Số lần đọc/download: 6983 / 43
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 11 -1 -
A
nh đã đọc thấy ánh mắt ngạc nhiên của vị lãnh đạo khi ông mời anh lên làm việc. Ông đã nhận được bản báo cáo diễn biến tình hình của chuyên án “cá độ 99” sau bản kế hoạch trinh sát do anh ký gửi lên cách đó chưa đầy một tháng và ông đã chỉ thị tổ chức một cuộc họp kín với rất ít thành viên tham dự để nghe anh báo cáo cặn kẽ hơn. Từ bản kế hoạch đến bản báo cáo là một bước dài. Quá báo cáo này anh chứng minh được vai trò nổi bật của hắn tan, điểm tên chỉ mặt được những hoạt động tội ác của hắn mà không còn phải úp mở như trước nữa.
Trong báo cáo anh đã nêu lên mấy vấn đề đáng chú ý như sau: Hiện nay hắn đã và đang tích cực bành trướng thế lực, khống chế các băng nhóm tội phạm khác trên địa bàn thành phố về một đầu mối do hắn trực tiếp cầm đầu chỉ huy. Ngoài ra hắn cũng đang vươn tầm với ra các băng nhóm giang hồ tội phạm khác ở các tỉnh thành như Vũng Tàu, Nha Trang, Hải Phòng, Hà Nội. Cuối cùng là manh nha xuất hiện sự câu kết giữa băng xã hội đen của hắn và các băng xã hội đen nước ngoài khác của Hồng Kông, Đài Loan, Mỹ, Úc… cùng vào “làm ăn” tại Việt Nam và ngược lại hắn cũng tìm cách mở rộng thêm địa bàn làm ăn ở nước ngoài. Cách hắn lôi kéo khống chế các băng nhóm khá đơn giản: băng đảng giang hồ nào yếu, có thể dùng vũ lực để khuất phục thì hắn cho bọn tay chân đàn em bên dưới dùng vũ lực để khuất phục. Từ đe dọa, dụ dỗ cho đến cuối cùng là dùng vũ lực để buộc những băng nhóm này phải khuất phục, quy hàng đầu quân về dưới trướng của hắn. Dùng vũ lực của hắn có thể nhiều kiểu, đe dọa, khống chế, phá phách cơ sở làm ăn, tấn công những địa bàn mà băng nhóm này đang bảo kê để làm mất uy tín… và, cuối cùng là dùng đến dao búa.
Một nguồn tin cộng tác viên cở sở áp sát cho biết, hắn vẫn thường nói với tay chân đàn em tâm phúc và thằng con trai “thái tử” cưng lẫn thằng rể “phó mã” rằng: Thời buổi bây giờ là thời buổi vi tính hóa, internet hóa toàn cầu, thời buổi kinh tế giao lưu hợp tác nên không phải cứ đụng chân đụng tay là đâm chém như trong mấy bộ phim xã hội đen Hồng Kông rẻ tiền. Đứng đầu một băng đảng giang hồ xã hội đen lớn thì hãy tưởng tượng như đang làm lãnh đạo một đoàn kinh tế liên quốc gia vậy. Bên dưới có nhiều công ty thành viên hoạt động trong nhiều lĩnh vực khác nhau và mỗi lĩnh vực lại có những điểm đặc thù riêng của nó, chưa kể những lãnh đạo công ty này mỗi người mỗi tính nết. Mình như người cha vậy, và hắn rất khoái trí với ý nghĩ đó. Hắn cho rằng cần phải biết tâm tính từng đứa đệ tử đàn em mà chỉ bảo, uốn nắng dạy dỗ, không hẳn cứ nhất thiết là dùng đến biện pháp trừng phạt. Có đưa ngỗ nghịch cứng đầu, đôi lúc cũng cần phải ‘gõ” đầu nó vài cái cho đau, biết thân mà chừa, nhưng cũng có đứa chỉ cần răn đe là được và có đứa lại ưa ngọt ngào phỉnh nịnh… Vậy đấy, hắn kết luận, tùy từng trường hợp cụ thể mà có cách ứng dụng. Lý luận này xem ra khá cao siêu với và lạ tai với đám con cháu, đệ tử đàn em vốn đâm thuê chém mướn lấy chuyện giết người và đánh đấm làm niềm vui nên chúng chẳng hiểu gì cả mà vẫn vâng dạ cho hắn vui lòng. Cả hai thằng con tủm tỉm cười thầm với nhau, rằng “ông già” đang dọn đường rút lui đây. Bên cạnh đấy, đối với những băng nhóm giang hồ và một số tên trùm cứng cựa thì hắn lại chọn giải pháp khác. Đó chính là việc thỏa thuận ăn chia và phân chia địa bàn lĩnh vực làm ăn từ chuyện tổ chức cờ bạc gian lận cho đến bảo kê nhà hàng vũ trường hay chăn dắt gái và buôn bán thuốc lắc ma túy… Nhiều vụ “nhường nhịn” của hắn làm cho đám đàn em lẫn vợ con hắn ngạc nhiên đến khó hiểu, đôi lúc có dư luận xầm xì hắn nhát gan, hắn sợ… Hắn nghe hết, hiểu hết mà không thèm giải thích. Ngay trong ban chuyên án “cá độ 99” cũng có người đánh giá thấp về tên trùm này với những dẫn chứng như vậy. Anh phì cười. Sợ ư? Một kẻ giết người không run tay như hắn, từng vào tù ra khám còn biết sợ hay sao?
