Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Chương 36
E
mily nhìn chiếc xe của thần Jupiter sáng rực băng qua bầu trời, với thần Pluto và Neptune sát cạnh bên trên hai chiếc chiến xa của riêng họ.
Một nỗi sợ lạnh dọc gáy cô. Cần phải có đủ cả Tam vương để vận hành Dòng Mặt trời. Và giờ đây cả ba bọn họ đều đã có mặt.
“Ông ấy thật là to há?” Chú Earl sợ hãi vừa nói vừa quan sát những chiếc chiến xa đang tiến lại gần.
Emily gật đầu. “Chú nên lùi lại đi.” Rồi sau đó cô quay sang Joel. “Cả cậu nữa. Tớ nói tớ sẽ chiến đấu với thần Jupiter nếu tớ phải làm, và tớ sẽ làm như vậy. Ngài ấy sẽ không thể phá hủy được cả thế giới này cũng như những bản sao mà không tiêu diệt tớ.”
“Không đời nào,” Joel nói. “Tớ bắt đầu mọi việc cùng cậu. Tớ sẽ kết thúc nó cùng với cậu.”
Tim Emily rung lên mỗi lần Joel ủng hộ sát cánh và trung thành bên cô. Cô với tay nắm lấy tay cậu. Cùng nhau họ bước về phía lòng hồ Groom chờ thần Jupiter.
Khi những người Olympus lại gần hơn, Emily để ý thấy một người nữa cũng bay trên bầu trời. “Joel, nhìn kìa! Đó là Paelen!”
Dẫn đầu đoàn người Olympus là Chrysaor đang chở trên lưng Paelen. Cậu là người đầu tiên chạm xuống mặt đất cách họ có vài mét. Paelen nhảy khỏi lưng con lợn lòi và lao nhanh về phía bạn mình. Họ ôm nhau như thể mấy năm rồi không gặp nhau. Đã có quá nhiều điều xảy ra kể từ lần cuối họ đi cùng nhau.
“Las Vegas bị phá hủy rồi!” Paelen thốt lên. “Quân đội cố tìm cách giết bọn mình, nhưng chúng ta phản công lại. Giờ đây cả thành phố đã thành đống đổ nát.”
“Las Vegas bị phá hủy rồi à?” Joel hỏi lại. Paelen gật đầu và nhìn sang Emily. “Ngài ấy chuẩn bị làm điều đó. Thần Jupiter chuẩn bị phá hủy thế giới này. Ngài ấy đã bắt đầu với Vegas.”
Điều này chỉ củng cố mạnh hơn giải pháp của Emily. “Không, ngài ấy không thể.”
“Cậu không thể ngăn ngài ấy được,” Paelen nói. “Ngài ấy là thần Jupiter.”
“Và tớ là Ngọn lửa xứ Olympus!” Emily phản bác lại. Nếu ngài ấy muốn phá hủy thế giới này, thì sẽ phải tiêu diệt tớ trước tiên!”
Tiếng kêu của những con ngựa ma kéo chiếc chiến xa của thần Pluto hạ cánh xuống khu hồ cạn trước mặt làm gián đoạn câu chuyện của họ. Emily nhìn thấy gương mặt của thần Jupiter. Ông đang vô cùng tức giận. Cô chưa bao giờ thấy người lãnh đạo các vị thần xứ Olympus lại tức giận đến như vậy.
“Emily!” Thần Jupiter bùng phát. “Cô đã làm gì thế này?” Người lãnh đạo xứ Olympus bước xuống khỏi chiến xa và tiến đến gần cô. “Cô sẽ phải giải thích rất nhiều điều!”
Nhưng ngay cả trước khi cô có thể nghĩ cách trả lời, một giọng nói thân thuộc dễ chịu cất lên tên cô.
Emily quay người và thấy cha mình trèo xuống từ cỗ xe của thần Diana. Ông chạy băng qua thần Jupiter và nhấc bổng người cô lên. “Con có sao không?”
Emily gật đầu và cố gắng giữ cho mình được bình tĩnh. Cô quay sang thần Jupiter. “Pegasus đã chết. Và cả Alexis nữa. Sức mạnh của cháu đã vượt khỏi tầm kiểm soát và cháu đã giết họ.”
Một cú sốc làm toàn bộ thành viên chết lặng. Người duy nhất cử động là thần Neptune, người có gương mặt như tranh vẽ. “Con trai ta đã chết?” “Thần Neptune…” Emily bắt đầu nói rời rạc.
