Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
24 tuổi vẫn chẳng thể yêu cô gái nào
ôi nhận ra mình không thể mở miệng trước con gái quá lâu, kết thúc trong vài câu nói hời hợt, những lời khen mỉa mai thiếu chân thật. Tôi có quá khác so với những đứa bạn mình không?
Tôi gần 24 rồi mà chưa mảnh tình vắt vai, nhiều người bảo do tôi khó tính, kén chọn, thật ra đâu phải thế. Tôi đôi khi cũng sống cởi mở, vui vẻ, thích trêu đùa mấy đứa con gái xinh xinh gần nhà nhưng hẹn hò thì không. Có lẽ tôi bị bệnh tâm lý hay rối loạn giới tính chăng? Khẳng định là không, tâm lý có chút bất ổn còn giới tính đàn ông 100%.
Ngay từ khi còn ngồi phổ thông tôi bập bẹ yêu thầm nhỏ bạn dễ thương, sau đó không còn cảm giác gì ngoại lệ nữa. Ngoài công việc, tôi cảm thấy mơ hồ cho chuyện tình cảm của mình khi so sánh với những đứa bạn cùng lứa hay những cậu học sinh bây giờ sao mà họ thay tình như thay áo, còn tôi vẫn đi lẻ về loi một mình.
Tôi cố tình bắt đầu những mối quan hệ mới, theo đuổi một ai đó nhưng không đủ kiên nhẫn để theo nốt đoạn hành trình, ai đó nói do tôi sợ yêu, sợ phải ràng buộc, sợ như con chim khi bị nhốt vào lồng. Tôi muốn có một gia đình, một mái ấm để hướng về khi mệt mỏi. Với những mối quan hệ ngắn ngày, đánh nhanh rồi tôi tự động ngắt kết nối với người ta sau vài ngày hẹn hò, chuyện tình cảm của tôi chỉ có thế. Tôi cũng thử bằng cách sống mạnh mẽ, tự lập, phong độ nhưng không được.
Nhiều khi tôi thích ngắm người đẹp, chỉ ngắm trộm hay tò mò về họ thôi, giả vờ đi lướt qua, rồi những phút ngập ngừng chợt tắt, mọi thứ cũng xong. Tôi nhận ra mình không thể mở miệng trước con gái quá lâu, kết thúc trong vài câu nói hời hợt, những lời khen mỉa mai thiếu chân thật. Tôi nghĩ bản thân có quá khác so với những đứa bạn mình không?
Tôi vẫn chưa ra trường nhưng đi làm và sống độc lập khá lâu. Tôi trưởng thành theo cách của riêng mình. Nhiều lúc mệt mỏi khi bố mẹ hỏi về chuyện gia đình, học tập, nhiều thứ mà tôi chưa đạt được thứ gì hoàn hảo cả. Tôi vẫn bước đi, lắng nghe những tiếng mưa rơi nơi Sài Gòn tấp nập và xô bồ, mong rằng nhân duyên rơi rớt đâu đó trên đường đời mà tôi họa chăng có thể nhặt lên và biết được mình vẫn còn nơron cảm xúc nào để yêu thương.
Không biết tôi có bị rối loạn tâm lý hay chỉ là nhân duyên chưa tới? Cũng có thể do tôi quy tắc thái quá hoặc khác người một cách hời hợt.
Vinh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)