Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Chi Long
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Don Nguyen
Upload bìa: Bùi Thi Hoàng
Số chương: 23
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2067 / 5
Cập nhật: 2015-07-11 20:54:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23 Two Moons.
á miệng ra nào.” Em bẻ một góc chocolate rồi đưa lại gần phía tôi.
“Ừm…”
“Sao hả anh?” Em ngồi thẳng dậy,mắt chăm chú nhìn tôi mong chờ.
Tôi vừa nhai vừa mỉm cười,không nói gì.
“Sao hả?Nói đi mà….” Em nắm lấy tay áo tôi,lay mạnh.
“Rồi rồi….Thế muốn nghe nói thật hay nói dối?”
“Thật thì sao mà dối thì sao?”
“Nếu nói dối thì là ngon.Còn nói thật thì….”
Em tiu ngỉu xịu mặt xuống,trề môi ra.
“Nói thật thì rất ngon.Được chưa nữ hoàng.”
Dứt lời tôi véo mũi em rồi cười lớn.
“Xì.Được mỗi cái miệng.”
“Không dẻo miệng sao có người yêu?”
“Thôi xạo.Nói thật em nghe đi…”
“Nói rồi đó,thật hay giả gì cũng ngon hết.Em ngốc.”
“Hì hì….chụt…”
Đôi mắt to tròn của em trở thành hai đường cong đáng yêu,em chồm lên
hôn tôi một cái.Tôi cười,đúng là cô mèo ngốc.Đã biết trước câu trả lời
còn hỏi.Sự thật thì ngon hay không tôi không rõ.Trước giờ tôi không
thích ăn đồ ngọt,ngày xưa có một cô bé nói tôi: tính anh nóng quá,ăn kẹo
nhiều vào cho đầm tính lại.Thế là lúc nào gặp nhau,cô nhóc ấy cũng dúi
vào tay tôi một nắm nào là kẹo,chocolate đủ loại.Đến tôi tốt nghiệp,cô bé
vẫn thường bắt tôi lên trường gặp nhau rồi đòi tôi đèo đi ăn uống đủ
thứ.Mà thật ra tôi đâu có ăn,toàn đưa cho thằng Ki thôi,nó coi như báu
vật,ừ,không được sự ngọt ngào của con tim thì nó đành bằng lòng với vị
ngọt trong miệng vậy. =))
Bây giờ thì tôi lại trái ngược với nó.Tôi cảm nhận được sự ngọt ngào tận
trong đáy lòng.Tuy chưa bao giờ mê tín,tin vào thánh thần hay ma
quỷ,nhưng tôi vẫn phải cảm ơn ông trời,vì đã cho tôi gặp được em…
Hôm nay quang đãng không mây,những vì sao lấp lánh nơi xa xăm đang
vây lấy vầng trăng trông như khuôn mặt bầu bĩnh của em mỗi khi nũng
nịu.Nếu em là trăng thì tôi không ước,mà tôi muốn mình là bầu trời,để
mãi mãi được bên em,mãi mãi được bao bọc chở che cho em,không bao
giờ tách rời.
“Tiff…”
“Hử?”
“Nhìn lên trời xem,em thấy gì?”
“Trời về đêm?”
“Không.”
“Hôm nay không có mây?”
“Cũng không.”
“Những ngôi sao sáng?”
“Không phải.”
“Vậy trăng tròn à?”
“Ừ,em thấy mấy mặt trăng?”
Tôi cười tươi hỏi em….
“Một chứ mấy.Anh hỏi lạ.”
“Sai rồi,nhìn kĩ chưa?”
Em nheo nheo đôi mắt,nhìn lên trời,rồi lại quay sang nhìn tôi…
“Có một thôi mà…..”
Tôi chụm bàn tay lại,đưa lên mắt em.
“Này,ống nhòm đây.Nhìn lại cho kĩ.”
“Vẫn chỉ thấy một….”
“Giờ thì sao?Có phải có hai mặt trăng không?Ha ha…”
Lấy chiếc nhẫn trong túi,tôi đưa nó ra trước mắt em,vầng trăng soi sáng
làm nó dường như trở nên lóng lánh hơn.
“A…Cái gì vậy?”
