Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 23
M
ùa hè đã quay trở lại Arendelle, và các dòng sông trong vịnh hẹp đầy những tàu thuyền chở người và hàng hóa qua lại.
Hans bị nhốt trong một cái lồng trên boong một con tàu chuẩn bị quay trở lại Đảo Nam.
“Tôi đưa tên vô lại này về nước hắn.” Một quý tộc nói với người chấp pháp hoàng gia.
“Để xem mười hai người anh trai nghĩ thế nào về hành vi của hắn!”
Gần đó, binh sĩ Arendelle đang dẫn Duke và hai vệ sĩ của ông ta lên tàu.
“Đây là việc không thể chấp nhận được.” Công tước phản đối. “Tôi vô tội! Tôi là nạn nhân của sự sợ hãi. Tôi yêu cầu được gặp Nữ hoàng!”
“Ồ, tốt,” người chấp pháp hoàng gia nói với ông ta. “Tôi có một thông điệp từ Nữ hoàng: Arendelle từ nay và mãi mãi sẽ không giao thương với Weasetown nữa.”
“Weselton!” Duke hét lên. “Đó là Weselton!”
Trong làng, Anna vội vã chạy qua các con đường, kéo Kristoff bị bịt mắt theo sau.
“Nhanh nào, nhanh nào.” Nàng gọi chàng.
Anna dẫn Kristoff thẳng vào đám đông và anh chàng vừa mới bị đâm sầm vào một cây cột. “Em không phải là một người dẫn đường tốt.” Chàng nói. Cuối cùng, họ dừng lại.
“Chúng ta đến nơi rồi!” Anna nói. Nàng kéo bịt mắt của Kristoff ra. Trước mặt họ là một chiếc xe trượt tuyết mới coóng xinh đẹp. “Em nợ anh một chiếc xe trượt tuyết!”
Kristoff sửng sốt. “Em nghiêm túc phải không?” Chàng nói. “Không. Anh không thể chấp nhận nó.”
Anna cười. “Anh phải nhận. Không hoàn trả. Lệnh của Nữ hoàng. Chị ấy phong cho anh là siêu nhân vận chuyển nước đá của Arendelle.”
“Làm gì có danh hiệu ấy.” Kristoff mỉm cười nói. “Chắc chắn là có mà!” Anna khẳng định. “Và nó thậm chí còn có chỗ để cốc nữa. Anh thích chứ?”
Kristoff ôm chầm lấy Anna. “Thích ư?” Chàng hỏi. “Anh yêu nó. Anh còn có thể hôn em nữa!” Kristoff nhìn vào mắt Anna và đột nhiên cảm thấy rụt rè. “Ý anh là, anh muốn vậy. Anh có thể không? Ý anh là, chúng ta có thể không? Khoan, gì ấy nhỉ?”
Anna kiễng chân lên và trao cho Kristoff một nụ hôn nhẹ. “Được chứ!” Nàng đáp.
Kristoff mỉm cười. Sau đó, chàng cúi xuống hôn Anna. Và lần này, đó là một nụ hôn thực sự, ngọt ngào, lãng mạn, và hoàn hảo, dành cho Anna.
Cách đó không xa, Olaf vui vẻ thưởng thức thời tiết mùa hè với sự giúp đỡ của đám mây tuyết nhỏ. Cậu đang ôm một đóa hoa lớn, đưa lên mũi hít hà thật sâu. Đột nhiên, cậu hắt hơi và cái mũi cà-rốt bay ra khỏi mặt.
Sven đang đứng gần đó, và với một động tác mau lẹ, chú tuần lộc vươn ra đớp lấy củ cà-rốt. Trông giống như Sven có thể nhai món ăn yêu thích của chú ngay lập tức. Nhưng thay vào đó, chú đã trả cà-rốt lại cho Olaf. Olaf thì thực hạnh phúc khi được nhận lại mũi cà-rốt và cậu lập tức gắn nó lên mặt mình.
Đi qua Olaf, Anna nhận thấy có thêm biết bao điều khác nữa mang đến nụ cười cho nàng. Các cổng lâu đài được mở rộng. Elsa đứng trong sân. Xung quanh nàng, mọi người đều mang giày trượt băng. Và một phần của lâu đài bị phá hủy trước đó đã được sửa chữa lại, và được lát bằng băng.
“Mọi người sẵn sàng chưa?” Elsa hỏi đám đông. Nàng giơ cánh tay của mình dùng phép thuật bắn lên trong không trung tạo ra một sân trượt băng tuyệt đẹp!
Anna chạy đến bên chị gái. “Các cánh cổng được mở.” Nàng nói. “Em thích vô cùng.”
Elsa vòng tay quanh Anna. “Ta sẽ không bao giờ đóng chúng lại nữa.” Rồi với một nụ cười tươi, nàng kéo em gái ra sân để cả hai có thể cùng nhau trượt quanh sân băng.
Đằng sau họ, Sven cũng thử ra ngoài sân băng. Nhưng trượt băng với cậu chẳng hề dễ dàng chút nào. Cậu bị trượt chân và xoắn lại trong khi cố giữ thăng bằng. Lo lắng cho cậu bạn, Kristoff đuổi theo Sven, lúng túng cố gắng để giữ cậu ta đứng thẳng.
Cuối cùng là Olaf, cậu vừa vút qua Anna và Elsa. Tất cả đều cùng nhau vui vẻ trượt băng.
Mùa hè cùng với tình yêu và hạnh phúc, cuối cùng đã trở lại Arendelle.