There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Xuân Vũ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 31
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1459 / 21
Cập nhật: 2015-07-18 12:57:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
hu vực Ba Ðình có bộ mặt mới. Cờ quạt treo kín cả ngọn cây. Khẩu hiệu giăng khắp các nẻo đường. Ngôi nhà vuông như chiếc hộp to tổ bố như cô gái giàu nhà quê đeo quá nhiều đồ trang sức không phải cách.
Một con lân không râu nhảy lom xom theo tiếng trống khuất trong khói pháo. Bò vàng, bò trắng đứng giăng ngang thềm và lải rải đi nhởn nhơ trong khu vực đề phòng những lực lượng thù địch nổi dậy gây thương tích cho những đứa con yêu quỉ của đảng từ khắp ba miền vác xác về họp bàn việc nhận chìm, hoặc bán rẻ hoặc cho không đất nước. Trong lúc đó đài phát thanh ra rả từ mấy tháng nay ngày đêm lăng xê đại hội với một khối lượng danh từ hiếm thấy trên báo chí lẫn trong dân gian.
Bên trong hội trường, sự trần thiết không lố lăng nhưng khó bắt mắt. Ông trưởng ban kiểm tra tư cách đại biểu bắt đầu công bố: Số đại biểu 3 miền chia ra như sau: Miền Bắc 126, miền Trung 127, Nam Kỳ: 98. Tại sao số đại biểu Nam Kỳ lại ít hơn số đại biểu miền Bắc và miền Trung? Xin trả lời: Không phải do sự kỳ thị Nam Bắc Thành Ðồng Thành Ðất gì đâu mà do sự ngứa ngáy lung tung bất phục tùng cuốc xuổng của dân Nam Kỳ. Sắp đi dự đại hội thì có
22 đại biểu triệu phú bận đi đá gà nòi vì ngày đại hội trùng với ngày khai trường gà ở Rạch Gừa và Rạch Gầm. Ngoài ra khi đi ngang Huế có 6 đại biểu mê hò mái đẩy trữ tình trên Sông Hương nên xin ở lại để khai thác vốn cổ dân tộc đem về phổ biến ở Nam Kỳ. Khi đến Hà Nội lại có 5 đại biểu uống uých-ky hơi nhiều ở các bar nên tới giờ khai mạc không dậy nổi. Xin báo cao cho toàn thể đại hội rõ để tránh sự hiểu nhầm. Tổng số đại biểu chính thức tức là đại biểu có quyền ứng cử và bầu cử gồm chung cho 3 miền, các cơ quan trung ương là 489 đại biểu rưỡi.
Có ý kiến chất vấn tại sao có "rưỡi", ông trưởng ban kiểm tra trả lời: Tôi xin báo cáo cho
thật rốt ráo vần đề. Số là trong hàng đại biểu các cơ quan trung ương có 1 đại biểu mang bầu. Cho nên, để chứng tỏ cho thế giới biết đại hội ta hoàn toàn dân chủ và tôn trọng sự có mặt của từng ngành chuyên môn, chúng tôi không thể bỏ qua đồng chí con đang nằm trong bụng mẹ
Xin lưu ý: Những đại biểu chính thức và ủy viên bảo vệ sức khỏe trung ương mang thẻ màu xanh có hình (đọc không được 5 chữ). Những đại biểu dự thính có quyền phát biểu nhưng không có quyền biểu quyết hoặc biểu quyết thay cho người khác, hoặc làm cò. Trong đại hội vấn đề cò tuyệt đối bất hợp pháp. Những đại biểu này mang thẻ màu nâu có hình bác ngó nghiêng. Những đại biểu mang thẻ chữ thập đỏ là những phục vụ viên, trà nước điếu đóm, các nhân sĩ trí thức trung ương hoặc nhà báo nhà văn. Những người này không có quyền gì ngoài quyền vỗ tay (khi chủ tọa yêu cầu) và quyền nghe hoặc không nghe người khác phát biểu và quyền đi ngoài không cần xin phép chủ tọa đoàn.
