Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2025-08-07 19:08:36 +0700
Chương 25
S
áng hôm sau Thảo về nhà thấy Minh đang ngồi ăn sáng chuẩn bị đi làm, nàng chào hỏi vài câu rồi vội vàng vào toilet để tắm và thay chiếc quần ướt của mình, cũng may hôm qua nàng mang một chiếc váy dự phòng dưới xe và mặc nó ra ngoài. Nhìn thấy Minh, Thảo rất bối rối, nàng sợ chồng mình sẽ ra ôm ấp rồi sờ mó đến lúc đó biết giải thích thế nào…
Cộc cộc cộc! Thảo ơi! Minh đứng ngoài toilet gọi.
Dạ…
Em… em đã làm việc anh bảo chưa?
Việc gì ạ?
À… cái việc quay lại ấy mà… Minh hồi hộp nói.
Em ơi!!! Thấy Thảo không trả lời minh liền dục.
Em không làm việc đó đâu, đồ điên! Thảo trả lời dứt khoát, vì chả nhẽ một cô gái như nàng mà phải lén lút đi quay trộm người khác sao…
Em ý nhờ… anh tò mò thôi mà… he he Minh đứng ngoài định mở cửa vào mà bên trong đã bị chốt, anh cũng thấy lạ vì bình thường vợ mình tắm có bao giờ chốt cửa đâu.
Em kệ anh đó, ai lại đi quay hàng họ người khác mang về cho chồng xem cơ chứ! Thảo nói vọng ra ngoài, âm thanh trong trẻo của giọng nàng khi đứng trong phòng tắm nghe còn hay hơn rất nhiều.
He he anh hơi tò mò một chút thôi, mà sao em tắm sớm thế?
Hôm qua… cái điều hòa trên viện hỏng nên em hơi nóng, về phải tắm luôn… Thảo xấu hổ khi phải nói dối chồng như vậy.
Sao không tắm luôn trên viện he he, sợ bác Phú nhìn thấy à? Minh cợt nhả.
Hmm anh cứ như hâm ấy, mà tuần tới em khá bận anh ạ, sáng nay vừa nhận được tin nhắn của cô Liên, tuần sau em phải lên trường cả tuần để chuẩn bị khai giảng năm học mới…
Vậy à, thế tối em có lên trông bác Phú được không?
Em nghĩ là không vì về nhà vẫn phải làm việc ý, em sợ không có thời gian, với lại, chạy đi chạy lại như thế mệt lắm…
“Cạch!” Thảo mở cánh cửa nhà tắm ra, bên trong phòng tắm khói hơi nước nghi ngút… nàng bước ra ngoài vừa đi vừa lau đầu, Minh mỉm cười khi thấy vợ đã thay một bộ váy ở nhà, nhìn Thảo lúc nào cũng rất xinh xắn, bầu ngực thì to và đồ sộ, Minh lại tưởng tượng người đàn ông khác mà được bóp vào đó thì chắc họ sẽ sướng điên lên mất, nghĩ vậy thôi chim trong quần Minh lại dựng đứng lên.
Thế sao không đưa bác Phú về nhà hả em? Bây giờ cũng không cần theo dõi đúng không? Minh lẽo đẽo đi sau mông Thảo.
Em cũng không rõ, cái này phải hỏi bác sĩ, mà đưa bác ấy về thì ai chăm sóc ạ, chả lẽ để bác ấy sống cùng vợ chồng mình sao? Thảo ngồi xuống ghế trong phòng ngủ của hai vợ chồng chăm sóc nâng niu bộ tóc của mình.
Uh nói mới nhớ, khu nhà kho của bác Phú bên quản lý chung cư đã dẹp đi rồi, họ thay vào đó là bốt an ninh và hệ thống chiếu sáng khu vực… haizz dà… Minh đứng chống nạnh nói.
Họ đập đi rồi ạ? Thảo ngạc nhiên quay lại nhìn Minh hỏi.
Ừ! Anh nghe nói họ cũng hỏi qua ý kiến bác Phú rồi… Minh ngồi xuống giường khoanh tay.
Vậy ạ… em không nghe bác ấy nói gì, bảo sao không thấy bác ấy nói mình muốn về nhà… Hai lông mày Thảo nhíu lại, nàng thở dài, thật khổ thân bác Phú, bây giờ đến nhà cũng không có mà ở.
Vậy em tính sao khi bác Phú ra viện?
Em nghĩ… hmm… em cũng chưa rõ nữa… Thảo nhún người nói.
Theo anh thì trước mắt cứ đón bác ấy về đây, mình cưu mang ân nhân của mình cũng là lẽ thường tình… Minh chợt nghĩ ra một vài điều khi đưa ra quyết định này, Minh hồi hộp đến đỏ cả tai.
Để bác ấy sống cùng vợ chồng mình sao? Nếu anh không thấy phiền… Thảo mím môi, nàng quay lại gương, lấy một ít tinh dầu bôi lên tóc, dường như để che đi sự ngại ngùng trong ánh mắt của mình.
Không! Không phiền đâu… nhà có người già như có bảo bối mà em! Minh cười nhăn răng, Thảo nheo mắt nhìn Minh, nhìn chồng mình như đang có ý đồ gì vậy.
Nhưng tuần tới em rất bận, bây giờ phải giải quyết việc trước mắt đã anh ạ, ai sẽ chăm sóc bác ấy lúc em vắng mặt đây… Thảo lo lắng.
Thôi được rồi, anh đã có cách, em cứ yên tâm mà đi làm, anh sẽ nhờ một cô dưới quê lên chăm sóc bác Phú, nếu gọi bây giờ thì chắc chiều cô ấy sẽ tới nơi thôi…
Minh vừa nói vừa cầm điện thoại lên bấm, cô Mai là họ hàng xa bên nhà Minh, chuyên làm giúp việc để kiếm sống qua ngày, chỉ cần ra tiền là cô ấy nhận, tính cách vui vẻ và chu đáo nên Thảo cũng rất yên tâm để cô ấy chăm sóc bác Phú trong tuần tới.
Minh nhìn vợ mình mỉm cười, từ hồi biết Thảo đến giờ anh không nghĩ vợ mình có thể quan tâm đến một ông già đến mức này, nàng vốn là một tiểu thư đài các, một lòng một dạ yêu Minh, và Minh là người duy nhất được chiêm ngưỡng cơ thể siêu phẩm của Thảo, là người duy nhất được đút thứ đó vào trong cơ thể nàng, tuy nhiên đến thời điểm này nàng đang rất quan tâm một ông bác làm bảo vệ, cứ như là bố ruột mình vậy, điều này là một ngoại lệ ngoài sức tưởng tượng của Minh. Vì trước đây Thảo không hề thích giao lưu quá nhiều bạn bè bên ngoài, mặc dù cũng được rất nhiều người có tầm cỡ chú ý đến, công tử nhà tỷ phú xếp hàng dài tán nàng nhưng Thảo không một chút động lòng, chỉ có Minh là người may mắn duy nhất chiếm được trái tim nàng.
Nàng có tính cách như vậy đơn giản vì đối với Thảo, nàng đã rất nhiều lần chứng kiến người ta lừa lọc nhau từ những thứ nhỏ nhất vì lợi ích cá nhân, nàng sợ nếu như mình phóng khoáng hơn sẽ rất dễ bị lừa… Một phần cũng vì sự giáo dục của cha mẹ nàng, họ luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho cô con gái xinh đẹp của mình, nên ngay từ bé, họ đã nhồi nhét vào đầu Thảo những thói hư tật xấu của người đời, âu cũng để nàng né tránh khi bước ra ngoài xã hội… Và đúng như cha mẹ nàng mong muốn, nàng lớn lên với một tính cách kiêu sa của tiểu thư đài các, mặc dù thực chất nàng là một cô gái hiền lành, tốt bụng, biết quan tâm chia sẻ với người khác… nhưng nàng có một điểm yếu đó là rất tin người… Cha mẹ nàng lo lắng cho nàng cũng phải…
Nói một cách khác nàng không thích cái cách xã hội này đang vận hành, và nàng chẳng tin bất kể một ai muốn làm quen nàng vì chắc chắn họ sẽ có ý đồ bởi vẻ bề ngoài của nàng mà thôi. Có thể nàng là một người rất khó tính đối với những người không tiếp cận được nàng… Nhưng bác Phú lại là một người cực kỳ may mắn khi đã khiến Thảo hiểu, tin và quý mình… Có lẽ trong Thảo, bác Phú là người còn lại duy nhất có thể làm bạn được vì tính tình chân chất hiền lành đáng quý của bác và một phần do Thảo cảm nhận được từ bác Phú là một con người hoàn toàn vô hại… Haizzz Minh thở dài mỉm cười nhìn vợ… Bác Phú này là ai mà lại may mắn đến vậy chứ…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Một tuần sau… cuối cùng thì công việc mà bà Liên giao cho Thảo đã hoàn thành, nàng lúc nào cũng làm rất tốt mọi việc nên bà Liên hoàn toàn yên tâm tin tưởng giao phó cho Thảo những công việc khó khăn nhất, vì là một trường cấp 1 quốc tế trọng điểm của thủ đô nên không thể để những người kém thông minh đảm nhiệm được. Trong tuần vừa rồi, ngày nào Thảo cũng lên chơi với bác Phú và bà Mai tầm 30 phút rồi lại về, thời gian vừa rồi Thảo cũng thấy bác Phú và bà Mai có vẻ cũng đã thân thiết với nhau hơn rất nhiều, Thảo rất vui khi bác Phú đã có một người bạn tâm giao với mình.
Sau khi hoàn tất công việc ở trường, thì cũng là lúc Thảo nhận được cuộc gọi của bác sĩ thông báo về tình trạng sức khỏe của bác Phú đang tiến triển rất tốt và ngày hôm nay có thể xuất viện, thực ra họ đã thông báo vài lần nhưng vì bận nên Thảo đã cố gắng để bác Phú ở viện thêm vài hôm, vì thiếu nhân lực nên phía bệnh viện không muốn giữ bệnh nhân ở quá lâu.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Chúng tôi rất bất ngờ về khả năng hồi phục của bác đây! Một bà bác sĩ già ngồi ở chiếc ghế xoay nói với Thảo và ông Phú.
Khà khà! Chắc tôi theo gen ông cụ, ngày trước ở quê, ông bong gân chân đắp thuốc qua một đêm mà đã khỏi, khiến cả làng ai cũng bất ngờ khà khà!!! Ông Phú cười nứt cả mặt.
