Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 17
K
ristoff và Sven dẫn Anna cùng Olaf đi qua những ngọn núi đá lởm chởm, len lỏi qua các thung lũng và đồi núi. Màn đêm buông xuống, bắc cực quang thắp sáng bầu trời với ánh sáng xanh kỳ ảo. Anna hy vọng những người bạn của Kristoff không bị phiền hà vì họ tới quá khuya.
Kristoff nhận thấy Anna đang run rẩy. “Cô có lạnh không?” Chàng hỏi.
Anna cười toe toét. “Tôi không sao.” Sự quan tâm của Kristoff khiến nàng thấy vui hơn rất nhiều.
“Vậy thì được.” Kristoff nói rồi ngừng lại một chút. “Nào, giờ chúng ta tiến hành nhé. Gặp các bạn tôi. Thực ra họ giống gia đình của tôi hơn.”
Anna nhìn quanh, bối rối. Đó là một thung lũng đá. “Họ là đá mà.” Nàng chỉ.
“Họ là các chuyên gia tình yêu,” Olaf nói.
“Họ là chuyên gia về tất cả mọi thứ, thật đấy.” Kristoff giải thích. Chàng có vẻ rất nghiêm túc.
Anna nghĩ Kristoff hẳn đã bị mất trí. Nàng bắt đầu lùi lại. “Vâng. Ừm, cảm ơn anh đã giúp đỡ, nhưng tôi nghĩ tôi sẽ đi. Ngay. Bây giờ.”
Thình lình, đá bắt đầu lăn về phía họ. Những giọng nói cất lên, “Kristoff đã về! Kristoff đã về nhà!” Lúc đó, Anna trông thấy những tảng đá nối đuôi nhau chui lên từ dưới mặt đất và biến thành các yêu tinh đá. Đột nhiên, họ bị bao vây!
Hulda tiến lên phía trước, hài lòng khi nhìn thấy Kristoff. Rõ ràng, bà biết rất rõ anh chàng.
“Cậu ấy đã dẫn về một cô gái!” Bà tố cáo với một nụ cười thích thú.
Các yêu tinh đá chen nhau để được thấy Anna.
Hulda ngắm Anna và nói, “Để tôi xem nào. Đôi mắt sáng. Mũi khỏe. Răng chắc. Ồ, cô ấy rất hợp với Kristoff của chúng ta.”
Anna cuối cùng cũng hiểu ra. Họ nhầm tưởng nàng là bạn gái của Kristoff, và rằng chàng đưa nàng đến để gặp họ. “Đợi đã. Không. Anh ấy và cháu không...” nàng lắp bắp. “Ý cháu là, anh ấy không, chúng cháu không...”
Kristoff nhảy vào. “Ý cô ấy là đó không phải lý do cháu đưa cô ấy về đây. Chúng cháu cần...”
Một yêu tinh đá tên là Soren ngắt lời chàng. “Chúng em biết anh cần gì,” cậu đầy tự tin. Nói tới đó, các yêu tinh đá bắt đầu kể với Anna tất cả những khuyết điểm của Kristoff. Theo họ, chàng cần phải cải tạo nhiều, nhưng tình yêu nhỏ có thể khiến mọi thứ trở nên tốt đẹp.
Anna không hiểu làm thế nào những thông tin này có thể giúp giải quyết vấn đề của nàng, nhưng Kristoff dường như không chút lo lắng. “Cứ làm bất kỳ điều gì họ yêu cầu, và cô sẽ ổn thôi.” Chàng khuyên.
Các yêu tinh đá bắt đầu nhảy múa và ca hát về tình yêu, nó sẽ giúp khơi gợi những điều tốt đẹp nhất trong mỗi con người, ngay cả khi người đó từng có những lựa chọn sai lầm trong quá khứ. Sự phấn khích của họ lan truyền thật nhanh, và Anna cùng Kristoff chẳng mấy chốc bị cuốn vào giai điệu. Anna thực sự rất thích nhảy múa, và thậm chí nàng để các nữ yêu tinh đá trang điểm cho mái tóc của mình. Chẳng bao lâu, nàng và Kristoff đã được dẫn tới vị trí đứng trước toàn thể đám đông.
“Anna, cô có...” một yêu tinh đá nghiêm nghị nói, “...đồng ý coi Kristoff là bạn đời đích thực...”
“Đợi đã! Chuyện gì thế?” Anna kêu lên.
“Cô đang được kết hôn.” Yêu tinh đá nói.