Kế đó vị trưởng bộ chính trị báo cáo thành phần đại hội gồm có:
1. Ðoàn hạm chính thức trung ương mang danh nghĩa ủy viên trung ương, ban bí thư, bộ chính trị. Mỗi vị đều có mang sẵn ghế ngồi và bù loong để vặn đít mình vào đít ghế. Ðứng đầu là cụ Phạm văn Vều thâm niên cao nhất về việc ngồi thiền trên ghế gọi là Thủ Tướng chính phủ. Chú ý những ghế loại này làm một công trình sáng tạo mác-xít lê-nin-nít của giáo sư Trần văn Nghèo, người sinh viên Việt Nam độc nhất được đi học trường Ðông Phương ở Mút-Cu-Va năm
1926. Khi ra trường được xếp hạng nhì, chỉ sau (đọc không được tên này) một cái đầu, nhưng không được dự đại hội đảng. Ông chỉ được vẽ kiểu ghế bán cho đại hội thôi. Người đặt chiếc ghế này đầu tiên là ông Pê văn Ðê. Ai muốn mua xin liên lạc với bộ chính trị. Số ghế sản xuất có hạn,
mua ngay kẻo hết.
2. (mất cả đoạn)
3. (mất cả đoạn)
4. (mất cả đoạn)
5. (mất cả đoạn)
6. Ðoàn đại biểu thiếu nhi khăn quàng đỏ (mất 1 hàng) Thọ mà bác rất thích vừa đi vừa tung hoa hiệp xướng bài Xang xừ líu tồn liên xáng tồn líu tồn để ca ngợi các chú các bác đang
theo con đường con cóc đi kiện ông trời, lên thiên đường bằng cách uống đều thuốc rượu ngâm dái dê c. bò hằng ngày. Nếu các bác có đọc kinh nhựt tụng sai nhịp thì các cháu cũng cắn răng chấp nhận để được đi du học bên Liên Xô trước kia, bên Mỹ bây giờ để chứng tỏ đảng ta luôn luôn vừa bồi dưỡng vừa nâng đỡ hữu hiệu mau nhớn để phục vụ cách mệnh.
7. Ðoàn anh hùng lao động và anh hùng quân đội dẫn đầu là anh hùng quân đội La văn Kềnh và anh hùng chăn vịt HTX ngoại thành Phan văng Tít, anh hùng nông nghiệp Bùi huy Ngáp. Giả cuổm ghế của anh hùng có thực tài gốc Sóc Trăng Lương đình Của, anh hùng mổ tim Tôn thất Bù. Các anh hùng rửa máy tàu hỏa, anh hùng bơi lội dìm dân bị lụt ở Tháp Mười, các nữ anh hùng bảo vệ sức khỏe kẹ nhớn và các cửa hàng ăn mậu dịch, một đại biểu nấu phở tư nhân độc nhất còn sống sót ở Thủ Đô: Tư L bị phạt phải đút đầu vô thùng nước lèo thủng đít, đi sau cùng và miệng ngậm đôi đủa tre để (mất vài chữ)
8. Ðại biểu dân Oải nam nữ của ba miền Nam Trung Bắc sau khi đấu tranh không khoan nhượng với bộ chính trị đã được chấp nhận như đại biểu chánh thức có tiếng nói nặng ký về tình
hình đất nước. Ðoàn này hùng hậu nhất các đoàn, trang phục bằng quần áo xé rách khoe tối đa bộ ngực và đùi mông, chân không mang giày. Ðặc biệt đoàn chia làm 3 ngánh tượng trưng cho sự chia rẽ trong đảng ngày càng to lớn và sâu sắc không gì hàn gắn được. Ðoàn này thi đua với đoàn bảo vệ sức khỏe trung ương, mỗi đoàn viên dắt theo một con chó hoặc một con bò mộng. Chó và bò đều đeo những bao thuốc lắc tượng trưng cho sức khỏe phi thường lúc lâm trận. Mỗi đoàn viên vừa đi vừa ngửa cổ lên, tay tung thuốc mồm há ra hứng và tu bia Vạn Lực, nuốt xong hô:
"toàn đảng lắc nhanh, lắc mạnh muôn năm!", "Lắc tượng trưng cho sinh lực của đảng tiền phong sắp rụng nụ muôn năm!" Cứ ba bước toàn đoàn dừng lại lắc lắc biểu diễn gương mẫu 15 phút làm các đại biểu vô cùng bức xúc.
