Số lần đọc/download: 2157 / 74
Cập nhật: 2015-11-21 22:53:43 +0700
Chương 18: Kết Luận Của Đại Tá Pikeaway
C
uộc họp kết thúc. Thủ tướng Đức Spiess và Thủ tướng Anh Lazenby về Phủ thủ tướng ở phố Downing ăn trưa, cùng đi có các ông Packham, Chetwynd và bác sĩ Reichardt.
Đô đốc Blunt, Đại tá Munro, Đại tá Pikeaway và ông Horsham ngồi lại trong phòng tiếp tục bàn tán. Không khí bây giờ thoải mái hơn.
Người lên tiếng đầu tiên là lão đại tá Pikeaway ông kêu lên:
- May mà lão Bộ trưởng An ninh Packham cùng đi rồi!
Đại tá Munro nói:
- Kể ra ông nên đi cùng với họ thì hơn, vì tôi cảm thấy hai ông Chetwynd và Packham không đủ sức ngăn Thủ tướng Lazenby của chúng ta lấy cớ này để làm một chuyến ngao du sang Nga và nhiều nước khác nữa.
Đô đốc Blunt lầu bầu nói:
- Tôi đang có một việc khác cần làm. Tôi sẽ rời khỏi London ra vùng quê, để gặp một bà cụ, bạn lâu năm của tôi.
Rồi ông ngước mắt tò mò nhìn đại tá Pikeaway, nói tiếp:
- Ông có tin câu chuyện về Hitler lúc nãy không, ông đại tá?
Đại tá Pikeaway lắc đầu:
- Không. Chúng ta đã nghe bao nhiêu chuyện ly kỳ về việc Hitler không chết năm 1945 mà chạy trốn được sang Nam Mỹ. Theo tôi đó chỉ là những kẻ tự nhận láo là Hitler để mưu đồ chuyện gì đó, nhưng rồi chúng ta đã thấy, chúng chẳng làm nên trò trống gì được!
Đô đốc Blunt hỏi:
- Thế cái xác tìm thấy dưới hầm ngầm của Phủ Quốc trưởng tại Berlin ngày đó? Đấy vẫn là điểm còn chưa được làm sáng tỏ. Người Nga đã áp dụng những biện pháp để các xác ấy không thể nhận diện được nữa.
Nói xong, ông Đô đốc đứng lên, chào mọi người rồi đi ra phía cửa.
Đại tá Munro đáp:
- Tôi cho rằng bác sĩ Reichardt biết sự thật, mặc dù ông ta làm ra vẻ như chỉ kể lại một cách không lấy gì làm tự tin cho lắm.
- Còn ông Thủ tướng Đức Spiess thì sao, ông ta có tin không?
Đô đốc Blunt đã ra đến gần cửa, lúc này quay đầu lại, nói:
- Ông ta là người rất tỉnh táo. Lãnh đạo nước Đức rất yên ổn, trước khi xảy ra những lộn xộn gần đây.
Rồi ông nhìn thẳng vào mắt đại tá Munro, nói tiếp:
- Còn ông đại tá, ông nghĩ sao về gã trai trẻ tóc vàng mà người ta đồn là con trai Hitler ấy? Ông cũng đã từng nghe thấy chuyện ấy rồi chứ?
Đại tá Pikeaway trả lời thay bạn:
- Ông đừng quan tâm đến chuyện vớ vẩn ấy!
Đô đốc Blunt bèn quay vào, ngồi lại chỗ cũ.
Đại tá Pikeaway nói:
- Chuyện đồn láo ấy mà! Hitler làm gì có con trai!
- Sao ông dám quả quyết thế?
- Chứ còn gì nữa. Gã Franz Joseph chỉ là một tên bịp, hắn bịa ra thế để lòe mọi người, trước hết là đám trẻ cuồng tín. Tôi đã cho điều tra, Franz Joseph là con một người thợ mộc Argentina tên là Aguileros. Ông này lấy một người vợ Đức rồi sinh ra gã. Franz được thừa hưởng nước da trắng, khuôn mặt kiểu Aryen và giọng nói trầm bổng của mẹ. Bà ta vốn là diễn viên nhạc kịch, chuyên đóng những vai phụ và có giọng hát khá hay. Bản thân Franz cũng được mẹ cho học nghề diễn viên và đã đóng một số vai, cho đến khi gã được người ta chọn để đóng cái vai con trai của Hitler này. Đến khi đó, gã mới làm phẫu thuật chỉnh hình, tạo vết chữ thập ngoặc dưới gan bàn chân.
- Ông có chứng cứ đích xác đấy chứ?
- Tôi đã bảo rằng tôi cử một điệp viên rất giỏi đi điều tra mà lại. Hồ sơ Franz Joseph hiện tôi giữ, có cả những bản sao chụp, tờ giấy xác nhận có chữ ký của mẹ gã, tờ phiếu bệnh viện xác nhận ngày gã làm vết chữ thập ngoặc nổi tiếng kia, bản sao giấy khai sinh của Karl Aguileros, tên thật của gã. Cô điệp viên của chúng tôi đã kịp thời thu thập tất cả những thứ đó vì liền sau đấy cô ta bị theo dõi và nếu không gặp một sự may mắn bất ngờ tại sân bay Frankfurt thì cô ta đã bị chúng tóm rồi.
- Các tài liệu ấy hiện giờ nằm ở đâu?
- Tại một chỗ tuyệt đối an toàn để chờ dịp chúng ta dùng chúng lật tẩy thằng cha đại bịp kia.
- Chính phủ và ông Thủ tướng của chúng ta đã biết chuyện này chưa?
- Không phải mọi thứ tôi đều báo cáo với các vị ấy, trừ phi họ ra lệnh cho tôi và tôi biết chắc họ sẽ sử dụng các tư liệu đó một cách đúng đắn.
Đại tá Munro nói:
- Ông quả là một lão già khôn ngoan!
Đại tá Pikeaway thở dài nói, giọng buồn rầu:
- Thì cũng phải có một ai đó làm cái công việc ấy chứ!