Thường thì đối với người bệnh có sức khỏe tốt, gãy xương chi trên có thể lành sau 4 8 tuần, chi dưới là 8 12 tuần, còn với bác đây, bác đã nằm viện được hơn 3 tuần rồi, có thể bác có một cơ địa rất tốt, hôm nay chúng tôi sẽ tiến hành khám lâm sàng, cùng với phim chụp X quang rồi tháo bột cho bác nhé! Bà bác sĩ nói rồi quay lại máy tính gõ lọc cọc.
Dạ vâng, cháu cảm ơn bác sĩ ạ! Thảo mỉm cười nhìn bác Phú.
Ừ! Cô bé giống bên ngoại hay sao mà xinh đáo để! Bà bác sĩ cười hạ chiếc kính lão của mình xuống nói với Thảo.
Dạ… đây là bác… bác của cháu thôi ạ hihi… Thảo đỏ mặt khi thấy bà bác sĩ nhầm bác Phú là họ hàng với mình.
Ồ! Ra vậy, bác xin lỗi, bác cứ tưởng đây là ông nội cháu… Bà bác sĩ nhìn Thảo cười rồi quay sang nhìn ông Phú rồi quay lại màn hình máy tính. Ông Phú cũng cười ngại, tự nhiên lại bị nhận nhầm là ông nội của Thảo. Rồi bà ấy còn nói Thảo xinh đẹp giống bên ngoại, tuy biết mình xấu xí đấy nhưng ông Phú vẫn thấy xấu hổ.
… 1 tiếng sau…
Bột đã tháo xong, bây giờ bác về nhớ cử động nhẹ nhàng, không hoạt động mạnh quá, thể dục ăn uống điều độ, tầm 1 tuần là có thể cử động bình thường… Bà bác sĩ nói và kê cho ông Phú một đơn thuốc uống ở nhà.
Thoải mái quá… cảm ơn bác sĩ nhiều… Ông Phú co duỗi cánh tay mình nhẹ nhàng, hai cánh tay vẫn đang đỏ ửng lên vì bó bột.
Cháu chào bác, cháu xin phép về ạ! Thảo cười rồi đỡ ông Phú đứng dậy. Nàng ra thanh toán viện phí và mua thuốc rồi đưa bác Phú và bà Mai lên xe.
Một tuần ở chăm sóc ông Phú, bà Mai cũng có chút tình cảm với ông, lúc chia tay chuẩn bị lên xe về quê, mắt bà Mai đỏ hoe, cả hai người hẹn hò sẽ thăm nhau vào một ngày gần nhất, mặc dù Thảo đã bảo bà Mai ở nhà mình thêm vài hôm nhưng vì dưới quê lại có việc nên bà phải về luôn, có lẽ do hoàn cảnh giống nhau nên bà Mai và ông Phú nói chuyện rất hợp.
Về đến chung cư, ông Phú hít một hơi dài, đã hơn ba tuần rồi mới được nhìn thấy cái chung cư quen thuộc, ông đi lên sảnh nhìn ra phía nhà kho của mình đã được thay bằng bốt an ninh và có thêm vài cái đèn to ở khu vực đó, cảm giác hơi chạnh lòng, trống rỗng, vì ông đã gắn bó với nó suốt thời gian dài, bên quản lý đã gọi điện thông báo cho ông, dù không muốn như đó là giải pháp duy nhất rồi, ông không còn cách nào khác là phải đối mặt với việc mất nơi ở… Nhưng cũng may lúc này ông vẫn còn một nơi để tá túc trước khi tìm được nhà khác, đó là ở chung với vợ chồng Thảo. Ông Phú cũng rất lưỡng lự khi Thảo đề nghị về sống cùng vợ chồng nàng, vì đêm hôm đó ông đã làm điều không nên với Thảo, bây giờ lại vác mặt đến ở cùng nhà, ông chẳng có mặt mũi nào nhìn Minh, và ông sẽ rất ngại khi đối mặt với cả hai vợ chồng Thảo Minh, nhưng do tuổi đã cao, lại bị thương tật thế này, đây là giải pháp cuối cùng cho bản thân ông rồi, ông Phú đành bỏ lại liêm sỉ của mình mặt dày lên ở… Nhưng rồi trong đầu ông cũng xuất hiện bao nhiêu sạn và tự cảm thấy rất hưng phấn khi được ở cùng nhà với Thảo, ông sẽ được ngắm nhìn Thảo hàng ngày, đây là một điều mà trong mơ ông còn không dám ước…
Bước vào trong nhà, tim ông Phú đập loạn nhịp vì đây là nơi ông sẽ ở, ông chẳng bao giờ ngờ mình sẽ được ở một nơi sang trọng, sạch sẽ thế này, mặc dù đã được lên ăn cơm một lần nhưng cảm giác lúc này rất khác, cái mùi thơm thoang thoảng của một ngôi nhà sạch sẽ, tươm tất, chắc chắn phải có bàn tay đảm đang của người con gái mới có thể ấm cúng thế này, xung quanh căn nhà nơi đâu cũng có mùi thơm của Thảo, ông Phú không kìm được lòng mà cảm thấy có phần run rẩy… Ông quay lại nhìn ra ngoài thấy Thảo đang dùng đôi tay ngọc ngà của mình để cầm đôi dép lê bẩn thỉu của ông vào nhà, tính cách thôn quê nên ông Phú không quên bỏ dép ngoài cửa đi chân đất vào.
Bác ra ghế ngồi đi hihi… bác cứ tự nhiên như ở nhà nha! Thảo thấy bác Phú không được tự nhiên nên nàng tươi cười nói cho bác đỡ ngại.
Minh đâu rồi cháu? Ông Phú bước đến sofa ngồi nép xuống một góc nhìn tội tội.
Anh Minh đi làm ạ, chiều anh ấy mới về hihi… Thảo rót một cốc nước rồi đặt xuống bàn, nàng ngồi ghế đối diện nhìn bác Phú cười, thấy bác ấy sợ sệt cứ ngộ ngộ.
Vậy à, bác cảm ơn các cháu đã cho bác ở nhờ, đợi sức khỏe ổn định bác sẽ đi tìm nhà trọ gần đây… Ông Phú cười ngượng nói.
Bác cứ khách sáo thế ạ, hi hi… trước mắt bác cứ ở đây đã, anh Minh cũng rất vui khi bác đến ở cùng nên bác đừng ngại! Nói xong Thảo đứng dậy cầm chiếc túi của bác Phú.
Đội ơn các cháu nhiều, ơn nghĩa này bác không trả được mất!
Vừa nói ông Phú vừa nhìn theo Thảo, lúc này trước mắt ông là bộ mông căng tròn của con bé, người ông lại dần nóng lên, hôm nay Thảo mặc một chiếc quần jean, chiếc quần như sinh ra để dành cho Thảo, nó vừa vặn đến mức trông chẳng khác gì mặc quần legging bó sát, nhìn càng tôn lên đôi chân dài của nàng, cùng với bộ mông to và tròn, làm ông Phú đỏ cả mặt.
Hi hi đây là việc bọn cháu phải làm mà bác! À bác đi theo cháu, đây sẽ là phòng của bác nha! Cháu đã dọn dẹp mọi thứ rồi ạ… Thảo quay lại nhìn bác Phú và bắt gặp được ánh mắt của bác đang nhìn vào vòng ba của mình, nàng liền đưa mắt ra hướng khác sợ bác ngại.
Ừ… ừ… Ông Phú vội vàng quay đi và từ từ đứng dậy khỏi ghế.
Bước vào trong phòng ông Phú lại được phen choáng ngợp khi ông không nghĩ phòng ở của mình lại đầy đủ tiện nghi, sạch sẽ và thơm tho thế này. Ông há hốc mồm nhìn mọi thứ trong phòng, từ chiếc giường êm đệm ấm, điều hòa hai chiều, ti vi, tủ quần áo các thứ cho đến chiếc dép tai thỏ hết sức đáng yêu mà Thảo đã chuẩn bị cho ông.
Bác nghỉ ngơi đi nha, cháu ra nấu cơm, có gì bác cứ gọi cháu nha hihi… Thảo cười tươi nói và đi ra ngoài từ từ đóng cửa lại, nàng rất vui khi nhìn thấy bác Phú rất thích nơi ở mới của mình. Bố mẹ nàng đã dậy… cái nợ lớn nhất đó là nợ ân tình, và ngay lúc này Thảo cảm thấy vui khi mình đang làm một điều đúng đắn, một phần trả ơn, một phần giúp đỡ bác Phú vì hoàn cảnh và tình thương.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Buổi chiều, Minh đi xe từ công ty về, anh biết hôm nay ông Phú sẽ đến nhà mình ở, một điều gì đó thôi thúc anh, làm anh rất nóng lòng. Bước ra từ cửa thang máy, Minh đi nhanh về nhà, hôm nay anh đã cố tình về sớm hơn 45 phút, đứng ở cửa Minh nhẹ nhàng mở khóa, cửa chốt trong nhưng không cài khóa xích… tự dưng anh thấy kỳ quái khi mình lại lén lút vào nhà thế này, nhưng thực sự Minh rất tò mò muốn biết vợ anh và bác Phú bảo vệ đang làm gì ở trong nhà. Căn bệnh cuckold đã khiến anh trở thành kẻ đa nghi.
Minh bước vào trong, anh không thấy ai ở phòng khách, đôi dép cũ cũ bẩn bẩn kia chắc chắn của ông Phú rồi, Minh rón rén đi vào trong, anh cẩn trọng ngó qua phòng của mình rồi ngó sang các phòng khác, cuối cùng anh nghe thấy âm thanh trong phòng tắm, chắc chắn vợ anh và bác Phú ở trong đó rồi, càng lén lút Minh càng cảm thấy hưng phấn, tim anh đập mạnh. Anh tiến lại cánh cửa, tay anh run run cầm vào nắm cửa phòng tắm, anh càng lúc càng suy nghĩ bậy bạ, anh đã lường trước mọi trường hợp, nếu như mình mở cánh cửa này ra và thấy điều không nên thấy thì mình phải thật bình tĩnh… “Chết tiệt tại sao chim lại cứng lên thế này…”… Minh ngó xuống chiếc quần âu đang mặc, anh thò một tay vào chỉnh dương vật thành 12h cho đỡ cộm rồi hạ quyết tâm mở cửa.
Trời ơi! Buồn đái quá! Minh phải giả vờ nói thật tự nhiên để có gì còn dễ giải thích, không thể để vợ anh biết anh lén lút theo dõi kiểu này, Thảo là người chúa ghét những người không đàng hoàng.
A!!!