Ðoàn nhân dân vô sản bị gậy, do những lão đày tớ và những chị vú em bị thải ra (mất hai chữ) lãnh đạo. Ðoàn khá đông và nhờ hơi hám thuốc lắc hồi sinh. Mỗi đoàn viên cầm 1 chiếc bị và 1 cây gậy, cứ dăm bước lại tung gậy hoặc bị lên và hô: "Nước mạt dân nghèo muôn năm!", Thiên đàng Xã Hội Chủ Nghỉĩa leo hoài không tới muôn năm!"
Ðược xếp chỗ bên cạnh đoàn nhân dân vô sản là đoàn nhân dân "vô sản"??? (không hiểu) mới nhìn vô thấy nổi bật y phục màu đỏ thêu dấu $ rằn ri xa trông như một con trăn thời tiền cổ to lớn vô cùng. Ðặc biệt mỗi đoàn viên đều đội nón chóp cao kiểu các tay hề hát xiếc chân đi cà khêu của dân miền biển. Ðoàn viên được đánh dấu từ số 1 tới số 61. Vì đảng đã ra công khai lãnh đạo nhân dân tiến vô nơi lầm than từ 60 năm qua rồi. Bây giờ cần phải phô bày sự thực với những con người thật không cần bí danh bí ẩn gì cả. Tuyển thủ mang số 1 không ai khác hơn là Lê khả Phiêu có một tài sản và tiền mặt là 3 tỷ 400 triệu đô la. Dưới đây là danh sách không thứ tự trích trên báo Hồn Việt số 222:
2.-Trần đức Lương, Chủ Tịch nước: 1 tỷ 13 triệu US đô la tài sản biết được
3.- Phan văn Khải, Thủ Tướng: 1 tỷ 200 triệu US đô la tài sản biết được
4.- Nguyễn tấn Dũng, Phó Thủ Tướng: 1 tỷ 450 triệu US đô la tài sản biết được
5.- Nguyễn mạnh Cầm, Phó Thủ Tướng: 1 tỷ 150 triệu US đô la tài sản biết được
6.- Phạm thế Duyệt: 1 tỷ 173 triệu US đô la tài sản biết được
7.- Phạm văn Trà, Bộ Trưởng Quốc Phòng: 1 tỷ 163 triệu US đô la tài sản biết được
8.- Trương tấn Sang, CT UBKT đảng cộng sản Việt Nam: 1 tỷ 36 triệu US đô la tài sản
biết được..v.v...
Riêng đồng chí Phiêu thì bận rộn giao quyền cho đồng chí Dũng mầm non tiến bộ rất nhanh làm trưởng đoàn. Còn mốt số kiệt xuất xin để đăng báo nhân dân, đại biểu mua đọc sau với giá cắt cổ.
Trên đây là số chẵn (chiffres rondes). Còn ba cái râu ria lẻ tẻ không nhằm nhò gì nên không báo cáo với đại hội. Ðây là đoàn đại biểu hùng mạnh nhất của đại hội. Ðể tỏ ra cho bọn nhà báo tư bản lắm mồm, họ được xếp ngồi riêng trong một quán cóc bia ôm, võng ôm, ngửi ôm.. đặt ở góc hội trường. Và các nhí riêng phục vụ theo phong cách cá nhân "tiểu táo" của mỗi vị.
