Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 16
P
hía xa dưới chân núi, ở Arendelle, không khí vẫn lạnh giá và tuyết vẫn phủ kín mặt đất. Mọi người tự hỏi không biết thời tiết ấm áp có quay trở lại nữa không. Vịnh hẹp đã đông cứng, và tất cả các quan chức khách mời tới dự buổi lễ đăng quang của Nữ hoàng Elsa buộc phải ở lại vương quốc vì tàu của họ đã bị mắc kẹt. Trong khi đó, dân chúng đều đang chăm chỉ làm việc, dỡ hàng từ các con tàu bị bỏ lại để chở tới lâu đài, nơi chúng sẽ được cất giữ và phân phát tới tận tay những người dân thiếu thốn. Chàng Hans đi tới khu làng đông đúc, phân phát những chiếc áo choàng ấm áp cho mọi người. “Ai cần áo choàng không?” chàng lên tiếng. “Lâu đài luôn mở cửa chào đón mọi người. Có sẵn súp nóng và rượu ấm trong Đại Sảnh.” Chàng nói, và nhắc đến loại đồ uống đặc biệt: rượu vang nóng.
“Arendelle đội ơn Ngài, thưa Hoàng tử,” một phụ nữ nói.
Công tước Duke đến gần và gọi, “Hoàng tử Hans!”
“Chẳng lẽ chúng tôi cứ phải ngồi đây và lạnh cóng trong khi Ngài phân phát tất cả hàng hóa giao thương cho người dân Arendelle ư?”
“Bình tĩnh đi, thưa Ngài.” Hans trấn an. “Công chúa Anna đã trao quyền cho ta.”
Công tước Duke nổi cáu. “Ngài không có tí nghi ngờ nào về việc Công chúa của Ngài có thể cấu kết với ả phù thủy độc ác đó để tiêu diệt tất cả chúng ta sao?”
“Đừng có nghi ngờ Công chúa!” Chàng Hans phản ứng mạnh mẽ. “Nàng đã trao quyền cho ta, và ta sẽ không nương tay trước mọi kẻ tạo phản để bảo vệ Arendelle đâu.”
Công tước bỗng nhiên bị quy tội. Ông lắp bắp, “Kẻ tạo phản á? Không, tôi...”
Chàng Hans đã không có cơ hội để trả lời. Đúng lúc đó, ngựa của Anna phi nước đại vào quảng trường trong làng.
“Hâyyy!” Hans gọi con ngựa, bắt lấy dây cương của nó. “Bình tĩnh, ngoan nào.”
“Ngựa của Công chúa Anna!” Một người đàn ông hô lên. “Chuyện gì đã xảy ra với Công chúa? Cô ấy đâu rồi?”
Dân chúng trở nên náo loạn. Hoàng tử Hans nhìn về phía Núi Bắc. “Công chúa Anna đang gặp nguy hiểm!” chàng nói to. “Ta cần người tình nguyện đi cùng để tìm Công chúa.”
Ngay lập tức, một số người bước lên phía trước. Công tước Duke ra lệnh cho hai tên vệ sĩ lực lưỡng của mình gia nhập đoàn người tìm kiếm. Nhưng, ông ta đã thì thầm vào tai chúng một mệnh lệnh nhỏ, trước khi đi.
“Nếu các ngươi chạm trán Nữ hoàng,” Công tước nói nhỏ với hai vệ sĩ, “hãy sẵn sàng để kết thúc mùa đông này. Các ngươi hiểu chứ?”
Hai gã vệ sĩ gật đầu và mỉm cười
Chúng thích thú với cuộc đối đầu thú vị này.
Sau đó, tất cả cùng Hoàng tử Hans đi qua vịnh hẹp và lên núi.
Trong cung điện băng trên đỉnh ngọn Núi Bắc, Elsa nhìn ra ngoài cửa sổ và cảm thấy sự hoảng loạn của mình cứ dần tăng lên. Nàng không có ý tấn công Anna bằng phép thuật, nàng ước rằng mình có thể thu hồi nó.
“Bình tĩnh lại nào.” Nàng tự nhủ, cố gắng sử dụng tất cả những cách mà cha mẹ đã dạy nàng nhiều năm trước. “Kiểm soát nó. Phải kiềm chế, kiềm chế lại nào.” Ngay sau đó, băng nứt phía sau nàng. Nhìn xung quanh, nàng nhận thấy một đường băng đã hình thành và nó lan dần lên tường.
Hoảng sợ, nàng thét lên một tiếng chói tai và tiếp tục cố gắng kiểm soát bản thân. “Không suy nghĩ nữa, bình tĩnh, bình tĩnh!”