Ngay sau đó, Anna cảm thấy rùng mình run rẩy, và nàng ngã xuống. May thay Kristoff đã đỡ được nàng.
“Tôi nghĩ rằng cô ấy bị yếu tinh thần.” Soren nói.
Hulda khịt mũi. “Có lẽ là do quá lo lắng.”
Kristoff ôm chặt lấy Anna. “Không.” Chàng khăng khăng. “Có điều gì đó không ổn.”
Pabbie đi qua đám đông, tiến đến. “Cậu ấy nói đúng đấy. Có điều gì đó không ổn.” Ông nói. Pabbie đi tới chỗ Anna, nắm lấy tay rồi nhìn vào đôi mắt yếu ớt của nàng. Một thoáng rùng mình, khi Pabbie nâng một lọn tóc của nàng lên, mà giờ đây đã trắng cả đầu.
“Anna.” Pabbie nói nhỏ, “mạng sống của con đang gặp nguy hiểm.”
Sự im lặng bao trùm lên các yêu tinh đá. Anna nhìn Kristoff trong khi Pabbie tiếp tục nói.
“Chị gái con đã phóng băng vào trái tim con. Nếu không được lấy ra, con sẽ bị đóng băng... mãi mãi.”
“Sao cơ? Ôi, không!” Anna thở hổn hển.
Kristoff cố gắng giữ bình tĩnh. Chàng nói, “Vậy, hãy lấy nó ra đi, ông Pabbie.”
Pabbie trả lời, “Ta không thể. Nếu nó ở trong đầu, thì sẽ dễ dàng hơn. Nhưng một hành động chân tình mới có thể làm tan chảy trái tim băng giá.”
“Một hành động chân tình ư?” Anna lặp lại.
“Phải chăng là một nụ hôn của tình yêu đích thực?” Một yêu tinh đá gần đó gợi ý.
Kristoff ngừng lại và suy nghĩ. “Chúng ta cần đưa nàng trở lại với Hans.” Chàng nói.
“Hans,” Anna trả lời một cách yếu ớt. “Đúng vậy. Là Hans.”
Kristoff vội vòng tay đỡ Anna và đặt nàng lên lưng Sven. Chàng trèo lên ngồi sau nàng và gật đầu cảm ơn các yêu tinh đá.
Hulda thở dài. “Chúng ta sẽ chẳng bao giờ được thấy cậu ấy kết hôn đâu, Soren à.” Bà lẩm bẩm.
“Một ngày nào đó, bà Hulda ạ.” Soren trả lời.
Kristoff nắm lấy dây cương của Sven. “Đi nào, Olaf!” Chàng gọi.
“Tôi đến đây!” Olaf kêu lên, rồi nắm lấy đuôi của Sven. “Đi hôn Hans nào!”
Sven quay lại và đi thẳng về Arendelle, nó phi nước đại khi rời khỏi thung lũng của các yêu tinh đá. Mặt trời bắt đầu nhô lên. Và từng yêu tinh biến trở lại thành đá.
Hans cầm một ngọn đuốc khi đi xuống cầu thang vào nhà ngục của lâu đài Arendelle. Chàng ta xuất hiện ở cửa phòng giam Elsa.
Elsa đang nhìn chằm chằm Arendelle qua cánh cửa sổ nhỏ, giờ đây đã bị phủ kín trong tuyết và băng. Khi nghe thấy tiếng Hans bước vào, nàng vội quay lại. “Tại sao ngươi lại đưa ta tới đây?” Elsa hỏi.
“Thần không thể để cho họ giết Người.” Chàng Hans nói với Elsa. Nàng liếc nhìn bàn tay bị cùm. “Nhưng ta là mối nguy cho Arendelle. Hãy đưa Anna tới đây.” Nàng đề nghị.
“Anna vẫn chưa quay lại.” Hans nói. “Nếu Người có thể chấm dứt mùa đông này và đưa mùa hè trở lại… xin Người hãy vui lòng.”
Elsa nhìn Hans với đôi mắt buồn bã. “Ngươi không thấy sao?” Nàng nói. “Ta không thể. Ngươi phải nói với họ để ta đi.”
Hans bước trở lại cửa. “Thần sẽ làm những gì có thể.” Chàng nói.
Ra khỏi phòng giam, chàng liền khóa cửa lại.
Elsa nhìn xuống xiềng xích của mình. Băng đã bắt đầu lan qua chúng. Và băng cũng bắt đầu hình thành dọc theo các góc của sàn phòng giam. Cảm xúc của Elsa và sức mạnh của nàng một lần nữa lại tuột khỏi tầm kiểm soát.