1. Ðoàn văn nghệ ba vùng dưới sự lãnh đạo của thi hào số 3 dân tộc: Tố Lãm. Ông này ốm nhom như con nhái bén, mặt cau có khắc khổ như bà dì ghẻ dẫn 1 đám con chồng đi đại hội. Tay ông ta cầm 3 quyển "Từ cái ấy", "Gió lộn lèo", "Vịt bắt hụt" vừa đi vừa tung lên và hô to:
"Bác bảo đi đừng đi", "Bác bảo sống là chết", "Bác bảo thắng là bại" Ði sau lưng thi hào là một bầy Nhà Văn, Nhà Báo, Nhà Thơ, Họa Sĩ, Nhạc Sĩ, tay bị xiềng, mồm bị khóa, cổ đeo gông. Trên trán mỗi người đều dán khẩu hiệu: "Trăm hoa đua nở cúc Vạn Thọ" hoặc "Kỹ sư vô hồn"
Núp sau đám cúc Vạn Thọ là một vị đầu vuông miệng móm, tay thộp ngực một hình nộm, miệng kêu lên: "Hồ Phong đây rồi!" Ði bên cạnh là một vị học "giả" tên là Ðặng thái Mốt kế đó là một bầy vịt đủ màu lông. Khoác áo lem luốc con nào cũng đội mão giấy xanh, vài con lòi mỏ đỏ ra ngoài. Ðây là đám bầu cua cá chốt từ trong nước gởi ra hải ngoại lộn về hoặc từ hải
ngoại chui về dự đại hội. Con nào còn kêu được tiếng cạp cạp thì sẽ được trở ra kêu tiếp, còn xét
thấy bị lòi mặt thật rồi thì cho vô bộ văn hóa hát ướt lông hay vô lò quay made anh nằm vùng giấu mặt.
Ông trưởng bộ chính trị giới thiệu xong đoàn thứ 10 thì ngất xỉu (mất vài chữ) nhao nhao đứng lên đòi quyền sống. Xe cứu cấp tới chỗ một nhân sĩ uống nước ngọt Hồng Hà bị "bệnh tim cấp tính" luôn dịp chở luôn ông ứng cử viên tổng bí thư đáng lý được chích thuốc khỏe để ra hội trường với vẻ mặt hồ hởi, nhưng vị Bác Sĩ đào tào cấp tốc trong 4 tuần lễ lại trông gà hóa nên
tiêm một mũi chích thịt (intramus) vô gân cổ làm tim ông đập toàn nhịp anh-cốp, nên cả hai được đi Bệnh Viện cấp cứu. Nhưng anh công nhân lái xe lại vừa rời hiệu bia ôm nên gật gù, thay vì đi Bệnh Viện Việt Xô đa khoa, lại chạy thẳng xuống Bệnh Viện Bạch Mai là nơi chỉ có khoa đặc biệt Da Liễu của Bác Sĩ Hỉ đã qua đời từ năm ngoái. Vì thế nên mà rằng thì là khi trở lại đúng nới phải đến thì hai yếu nhân trở thành yếu xìu nằm ngay đơ cán cuốc. Nhưng ông ứng cử viên gốc Bắc quan trọng hơn anh chàng uống nước ngọt Hồng Hà gốc Nam Kỳ, được chở thẳng đi Mã lỵ - Xanh Ca pô chi đó, để nằm em ở bển không ai hay.
Bây giờ đại hội vẫn tiếp tục làm việc cho thật rốt ráo những công việc còn lại.
Ông phó bộ chính trị đại hội (không phải bộ chính trị trung ương của Sáu Lừa) đáng lý tiếp tục sự nghiệp của ông trưởng ban, tức là giới thiệu các đoàn đại biểu đang tự phát trùng trùng điệp điệp kéo tới, nhưng ở trên phát rét sợ "diễn tiến Hòa Bình" nên cúp ngang xương việc danh chánh ngôn thuận là giới thiệu các đoàn thể Côn Nôn-Thanh Liệt để đón tiếp các tổ chức đột xuất của dân Thủ Đô bị những lực lượng thù địch xúi giục phản đối vụ cắt đất cắt biển cho anh Ba.