Tôi rụt tay lại…
“Đoán sai rồi.Không được xem.”
“Cho em xem lại đi mà.Đưa đây….”
Em chu mỏ lên,ôm lấy tôi lay mạnh,em đang làm nũng.
“Được rồi,đưa tay đây.”
Em chìa bàn tay búp măng nhỏn nhắn của mình ra.Tôi nâng lấy,nhẹ
nhàng đeo vào ngón giữa.
Đưa tay lên trước mặt,mắt em lấp lánh rạng ngời,hai đồng tử trong veo
như hai viên thủy tinh say sưa ngắm nhìn…..
“Đẹp quá,nhưng…”
“Nhưng sao?”
“Đắt lắm…..” hai hàng mi cong vút của em cụp xuống,che đi đôi mắt vừa
mới khi nãy còn long lanh mừng rỡ.
“Lại ngốc nữa rồi.”
Tôi cốc nhẹ đầu em.
“Vì em,anh không tiếc gì hết.”
“Cám ơn anh….”
Em rưng rưng cảm động.
“Trời,lại mít ướt nữa rồi…”
Tôi nhẹ nhàng vòng tay qua ôm lấy vòng eo thon thả mềm mại,em dụi đầu
vào lòng tôi,mỉm cười hạnh phúc.
Trăng hôm nay không tròn,chỉ là trăng bán nguyệt.Nhưng chiếc nhẫn
tượng trưng cho tình yêu chúng tôi, đang lấp lánh trên tay em thì lại đầy
đặn,vì nó là trăng mãn nguyệt.
“Này,biết tại sao anh lại đeo vào ngón giữa không?”
“Không.Tại sao vậy?” em lắc đầu.
“Chán thật.Khờ thế không biết.Người Hoa nói,bốn ngón tay theo thứ tự
từ ngón cái sang,mang bốn ý nghĩa: truy,cầu,đính,kết.Vậy mà cũng không
biết nữa.Mất gốc thật rồi.” tôi dí tay lên trán em,đẩy nhẹ...
“Sao nói em khờ?Em lớn lên ở đây,làm sao biết.” em giãy nãy.
“Thế không ai nói em nghe à?”
“Từ đó tới giờ…em….có quen bạn trai đâu mà biết.” em đỏ mặt lí nhí.
Tôi hôn lên trán em,rồi hai bên má,lên môi…..Yêu quá cơ.
“Ừ,quên mất.Bà chằn này ai mà dám đụng vào.”
“Không được nói em như vậy.”
“Chứ còn gì nữa.Trúng tim đen rồi.Ha ha…”
Em cắn vào tay tôi một cái đau điếng.
“Thôi thôi,đau,bỏ ra….”
Em buông ra,chùi miệng rồi hất mặt lên dễ ghét.
“Cho chừa….”
“Người đâu dữ dằn quá.Nói tóm lại anh đã đeo vào ngón giữa của em
rồi,ngón còn lại thì phải xem biểu hiện của em.Biết chưa?Hung dữ như
hồi nãy là xù.” Tôi cằn nhằn.
“Thôi mà,xin lỗi mà.…..”
Em đổi ngay thái độ,trở nên hiền dịu hơn bao giờ hết,dụi đầu vào người
tôi,ngoan ngoãn.Lại bắt đầu chiêu làm nũng quen thuộc rồi đây.Chán thế
không biết,mà quả thực,tôi không thể nào từ chối trước cái hành động
quá sức dễ thương này của em được.
“Đừng xù nghen….nha……” em vẫn nủng nịu.
Ôm em thật chặt,tôi nói:
“Đúng là khờ…..”
“Hì hì…..”
…………………………
“Không biết hôm nay có sao băng không hả anh?”
“Làm sao mà có hoài được.Đâu phải lần nào mình cũng hên như vậy.”
“Sao băng lần đó đẹp quá nhỉ.”
“Anh có thấy đâu mà biết đẹp…”
Tôi cười.
“Chứ anh không nhìn à?”
“Không,lúc đó toàn lo nhìn em,có ngắm sao băng được chút nào đâu.”
“Xạo…”
“Lúc đó anh thấy em còn đẹp hơn sao băng nhiều.” tôi nháy mắt với em.