Thảo giật mình hét lên khi cánh cửa bất ngờ bật mở ra, ông Phú cũng giật mình quay ra cửa nhìn Minh. Trước mắt Minh lúc này Thảo đang ngồi trên nắp bồn cầu, hai bàn tay đang phủ đầy bọt, nàng mặc một chiếc quần đùi và một chiếc áo hai dây, ông Phú thì trần truồng đứng cạnh đó, ngay lập tức đập vào mắt Minh là con cu đang cương cứng vừa to vừa dài lại vừa cong của ông Phú chĩa thẳng vào mặt Minh.
Ơ! Hai người đang tắm à?
Minh luống cuống nói linh tinh, anh cực kỳ choáng với kích thước khủng của ông Phú, anh vội vàng ra ngoài và đóng cửa lại, không ngờ lời vợ mình nói không phải đùa… nhưng… nhưng tại sao ông ta lại đang cửng? Hai người họ đang làm gì? Vợ mình còn mặc áo hai dây và quần đùi, sao hở hang vậy? Nghĩ lại cơ thể vợ mình lúc đó thật đẹp, nhìn rất tương phản với ông Phú, làn da nhăn nheo đen đen bẩn bẩn đứng cạnh một cô gái xinh đẹp, làn da trắng trẻo, đôi chân dài thon thả, gót chân nàng trắng hồng không chút chai sạm, nhất là bộ ngực to đồ sộ của nàng, do mặc áo hai dây nên phần cổ và vai gần như hở hết ra, trắng mịn như da em bé… thật không thể tưởng tượng được ông ta lại cửng lên dũng mãnh cứng cáp ngạo nghễ như một chàng trai mới lớn vậy… Minh đi nhanh về phòng, anh vừa choáng ngợp vừa xấu hổ, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng lúc đó anh lại trở nên luống cuống không được tự nhiên.
Một lúc sau, Thảo bước về phòng, nàng nhìn Minh đang ngồi ở bàn máy tính làm việc, nàng đi tới ngồi cạnh chồng rồi mím môi ngó lên nhìn vào mắt Minh, nàng đang sợ anh hiểu lầm, vì lúc đó chắc chắn anh Minh đã nhìn thấy thứ đó của bác Phú rồi… Minh không nói gì, anh tiếp tục gõ bàn phím như không có sự hiện diện của vợ ở đó.
Anh… Thảo bám vào tay chồng lay, Minh cũng mặc kệ, hình như anh đang hơi khó chịu, có một cảm giác gì đó rất khó tả, chỉ biết nó không hề thoải mái chút nào, bây giờ giận cũng không được mà nghi ngờ rồi tra hỏi cũng không xong.
Anh Minh! Anh giận em à? Thảo cau mày đẩy tay Minh một cái.
Anh không… Giọng Minh nhỏ nhẹ buồn bã.
Nhưng sao anh không nhìn em? Thảo bặm môi.
Không có gì thật mà, anh chỉ cảm thấy hơi khó chịu một chút…
Minh trước nay chưa từng to tiếng hay tức giận vợ, đến bây giờ cũng vậy, anh cũng chẳng thể dấu được cảm xúc của mình quá lâu khi đứng trước sự mè nheo nũng nịu của cô vợ xinh đẹp này… chỉ là anh đang khó chịu vì một việc không thể giải thích nổi đó là tại sao dương vật của ông Phú lại cửng lên ngay trước mặt vợ mình thế kia, tại sao vợ anh cũng không phản ứng gì, có phải do nàng đã quen rồi? Nhưng chỉ ở trên viện vài ngày mà lại quen được ư, càng nghĩ Minh càng thấy rối…
Anh khó chịu cái gì cơ? Anh phải nói em mới biết được chứ? Tại em tắm cho bác Phú đúng không? Thảo ngồi ra giường xị mặt xuống.
Em tắm cho bác ấy?
Vâng! Tay bác ấy khó cử động, bình thường em vẫn tắm cho bác ấy mà, sao anh lại giận em?
Nhưng sao em mặc hở hang thế, bác ấy có tuổi nhưng cũng là đàn ông đó…
Minh quay sang nhìn vợ, mặt anh hơi nhăn lại, thực ra anh cũng hơi ghen chút xíu vì bình thường Thảo là một cô gái rất ý tứ, anh không nghĩ vợ mình lại mặc áo hai dây để tắm cho bác Phú như vậy, chỉ có anh mới là ngoại lệ của Thảo, nàng chỉ được thoải mái duy nhất với mình, chả nhẽ ông Phú lại thân với vợ mình đến vậy rồi sao?
Em… em không cố ý, bình thường ở nhà em cũng hay mặc như vậy, việc bác Phú mới chuyển đến ở em chưa quen, lúc nãy ngủ dậy em có mặc một chiếc áo khoác rồi, nhưng em sợ ướt áo nên cởi ra… lần sau em sẽ chú ý hơn… Thảo rưng rưng nước mắt nói… Minh thấy vậy lại thương vợ, tự nhiên thấy mình hơi quá đáng, việc để bác Phú vào đây ở là ý của mình nên anh không giận nữa mà đi ra giường ôm vợ.
Không sao, em không để ý là bác ấy to tướng lên vậy à, anh không trách cách em ăn mặc, anh chỉ lo cho bác Phú thôi ha ha, nhìn thấy em thế này thanh niên còn cửng chứ huống chi bác Phú haha! Cứng lên xong, tay thì đau biết giải tỏa thế nào ha ha Minh cười to trêu chọc Thảo.
Anh cũng nhìn thấy rồi à? Anh thấy chưa, em đâu có nói dối đâu… Thảo lau nước mắt rồi mỉm cười.
Ơ thế em nhìn thấy vậy không có cảm giác gì sao? Minh cười, mặt nhìn khá đểu, anh đang thăm dò vợ mình một cách từ từ.
Anh hâm à! Cảm giác gì cơ chứ, bác ấy bậc tuổi cha chú mình đó… Thảo nói và nhìn xuống dưới, nàng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đang thăm dò của chồng.
To như thế cơ mà, anh tưởng con gái tụi em thích khoai to chứ haha Vừa nói Minh vừa ấn ngón trỏ vào ngực Thảo.
Đừng! Anh nhá! Bây giờ có bác Phú ở cùng rồi, anh đừng sàm sỡ em thế này, để bác ấy nhìn thấy bác ấy ngại đó… Thảo rụt người đẩy Minh ra.
Bác ấy không ngại đâu, có khi còn khoái là đằng khác ha ha! Minh vẫn đùa cợt.
Ngại đó, chỉ cần cảm thấy làm phiền tụi mình là bác ấy đòi ra ngoài ngay, em hiểu bác ấy mà…
Vậy à? Thôi để lát nữa anh ra nói chuyện phiếm với bác ấy, không thì lúc nãy để anh nhìn thấy thế sợ bác lại nghĩ nhiều, có khi bây giờ đang chuẩn bị quần áo rồi cũng nên… Minh nói và đứng dậy đi ra ngoài, anh không thể để bác Phú rời đi được, sau khi nhìn thấy hàng của bác Phú, Minh quyết định đó sẽ là đối tượng của mình, chỉ cần không được để chuyện gì đi quá giới hạn là được.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Sau khi cơm nước thuốc thang các thứ Thảo đưa bác Phú về phòng, sau đó nàng vệ sinh cá nhân rồi tắm qua một lượt, chiều nay nàng thực sự giật mình khi Minh mở cửa ra lúc nàng tắm cho bác Phú, nếu như lúc ấy bác Phú đòi hỏi chuyện kia thì nàng sẽ không biết phải đối diện với chồng thế nào… Nàng tự cảm thấy bản thân mình đã quá phóng túng khi giúp bác Phú những chuyện như vậy, nhưng những lúc ấy có một cái gì đó cực kỳ cuốn hút nàng, khiến nàng rất khó để khước từ, mặc dù là con nhà gia giáo nhưng cha mẹ nàng chưa bao giờ dạy nàng phải làm gì những lúc ấy, rồi nàng lại nghĩ đến thời gian qua bị chồng lạnh nhạt, càng lúc việc ấy càng diễn ra thường xuyên hơn, trước đây mặc dù bận bịu công việc đến mấy nhưng thi thoảng Minh vẫn làm tình với Thảo, cho dù là vài tuần một lần, nhưng bây giờ dường như Thảo cảm giác được Minh đang cố tình tránh né, như kiểu đang có ý đồ gì đó chứ không phải vô ý như trước rồi… Có lẽ do bản thân thiếu thốn quá nhiều nên không thể tự chủ được nữa rồi… Thảo nhắm tịt mắt hai tay lấy nước dấp vào mặt, nàng như muốn mình tỉnh táo hơn trong thời gian sắp tới, không nàng sẽ không biết điều gì sẽ chờ đợi mình ở phía trước… Cái cơ thể đang tràn đầy sức xuân này, tại sao lại khó chịu đến vậy, chỉ cần cách vài ngày 5 phút thôi cũng được, nhưng chồng nàng lại không làm nổi điều đó… bác Phú lại là một người vô hại, sẽ chẳng ai biết nếu như nàng có lỡ sóc lọ cho bác như đợt trước, cái cảm giác cầm vào cái dương vật khủng của bác Phú và giúp nó xuất tinh ra cũng là một cách thỏa mãn nho nhỏ… Càng nghĩ mặt Thảo càng đỏ ửng lên…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Hôm nay anh không làm việc à? Thảo ngồi xuống giường, sau vài động tác nhỏ, nàng lột phăng chiếc áo lót của mình ra ngoài, bộ ngực to của nàng bật ra, chiếc áo phông chùm xuống hai bên ngực, có một chút núm nho nhỏ nhô ra ngoài, có lẽ cơ thể nàng đang hưng phấn sau những đấu tranh tư tưởng trong phòng tắm.
Anh xong việc rồi, đang chờ em đây, đi từ phòng tắm vào đây cũng phải mặc áo lót à? Minh cười cười nhìn Thảo, vừa nói mắt anh vừa liếc khắp cơ thể của vợ.
Có chứ, nhỡ đâu ra ngoài gặp bác Phú thì sao ạ? Cởi ra dễ thở hẳn hihi… Thảo vừa nói vừa trèo lên giường nằm cạnh chồng.
Thôi! Sợ anh ghen đúng không, ở nhà em cứ cởi ra cho thoải mái, anh không để ý việc đó đâu! Minh quay sang ôm Thảo và đưa tay bóp một bên ngực nàng. Minh rất vui khi Thảo vẫn rất ngoan ngoãn, anh biết vợ sợ anh ghen nên mới như vậy, chứ trước nay chẳng bao giờ Thảo mặc áo lót ở nhà, kể cả lúc bố Vũ ở đây.
