Số lần đọc/download: 8825 / 169
Cập nhật: 2017-05-20 08:53:10 +0700
Bỏ
C
ó những người, họ yêu đơn phương, thường đi hỏi từ bạn bè, người thân để lấy dũng khí ngỏ lời cùng người mình thầm thương, trộm nhớ. Dù được chấp nhận hay không, dù kết thúc là hạnh phúc hay đau khổ, thì cũng mừng là vì đã đủ can đảm để bày tỏ tấm lòng.
Nhưng, có nhiều lần, chỉ tiếc rằng vì sao người ta không dùng sự can đảm của mình để kết thúc một mối quan hệ vốn dĩ không nên kéo dài thêm được nữa.
Như bạn nọ, có lần gọi điện khóc vì bất lực trong mối tình vương mang. Đại để là gã trai bạn yêu vốn bản tính trăng hoa, cùng một lúc có thể nói lời yêu đến hai ba người. Bạn biết, vặn hỏi thì lần nào gã trai cũng chỉ để rớt ra đằng miệng mấy từ ngữ ngọt như đường. Nào là mấy người kia chỉ là đùa vui, bạn mới là nghiêm túc. Bạn nghe, bán tín bán nghi nhưng vẫn chịu đựng, vì sợ rằng lòng mình không chịu nổi lúc chia tay.
Tự hỏi, phải chăng bạn đang khờ khạo hay quá yếu đuối để cứ phải kéo dài nỗi đau? Không yêu, đau là một, thì cứ yêu mà không biết có thể tin vào người mình yêu không, lại là đau gấp vạn lần.
Khi bắt đầu, cần phải có dũng khí, thì đến lúc chia tay, phải có lòng quyết đoán. Nếu trong đời gặp phải một người đã chấp nhận lừa dối mình, chấp nhận cái việc vì thỏa mãn thú vui của bản thân họ mà bỏ mặc đớn đau của bản thân mình, phải quyết định từ bỏ. Đừng bao giờ trông mong thời gian có thể thay đổi mọi việc. Thời gian chỉ có thể làm bạn quen dần cơn đau chứ không thể mang cơn đau đi mất.
Đã không thể hòa hợp, hãy mạnh dạn chia xa.
Nên nhớ, làm người luôn cần phải tìm cho mình một con đường sống vui vẻ, đừng bao giờ tự vùi mình trong quá khứ đau thương. Thay vì chọn nỗi đau nhỏ kéo dài dai dẳng, chi bằng cứ đau một lần, thật đau nhưng rất ngắn, để rồi mau qua, mau quên.
Đừng vì những người không coi trọng mình mà tự hạ thấp chính mình, chúng ta, vốn dĩ sinh ra để được yêu thương và trân trọng.
Bạn nghĩ đúng không?