Để có ngày hôm nay, khi đã vươn đến vị trị ông trùm, đứng trên đầu biết bao nhiêu thằng giang hồ giết người như ngóe từ trong Nam ra Bắc, chỉ vì lý do rất đơn giản đến phí lý, đó là vì hắn ta biết sợ, biết nhường nhịn. Quả là một nghịch lý mà có lẽ phải trả giá nhiều như tên trùm này với cả cuộc đời lăn lộn, bươn chải, gian khổ lẫn sung sướng mới rút ra được kinh nghiệm xương máu đó. Chính vì vậy, hắn phớt lờ không thèm giải thích và tự quyết định theo ý mình, mặc cho vợ con hay đám tay chân dưới trướng hậm hực, ấm ức. Theo anh nhận xét, nhờ sự khéo léo đánh vào lòng tham lam lẫn quyền lợi trong hoạt động “đen” của những tên trùm khác kết hợp với sự “nhường nhịn” ấy làm bọn giang hồ hoảng sợ. Chúng lờ mờ thấy phía sau hắn là một cái gì đó ghê gớm hơn nhiều so với một tên trùm giang hồ bình thường. Thế nên, có những băng đảng giang hồ và những tên trùm xã hội đen dù “đeo” đến dăm ba cái án tử hình lẫn lệnh truy nã toàn quốc, đã ra mặt thách thức quyền lực của hắn thì sau đó lại bỗng trở nên hòa hoãn với hắn và đồng ý trong việc phân chia quyền lợi của đôi bên. Vì thế, cái bóng trùm của hắn ta dần đang vượt lên tất cả những băng nhóm giang hồ khác. Thực tế trong chừng mực nào đó, bất cứ băng nhóm nào dù ngang thế ăn chia với hắn nhưng đã bị hắn khống chế, chi phối ít nhiều. Và rõ ràng những cái lợi ấy làm sao tính bằng vật chất được.
Căn phòng làm việc lặng như tờ, không ai trong những người đang dự họp có một ý kiến gì phản đối hay ngắt lời anh. Anh tiếp tục báo cáo.
Thậm chí có những tên được ngồi ngang chiếu trên với hắn nhưng vẫn tỏ vẻ hết sức kính nể và cực kỳ dè dặt, cẩn thận trong việc làm ăn nhằm tránh đụng độ với hắn, dù mặc nhiên hắn vẫn là “anh với chú” ngọt xớt mỗi khi gặp gỡ. Là một ông trùm của những ông trùm, ước mơ chăng? Anh mỉm cười, dĩ nhiên là hắn ta ước mơ rồi và đang cố liên kết tất cả những băng nhóm tội phạm giang hồ xã hội đen trong cả nước lại để bọn chúng quy phục dưới trướng của hắn, lắng nghe hắn ban phát lời chỉ đạo, chịu sự khống chế của hắn và nguồn lợi bạc tỷ sẽ chảy vào túi hắn hắn ngày càng nhiều hơn.
Giọng nói của anh chậm lại khi đọc trong mắt mọi người sự ngạc nhiên pha lẫn lo lắng và nghi ngờ về những điều anh nói. Điều đó cũng đúng thôi, dĩ nhiên anh phải chứng minh cụ thể lời mình nói bằng những chứng cứ xác thực do trinh sát thu thập được và từ nhiều nguồn khác nhau.
Vị lãnh đạo có thói quen khá kỳ lạ, là mỗi khi họp thường hay ngồi nghiêng, gần như quay mặt vào tường nên khó có thể phản ứng cho thấy ông đang suy nghĩ gì, tuy thế khi thấy anh chuẩn bị giải thích thì ông phẩy tay, nói sõng:
- Báo cáo tiếp đi.