Nhưng bác Phú nhìn thấy em ngại lắm… Thảo dựa vào ngực Minh, ánh mắt nhìn ra khoảng không vô định, thực ra lúc này nàng đang miễn cưỡng chống chọi với cảm xúc của mình, mặc áo lót vào chỉ là cái cớ cho sự cứng đầu của bản thân, nàng đang cố hết sức để không làm bác Phú nhìn thấy những hình ảnh nhạy cảm của mình.
Không sao đâu, bác có ở cả đời với mình đâu, với lại em mặc có bao giờ hở núm ra đâu mà lo. Mặc áo ngực nhiều có nguy cơ ung thư đấy… Minh cố gắng đưa đẩy Thảo để nàng ăn mặc khêu gợi hơn khi ở nhà với ông Phú.
Nhưng…
Không nhưng gì cả, em không thấy bác Phú là người đáng thương sao, chiêu đãi bác ấy chút chẳng ảnh hưởng gì đâu hehe… Minh cười như sở khanh nhìn Thảo.
Chiêu đãi gì chứ, anh hâm rồi… anh để người khác nhìn cơ thể của vợ mình thế à?
Thì em chẳng nhìn của bác ấy hết rồi còn gì, em chẳng công bằng gì cả ha ha… mà này anh hỏi thật, cái thứ đó của bác Phú to vậy, em nhìn mà không có cảm xúc gì sao? Minh vừa nói vừa đưa tay vào trong áo gẩy đầu ti Thảo khiến nó cứng lên nhanh chóng.
Cảm xúc gì cơ? Em… cũng ngại lắm chứ, nhưng mình phải tỏ ra bình thường để bác ấy không ngại, nếu không làm sao bác ấy chịu tắm hả anh… hmm… Thảo thở dài, gương mặt xinh đẹp của nàng càng lúc càng đỏ ửng lên.
Ví dụ như… thích cầm vào đó, hay đại loại là làm điều gì đó…
Minh run rẩy khi nói những điều như vậy, chim anh cửng tướng lên, bàn tay anh vẫn nhào nặn mân mê đầu ti của vợ mình, thỉnh thoảng thấy Thảo giật người một cái, Minh biết nàng đang hứng lên rồi.
Anh hâm à… Làm gì là làm gì? Em chưa thấy ai như anh á…
He he thì anh trêu thôi, em cứ thử nghĩ mà xem, tại sao trên thế giới phụ nữ nói chung lại thích đàn ông chim to, bởi vì khi đút vào bên trong nó sướng lắm… Minh cũng đỏ ửng mặt như say rượu, anh luồn tay xuống quần vợ và đưa ngón tay vào bên trong mu bướm, đi qua một chút lông, anh sờ tay xuống dưới đã thấy miệng âm đạo vợ mình ướt rồi.
Anh đừng nói nữa, ghê lắm… ưm… Bị Minh chạm vào âm hộ khiến Thảo rên nhẹ.
Cái cơ thể này, sao nó đẹp thế cơ chứ… Minh vừa sờ vừa nhìn và nghĩ, nếu như ai đó được chạm vào như mình chắc cảm giác của họ sẽ thế này đây, sẽ sướng chết mất.
Ưm… Thảo dụi đầu vào ngực Minh, nàng rên nhẹ, cơ thể nhanh chóng cảm thấy hưng phấn lạ thường, chắc chắn hôm nay anh Minh sẽ có chút tiến bộ đây… Thảo chủ động luồn tay xuống dưới chim Minh và nắm lại, điều mà trước nay rất ít khi Thảo chủ động.
Nếu chim anh to như của bác Phú thì sao nhỉ he he…
Minh rùng cả mình khi bàn tay mịn màng của vợ sờ vào, chắc chắn vợ anh đang rất hưng phấn mới chủ động thế này, Minh mỉm cười, anh tiếp tục đưa tay xuống miệng âm đạo và đút một ngón tay vào bên trong… “khít quá… mới một ngón tay mà sao nó khít vậy…” đến Minh còn luôn ngạc nhiên với cơ thể của vợ mình chứ đừng nói đến người lạ.
Thì tốt chứ sao… Thảo thở gấp nói.
Chứng tỏ là em thích chim to nhé he he… Minh run người khi Thảo bắt đầu sóc từ từ. Thấy vợ như vậy anh thương lắm, anh muốn đè vợ ra để đút con chim nhỏ nhắn của mình vào trong âm đạo vợ lắm rồi, nhưng anh vẫn cố cắn răng chịu đựng.
Ưm… ưm…
Thảo rên nhẹ, nàng không nói gì như thừa nhận điều đó và bất ngờ di chuyển đầu mình xuống dưới, nàng chủ động kéo quần Minh xuống và đưa con cu 13cm của Minh vào miệng và mút.
Ai da… sướng…
Minh rùng mình, chân tay bủn rủn khi Thảo đêm nay lại chủ động đến vậy, điều mà trước nay hầu như không xảy ra, ngón tay anh cũng bị tuột ra khỏi bướm vợ khi nàng làm động tác đó, anh liền luồn qua phần mông và tiếp tục đưa ngón tay vào một cách từ từ. Điều này khiến Thảo càng sướng hơn, nàng vừa mút vừa rên nhẹ trong cổ họng…
Nếu em được mút cái chim nào to như của bác Phú không biết có bị nghẹn không ta? Minh tuy sướng nhưng vẫn rất muốn đưa đẩy Thảo nghĩ về cái đó của bác Phú. Thảo vẫn không nói gì nhưng sau câu nói đó anh thấy vợ mình ngậm sâu hơn trước và thậm chí còn dùng lưỡi để liếm xung quanh dương vật mình… Chết rồi… vợ mình đã hưng phấn quá rồi… Minh gồng người, kéo đầu Thảo lên và kéo lại quần.
Anh quên mất, anh phải gửi cái này cho giám đốc ngay, chết chết!
Minh nghiến răng cố gắng đứng dậy đi ra bàn làm việc, anh chỉ dám liếc lại rồi quay đi luôn, anh thấy vợ mình đang ngồi chống hai bàn tay xuống giường, bộ tóc mượt mà xõa sang hai bên ngực, đôi lông mày cau có, ánh mắt to tròn nhìn Minh tỏ rõ sự thất vọng cực điểm.
Ngày mai anh gửi không được à?
Thảo tuy rất tức giận nhưng nàng cũng chỉ biết nói mỗi câu như vậy, bình thường các bà vợ khác có khi chửi chồng sấp mặt rồi, không chờ Minh trả lời, Thảo rơi người xuống giường tỏ rõ sự thất vọng chán nản, nàng trùm kín chăn, nước mắt nàng chảy xuống, nàng cắn môi để không phát ra tiếng động, nàng đang cảm thấy rất uất ức, mình đã chủ động đến vậy mà vẫn bị người ta từ chối… anh Minh có vấn đề thật rồi…
Anh xin lỗi… giám đốc anh vẫn chưa ngủ, cả hội đồng vẫn đang làm việc, anh quên mất không gửi bản báo cáo cho họ… Minh nheo mắt thương vợ, anh biết vợ anh sẽ tức lắm, liệu làm thế này có quá đáng không, nhỡ đâu lát nữa lúc mình ngủ vợ sang bên bác Phú thì sao, Minh tự dưng lo lắng mà quên mất đó mới là ý định của mình, bỗng dưng cơ thể Minh như lửa đốt, đứng ngồi không yên, anh chỉ lo vợ mình giận quá mất khôn thì chết…
30 phút sau, Minh mò lên giường lấm lét chui vào chăn như con chó con, anh không dám động vào người vợ, vì chắc chắn sẽ bị đẩy ra thôi, anh nằm im nhắm mắt, đôi mắt anh cứ mấp máy không dám ngủ vì lo sợ, nhưng rồi anh cũng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Đêm xuống, bỗng nhiên Minh tỉnh giấc giữa đêm, anh vòng tay qua bên Thảo nhưng lại đập tay xuống tấm đệm giường, không thấy vợ đâu, Minh bật dậy nhìn đồng hồ lúc này là 1h sáng, bình thường anh ngủ rất say nhưng hôm nay thế nào lại tỉnh dậy, điều này chưa từng xảy ra… có phải do anh đã suy nghĩ lo lắng quá nhiều không, mà vợ mình lại đi đâu lúc này? Minh bước xuống giường, anh rón rén đi ra ngoài phòng khách, tất cả tối thui, chỉ có ánh điện ngủ từ phòng ông Phú hắt ra, cửa phòng lại đóng… Minh đứng lặng người một lúc, chả lẽ lại như anh suy đoán sao… Minh thở mạnh, không thể thế được, không phải đâu… Tim Minh đập mạnh, anh đang tưởng tượng rất nhiều thứ bậy bạ, càng nghĩ chim càng cửng lên. Anh lò dò tiến đến ghé tai vào trong phòng nghe ngóng.
Trời ạ… cứng quá… Minh đứng ngoài cửa phòng mở to mắt, anh không thể tin mình vừa nghe thấy điều đó.
Hợ… ợ… Sau đó là tiếng rên của ông Phú…
Bác có thoải mái không? Minh hồi hộp khi nghe thấy giọng Thảo, anh vừa hưng phấn vừa có một chút ghen tức. Từ khi nào mà vợ mình lại thế này…
Bác từ từ thôi không đau…
Tim Minh đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực khi nghe thấy điều đó, chả nhẽ ông Phú đang đút thứ đó vào bên trong người vợ mình sao? Trời ơi… Minh thò tay vào trong quần nắm chặt chim mình, nó cứ cứng đơ lên, anh muốn lôi cu ra sóc lọ lắm rồi, nhưng lại muốn đẩy cửa vào hơn, chân anh kẹt cứng, không thể di chuyển được… Thảo! Em đang làm gì bên trong…
Dạ… không được ạ… Minh cố gắng dí tai vào để nghe, câu được câu không, lúc này anh nóng lòng lắm rồi, cuối cùng Minh nghiến răng vì cơn ghen bỗng chốc nổi lên, anh đánh liều nắm chặt bàn tay vặn núm cửa và xông vào.
Anh…
Cháu… Cháu Minh…
Anh… Thảo giật mình quay người ra. Minh bất ngờ khi thấy vợ đang ngồi ở ghế cạnh giường, một cánh tay của bác Phú đặt trên đùi vợ mình, còn Thảo đang dùng tay bôi một thứ gì lên đó lên cánh tay bác Phú. Nàng đang mặc một chiếc váy cũng khá dài nhưng nó đang bị vén lên và cánh tay của ông Phú đang đặt lên phần đùi bị hở ra của vợ mình, Minh khá nóng mặt khi nhìn thấy vậy, trong cơ thể anh run lên, tim đập mạnh… Thấy Minh Thảo nhìn chằm chằm vào mắt chồng và từ từ kéo chiếc váy xuống.