Theo lịch trình của đại hội thì các đoàn thể vừa được ghi tên chia làm 2 đoàn, nhân số
50/50 nghĩa là điều phân, chớ không được tứ lục 4/6 hoặc tam thất 3/7 hoặc 333 như công thức của đoàn thể Hạm hiện sinh đang dùng.
Xong rồi hai đoàn xếp hàng song song nhau trước cửa hội trường. Ðoàn A do đồng chí Cụ Cố kéo ngọn, đoàn B do đồng chí đương kim tổng bí dẫn đầu, theo lệnh phất cờ từ đâu hổng rõ, hai vị lãnh đạo toàn gốc "Rau", từ từ nắm đuôi con lân không râu đi nhịp ô-pa có âm nhạc đờn cò đờn gáo trống ếch phụ hoạ, mạnh dạn tiến bước về phía lăng đại vương mặc niệm đúng 3 phút rưỡi, xin ai đó lên cơ cho vài lời huấn thị trước khi đại hội khai mạc.
Ban lễ tân do đồng chí Võ đăng Hoàn làm trưởng ban để dành tiếp khách quốc tế đúng
phương cách điếu đóm của đảng bạn, hôm nay được sung công để phục vụ đại hội. Khi hai phái đoàn vào lăng được nửa khúc rồng rắn thì bỗng đồng chí Võ báo cáo rằng muốn được bác ta ban nhời vàng bạc thì đầu của mỗi đại biểu phải xoi lỗ để cặm nhang đúng theo nghi thức cổ truyền để tỏ lòng tin tưởng nơi ở trên. Những máy khoan của Xưởng Cơ Khí Trần Hưng Ðạo được trưng dụng và hoàn thành kế hoạch vượt mức 175% nghĩa là thay vì dùi một lỗ thì cụ Cố và một số đồng chí cao niên xin dùi hai hoặc ba lỗ để chứng tỏ chủ nghĩa Mác thặng dư, có thể đem về nhà cắm nhang vái mẹ đĩ luôn.
Nhưng khi dùi xong thì gặp khó khăn mới không khắc phục nỗi. Ðó là không có nhang để cắm. Chẳng khác nào lỗ không có cột nên bỏ không tô hô ra đó.
Ban Bí Thư nổi giận đùng đùng đòi cách chức đồng chí Võ đăng Hoàn. Nhưng đồng chí này không cần uống mật gấu vẫn phản đối thượng cấp, bảo rằng sở dĩ không có nhang chi dụng hôm nay là do lệnh ban bí thư cấm sản xuất nhang đèn từ khi Pê Ðê (Bác Ðảng) về Thủ Đô. Những công nhân chế tạo đồ hàng mã thất nghiệp, các cửa hàng ở Phố Hàng Mã đã đóng cửa gần nửa thế kỷ rồi. Nay cần một cây nhang để vái hương hồn bác cũng không có là do chính bàn tay đẫm máu của bác. Còn than thở nổi giận và đòi cách chức ai?
Nghe thế cụ Cố sa sầm nét mặt nghĩ bụng: "Cũng như ta diệt tất cả trí thức để xài đám chăn trâu chăn bò lớp năm lớp sáu lãnh đạo dân tộc cho nên xe ba-gác và cày chìa vôi còn làm vua ở thời đại nguyên tử này!"
Cụ Cố bèn dịu giọng nói một câu hòa cả làng:
- Lễ bái vẫn là lễ bái. Ðèn nhang có cũng tốt mà không cũng tốt. Ðền Hùng Vương ta bỏ hoang thì đã sao?
Nói vậy rồi cụ Cố vẫy tay cho hai đoàn vào lăng rẽ ra hai bên đứng bao quanh mộ. Người sĩ quan giữ mả bấm nút. Ở dưới đất từ từ trồi lên nắp hòm rồi cả chiếc hòm kính.
- Ðây là tác phẩm điêu khắc của anh Ba mặt nám cóp mô-đen hòm Lê Nin có cải biên chút ít để khỏi mang tiếng "sống rập khuôn đã đành, chết cũng một kiểu".
