Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 18
S
ven phi hết tốc lực xuống núi với Kristoff và Anna trên lưng. Olaf trượt xuống kéo lê đằng sau giống như chú chim cánh cụt ham vui.
Kristoff quay nhìn Anna. Nàng đang run rẩy và rất nhợt nhạt. “Cố lên nào!” Chàng nói. “Này, anh bạn. Nhanh hơn nữa đi!” Chàng giục Sven.
Khi họ đến Arendelle, Olaf bị văng lên phía trước. “Hu-ra! Tôi sẽ được gặp mọi người ở lâu đài.” Cậu hét toáng.
“Đừng để ai trông thấy nhé!” Kristoff gọi với theo.
“Biết rồi!” Olaf hét lại khi cậu biến mất vào thị trấn. Kristoff nhìn theo bóng Olaf mất hút. Sau đó, chàng nghe thấy tiếng thét của ai đó, dường như là không mong chờ được trông thấy một người tuyết biết nói.
“Ối! Nó biết nói!” Một người thét lên. Yêu cầu Olaf không để bị lộ rõ ràng là điều quá sức.
Ở cổng lâu đài, một người lính sớm nhìn thấy hai người đang cưỡi tuần lộc phi tới.
“Đó là Công chúa Anna!” Anh ta la to.
Anna cố gắng xuống khỏi lưng Sven.
“Để tôi đỡ.” Kristoff giúp nàng xuống.
Anna đã rất yếu. Nàng đưa mắt lên nhìn Kristoff. “Anh sẽ ổn chứ?” Nàng hỏi. “Đừng lo cho tôi.” Kristoff đáp lại. Rồi ngay sau đó, hai người hầu vội vã chạy ra giúp Anna. “Hãy đưa nàng ấy đi gặp Hoàng tử Hans.” Kristoff bảo họ.
“Tội nghiệp Công chúa, Người lạnh cóng rồi.” Người hầu gái già nói. “Đưa Công chúa vào trong và sưởi ấm nào.”
Khi người hầu đưa Anna đi, Kristoff vẫn đứng nhìn theo. Sven nhìn bạn mình, kẻ đang không biết cần làm gì tiếp theo. Sau đó cửa lâu đài đóng lại, bỏ Kristoff ở ngoài.
Trong thư viện lâu đài, Hans đang họp với một số quý tộc và binh lính, thảo luận về số phận của Nữ hoàng Arendelle.
“Ta sẽ quay trở lại đó để tìm kiếm Anna.” Hans nói. “Không ai được phép tới gần Nữ hoàng, cho đến khi ta quay về.”
“Hoàng tử Hans,” một người lên tiếng. “Ngài không thể mạo hiểm ngoài kia lần nữa. Arendelle cần có Ngài.”
Hans ngồi xuống ghế. “Nhưng nếu Công chúa Anna có mệnh hệ gì...”
“Nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra với Công chúa Anna,” một quý tộc khác nói, “thì Arendelle chỉ còn Ngài thôi. Xin hãy cân nhắc.”
Cửa phòng mở toang, và hai người hầu đưa Anna vào phòng.
“Anna!” Hans thảng thốt khi nàng ngã vào vòng tay chàng. “Em lạnh quá.”
“Hans, anh phải hôn em.” Nàng cố nói.
“Gì cơ?” Chàng hỏi.
“Ngay lập tức!” Anna tuyệt vọng nói.
Hans tỏ vẻ ngạc nhiên. “Từ từ đã nào.” Chàng nói.
Những người hầu mỉm cười, nhận thấy Anna và Hans cần khoảng trời riêng. “Chúng tôi sẽ để hai người lại với nhau.” Một người nói và lùi lại. Mọi người trong phòng liền theo ông ta ra ngoài.
Khi chỉ còn hai người, Hans quay lại nhìn Anna. “Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Chàng hỏi.
“Elsa tấn công em bằng sức mạnh của chị ấy.” Nàng dịu dàng nói.
“Em đã nói chị ấy sẽ không làm hại em kia mà.” Hans ngạc nhiên.
Anna rủ mắt xuống. “Em đã lầm.” Nàng trả lời.
“Chị ấy làm đông cứng trái tim em, và chỉ một hành động yêu thương đích thực mới có thể cứu được em.”