Bác… đau tay quá… bác nhờ Thảo bôi thuốc, về đêm tay bác nó nhức lắm khó cử động… Ông Phú giật mình khi thấy Minh bất ngờ xông vào, ông liền vội vàng giải thích, lưỡi xoắn lại giọng run run.
Bác bị sao thế ạ? Nghe ông Phú nói vậy cơn ghen của Minh bỗng hạ nhiệt, nhưng anh vẫn thấy hơi khó chịu một chút vì hình ảnh vợ kéo váy xuống khi thấy mình bước vào trong, với lại lúc nãy đi ngủ nàng mặc quần đùi cơ mà, sao bây giờ lại thay váy vậy…
Lúc nãy bác Phú nhắn tin cho em bảo nhức tay, tay khó cử động, đây là thuốc bác sĩ dặn nếu có triệu chứng đó thì bôi lên hai cánh tay… Thảo lúng túng nói và không dám nhìn vào mắt Minh, Minh lúc này lại để ý thấy bàn tay ông Phú đặt ngay dưới bộ ngực to không áo lót của vợ mình, với sức nặng của bộ ngực, chỉ cần Thảo cúi người xuống một chút là có thể chạm vào rồi.
Vậy à, hay do bác nằm sai tư thế? Minh tiến lại gần hơn.
Có lẽ thế, bác đang ngủ tự dưng nó buốt rồi nhức quá… Ông Phú nhăn nhó nói.
Đấy, nếu như bác ở một mình thì ai sẽ giúp bác? Thảo nói và không nhìn Minh, tự dưng Thảo nhớ đến chuyện lúc nãy, vì chồng mặc kệ cảm xúc của mình nên Thảo vẫn thấy giận.
Khà khà! Bác cảm ơn hai cháu nhiều, lúc nãy nó đau mà hai cánh tay bác cứng đơ, phải khó khăn lắm bác mới nhắn được cho cháu Thảo… Ông Phú cười nói.
Lúc em vào phòng, hai tay bác ấy cứ dơ lên cứng đơ khó cử động, đỏ hết lên, em xoa thuốc được một lúc thì đỡ rồi, em xin lỗi vì làm anh thức giấc…
Thảo vừa nói vừa thoa đều thuốc trên cánh tay ông Phú, có vẻ như nàng đang vẫn khá là uất ức chuyện lúc nãy, nhưng Thảo lại không giống các cô gái khác, nàng không cố tình làm chuyện này để trêu tức chồng làm chồng ghen, nàng thức dậy đêm hôm chỉ vì lòng thương hại dành cho bác Phú.
Không sao, anh dậy đi vệ sinh thôi mà… Mà có khi bác Phú bị chuột rút cũng nên, vừa tháo bột xong bác phải cẩn thận, cháu thấy nhiều người không cẩn thận còn bị tật phải đi nắn lại xương đó…
Minh đứng khoanh tay nhìn, thấy vợ mình ân cần chăm sóc ông Phú anh thấy có chút ghen, nhưng lại thấy thương vợ hơn, đã không được thỏa mãn, đêm hôm phải sang đây để chăm sóc người ốm thế này… Việc nàng giận dỗi cũng là điều đương nhiên.
Ừ! Bác cảm ơn cháu, bác sẽ chú ý hơn!
Em có cần anh giúp gì không? Em mệt thì về phòng nghỉ đi, anh đổi ca cho em…
Minh đứng ra đằng sau vợ nói, anh nhìn xuống gương mặt đang giận mình thấy đáng yêu quá, vợ mình lúc nào cũng xinh kể cả là tức giận… Minh mỉm cười, anh nhìn sang ông Phú, anh thầm ghen tị với ông ấy, được người vợ xinh đẹp của mình chăm sóc thế này, chắc trong mơ ông ta cũng không mơ thấy thật… bỗng Minh nhìn xuống bên dưới thấy cái chăn của ông Phú đang nhô cao lên, chắc chắn ông ấy đang cửng rồi, có khi nào… trong đầu ông ta cũng có sạn với vợ mình… điều này có lẽ Thảo không biết… Cũng đúng thôi, vợ mình nóng bỏng thế này cơ mà, ai mà không có sạn cơ chứ… Minh vừa nghĩ vừa nhìn xuống bộ ngực to của vợ, hai đầu ti hơi nhô lên sau lớp áo phông…
Anh về phòng ngủ đi, mai anh còn đi làm mà, một lúc nữa tay bác Phú đỡ em về phòng sau… Thảo nói nhẹ nhàng nhưng vẫn không quay lại nhìn Minh.
Ừ! Thôi anh về phòng đây, có gì cứ gọi anh, bác nghỉ ngơi giữ sức nha bác!
Minh chào rồi quay ra ngoài. Anh về phòng nhưng vẫn rất muốn biết bên kia hai người sẽ làm gì, ông Phú này mà được chạm vào cơ thể vợ mình chắc ông ta sẽ sướng điên lên mà chết mất… hmm mà một lão già nhỏ bé như vậy sao có con cu khủng khiếp vậy nhỉ… nếu như… cái thứ đó mà chui vào người vợ mình, cô ấy sẽ rất sướng đây… Minh lại bắt đầu nghĩ linh tinh, chim anh cửng lên khi nghĩ đến cảnh tượng đó, lúc này anh chỉ ước gì có cái camera bên đó… bỗng dưng Minh nảy ra một ý tưởng lớn, để thỏa mãn điều này, ngày mai có khi anh sẽ đi nghiên cứu mấy loại camera giấu kín để lắp trong nhà… nhưng nếu bị Thảo phát hiện chắc anh sẽ bị đuổi ra khỏi nhà mất…
Sau khi về phòng Minh không tài nào ngủ nổi khi nghĩ đến cảnh lúc nãy, nếu như lúc đó vợ mình đang làm gì với bác Phú chắc hẳn sẽ rất sốc, trớ trêu là điều đó lại làm Minh rất hưng phấn, nhưng chắc chắn Thảo sẽ không như vậy, Minh là người hiểu rất rõ ràng… Nhưng dù cho Thảo có chung thủy đến thế nào thì nếu như với cái cách mình đối xử với vợ như hiện tại thì Minh nghĩ trước sau cũng không thể nói trước được điều gì, vì anh quá hiểu vợ nên anh dám chắc một điều như vậy, có thể tần suất làm tình của Minh và Thảo rất ít nhưng những lần đó xem phản ứng của nàng, anh biết chắc chắn nàng cũng giống các cô gái khác và thậm chí còn có nhu cầu khá cao nữa… Nếu như anh không làm vợ mình thỏa mãn, và rồi sau này cô ấy có lỡ làm điều gì đi quá giới hạn anh chắc chắn sẽ không trách nàng dù chỉ một câu… đó là điều Minh đã lường trước và chấp nhận.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Bác phải cẩn thận đó, thời gian này bác nên giữ gìn sức khỏe thì hơn ạ… Thảo nhìn bác Phú nhíu lông mày nói.
Bác… bác sợ Minh nó biết bác vừa làm gì thì chết, cháu giữ bí mật cho bác nhé, xin cháu đừng kể cho chồng cháu… Sau khi Minh về phòng được năm phút, ông Phú và Thảo mới dám nói chuyện.
Vâng, cháu biết mà, tất nhiên bí mật này cháu sẽ không nói ra với ai nên bác đừng lo, nhưng bác đừng cố làm điều đó nữa…
Bác xin lỗi, tại bác… tất cả tại bác, bác là một lão khọm già háo sắc không đáng được mọi người tôn trọng và chăm sóc thế này… Ông Phú buồn rầu nói.
Bác đừng nói vậy, đó là nhu cầu của mỗi con người, chẳng qua do bác cũng có tuổi và tay bác đang bị thương, bác không nên cử động mạnh như vậy… Thảo vừa nói vừa xoa nhẹ nhàng vùng cánh tay cho ông Phú.
Tại… cứ mỗi đêm, nó cứ cứng lên, bác không chịu được mới tự làm một chút, ai ngờ cánh tay nó lại đau dữ dội đến vậy… Ông Phú nhăn mặt, ông xấu hổ lắm vì lúc đi ngủ, ông đã lén lút tự thủ dâm một mình trong phòng, cuối cùng do gồng tay quá sức mới dẫn đến bị chấn thương như thế này.
Đó! Thế nên bác phải nghe lời cháu nha! Không thì còn lâu mới khỏi được… Thảo mỉm cười nhìn bác Phú, nhu cầu bác ấy đúng là cao thật, tay bị gãy vừa mới khỏi mà đã sung sức vậy rồi.
Nhưng… bác không cho nó ra thì bác không thể ngủ nổi… cháu ơi… cháu… Ông Phú nhìn Thảo ánh mắt cầu xin.
Hmm… bây giờ không được, anh Minh vừa sang, cháu không giúp bác được đâu…
Thảo thở dài, nàng đỏ mặt nhìn xuống dưới chỗ chiếc chăn nhô cao lên, nàng thừa hiểu bác Phú muốn nói gì. Lúc nãy vì sợ thuốc sẽ dây ra làm bẩn chiếc váy nên nàng đã vén nó lên, ai ngờ bị chồng nhìn thấy chắc anh ấy sẽ không để ý đâu… mà lỡ có để ý thì mặc kệ ai bảo bỏ rơi mình cơ chứ… Cơ thể nàng vẫn rạo rực từ nãy, nàng nhìn xuống dưới và cũng rất muốn cầm vào đó, vì dù gì trên viện cũng giúp bác Phú rồi, giữa hai bác cháu đã không còn xa lạ như trước, nhưng rào cản ngay lúc này đó là Minh, Thảo rất sợ Minh lại sang một lần nữa nên lần này nàng vẫn rất do dự.
Hay là… cháu cứ ngồi đó, bác sẽ tự làm, nhỡ Minh nó có sang thì bác sẽ kéo lại chăn… được không cháu… Những suy nghĩ táo bạo và có phần đòi hỏi bắt đầu xuất hiện trong ông Phú. Tuy ông là người hiền lành tốt tính, nhưng khi ở cạnh với một mỹ nhân như Thảo và càng tiếp xúc với Thảo, lại càng thấy con bé ngoan ngoãn dễ bảo, làm ông vô tình khiến mình trở thành kẻ lợi dụng… sắc dục đã làm mờ con mắt nhân từ trong ông.
Hmm… bác không sợ sao… Thảo mím môi nhìn bác Phú hỏi.
Bác có… nhưng… cháu mở cửa ra, bác có thể nghe được tiếng chân của Minh, cháu tin bác được không?
