Người mà cố gắng rồi thất bại vẫn tốt hơn nhiều so với người không cố gắng gì cả và thành công.

Lloyd James

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Oanh2
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1880 / 11
Cập nhật: 2015-10-21 23:09:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33: Hạt Đậu Thần Mở Lối Lên Mặt Đất Lão Rệp Cây Răng Đen Chạy Trốn
ão Rệp cây răng đen là một kẻ chuyên sống bằng nghề lừa đảo và ăn cướp. Đối với kẻ khoẻ hơn lão, thì lão lừa gạt. Gặp ai yếu hơn thì lão cướp giật ngay trước mặt rất trắng trợn.
Trong khu rừng Dẻ này ai cũng ghét lão.
Hồi trước nhà lão ở trong một hốc Dẻ ấm cúng. Nhưng chẳng ai thèm chơi với lão. Lão buồn quá bèn dọn nhà đến một bụi Chó Đẻ hôi thối thuộc địa phận bọn Mối. Thật đúng là lão già, kẻ cướp gặp nhau.
Một buổi sớm, Lão Rệp ngồi vểnh râu đánh chén bọc trứng vừa đi ăn cướp đêm qua về. Vừa ăn nhồm nhoàm, lão vừa gật gù đắc ý nhìn xung quanh. Rối tự dưng, vô tình lão nhìn thấy một mầm Đậu xanh nõn nà từ từ đội đất trồi lên khoảng đất trống ngay trước nhà lão. Thấy hay hay, lão mon men bò tới, trố mắt ngắm nghía. Nhưng rồi lão còn nhìn thấy một điều lạ lùng hơn khi thấy hạt đậu vỡ đôi ra, và có đôi râu lạ ló lên ngoe nguẩy.
Lão Rệp dụi mắt lia lịa, há hốc mồm ra, đến nỗi đánh rơi cả bọc trứng.
Lão lẩm bẩm:
- Ô, ô…Cây đậu mọc râu…
Nhưng khi nhìn thấy không phải cây đậu mọc râu, mà có hai chú Kiến hì hục đội đất chui lên theo cái mầm Đậu, thì lão Rệp chợt hiểu rõ mọi nguồn
cơn. Thế là lão réo lên như bị ngứt râu:
- Ối, ối! Hai thằng tù vượt ngục…Các ông Mối ơi! Bắt lấy chúng nó. Bắt lấy chúng nó.
Tôi và Kiến Nâu giật mình, cắm cổ chạy.
( Chắc các độc giả cũng đoán biết hai chú Kiến đó chính là Tôi và Kiến Nâu)
Lão Rệp hô hoán ầm ĩ.
Thấy động, bọn Mối ùn ùn từ các ngóc ngách bò lên trắng lốp cả đất.
Chúng thét gọi nhau ý ới, nổi hiệu báo động, đuổi theo.
Hai đứa chúng tôi cũng hò nhau gắng chạy thật nhanh để thoát ra khỏi lãnh địa bọn Mối. Hình như bọn Mối cũng đoán như vậy, nên chúng cố sức đuổi cho kỳ tóm được mới thôi.
Chúng tôi chạy bán sống, bán chết.
Nhưng khổ thay, con đường chạy trốn đã dẫn chúng tôi tới một dòng suối chắn ngang đang réo ầm ầm, tung bọt trắng xoá.
Tôi và Kiến Nâu nhào tới bờ suối, cuống lên. Cầu sang thì không có.
Ngoái lại sau đã thấy bọn Mối đuổi tới gần.
- Nguy quá. Tắc đường rồi.
- Bí quá, bí quá…
Hai đứa chúng tôi than thở với nhau, và đã tính chuyện quay lại, liều chết đấm đá với bọn Mối để mở lối thoát khác…
Ngàn Dặm Xa Ngàn Dặm Xa - NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH Ngàn Dặm Xa