Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
32 - Làm Sao Để Nhìn Mặt Vua Tàu ?
T
ừ đó trở đi, Trạng Quỳnh được toàn thể bá quan văn võ của Triều đình nhà Thanh kính nể, nhưng còn một việc khó khăn nữa là làm sao để thấy tường tận mặt mũi vua Ung-Chính để khi về còn làm sớ tâu vua Lê và khải lên chúa Trịnh. Quỳnh nghe dư luận đồn vua Ung-Chính có nốt ruồi son ở dưới cằm, song không biết nốt ruồi ấy to nhỏ hay vuông tròn ra sao. Bọn sứ thần của các nước cũng thế nên cùng họp nhau lại để bàn định kế hoạch, phải làm cách nào để cho được thấy rõ long nhan. Không ai nghĩ ra kế hoạch gì. Với vua Ung-Chính, các sứ thần cũng như Quỳnh đã được vào bệ kiến, nhưng theo nghi lễ, khi đến phải quỳ xuống ở một chỗ cách xa, mặt phải cúi xuống, có tâu gì cũng vậy, còn khi đứng lên thì phải nhìn vào cái hốt để giữ vẻ kính cẩn nghiêm trang, kể dễ mà hóa khó, thật gần mà hóa xa, bởi vậy thấy rõ được mặt vua là cả một vấn đề tối nan.
Giữa lúc các sứ thần vô kế khả thi thì có viên quan nội thị ra nhà sứ quán truyền tin cho biết ngày mai nhà vua thiết yến khoản đãi các sứ thần, nhưng có một yêu cầu là mỗi sứ thần phải nấu một món ăn đặc biệt của nước mình đem vào để dâng lên nhà vua nếm thử, đồng thời cũng để chấm điểm xem món ăn của nước nào ngon hơn, có khác hương vị với Trung quốc hay không?
Viên quan nội thị báo tin xong ra đi, Trạng Quỳnh vỗ tay reo: « Ta có kế hoạch để thấy tường tận long nhan rồi ».
Các sứ thần bâu lại hỏi kế gì, Quỳnh đáp: « Để khi dự yến các tiên sinh sẽ thấy rõ, bây giờ nói ra e sớm quá! »
Ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau.
Sáng mai, khi vào dự yến, Quỳnh khệ nệ bưng vào một tô miến (bún tàu) trường thọ, nấu lẫn với lòng gà lòng vịt theo kiểu nấu miến đặc biệt Việt Nam, chỉ khác ở chỗ để nguyên cả sợi dài lê thê, không cắt ngắn ra từng khúc cho dễ gắp dễ ăn.
Khi vào yến, Quỳnh bưng tô miến trường thọ dâng vua Ung-Chính và chúc vạn vạn tuế. Nhà vua cầm đũa gắp ăn, sợi miến dài quá gắp không được. Quỳnh xin lại hầu ăn, nhà vua chuẩn tấu, Quỳnh rón rén lại, một tay bưng tô miến, một tay cầm đũa, xin nhà vua ngửa mặt lên, há miệng ra, để đưa sợi miến vào. Vua Ung-Chính nhất nhất làm theo từng động tác của Quỳnh, thế là Quỳnh thấy rõ long nhan, không còn sót hở một chân răng kẽ tóc. Vua Ung-Chính khen ngon, chớ có biết đâu đã mắc kế của Quỳnh. Cử tọa trước sự ăn uống ấy, ai nấy đều muốn phá ra cười, nhưng phải cố nhịn vì sợ bị mang tội thất lễ. Các sứ thần ai nấy đều phục sứ nước Nam là thánh, và năn nỉ mãi Quỳnh mới chỉ cho tướng mạo vua Ung-Chính thế nào.