Ông Phú nài nỉ, vừa nói ông vừa lật chiếc chăn mùa hè ra dương vật ông cũng hiện ra trước mắt Thảo, nó vẫn to và dài như vậy, thậm chí lúc này Thảo còn nhìn thấy đường gân của nó đang uốn quanh chiếc dương vật phập phồng dũng mãnh… Sau đó ông Phú cố đưa chiếc tay đang nhức của mình xuống và nắm vào thân dương vật rồi sóc.
Trời ạ… liệu có kéo kịp không đây…
Thảo thở dài rồi đứng lên đi ra cửa, nàng khẽ mở ra, nàng nhìn sang phòng ngủ của mình thấy không có động tĩnh gì, cơ thể nàng vẫn đang rất rạo rực, lén lút thế này làm Thảo vừa sợ vừa hưng phấn… ông Phú nhìn theo dáng Thảo, con bé có một chiều cao đáng nể thật, mặc dù chiếc váy xòe dài quá đầu gối nhưng phần bắp chân con bé vẫn thon và dài quá, vòng eo nhỏ, bộ mông to cong lên trong chiếc váy làm ông nuốt nước bọt ừng ực, ông vừa sóc vừa nhìn chằm chằm vào đó.
Bác nhanh lên đó… Thảo quay lại ngồi xuống ghế, ở góc này nàng có thể nhìn ra chiếc cửa gỗ trắng có in ánh sáng của phòng khách lên đó, nhỡ Minh có bước tới nàng vẫn sẽ nhìn thấy, trước đây nàng đã dùng cách này khi chiều bố chồng ở đây, nên cũng khá yên tâm để trông cho bác Phú…
Ông Phú không nói gì, ông chỉ quay sang Thảo nhìn chằm chằm vào cơ thể con bé và sóc. Thấy vậy Thảo cũng khá ngại nhưng biết rằng để im cho bác Phú nhìn bác ấy còn dễ xuất ra hơn, nàng mím môi và ngồi thẳng lưng, hai bên má ửng đỏ, đôi mắt ngại ngùng lén nhìn dương vật bác Phú, nàng ngồi ưỡn ngực ra phía trước, hai tay đặt dưới đùi, đầu ti của Thảo nhô ra ngoài chiếc áo phông, có lẽ do cơ thể đang hưng phấn nên đầu ti mới nổi lên như vậy, bên dưới âm đạo nàng cũng đã rỉ nước nhờn… Mắt ông Phú như con hổ đói săn mồi nhìn không chớp mắt vào bộ ngực to của Thảo, nó đang ưỡn lên nhìn kích thích vô cùng, mồm ông há hốc hở ra hàm răng đen nhẻm xấu xí không đều nhau, những dòng nước dãi bóng loáng chảy xuống cằm, đây là lần ông nhìn rõ hình dạng ngực Thảo đến vậy.
Hờ hờ hờ…
Ông Phú thở gấp, thi thoảng ông dừng lại một chút, có lẽ vì tay đau, nhưng ông không kêu một tiếng nào, mắt ông vẫn dán chặt vào ngực Thảo. Thấy bác Phú say mê với vòng một của mình quá, khiến Thảo vừa cảm thấy ngại vừa thấy tự hào hưng phấn, lồng ngực nàng thở mạnh hơn… Trớ trêu thay lúc tối chồng nàng đã kích thích nàng đến mức ướt hết quần lót rồi lại bỏ mặc nàng, đến đêm không ngủ được, bác Phú lại kêu đau tay, đến giờ lại ngồi xem bác ấy thủ dâm nữa… thực sự rất khó chịu mà… hai đầu ti nàng cương cứng ngứa ngáy, đã vậy còn bị bác Phú bảo vệ nhìn, cái cảm giác này vừa xấu hổ vừa hưng phấn lạ thường…
Thảo ơi… Bỗng ông Phú dừng lại, có lẽ tay ông đang khá đau.
Dạ… Thảo quay sang nhìn.
Cháu… cháu có thể chiều bác vén chiếc váy lên một chút được không… bác biết là bác đòi hỏi quá đáng… nhưng… đã rất lâu rồi bác chưa nhìn thấy đôi chân nào đẹp thế này… Ông Phú nhăn mặt nói, bàn tay thì run lên, có vẻ đang khá đau…
Dạ… đùi ấy ạ… Nếu là đùi thì được ạ… Thảo ấp úng, nàng đỏ ửng mặt, rồi từ từ vén chiếc váy mình lên lộ ra phần đùi trắng mịn thon thả không một vết xước nhỏ, trông nó cực kỳ cân đối với cơ thể nàng.
Bác đội ơn cháu rất nhiều… trời ơi! Nó đẹp quá…
Nói xong ông Phú lại đưa bàn tay run rẩy của mình xuống và sóc, mắt ông liếc khắp cơ thể của Thảo. Mặc dù rất sướng nhưng ông vẫn chưa thể xuất vì có lẽ ông hơi đau tay, điều này cũng làm giảm phần nào hưng phấn và cường độ xuất tinh của ông.
Thảo ơi… Ông Phú tiếp tục gọi.
Dạ… bác đau tay ạ? Bác đừng cố quá nha… Thảo đã nhìn thấy điều khác thường ở bác Phú, dưới ánh đèn màu vàng nhạt nàng thấy cánh tay của bác Phú có vẻ sẫm lại.
Không! Bác chịu được… cháu có thể… vén… váy cao lên một chút được không… Ông Phú ấp úng đòi hỏi.
Cao lên ấy ạ… hmm…
Thảo mím môi, lông mày nhíu lại, nàng biết bác ấy muốn nhìn cái gì, thật là xấu hổ nếu như để người khác nhìn thấy quần lót, nhưng ngay lúc này trong cơ thể dạt dào sự hưng phấn Thảo, nàng nửa muốn nửa không, nhưng rồi sau đó nhìn vào gương mặt khắc khổ của bác Phú, nghĩ những gì bác đã trải qua, những gì phải chịu đựng nàng lại thương hại và từ từ cầm vào chiếc váy và vén lên đến bụng, đôi chân dài mỹ miều cùng với chiếc quần lót trắng tinh khôi hiện ra trước mắt ông Phú…
Mắt ông Phú mở to hau háu dán vào quần lót của Thảo, ông chu môi lại, ông ngỏng cả đầu lên để nhìn như kiểu nếu không chớp cơ hội này thì sẽ không bao giờ được nhìn thêm lần nào nữa. Tay ông Phú gồng nổi cả gân sóc lia lịa, ông chưa bao giờ nhìn thấy đôi chân nào đẹp như của cháu Thảo, nó vừa dài vừa trắng lại cực kỳ cân đối không chút mỡ thừa, phía bên trên chiếc quần lót đang ôm lại vùng cấm địa của con bé, nó căng lên bó sát vào mu bướm… thực sự Thảo có một cơ thể quá đẹp… Đây giống như cảnh tiên vậy, nó in sâu vào tâm trí của ông Phú.
Thảo nhắm tịt mắt, nàng rất xấu hổ khi bác Phú cứ nhìn chằm chằm vào đó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng làm điều này giống như một dạng từ thiện cho bác ấy, nghĩ bác ấy cũng tội, tuổi đã cao mà nhu cầu tình dục lại cao quá, bác ấy đã sống khổ sở suốt mấy chục năm nay, còn chưa được động chạm vào người phụ nữ từ rất lâu rồi, bản chất hiền lành chất phác, lại rất tốt bụng nữa… chính vì vậy, bác ấy mới bị người khác coi thường…
Thảo mím môi, nàng phải nghĩ bây giờ như đang mặc bikini trước mặt người khác thôi không phải ngại… Thảo tự an ủi bản thân mình để đỡ xấu hổ, nàng từ từ mở mắt ra thì thấy bác Phú nhổm cả người lên để nhìn rồi, nàng vừa sợ vừa cảm thấy hưng phấn, vì cái ánh mắt khao khát điên dại kia như muốn được chiếm lấy cơ thể mình vậy… Thật là táo bạo… chưa bao giờ Thảo thấy bác Phú thế này… Có lẽ vì bác ấy đã quá si mê mà đánh mất nhân tính… Liệu có ổn không? Lỡ như bác ấy… đè mình ra thì sao… trời ạ… chắc không có chuyện đó đâu… Nhưng nếu làm quá sức… sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe lắm… Nghĩ vậy Thảo thấy vừa sợ vừa lo nên nàng kéo lại váy trước sự ngỡ ngàng của ông Phú, ông liếm nước rãi quanh mồm mình rồi chóp chép cái miệng, tay cũng không sóc nữa, ông cúi mặt xuống liếc nhìn Thảo, thấy con bé dứt khoát nên ông cũng không dám ý kiến gì.
Bác sắp xong chưa ạ… Thảo ân cần hỏi, hai má nàng đã ửng đỏ như say rượu vì cảnh tượng vừa rồi.
Bác… sắp rồi, nhưng tay bác hơi đau… cháu giúp bác được không? Ông Phú bóp tay mặt nhăn như khỉ ăn ớt, ông đang cố tình đòi hỏi Thảo, thời điểm này ông Phú đã không còn là chính mình nữa rồi. Có lẽ lúc này dù có bán rẻ lương tâm ông cũng phải mặt dày và bỏ hết liêm sỉ để xin xỏ Thảo, để lợi dụng lòng tốt của con bé…
Thôi được rồi, bác nằm xuống đi, để cháu giúp bác một chút… Thảo nhìn đồng hồ, đã 10 phút trôi qua, nàng không thể ở bên này quá lâu được. Nàng kéo ghế lại sát giường, ông Phú rất bất ngờ khi con bé lại chấp nhận điều này, không suy nghĩ nhiều, ông vội vàng dịch người ra mép giường, lúc này ông ở rất gần Thảo.
Thảo mím môi, nàng rụt rè từ từ đưa tay nắm vào dương vật nóng hổi của bác Phú và sóc nhẹ, tim nàng đập mạnh, miệng nàng hé ra thở và nhìn chằm chằm vào đó… nó to quá… nó đang phập phồng gân guốc trong bàn tay nàng, càng tuốt Thảo càng cảm thấy khó chịu trong cơ thể, cái cảm giác thiếu thốn đến cực hạn này đang giày vò tra tấn nàng từng giây từng phút, nếu đây là của chồng nàng thì nàng đã đưa nó vào miệng rồi… thực sự… thực sự trông nó rất hấp dẫn, nó rất mạnh mẽ… chẳng giống của một ông già gần 70 tuổi gì cả… Thảo càng lúc càng thở mạnh…
HƠ! Sướng quá… Ông Phú rùng mình, tay của Thảo mát quá khiến ông tê hết cả dái, làm dịu đi con cu nóng hổi nhức nhối của mình, chân ông gồng cứng lên vì sướng.