“Cháu không cố ý… Bọn cháu đang đánh nhau với CRU… Cháu bị bắn và mất kiểm soát.” “Chúng bắn con à?” cha cô thốt lên.
Emily gật đầu một lần nữa. “Con ổn,” cô nói buồn bã. “Nhưng Pegasus thì không.”
Chrysaor bắt đầu tru lên đau đớn, làm tan nát trái tim không tồn tại của Emily.
“Làm ơn, thần Jupiter, cháu cầu xin người,” cô khóc đối mặt với vị thần tối cao, “đã có quá nhiều thương vong rồi. Làm ơn đừng phá hủy thế giới của cháu.”
Lửa đã biến mất trong ánh mắt của thần Jupiter, nhưng nét mặt ông ấy vẫn còn rất giận dữ. “Bọn CRU không cho ta lựa chọn nào cả. Tội ác của chúng là không thể tha thứ.”
“Vậy hãy trừng phạt bọn chúng!” Cha Emily nói. “Nhưng đừng trừng phạt cả thế giới.”
“Không,” thần Jupiter khăng khăng, “Sẽ có những kẻ khác như CRU, sẵn sàng nổi dậy và lặp lại điều đó. Chúng ta không thể để cho điều đó xảy ra. Trái đất phải bị hủy diệt.”
Emily bước khỏi vòng tay cha cô và tiến về phía thần Jupiter. “Cháu hiểu ngài đang rất tức giận,” cô nói, giọng nói đột nhiên vô cùng bình tĩnh. “Cháu cũng vậy. Cháu đã mất đi Pegasus. Cháu đã tận mắt chứng kiến những người này đã làm gì ở đây. Nhưng cháu không thể để ngài hủy diệt thế giới của cháu được.”
Thần Jupiter ngừng lại và cau đôi lông mày đậm của mình. “Cháu đang thách thức ta đấy à?” Emily hít một hơi thật sâu. Đã đến lúc rồi. Cô cảm nhận Ngọn lửa rần rần cháy trong người cô, nhưng cũng cảm thấy sợ hãi những điều cô chuẩn bị làm.
“Phải, thần Jupiter, cháu đang làm vậy,” cuối cùng cô cũng nói.
Một sự im lặng tràn ngập mọi người khi Emily và thần Jupiter đối đầu nhau. “Em, ngừng lại,” cha cô thốt lên.
Emily nhìn ông nhưng lắc đầu. Cô quay lại thần Jupiter. “Ngài hiểu cháu cảm thấy như thế nào về xứ Olympus, và cháu đã chiến đấu như thế nào để bảo vệ nơi ấy. Cháu rất yêu ngài, thần Jupiter. Nhưng cháu sẽ không cho phép ngài phá hủy thế giới của cháu.”
Thần Pluto và Neptune hết nhìn về phía Emily rồi lại nhìn người anh em của mình. “Emily, ngừng lại,” thần Neptune cảnh báo. “Cháu sẽ không muốn làm điều này đâu.”
“Không, cháu không muốn,” cô bé vừa nói vừa nhìn ông. “Nhưng để bảo vệ thế giới này, cháu phải làm.” Cô quay lại nhìn thần Jupiter.
“Ngài đã dạy cháu bao nhiêu điều. Như cách chăm sóc những người không phải thành viên gia đình mình, dân tộc hay thậm chí giống loài của mình. Ngài đã cho cháu thấy cái giá phải trả và những hy sinh ngài đã bỏ ra để lãnh đạo thần dân của mình. Ngài đã dạy cháu trở thành người tốt hơn. Làm sao ngài có thể dạy cháu bao nhiêu điều đó, và rồi hy vọng cháu sẽ để yên cho ngài phá hủy thế giới này?”
“Điều này lại khác,” thần Jupiter nói. “Không, không hề khác,” Emily khăng khăng.
“Hầu hết những người trên hành tinh này đều vô tội. Họ không biết CRU đã làm những gì. Tại sao họ lại phải bị trừng phạt vì điều đó?”
“Cháu quá quan tâm đến những người đó đến mức cháu muốn chuẩn bị gây chiến với ta?” Thần Jupiter hỏi đầy nghi ngờ.
Emily nhìn thẳng vào mắt thần Ju[iter. Cô giơ cao hai tay trong khi chúng bừng lên thành những ngọn lửa sáng rực. Sức mạnh của cô bùng cháy từ bên trong khi cô sẵn sàng tấn công người đứng đầu xứ Olympus. “Để có thể bảo vệ Trái đất! Thì đúng thế đấy ạ!”