Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: James H. Chase
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Pas D'orchidées Pour Miss Blandish
Dịch giả: Nhật Tân
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 30
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 965 / 7
Cập nhật: 2016-06-17 08:03:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
ứng ở chân cầu thang, Slim nhìn Măng, Flynn và Woppy đứng chếch sang bên phải sau hắn. Trên gương mặt của Măng có một nét gì mà Flynn chưa khi nào nhìn thấy. Hắn chưa bao giờ nghĩ Măng sẽ già nhưng lúc này nhìn kỹ, hắn vụt nhận ra Măng là một bà già và điều phát hiện này làm hắn thấy bấn loạn.
Slim hiểu có một biến cố nghiêm trọng đã xảy ra. Hắn cũng vậy, hắn chưa bao giờ nhìn thấy vẻ bị đánh quị, vẻ khuất phục trên gương mặt đỏ tía của người mẹ.
- Măng, có chuyện gì vậy? Tại sao Măng có bộ mặt đưa đám ấy?
Măng không đáp. Bàn tay to lớn của mụ nắm chặt tay vịn cầu thang khiến các khớp đốt ngón tay trắng bệch ra.
- Nói điều gì đi chứ? Sao? - Slim rống lên. - Măng làm sao thế?
- Khi nó biết, - Măng tự nhủ, - nó sẽ giết mình mất. Giá có Eddie ở đây! Chỉ có thằng đó mới có gan đương đầu với Slim. Thằng Flynn thì không dám can thiệp. Nếu Slim giết mình, nó cũng chỉ giương mắt mà ngó chứ không dám đụng một ngón tay.
Mụ bất chợt nói, một giọng thật lạnh lẽo, chán chường:
- Con nhỏ trốn thoát rồi.
Slim sững người. Hắn vươn người tới trước, ngước mặt nhìn chằm chằm vào mụ, đôi môi mỏng dính bĩu ra để lộ bộ răng vàng khè.
- Bà nói láo... Bà đã làm gì cô ấy?
- Nó đã đi, - Măng nói. - Cách đây hai tiếng tao lên phòng nó... nó không còn nữa.
Slim lao người lên gác. Măng nhìn hắn lại gần. Khi hắn tới ngang tầm mụ, mụ mở to mắt.
- Mụ già khốn nạn! - Slim nghiến răng trèo trẹo nói. - Bà muốn bịp tôi phải không? Tôi không dễ tin như vậy đâu. Nếu bà chạm đến cô ấy, tôi sẽ giết bà. Tôi đã báo trước với bà rồi... kẻ nào đụng chạm đến cô ấy, kẻ đó sẽ có chuyện với tôi.
- Nó đi rồi! - Măng khàn khàn nhắc lại.
Slim vượt qua mụ chạy vào hành lang. Hắn đạp tung cửa, bước vội vào phòng khách. Hắn liếc nhìn quanh và đi vào buồng ngủ.
Mụ vẫn đứng chờ. Khuôn mặt nhăn nhúm bóng nhẫy vì mồ hôi. Mụ nghe thấy bước chân dồn dập chạy từ phòng này sang phòng khác.
- Măng làm sao con nhỏ có thể chuồn được? - Flynn hỏi.
Mụ cúi xuống nhìn và nhận thấy gã cũng hoảng sợ.
- Tao không biết gì hết. Tao vào phòng và không thấy nó đâu.
- Thế Doc đâu? - Woppy lắp bắp hỏi.
- Lão dòng rồi. Chúng mày cũng vậy, nên chuồn đi thì hơn. Ta cùng đường rồi. Có thể lúc này con nhỏ đang ở trong tay bọn cớm.
- Nếu chúng tìm được nó. - Flynn phản đối, - chúng đã xộc đến đây rồi.
Hắn đi lên gác đúng lúc Slim từ hành lang chạy ra, tay cầm dao, đôi mắt vàng ệch long lên. Flynn dừng lại ở một bậc thang, đôi mắt chăm chú nhìn Slim đang thong thả và yên lặng lại gần Măng.
- Bà đã giết cô ấy? - Slim gầm lên. - Bà luôn luôn có ý định thủ tiêu cô ấy mà. Được, bà đã giết! Bây giờ đến lượt bà đền tội! Tôi sẽ giết bà!
- Tao không chạm đến nó, - mụ bình thản nói - người cứng đờ như bức tượng. - Có kẻ đã dẫn nó đi. Một mình nó, nó không có khả năng trốn thoát. Đồng ý, Slim... Nếu mày muốn, mày giết tao đi. Con nhỏ đã thoát rồi... như vậy đấy. Tao cũng sẽ không còn nữa... Có lẽ không có chúng tao, mày chống cứ chắc tốt hơn.
Măng phát hiện thấy một nét lưỡng lự thoáng qua trong đôi mắt đứa con.
- Mày giết tao đi, - mụ nói tiếp. - Nhưng mày hãy suy nghĩ, chuyện giết tao sẽ đưa mày tới đâu? Mày hãy nghĩ đến tình trạng kih mày chỉ còn mỗi một mình. Mày luôn luôn có tham vọng trở thành một thủ lĩnh phải không? Slim! Cẩn thận đấy con ạ... không bao giờ còn có kẻ tin tưởng vào mày nữa. Mày phải giấu mặt đi... mày phải sống chui sống nhủi. ( Mụ nhìn thẳng vào mặt hắn ). Slim, mày định trốn đi đâu?