Bác nói bé thôi… bác không sợ anh Minh nghe thấy sao? Thảo khẽ nói, đôi môi đỏ mấp máy, gương mặt đỏ ửng, ánh mắt quyến rũ, lông mày nhíu lại… nhìn Thảo thực sự rất xinh đẹp lúc này. Còn chưa kể bộ ngực to đồ sộ của nàng rung lên theo nhịp sóc. Vẻ đẹp này đúng không phải của người bình thường mà…
Ừ ừ… bác quên mất… bác sẽ nhanh thôi…
Ông Phú nhắm mắt tận hưởng bàn tay mịn màng của Thảo, nàng sóc từ từ nhưng cực kỳ sướng, dường như nàng là người khéo léo nhất trong chuyện này vậy, những ngón tay thon dài của nàng mân mê nhẹ nhàng từ từ xung quanh thân dương vật của bác Phú bảo vệ, chim bác Phú cũng rất bự và dài, thậm chí hai bàn tay của Thảo cầm vào cùng một lúc cũng được.
Hồ hồ hồ hồ…
Ông Phú thở lúc mạnh lúc nhẹ, vì vừa sợ Minh nghe thấy và cũng vì sướng quá mà không nhịn được nên kêu to. Có lẽ cả cuộc đời khổ sở của ông đến thời điểm này mới được cảm nhận sự sung sướng để mê đến mức này, nó sướng hơn tất cả những lần ông sóc lọ cộng lại, đôi lúc chỉ cần thế này thôi ông chết luôn cũng được, trước đây ông Phú đã nghĩ như vậy đấy, nhưng bây giờ càng lúc ánh mắt ông càng vẩn đục, càng được Thảo chiều ham muốn của ông lại càng cao…
Thảo ơi… Cháu cho phép bác nói điều này được không…
Ông Phú mở mắt ra hỏi, ông thấy Thảo đang nhìn chằm chằm vào dương vật mình, ánh mắt của con bé, cách nó thở, có phải nó đang thích không… không! Chắc chắn không đâu! Một tiểu thư như con bé sao lại thích cái thứ bẩn thỉu đó của mình cơ chứ, con bé chỉ đang giúp đỡ mình làm điều này thôi… đừng suy nghĩ tầm bậy nữa… Ông Phú mở to mắt nhìn Thảo suy nghĩ.
Dạ… Việc gì vậy ạ, bác cứ nói đi… Thảo giật mình quay lại nhìn bác Phú, nàng vừa sóc vừa lắng nghe.
Nếu… có gì sai… mong cháu đừng giận bác… Ông Phú tuy gan đã to bằng trời nhưng vẫn cảm thấy hổ thẹn mà không dám nhìn vào mắt Thảo.
Vâng… bác cứ nói đi ạ! Thảo tò mò.
Cháu… cháu có thể… Vừa nói ông Phú vừa lấy chiếc điện thoại của mình dưới gối và bật một video lên đưa cho Thảo xem… Trong video là cảnh một cô gái đang thổi kèn cho một ông già.
… Thảo không nói được gì, nàng nhìn vào điện thoại xem mà giật mình, nàng đưa tay lên che miệng, tay còn lại vẫn đang nắm chặt dương vật bác Phú.
Trời ạ, sao bác lại thích cái này… Thảo quá bối rối nên ngây thơ nói.
Bác… từ lúc sinh ra đến giờ bác chưa từng được ai làm điều này, bác… bác muốn thử nó trước khi xuống mồ… được không cháu… nếu không thì cũng không sao… cháu coi như là chưa nghe thấy gì… được không? Ông Phú rào trước đón sau, ông rất can đảm khi dám đòi hỏi Thảo một chuyện trên trời thế này.
… Thảo không nói gì, nàng nhìn ra hướng khác, lông mày hơi nhíu lại, ánh mắt có chút khổ tâm.
Bác xin cháu đấy, bác cầu xin cháu… hãy ban cho bác ân huệ một lần… cả đời bác xin ghi lòng tạc dạ, đến chết cũng không bao giờ quên!!!
Ông Phú nhìn Thảo van xin, gương mặt tỏ ra khổ sở. Thảo vẫn không nói gì, nàng liếc xuống dương vật bác Phú và lại nhìn ra hướng khác nhưng lần này nhắm mắt lại, có lẽ nội tâm của nàng đang rất rối bời, sự thực cái thứ đó rất cuốn hút nàng, nhưng nếu như nàng làm điều đó chẳng phải rất có lỗi với chồng hay sao, với lại… bác Phú sẽ nghĩ gì về nàng khi bản thân quá dễ dãi như vậy…
Phải thú nhận với cháu… bác… thực ra bác tập gym không phải để khỏe mạnh, mà để bác… ép cơ… bác muốn gập người xuống… để tự ngậm lấy chim mình… bác rất khao khát được biết cái cảm giác đó nó như thế nào… bác thật xấu hổ khi phải nói ra như vậy… xin cháu hãy thương tình cho lão già này… sụt sịt… Ông Phú giọng khổ sở tâm sự, thậm chí ông còn cố gắng giả vờ cảm động khóc lóc.
Bác… thật là bác tập gym chỉ để làm điều đó… Thảo quá bất ngờ với điều bác Phú vừa nói, nàng quay lại nhìn gương mặt khổ sở của bác Phú, không ngờ trên đời lại có người đáng thương đến vậy, Thảo bắt đầu lưỡng lự.
Thật là xấu hổ, thật là nhục nhã… xin cháu đừng nói điều này ra với ai, kể cả với Minh, được không? Ông Phú nhăn mặt nhắm mắt, không hiểu thế nào ông lại dặn ra được giọt nước mắt để thuyết phục cháu Thảo.
Vâng! Cháu sẽ không nói với ai đâu ạ… nhưng… thực sự bác chưa từng được ai làm điều đó, kể cả bác gái ạ? Thảo vẫn chưa tin lắm.
Ừ! Bác thề, như bác kể với cháu đó, vợ bác nào có làm gì, nằm im như khúc gỗ chỉ để sinh con đẻ cái… Thảo! Bác xin cháu! Chỉ cần một lần thôi, mút một cái thôi cũng được, bác xin cháu đấy… Ông Phú cầm vào cánh tay Thảo van xin.
Suỵt! Bác nói bé thôi… Thảo đưa một ngón tay lên miệng, và không gạt tay bác Phú ra, mặc kệ bàn tay thô ráp nhăn nheo đang nắm vào cánh tay mịn màng của mình.
Ừ bác xin lỗi… được không cháu, một cái thôi… chỉ một cái thôi… Ông Phú nài nỉ, ông được sờ vào cánh tay mịn màng của Thảo mà con bé không phản ứng gì, điều này khiến ông cảm giác như được trở lại thời trẻ xưa, được sờ vào tay của Thảo là một niềm hạnh phúc vô bờ bến của ông Phú.
Vậy chỉ một cái thôi đấy, và… bác phải hứa… hãy quên chuyện này đi, điều này coi như chưa từng xảy ra giữa cháu và bác được không? Thảo giao kèo, nàng không muốn tình bạn của nàng và bác Phú đi quá xa, nhưng ngay lúc này, với cơ thể hưng phấn rạo rực, việc nàng luôn phải tự kìm nén cảm xúc của mình từ nãy đến giờ cũng là quá giỏi rồi.
Bác hứa… bác hứa… bác sẽ quên hết… không nhớ gì… không nhớ gì… Ông Phú hưng phấn, mặt ngẩn ra chờ đợi.
Thảo kéo ghế xuống dưới một chút, rồi với lấy chiếc khăn ướt ở đầu giường lau sạch sẽ đầu dương vật, tay phải nàng nắm dương vật bác Phú, lồng ngực thở mạnh, có lẽ đây là cái dương vật thứ ba được nàng làm điều này, sau chồng và ông Vũ bố chồng nàng. Thảo vén tóc mình qua sau tai, nàng quay đầu lại nhìn vào cánh cửa trắng, bên ngoài vẫn không có động tĩnh gì. Nàng đã yên tâm hơn mà quay lại nhìn xuống đầu dương vật bác Phú, nhìn nó to cũng chẳng kém gì của bố chồng nàng, ở đầu dương vật ông Phú chảy ra rất nhiều dịch trắng trong nhờn nhờn, thấy vậy Thảo lại lấy khăn ướt lau sạch sẽ rồi từ từ cúi xuống, nàng hồi hộp còn hơn cả bác Phú, có lẽ điều này sẽ làm bác ấy rất sướng, cả bản thân nàng cũng vậy, càng nghĩ âm đạo Thảo càng ngứa ngáy… trong giây phút nàng vẫn đấu tranh tư tưởng, nội tâm giằng xé… “Mình sẽ làm điều này sao, thật sự sẽ làm sao… Mình có quá điên rồ không… nhưng thực sự mình chịu hết nổi rồi… tất cả là tại anh… Anh Minh… em xin lỗi…” Cuối cùng Thảo lấy hết can đảm, nàng há to miệng và ngậm vào đầu khấc bác Phú và mút một cái… “chụt”…
Á! Hơ… hơ… Ông Phú kêu lên, đầu ông ngửa lên trần nhà, phía trên trần nhà như có hàng trăm cô tiên nhỏ bay lượn khắp nơi, đầu óc ông quay cuồng, hai chân ông gồng cứng lên run bần bật, hai cánh tay ông như được tiêm liều thuốc giảm đau cực mạnh, tay phải ông nắm chặt ga giường run lẩy bẩy như người đang tụt huyết áp, tay trái tóm vào đầu gối Thảo run run. Đít ông khép chặt lại hơi ưỡn hông lên… Chưa bao giờ trong cuộc đời ông Phú được sướng thế này… cái cảm giác này thì quên làm sao được cơ chứ… đã vậy người mút chim cho mình lại là cháu Thảo, một nữ thần xinh đẹp nhất mà ông từng được thấy trong cuộc đời.
“Con bé làm thật… đây là mơ sao, cảm giác này… sướng quá… vậy là mình sắp chết sao… hóa ra đây là cảm giác được mút chim sao? Không thể diễn tả được cảm giác sung sướng này nữa…” Ông Phú run lẩy bẩy, ông nghiến răng nhắm tịt mắt quằn quại khi Thảo vừa chỉ mút một cái.
Mút xong, Thảo ngẩng lên nhìn phản ứng của bác Phú, đôi mắt to của nàng hơi khép lại rồi, lồng ngực thở gấp, hai đầu ti cương lên chọc ra bên ngoài chiếc áo ngủ, mặt nàng đỏ như gấc, nhìn Thảo như bị uống thuốc kích dục vậy, tự dưng bàn tay trái của nàng không tự chủ được mà đưa lên một bên ngực mình bóp nhẹ… khiến nàng nhắm tịt mắt rên nhẹ trong cổ họng, sau đó mới giật mình bỏ tay ra.