“Anh này…..Mà em hỏi một chuyện được không?” em thủ thỉ.
“Lại ngốc nữa rồi.Có bao giờ em hỏi mà anh không nói đâu.”
“Bộ với cô gái nào….Anh cũng mới gặp vài lần rồi…..đè người ta ra làm
chuyện đó hả?”
Lời nói của em tuy ngập ngừng nhưng ánh mắt lại như đang dò xét rất kĩ
lưỡng.
Tôi cười lớn.
“Làm gì có chuyện đó.Khờ thật.Chỉ với em mà thôi.”
“Thật không….Nhưng mà tại sao chứ?” em thắc mắc.
“Không biết nữa.Mỗi lần ở bên em,anh có cảm giác lạ lắm.”
“Lạ là lạ thế nào?”
“Thì là như vậy chứ sao.Anh biết cưa gái từ năm 15 tuổi,em là người anh
thương nhất thôi.”
Đúng rồi,có lẽ bây giờ,tôi yêu em còn nhiều hơn yêu Lợi Lợi ngày xưa
nữa.Tuy biết là tình cảm không thể đo đếm được,nhưng tôi cảm nhận
được như vậy,bởi vì tôi đã yêu em quá nhiều….
“Alan,nếu thật sự không về.Anh có buồn không?”
“Buồn thì cũng có.Nhưng sao em hỏi vậy?”
“Em không muốn thấy anh buồn….” giọng em lắng xuống.
“Muốn về lắm đó,mà kẹt mỗi lại càng không muốn xa cô mèo con
này.Thiếu em thì ai làm nũng với anh?Còn ai ngủ với anh mỗi tối nữa.”
“Anh không nghiêm túc chút nào.Từ giờ cấm cửa luôn….” Em nhéo mũi tôi
thật mạnh.
“Đùa thôi,ngốc thật.”
“Cứ bảo người ta ngốc hoài.Giận….” Em lè lưỡi.
“Ngốc anh mới thương.”
“Vậy em sẽ ngốc hoài luôn…Hì hì…..” ^^
Em dang rộng hai cánh tay nhỏ bé ra,ôm lấy tôi thật chặt.
“Cô mèo ngốc….”
Tôi mỉm cười hạnh phúc…
Hai trái tim chúng tôi đã cùng đập chung một nhịp từ lâu rồi,hai tâm hồn
cũng trở thành một,gắn kết bền bỉ với nhau.
Có lẽ nếu thực sự phải xa em,xa một nửa của đời mình thì phần còn lại
của tôi coi như cũng sẽ chết.Anh sẽ không xa em đâu mèo con,không bao
giờ…Ngước đầu nhìn lên bầu trời…
Sao hôm nay thật sáng,ở trong vũ trụ xa xăm kia,anh và bố vẫn luôn dõi
theo mỗi bước chân của tôi.Chắc là họ cũng sẽ ấm lòng khi nhìn thấy tôi
hạnh phúc…
Cuộc đời không cho ai tất cả,nhưng cũng không lấy đi tất cả.
Trước đây tôi đã từng nguyền rủa câu nói này,nhưng bây giờ tôi thấy nó
thật có ý nghĩa.Đời sẽ lấy đi những thứ không thuộc về bạn,và đem đến
những thứ khác để bạn chọn lựa.Chỉ cần mở tấm lòng ra đón nhận thì
cuộc sống sễ dễ dàng hơn rất nhiều.
Ngày Valentine ấm cúng,ngập tràn yêu thương của tôi đã trôi qua như
thế…
**********************************************************************
It was You that appeared in the rainy season.
In my life,You brought what one pleases with a gentle expression.
It was You that expelled the happiness in the rainy season.
Your alone,warm,smiling face traded me to keep.
In the space of thounsand stars,
I can only actually see You.
Either this is lucky or inconceivable,
Or it is because of You?
This side has too many sceneries,
I only stopped in there.
Saying I can smile this silly and happy.
Isn’t it because of You???
*********************************************************************
It seems I purchased a one way ticket then I can’t
step back now.But if this trip ends with You-my
lovely kitty,I’m willing to continue it.
I’ll not leave but stay with You as long as I can.
As long as You need Me.
One Way Ticket One Way Ticket - Chi Long One Way Ticket