Số lần đọc/download: 1370 / 5
Cập nhật: 2015-12-10 02:37:25 +0700
Chương 19: Chuyện Gió Đông Và Gió Tây
T
ào lão gia tử từng nói, thường thì việc gia đình, nếu không phải gió đông dồn ép gió tây, thì chính là gió tây thổi bạt gió đông. Cuộc sống của Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu, từ quá khứ tới hiện tại, luôn luôn lấy câu nói này làm chân lý, không ngừng biểu hiện nó ra đời sống thực tiễn.
1/ Cốc nước
Trước đây, cốc nước của Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu thường là cùng kiểu khác màu, nhưng Lý Miêu luôn không phân biệt nổi cái nào mới là cốc của anh, tiện tay vớ được cái nào là dùng cái đó.
Tiễn Phiêu Phiêu bất mãn: “Anh bị mù màu à! Đấy là cốc của em.”
Lý Miêu bình thản nói: “Không sao, anh không chê đồ em đã từng dùng đâu.”
Tiễn Phiêu Phiêu tức giận nói: “Thế sao anh không nghĩ xem em có chê đồ anh từng dùng không?”
Lý Miêu kinh ngạc: “Em ghét anh mà còn lấy anh sao?”
Về sau, lúc đi mua cốc, cô mua hai chiếc hoàn toàn khác kiểu nhau – như thế này chắc không thể cầm nhầm được nữa. Kết quả là Lý Miêu vẫn tiếp tục dùng cốc của Tiễn Phiêu Phiêu.
Tiễn Phiêu Phiêu bất mãn: “Anh bị lú lẫn sao? Đấy là cốc của em!”
Lý Miêu bình thản nói: “Cốc nào sạch sẽ, cốc ấy là của anh.”
Tiễn Phiêu Phiêu tức giận nói: “Từ trước đến nay anh uống trà chẳng bao giờ rửa cốc cả! Đương nhiên là cốc của em luôn luôn sạch rồi!”
Lý Miêu vẫn ung dung: “Nhìn xem, ai bảo em không chịu rửa cốc giúp anh. Đây chính là hậu quả của việc sống quá ích kỷ.”
2/ Quất ngọt
Lý Miêu lên mạng, Tiễn Phiêu Phiêu làm việc nhà một chút rồi đi xem phim, vừa xem vừa ăn quất ngọt. Lúc ăn chỉ còn hai quả, Tiễn Phiêu Phiêu mới nhận ra Lý Miêu vẫn chưa ăn, bèn lột vỏ đưa đến tận miệng cho Lý Miêu.
Lý Miêu không hề tỏ ra vui mừng, mà vô cùng kiêu ngạo há miệng chờ Tiễn Phiêu Phiêu bón quất cho anh.
Tiễn Phiêu Phiêu nhét cả hai quả quất vào miệng anh cùng một lúc, nói: “Biết tại sao em cho anh ăn không?”
Lý Miêu dừng nhai, cẩn thận đoán: “Hai quả quất này sắp hỏng rồi?”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Sai! Vì em no quá ăn không nổi hai quả này nữa!”
3/ Vượng phu
Buổi tối một ngày nọ, Lý Miêu trêu chọc Tiễn Phiêu Phiêu trước, nói mũi của cô rất xấu.
Tiễn Phiêu Phiêu đáp trả: “Kẻ làm người không có văn hóa thật đáng sợ, mồm miệng xiên xẹo! Đồng nghiệp của em đều nói mũi của em là “mũi vượng phu”.”
Lý Miêu nói: “Xì! Chém gió cũng không ai đánh thuế!”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Nhớ năm xưa, một gia đình giàu có là bạn của đồng nghiệp em, xem xong ảnh của em nằng nặc đòi xem mắt. Chuyện này anh không biết chứ gì? Nếu không phải vì năm ấy em quá ngốc, cứ từ chối người ta, thì giờ em đã là Thiếu phu nhân rồi.”
Lý Miêu nói: “Xì! Em vượng anh chỗ nào hả?”
Tiễn Phiêu Phiêu nghiêm túc suy nghĩ một hồi: “Cũng đúng. Chẳng lẽ số em là vượng cho người chồng tiếp theo?”
Lý Miêu giận đến không nói nên lời….
Ha ha ha….
4/ Kính áp tròng
Trong tiệc sinh nhật của bà nội, Tiễn Phiêu Phiêu – kẻ rất lâu rồi không đeo kính sát tròng, mới lôi kính ra đeo. Qua nửa buổi, mắt của cô bắt đầu sưng đỏ.
Trên đường về nhà, Tiễn Phiêu Phiêu lo lắng nói với Lý Miêu: “Anh nói xem, rốt cuộc kính áp tròng có vấn đề hay là mắt em có vấn đề?”
Lý Miêu nói chắc nịch: “Là nhân phẩm của em có vấn đề!”
5/Ai tệ hơn ai
Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu thường xuyên cùng nhau thảo luận, xem giữa hai người họ, ai tệ hơn ai.
Tiễn Phiêu Phiêu đi tắt đón đầu: “Anh là đồ không ra gì!”
Lý Miêu nói: “Em cũng đâu có tốt!”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ít nhất tốt hơn anh!”
Lý Miêu nói: “Xời, đúng là năm mươi bước cười một trăm bước.”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Này này, anh đếm lại đi nhé, năm mươi đồng đổi lấy một trăm đồng thì anh có chịu không?”
Lý Miêu nói: “Dù sao bản chất cũng như nhau.”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Nói như thế thì, em sáu mươi phần, anh năm mươi chín phần, chốt như vậy nhé? Đừng thấy chúng ta chỉ kém nhau có một phần nhỏ, đây là khác nhau về mặt bản chất đấy, là ranh giới giữa đạt yêu cầu và không đạt yêu cầu, là bước nhảy vọt từ sự biến đổi về lượng dẫn tới sự biến đổi về chất! Anh đúng là dốt nát!”
Rốt cuộc Lý Miêu không còn gì để nói….
Trận này – Tiễn Phiêu Phiêu toàn thắng!