Lúc này bác Phú ngửa đầu ánh mắt thất thần nhìn lên trần nhà, mồm há hốc như cái xác khô… Trong Thảo lúc này đang cực kỳ hưng phấn, việc mút chim bác Phú nó như một ngòi nổ cho cảm xúc của nàng… Thảo quay xuống nhìn dương vật bác Phú, khuôn miệng xinh xắn của nàng lại khẽ há ra, đôi môi đỏ mím lại để nuốt nước bọt rồi tiếp tục mở ra… nàng đưa tay đến tiếp tục sóc nhẹ cho bác Phú, nước bọt của nàng làm ướt cả đầu khấc rồi… Sóc được một lúc thấy người bác Phú vẫn run lên bần bật, nàng nhìn xuống, lúc này có lẽ Thảo đã không còn tự chủ được nữa, ánh mắt đã dại đi, không biết trong nàng đang suy nghĩ gì, nhưng nàng đã tiếp tục cúi xuống mút đầu khấc của bác Phú thêm một cái nữa, rồi một cái nữa… càng lúc càng sâu… tiếp tục một cái nữa, nàng đã nhắm mắt lại, có lẽ nàng đã chịu hết nổi rồi…
Vì chim bác Phú rất dài và cong nên tay phải của Thảo sóc bên dưới còn bên trên đầu khấc đang được nàng ngậm hết ở trong miệng mình và mút, không thể chịu đựng thêm được nữa, Thảo đưa tay trái của mình lên bí mật bóp một bên ngực không để bác Phú nhìn thấy.
Hô… hô… hô… Ông Phú như bị điểm huyệt, ông vẫn ngửa đầu lên trần nhà, mắt mở to, mồm há hốc chảy dãi như phê đá. Hai chân gồng lên giãy dụa không ngừng. Có lẽ đến tuổi này ông Phú mới biết thế nào là đỉnh cao của sự sung sướng là gì.
Ưm ưm… ưm… Thảo vừa bóp ngực mình vừa mút chim cho bác Phú, đầu nàng nhấc lên hạ xuống nhịp nhàng, mái tóc dài của nàng xõa ra bụng bác Phú.
Ooiiii… A… Ông Phú cúi mặt xuống nhìn Thảo, ông nghiến răng, ông không muốn xuất tinh, nhưng có lẽ chẳng chịu được nữa rồi, chưa đầy hai phút ông đã chuẩn bị out… Nhưng lúc này ông không tài nào lên tiếng được, họng ông cứng lại, chưa bao giờ ông thấy cảm giác nó sướng đến mức thế này, thật là đáng sợ…
Dù gì cũng sắp xuất rồi, bây giờ mới để ý thấy bàn tay mình đặt ở đầu gối Thảo mà con bé không nói gì, ông liều mạng luồn tay trái xuống đùi Thảo, mịn quá… mềm quá… Ông vừa sờ ông vừa nhắm mắt và cố gắng không xuất, vì Thảo đang ngầm đồng ý cho ông sờ đùi, điều này thực sự ngoài sức tưởng tượng của ông… Với bản tính cơ bản của con người là tham lam, ông Phú đánh liều thò hẳn vào trong váy, ông sờ khắp đùi Thảo, rồi điều gì đến cũng đến, nó quệt qua quần lót, ông đã cảm nhận được sự mềm mại của bướm con bé, thấy Thảo không nói gì, đầu ông không nghĩ được gì vì đầu dưới đang bị Thảo ngậm rồi, ông vô thức đưa bàn tay mình xuống mu bướm Thảo và sờ.
A… Bị chạm vào vùng cấm, không những nàng không gạt tay ra mà rên lên một tiếng và tiếp tục mút mạnh hơn… những âm thanh kích thích bí mật vang lên, đủ nhỏ để phòng bên kia không nghe thấy gì.
Hờ hờ… Th… Thảo… bác… r… ra… Ông Phú vừa nói vừa đặt bốn ngón tay úp vào mu bướm của Thảo sờ… “mềm quá… ấm quá” vừa mới ấn vào, ông Phú không chịu được đã ngay lập tức xuất tinh ào ạt ra miệng của Thảo.
Ưm… ưm… Thảo cảm thấy có gì đó bắn rất mạnh vào họng mình, chắc chắn là tinh trùng rồi, nàng không rút kịp, mà lúc này mà rút ra nó sẽ bắn hết ra người mất, nên nàng cố gắng ngậm thêm một chút và liếc xung quanh tìm cái gì đó để hứng. “Ưm ưm…”
Ô Ô Ô Ô!!! Sướng… quá… hơ hơ…
Ông Phú gồng cứng cả mặt, hông hất lên vài cái, hai chân ông cứng đơ rung bần bật, ông bắn tinh rất nhiều vào miệng Thảo, Thảo chỉ biết “ưm ưm…” và dùng tay ấn hông bác Phú xuống, để bác không hẩy hông nữa vì dương vật đang chọc vào họng nàng… ông Phú cực kỳ bất ngờ khi con bé vẫn đang ngậm chim mình, đầu óc ông quay cuồng choáng váng khi được xuất trong miệng Thảo, nó còn sướng hơn gấp tỷ lần tưởng tượng của ông.
Cạch… Bỗng tiếng động mở cửa bên phòng ngủ của hai vợ chồng vang lên khiến ông Phú và Thảo giật mình. Thảo vội vàng mím môi ngồi thẳng dậy, trong miệng vẫn ngậm tinh trùng của bác Phú, sau đó rất nhanh nàng chùm chăn lại cho bác Phú, dương vật bác Phú cứng đơ, thậm chí vẫn còn đang xuất tinh, lượng tinh trùng rất nhiều, chiếc chăn chắc chắn đã dính đầy tinh trùng rồi.
Vợ ơi… Tiếng của Minh bước tới cửa phòng. Không kịp rồi, Thảo giật mình quay lại nhìn Minh, mắt nàng mở to, hai má phồng lên, miệng mím chặt. Thảo đứng nhìn Minh không nói được câu nào.
Em xong chưa, bác đỡ chưa bác, nếu cần để anh đổi ca cho, nhìn em cũng mệt rồi… Minh nhìn ông Phú thấy lạ, nhìn ông có vẻ đang thở gấp như một ông già sắp chết. Vợ mình cũng vậy, sao hai má lại đỏ ửng thế kia, còn phồng mồm trợn mép lên nữa… nhìn đáng yêu quá…
Bác đỡ rồi… khà khà… Ông Phú rất nhanh đóng kịch, mặc dù mồm đang thở hổn hển.
Em có sao không, sao cứ phồng mồm lên thế? Minh nhìn vợ cười, vì nhìn Thảo phồng má lên rất đáng yêu.
Ư… ư…
Thảo ú ớ mắt mở to nhìn Minh như muốn nói điều gì, nàng đang rất sợ, chẳng hiểu sao chân tay không di chuyển nổi. Tự dưng một giọt tinh trùng chảy xuống môi nàng, Thảo vội vàng lấy tay lau đi, trước sự ngỡ ngàng khó hiểu của Minh, sau đó thì… “ỰC” Nàng đã nuốt toàn bộ tinh trùng của bác Phú xuống, mặt Thảo tái lại xanh lét vì kinh dị, chưa bao giờ nàng nuốt tinh trùng của ai kể cả chồng… Cơn buồn nôn bắt đầu ập đến.
Em có sao không, nhìn em xanh sao quá… Minh đi tới chỗ Thảo lo lắng.
Em… không… ọe!!! Thảo ôm miệng chạy ra toilet, nàng cố nôn mà chẳng nôn được gì, đó chỉ là cảm giác mà thôi… Thảo rửa mặt, nàng nhìn mình trong gương, đôi mắt mở to rồi nheo lại, hai tay đập vào má, nhắm tịt mắt lắc đầu. “Trời ơi!! Sao lại thế… trời ơi… kinh quá…” Thảo đặt tay lên ngực nuốt nước bọt, sau đó nàng mất hẳn 10 phút để đánh răng miệng.
Em có sao không? Hay có bầu rồi… Minh đứng ngoài toilet nhìn Thảo cười nói.
Không, em tự dưng mệt xong buồn nôn… Thảo không dám nhìn Minh, nàng nhắm mắt lại và rửa qua mặt.
Triệu chứng này dễ có em bé lắm, mai anh mua que thử nha! Minh vui mừng nói, vì mải suy nghĩ đến đứa trẻ nên Minh không có thắc mắc mấy chuyện lúc nãy.
Hmm… vâng… Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng giống nên Thảo đành miễn cưỡng đồng ý, cũng may lúc nãy nếu như chậm một giây thôi có lẽ mọi chuyện đã bại lộ, Thảo cau mày, nàng không hiểu sao bản thân mình lại dám liều lĩnh như vậy chứ… chuyện nuốt tinh trùng bác Phú cũng nằm ngoài ý muốn của nàng.
Ông Phú nằm trong phòng cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh, ông vừa sướng vừa sợ, hai cảm giác lẫn lộn, ông không biết mình sẽ trẻ ra vì sướng hay già đi vì sợ đây… Lúc nãy do quá sướng, đầu óc quay cuồng quá nhiều đã khiến máu cam chảy ra từ mũi ông Phú, ông lấy khăn lau và khệ nệ ngồi dậy dọn dẹp mọi thứ… hai cánh tay của ông sau lúc đó đã cảm thấy hơi nhức rồi, nhưng không dọn lúc này để sáng mai càng dễ bị phát hiện.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Sáng sớm hôm sau Minh tung tăng xuống tầng dưới mua que thử thai lên, nhưng kết quả là một vạch khiến anh có chút buồn, nhưng là một người có năng lượng tích cực Minh mau chóng quên việc đó. Sau khi cả nhà ăn sáng, Minh đi làm, Thảo dọn dẹp nhà cửa, ông Phú thì chui vào trong phòng, cả Thảo và ông Phú đều không nói gì mấy, cả hai đang rất ngại nhau, và như thỏa thuận cả hai bác cháu đều coi chuyện hôm qua như chưa từng xảy ra.
Tinh tong… Đang chuẩn bị nấu cơm thì có người bấm chuông. Thảo nhìn đồng hồ và thắc mắc ai sẽ đến vào giờ này?
Ai đấy ạ? Thảo đi ra ngó vào lỗ tròn trên cửa.
A… Thảo giật mình quay người lại, đập tay vào ngực, mắt mở to nhìn xuống đất, vẻ mặt bất ngờ và lo lắng, sau đó lồng ngực nàng lại thở mạnh, bàn tay run rẩy nắm vào tay nắm cửa…