Có vẻ như ông chẳng ngạc nhiên khi nghe anh báo cáo và cũng chẳng buồn hỏi những thông tin ấy anh có từ đâu và độ chính xác đến như thế nào. Ông tin anh? Không hẳn, anh thầm tự nhủ vậy và bỗng thấy dè dặt, bạn anh đưa mắt nhìn lướt qua anh từ phía bên kia bàn làm việc nhưng không phản ứng gì.
- Đến thời điểm bây giờ - anh báo cáo – có thể nói là hắn ta hiện thân thật sự vai trò của một ông trùm và cũng có thể khẳng định đây là băng nhóm hoạt động theo kiểu xã hội đen bởi hoạt động của chúng chưa đúng tầm như xã hội đen nước ngoài – Anh thận trọng nói điều này vì không muốn tiếp tục gây sốc lẫn tranh cãi vô ích giữa các thành viên ban chuyên án cũng như một số người khác về việc kêu tên như thế nào cho chính xác về băng nhóm tội phạm này. Anh tạm nhượng bộ và đồng ý với mọi người rằng cứ cho đây là một băng tội phạm hoạt động theo kiểu xã hội đen chứ chưa hẳn là một băng tội phạm xã hội đen. Thôi thì mục đích đạt được như vậy cũng là tốt rồi, sau này rõ trắng đen, anh tự nhủ như vậy.
Có thể nói hiện nay tất cả các băng đảng trên mọi miền đất nước cho đến mấy tên trộm vặt nhãi ranh ở các chợ nhỏ cũng biết đến tên hắn, nhắc đến hắn ta với vẻ sợ hãi pha lần kính nể và… Anh dừng lời rồi nói vẻ bực bội – đến những người bình thường của thành phố cũng biết hắn là ai, kháo chuyện về hắn ta cứ như đang nói về những tên maphia của nước nào đó tren thế giới vậy.
Anh có cảm giác gai gai người khi ánh mặt của vị lãnh đạo lướt qua anh vẻ soi mói, lời phát biểu vừa rồi của anh hình như quá lời chăng? Nói như vậy tức được hiểu như một lời phê phán chỉ trích ngầm về một bộ phận cảnh sát làm công tác bảo vệ trật tự trị an của thành phố “bất lực” hay nói cách khác là không làm được gì đối với tên trùm này? Tức là nói đến công tác lãnh đạo chỉ huy hiện nay có dấu hiệu không ổn và phê bình chính vị lãnh đạo đứng đầu lực lượng công an thành phố?
Bạn anh khõ chiếc ly nước leng keng và đứng lên nói, đề nghị tạm giải lao.
- Mày bao giờ cũng vậy – Bạn trách – thẳng thắng là điều tốt, nhưng cũng tùy nơi tùy lúc chứ.
Anh thở dài, có thể anh lỡ lời, nhưng càng phát biểu anh càng bực bội, thà không biết, thà không làm vụ án này, khuất mặt mọi chuyện sao cũng được. Càng đi sâu vào vụ án, anh càng cảm thấy bực mình hơn bao giờ. Tại sao lại có thể xảy ra những vụ việc mất an ninh trật tự nghiêm trọng đến như vậy? Tại sao có vụ tồn tài ngoài vòng pháp luật nhởn nhơ của một tên trùm này lẫn băng đảng của hắn ta mà không có lực lượng công an vào cuộc? Chỉ là những vụ cỏn con, những vụ cướp trộm lặt vặt, chỉ riêng tên trùm và băng đảng của hắn lại không hề thấy nhắc đến. Năm nào chẳng có phong trào báo cáo thành thích thi đua, chẳng nhận bằng khen, cờ luân lưu, dăm ba vị lãnh đạo lên phát biểu trên báo đài. Lâu lâu lại rầm rộ vài chiến dịch truy quét của công an các cấp khi vào dịp lễ, tết… và những con số, tên người… bị xử lý được đăng báo ầm ỉ, thế nhưng bên cạnh đó vẫn có một dòng chảy tội phạm ngấm ngầm nhưng cực mạnh đã và đang khống chế các địa bàn của thành phố để làm ăn phi pháp mà không thấy lực lượng công an nào nói tới cũng như đề ra biện pháp xử lý. Tại sao và tại sao vẫn có người trong ngành công an còn nói tốt cho hắn… Bạn vỗ nhẹ vai anh, cần phải bình tĩnh và hãy nghĩ đến đại cuộc trước mắt, đừng vì nóng giận nhất thời mà làm hỏng đại cuộc thì uổng lắm. Lời nhắc rất chí lý và kịp thời, làm sao để cho anh bình tĩnh và hiểu rằng cần phải biết nhẫn nhịn khi thời cơ chưa đến.