Tề Hành Chi mở to hai mắt nhìn, đây không phải lời nói đùa sao? Hắn trong lòng luôn không để ý tới chuyện này. Hoàng huynh vì sao năng lực hành động có thể mạnh như thế. Thần đệ một chút chuẩn bị tâm lý đều chưa có tốt.
“Kia… Đây không phải là đang nói giỡn sao?”
“Trẫm có nói đây là nói đùa sao?” Hoàng huynh hỏi ngược lại, vẻ mặt phong khinh vân đạm.
Tế Vương gia là thật bị hỏi đến nghẹn, Hoàng huynh thỉnh thoảng cũng có nhắc đến việc thành thân của hắn, nhưng chính là hắn không để ở trong lòng, lần trước cũng chỉ là nói đùa liền không thèm để ý. Ai biết tới cái nhát sét đánh giữa trời quang
.
“Thành thân cũng được, nhưng có thể không là đích Nhị tiểu thư nhà Vương thái phó được không, Hoàng huynh, người cũng biết là cô nương đó khắp kinh đô đều nổi danh. Thần đệ….”
Kỳ thật phải gả cho hắn, hắn cũng không phản đối. Nhưng ít nhất hắn muốn tìm một cô nương ôn như hào phóng, xinh đẹp động lòng người. Trong kinh đô ai không biết, Vương thái phó với cô nương kia như là đúc từ một khuôn, nhất cử nhất động đều cực kỳ cứng nhắc, biểu tình trên mặt cho tới bây giờ cũng là ăn nói có ý tứ, Hoàng huynh của hắn thật tốt, cứ như vậy muốn đem hắn đưa vào “Băng hãm hại” không?
“Đích cô nương nhà Vương thái phó có đức có tài, có tri thức hiểu lễ nghĩa, nghĩ đến cảm thấy cực xứng đôi với đệ.”
Có tài có đức? Nghe Hoàng huynh nhẹ nhàng nói mấy câu, Tề Hành Chi cũng là ghi nhớ. Hoàng huynh, ngài nói thật dễ dàng, nếu thật sự là như vậy thì tốt quá. Như thế nào Ngài không cho triệu kiến vào cung??
“Hoàng huynh, người thật sự phái đối với thần đệ như vậy sao?” Cứ như vậy sẽ chôn vùi hôn nhân đích thực của đệ ư? Nói xong, Tề Hành Chi lại là bộ mặt làm nũng, tuy nói nam nhân tuổi này làm nũng thật không tốt, nhưng vì tương lai của mình, Tề hành Chi vẫn là không để ý.
“Hoàng huynh, ngài liền làm đệ đệ đau lòng đi, đệ đệ thật sự là không mừng với cuộc hôn nhân với Vương gia cô nương.” Điệu bộ làm nũng ngay cả Tề Hành Chi cũng nổi da gà.
Ngồi trên ghế thượng, Hoàng thượng cũng run rẩy, thật sự chịu không nổi, so với Tiểu Uyển Nhi kiều kiều nhu nhu làm nũng ngọt mị đến trong lòng, hận không thể làm được gì cho nàng mới tốt, điệu bộ làm nũng này được biểu diễn trên mặt đệ đệ, Hoàng thượng thầm nghĩ muốn cho hắn đi khỏi đây nhanh.
“Quân tử không nói đùa, thánh chỉ cũng đã hạ làm sao có thể sửa, ngươi liền quay trở về chuẩn bị hôn sự đi.” Phất phất tay, Hoàng thượng liền đem đệ đệ đuổi đi.
Không thể lay chuyển Hoàng huynh, Tề Hành Chi đành phải chuyển qua chỗ dựa vững chắc ình: “Mẫu hậu cũng biết Hoàng huynh thay đệ chọn người? Ta đây phải đi nói với mẫu hậu.”
Hoàng thượng lúc này đã đem long mày nhăn lại, một bộ biểu tình “A? Ngươi xác định phải làm như vậy?” Thấy Tề Hành Chi sau lưng ức ra mồ hôi lạnh, nếu hắn thật sự dời đi lúc này chỉ sơ ngày mai trong hậu viện sẽ chất đầy…. chính mình không thích đích tiểu thư Vương thái phó.
Cân nhắc lợi hại, Tề Hành Chi vẫn là khuất phục trước uy hạ: “Đệ đệ…. Cái này… Đệ đệ sẽ lập tức về nhà chuẩn bị.” Kỳ thật công việc thành thân làm sao cần hắn chuẩn bị, đều có người dưới lo liệu.
Trong tâm Tề Hành Chi liền nghĩ tới chạy trốn khỏi kinh đô. Có thể không?
Như đoán được ý nghĩ của đệ đệ, Hoàng thượng liền cười nói: “Trẫm còn muốn, ngươi nếu đi gặp mẫu hậu, sợ là ngày thành thân sẽ diễn ra trước thời hạn.”
Nghe vậy, Tề Hành Chi thở phào nhẹ nhõm một hơi, lựa chọn của mình là chính xác. Ít nhất tranh thủ chạy trốn một thời gian.
Mà câu tiếp theo của Hoàng thượng trực tiếp đưa ảo tưởng của hắn đánh về nguyên hình: “Vì để cho ngươi an tâm chuẩn bị thành thân, trẫm sẽ sai người làm mọi thứ theo yêu cầu của ngươi, à, đúng rồi, còn có con báo của ngươi cũng đã chuyển vào trong cung rồi, đỡ cho ngươi vì chăm sóc nó mà phân tâm.”
Tề Hành Chi liền khóc không ra nước mắt, lập tức muốn quỳ trước mặt Hoàng huynh, con báo là hắn nuôi nó từ nhỏ tới lớn. Mỗi ngày hắn đều phải nhìn nó một cái mới an tâm.
Chuyển vào trong cung, an tâm chuẩn bị thành thân và vân vân đều là lấy cớ. Vì cái gì chính là phòng hắn chạy trốn! Mẫu hậu, người mau nhìn xem, đứa con lớn của người sao có thể khi dễ đứa con nhỏ hơn này, người mau nhìn xem.
Hôm nay gặp Tế Vương gia nhóm cung nhân cũng biết, Tế Vương gia là hấp tấp tiến cung, không bao lâu cũng là dáng hình tiều tụy bước đi, bóng lưng cao ngất.
Tin Tế Vương gia sắp thành thân đã lan truyền khắp kinh đô. Mọi người đều nói vận khí cô nương này thật tốt, thánh chỉ tứ hôn bị Tế Vương gia phản đối ấy vậy mà vẫn được tiến hành.
A Uyển thật ra cũng biết, Hoàng thượng ban Tế Vương gia hạ tứ hôn, nhân tiện cũng là ban cho ca ca nhà mình tứ hôn. Hôn lễ sẽ được tổ chức vào 3 tháng sau, cô nương kia là tứ phẩm nội các nhà Hầu học sĩ Dương đại nhân. Nghe nói là người có tài, tính nết cũng vô cùng tốt, bởi vậy cũng không thể nói là ca ca nhà nàng trèo cao.
Làm Sủng Phi Như Thế Nào? Làm Sủng Phi Như Thế Nào? - Nhu Mễ Hôi Hôi