Lưỡi dao loang loáng dọa nạt mụ bỗng run rẩy. Slim lưỡng lự. Bất chợt hắn có vẻ thối chí. Đôi mắt rời khỏi mụ nhìn sang Flynn rồi lại nhìn chằm chằm vào mặt mụ.
- Măng, ta phải làm gì bây giờ? Cần tìm cho ra cô ấy!
Mụ thở một hơi dài thật sâu. Hắn không chạm đến một sợi tóc của mụ nhưng mụ vẫn chưa dám động đậy.
Bất chợt cửa lớn ra vào Câu lạc bộ bật tung, mọi người quay đầu nhìn. Bàn tay Flynn sờ vào báng súng.
Doc Williams chạy hổn hển leo ba bậc một nơi thềm cửa. Mặt lão đỏ tía như quả bồ quân. Lão nhìn nhìn Slim đứng bên Măng tay cầm dao. Mụ cứng đờ như bức tượng. Woppy đứng tựa lưng vào tường còn Flynn rút nửa khẩu súng ra ngoài bao.
Lão bước chuệnh choạng lại gần cầu thang báo tin:
- Chính Rocco đã đưa cô ta đi. Măng, bà có nghe thấy không? Chính nó đã bắt cóc cô ta.
Slim chạy sầm sầm xuống thang gác, hắn hất Flynn sang một bên nắm lấy vạt áo sơ mu Doc cứ thế mà lắc liên hồi.
- Thằng ấy đâu? - hắn gầm lên. - Tại sao anh biết nó bắt cóc cô ấy?
Măng nặng nề bước từng bậc cầu thang đi xuống. Mụ nắm cổ tay Slim kéo giật ra sau.
- Để anh ta yên, - mụ ra lệnh. - ( Rồi quay sang Doc ). Nói đi! Ông chắc chắn con nhỏ đi với Rocco?
Doc lau mặt.
- Cho tôi một li đã, - lão nói và ngồi xuống chiếc ghế dài ở phòng gửi mũ áo.
Măng ra dấu cho Woppy, gã chạy vội đến quầy rượu. Doc nói:
- Măng khi tôi tạm biệt bà, tôi sẵn sàng chuồn. Tôi thấy mọi chuyện hỏng bét và thèm một li uống cho quên đời. Tôi đến một quán rượt ở góc phố...
Woppy đặt vào tay lão một li bự uytxki, lão làm một hơi cạn sạch và đặt chiếc li không xuống đất.
- Trời đất! Nói mẹ nó ngay đi! - Slim gầm lên.
- Tôi bắt đầu chuyện trò tào lao với gã bán rượu. Gã hỏi tôi cô gái tóc hung là ai mà đi cùng với Rocco trên chiếc taxi. Tôi thật đần độn vô cùng cứ ngồi nhâm nhi rượu và đấu láo với gã có đến một tiếng rồi mới chợt hiểu ra. Măng, tôi vội chạy thẳng về đây... Có làm sao không? Rocco và con nhỏ tóc hung... đúng là, nó tìm được cách để chơi lại ta rồi.
Slim phóng ra cửa.
- Khoan đã, - Măng la lên. - Mày không thể vội vã như thế được...
Nhưng Slim không quay lại. Hắn nhảy từng ba bậc cấp một, mở cửa rầm rầm và biến mất trong hành lang tối thui.
- Đuổi theo nó. - Măng ra lệnh cho Flynn. - Cả mày nữa, Woppy!
- Mặc xác hắn, Flynn phản đối. - Tôi mệt lắm rồi. Măng chia cho tôi ít tiền để tôi chuồn thật nhanh.
- Và còn gì nữa? - Măng gầm lên. - Mày định đi đâu hở thằng khố rách áo ôm kia? Mày sẽ không lấy được một đồng xu nào của tao đâu. Tao bảo mày đuổi theo nó cơ mà. Cả Woppy nữa.
Flynn ngần ngừ, lẩm bẩm chửi thề rồi hắn hất đầu ra hiệu cho Woppy và cả hai gã cùng đuổi theo.
Măng đặt tay lên vai Doc nói:
- Tôi cứ nghĩ là không gặp lại ông nữa. Bây giờ ông định làm gì?
Doc hơi chuếnh choáng say:
- Tôi không biết nữa. Bà định bảo tôi nên làm gì? Măng, tôi định tẩu thoát nhưng chợt nhận ra tôi không biết đi đâu. Slim sẽ đưa con nhỏ về và mọi chuyện lại vẫn như trước.
- Nó còn chưa bắt lại con nhãi ấy. Ông cứ ở bên tôi. Thế nào tôi cũng tìm ra cách để chúng ta thoát khỏi chuyện rắc rối này. Cứ ở cạnh tôi.
Vành Khăn Cho Em Vành Khăn Cho Em - James H. Chase Vành Khăn Cho Em