A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 100
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 40
Cập nhật: 2020-10-16 09:43:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tâm Ảnh
on… giữ lấy…
Đôi tay gầy guộc của người đàn bà run run. Thằng bé đỡ tấm ảnh, bỏ vào túi áo. Người đàn bà nhìn nó, ánh mắt trào lên niềm thương cảm, đau xót và tuyệt vọng. Đôi mắt ấy từ từ khép lại, ép ra hai dòng nước. Định nói tiếp nhưng không đủ sức, người đàn bà co giật, mặt chợt xám ngắt rồi nằm bất động…
- Mẹ, Mẹ ơi! Mẹ tỉnh lại đi! Mẹ…
Thằng bé òa khóc, nhào ôm ghì lấy mẹ, lay gọi. Tiếng kêu xé lòng vang ngút trong dãy hành lang bệnh viện lạnh lẽo… Nhưng mẹ nó không bao giờ còn tỉnh lại được nữa.
Không còn một ai thân thiết, từ nay nó hoàn toàn cô đơn trên cõi đời.
Nó sống vất vưởng đầu đường, xó chợ, gầm cầu. Nó làm đủ thứ để có cái đút vào miệng, bới rác, ăn xin, làm việc vặt mà người ta sai khiến. Mọi người nhìn nó như đồ vật bỏ đi. Còn nó, cảm thấy thèm khát tất cả: thèm một gia đình nho nhỏ, một bữa ăn ngon, thèm những đồ chơi xinh xinh bày trong tủ kính này, thèm được cắp sách tới trường như cô bé áo trắng kia… Tất cả đối với nó đều quí giá. Nhưng cái nó quí nhất – cái mà ngoài nó, chẳng ai biết được và có được – vẫn là tấm ảnh. Nó gói bọc cẩn thận tấm ảnh trong hai lớp giấy bóng, đút nơi túi áo ngực, đi đâu cũng mang theo. Trong ảnh, người đàn ông đẹp trai đang tươi cười, lông mày hơi xếch, một nốt ruồi đen to tướng nổi bật giữa cái trán trắng trẻo…
Chiều nay, mưa ào ạt. Nó lê gót trên đường phố. Mưa giăng quanh nó màn trắng mịt mờ. Nó cố ép chặt cái mũ rách nát vào ngực, hy vọng cơn mưa phũ phàng còn dành cho mình kỷ vật thiêng liêng cuối cùng của mẹ nó… Run lên vì rét, không chịu nổi nữa, nó tạt vội đến trú dưới mái hiên ngôi nhà sang trọng ven đường.
Nó ngồi bó gối. Xung quanh cũng có mấy người tránh mưa. Nó nghe trong nhà có tiếng người đàn bà đang nựng con chó:
- Ôi! Dream, con cố ăn đi, ngoan nào. Thương quá…
Giọng người đàn ông trầm trầm, lo lắng:
- Chắc nó bị ốm rồi. Em mang tạm cơm ra ngoài đi để anh xem.
Cửa hé mở, người đàn bà lách ra. Mùi son phấn quyện với mùi thức ăn ngào ngạt làm thằng bé chun mũi. Sau khi đặt bát cơm to tướng lên cái giá để thức ăn cho chó kiểu cầu kỳ, người đàn bà quay vào. Trước khi khép cửa, bà ta còn quét ánh mắt sắc lạnh như chớp lên đám người co ro…
Mưa vẫn không ngớt. “Nổi bong bóng thế kia là mưa dai lắm đây!” Cụ già than thở. – “Thôi, đằng nào cái thân già này cũng chết…”. Nói rồi, cụ chống gậy,lập cập xuống thềm. Theo gương ấy, thiếu phụ ôm gọn đứa con vào lòng, khom người lao ra ngoài trời. Đôi trai gái cũng lả vào nhau, bước đi… Bóng họ mất hút trong mưa.
Dưới mái hiên chỉ còn lại mình nó. Mắt nó sáng bừng khi nhìn vào bát cơm: trên lớp cơm trắng muốt là những lát giò lụa mịn màng, những miếng trứng rán vàng ươm thái nhỏ, những con tôm to bóc vỏ, đỏ hồng, mũm mĩm. Trong hơi nước lạnh, mùi thức ăn lan tỏa ấm nồng, quyến rũ. Cơn đói phải nén chịu hồi sáng đến giờ lại quặn lên từ cái dạ dày lép kẹp của nó. Trong nhà, vẫn tiếng người đàn bà đang cố nựng con chó khó tính. Họ cười rúc rích, cấu chí nhau… Nó nhào tới, hai tay vồ lấy bát cơm, mồm ngoạm như điên…
- Choang!
Trong lúc mải ăn, miệng bát trơn mỡ làm nó trượt tay. Cái bát rớt xuống. Mảnh vụn, cơm và thức ăn tung tóe. Cánh cửa bật mở.
- Á! Thằng ăn cắp! Bốp! Bốp! Bốp! Hự… Nó chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy mình bị nhấc bổng, hai má bỏng rát, mắt nả đom đóm và người bắn văng xuống đường. Nó nén đau, lồm cồm cố bò dậy… Trời ơi! Nó sững người, nhìn trân trân: khuôn mặt người đàn ông đẹp giận dữ hằn lên qua làn nước, đôi lông mày xếch, giữa trán nổi bật một nốt ruồi to tướng.
Người đàn ông hình như cũng đã nhận ra kẻ đứng đối diện. Ông ta thoáng thẫn thờ, lúng túng…
- Mẹ ơi! – Thằng bé òa lên, lao vụt đi, mặc mưa táp dữ dội. Người đàn ông sau phút bối rối, nở nụ cười nửa miệng rồi quay vào nhà. Cánh của đóng sầm lại sau lưng ông ta.
Mưa vẫn tuôn xối xả.
Nơi túi áo ngực thằng bé, trong hai lớp giấy bóng, tấm ảnh vẫn khô ráo và an toàn.
100 Truyện Hay Cực Ngắn 100 Truyện Hay Cực Ngắn - Nhiều Tác Giả 100 Truyện Hay Cực Ngắn