Cụ Cố nói xong quì xuống, cúi đầu, giọng run run:
- Kính thưa Cụ, hôm nay đại hội đảng lần thứ..cuối mùa. Bỗng một đại biểu kêu lên:
- Kìa chiếc hòm trống không. Cụ Cố kính thưa ai?
Cụ Cố ngẩng đầu lên nhìn. Quả thực trong hòm không có gì. Không có gì quí hơn..có gì. Nghĩa là không có gì quí..không có còn hơn có. Văn chương thời nay hay biểu tượng ba bốn mặt. Cụ Cố lập tức ra lệnh: Lễ bái đã xong. Các đại biểu nhắm mắt bịt tai lại và trở về hội trường lập tức, không được phát ngôn bừa bãi.
Trong khi các đại biểu kẻ xì xầm, người ngơ ngác trước sự cố xảy ra qua chớp nhoáng thì cụ Cốc vào hậu trường gọi ông Đại Tướng thầy Ba tới, nhỏ nhẹ:
- Quân đội làm ăn như thế à?
- Dạ (không đọc được 2 chữ) đâu có biết gì! Ðêm qua em mắc say tiếng đàn trong tay người ngọc.
Ðại Tướng bèn gọi viên sĩ quan giữ mả tới. Hắn thành thật báo cáo: Bác bảo chúng cháu là nằm trong hòm lạnh quá. Nhưng sự lạnh lẽo mùa Đông tháng giá không đáng sợ bằng nỗi buồn. Bác nằm nghe tiếng nhạc bốn phía, bác không chịu nổi, bác bèn gọi cháu gái ôm chở bác đến Ðêm Màu Hồng. Khuya lơ khuya lắc bác mới về. Bác vô nằm còn ngâm thơ "Ðường lên xã hội rộng tênh hênh". Có bữa bác về muộn tôi lén nhìn thì thấy khi bác không ngủ có con Hến từ trong túi bác bò lên cạp hàm râu bác sạch phéng. Dạ hôm nay trưa trật bác mới về bằng xe ôm, bác còn bảo: "Ở đây buồn lắm, bác đem sách Mê Lác lại bác vừa đọc vừa nhìn các cháu. Dạ có bấy nhiêu, xin báo cáo, chỉ tô hồng chứ không bôi đen, cho cụ Cố rõ.
Cụ Cố đêm qua có hai bàn tay ngọc của em Mỹ Huê đấm bóp chà xát lắc lư nên gân cốt
như đàn lên dây khá thẳng. Nhưng sáng nay trục đờn cũ nên lờn con ốc, dây lại chùng, cụ bèn lui vào hậu trường đi một đường thể dục cà phê võng để bồi dưỡng sức khỏe, giao quyền điều khiển cho đương kim tổng bí thư sắp tuột nhưng cố níu.
Tổng bí thư Phiêu, người hùng ngáp phải ruồi và vừa lãnh thẹo bên Pháp về, mặt mũi trông cũng đẹp lão tệ ngặt vì cái cổ còm phải đeo ô thứ nhất nặng quá cỡ nên không lên gân trước đại hội như hồi mới đắc cử Cụ tuyên bố: "Dù mất 100 năm để lên Xã Hội Chủ Nghĩa cũng mất". Bữa nay cụ yếu xìu kêu lên: "Ấy chết, đồng chí Bất Lương ký chứ tôi đâu có ký".
Cụ Phiêu bắt đầu đọc bản báo cáo chính trị dài 182 trang đánh máy, nặng 4 kí lô tây, gồm có 80 chương, 124 tiết mục, tổng cộng 4 vạn 8 ngành chữ bằng số chữ tất cả các trường bình dân học vụ trong kháng chiến gom lại. Giọng cụ đọc rào rạo như ngọn suối Phi Khanh hòa cùng thác Bản Giốc đang chảy:
Tôm Hùm Huýt Sáo Tôm Hùm Huýt Sáo - Xuân Vũ Tôm Hùm Huýt Sáo