Băng trên sàn bắt đầu thay đổi và biến thành gai nhọn. Kinh hoàng, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ. Gió đang mạnh lên, thời tiết ngày càng xấu đi, giống như tâm trạng đầy lo lắng của nàng vậy.
Hans và những người tình nguyện tìm cách vượt qua cánh rừng phủ đầy tuyết và dũng cảm leo lên đỉnh ngọn Núi Bắc dốc đứng. Một số người cưỡi ngựa, trong khi một số khác thì đi bộ. Nhiều người mang theo cả đuốc và kiếm. Vệ sĩ của Công tước Duke còn mang theo cả nỏ.
Cơn bão tuyết đang ngày càng trở nên tồi tệ hơn vây quanh lấy họ.
Ở phía trên đỉnh núi, Hans dẫn đầu một nhóm người vây xung quanh mỏm đá, và cuối cùng cũng tới được cung điện băng. Chàng Hoàng tử quay sang nói với những người đàn ông, khi tất cả đều đang kinh ngạc ngắm nhìn sự hùng vĩ và ấn tượng của tòa lâu đài. “Chúng ta đến đây để tìm Công chúa Anna.” Chàng nhắc nhở họ. “Hãy cảnh giác, nhưng không được làm hại Nữ hoàng.”
Đột nhiên, trên mặt đất, một khối tuyết lớn thức dậy, ngay phía sau Hans. Đó là Kẹo Dẻo! Người tuyết khổng lồ ngăn cản mọi người lên cung điện. Khi toán lính tiến lên phía trước tấn công, Kẹo Dẻo nhanh chóng hạ gục tất cả. Hans lăn tới chỗ an toàn và chộp lấy thanh kiếm.
Elsa vẫn trong tâm trạng rối bời, kể từ lúc Anna đi khỏi, nàng bước ra ban công để xem chuyện gì đang xảy ra. Một trong hai vệ sĩ của Duke phát hiện ra nàng. Họ lách qua chân của Kẹo Dẻo, chạy vào cung điện, và trèo lên cầu thang.
“Lùi lại!” Elsa cảnh báo. Nàng không muốn sức mạnh của mình làm tổn thương bất cứ ai. Những người đàn ông cầm nỏ nhắm về phía nàng. Nàng vung tay và làm phép tạo ra một bức tường băng bảo vệ.
Nhưng vệ sĩ của Duke vẫn tiến tới. Tuyệt vọng vì không thể đuổi được họ, nàng liền vung tay, và bức tường băng đẩy một tên vệ sĩ về phía ban công. Hắn vùng vẫy gần mép ban công và bị rồi mắc kẹt ở đó.
Tên vệ sĩ còn lại vẫn tiến đến từ phía sau Elsa, với nỏ trong tay, sẵn sàng bắn. Vung tay lần nữa, Elsa tạo ra một loạt các gai băng nhọn hoắt, ghim gã lên bức tường đối diện.
Gai băng phóng tới, hướng vào cổ họng của tên vệ sĩ, chỉ vừa vặn giúp gã thoát chết.
Bên ngoài cung điện, Hans và các tên lính tiếp tục tấn công người tuyết. Hans vung kiếm chém vào chân Kẹo Dẻo hòng làm gã khổng lồ ngã xuống. Kẹo Dẻo lăn lông lốc và rơi xuống vách đá. Hans và đám lính vội vàng chạy vào trong cung điện. Ở đó, Hans phát hiện một vệ sĩ bị mắc kẹt trên tường và người còn lại đang bị dồn ra mép ban công. Chỉ còn vài phân nữa là hắn sẽ bị rơi xuống.
“Nữ hoàng Elsa, xin đừng!” Hans kêu lên. “Đừng biến thành con quái vật mà người đời e sợ!”
Elsa nhìn thấy nỗi khiếp sợ trong đôi mắt của tên lính và nàng do dự. Bừng tỉnh, Elsa nhận ra mình đã đi quá xa. Đây chính là điều nàng đã cố tránh. Khi nàng nhìn xuống bàn tay, bức tường băng liền rút lại. Nàng đã luôn cố giữ cho mọi người được an toàn, không để họ rơi vào nguy hiểm. Vậy mà giờ đây, nàng hoàn toàn không thể kiểm soát bản thân được nữa.
Nhưng khi gai băng nhọn bắt đầu tan chảy, tên vệ sĩ của Công tước Duke đang bị găm trên tường liền giương nỏ nhắm vào Elsa. Hans đã nhanh chóng phản ứng. Chàng gạt chiếc nỏ của hắn sang một bên, khiến mũi tên bắn lên trần, trúng chùm đèn phía trên đầu Elsa, và rơi ầm xuống sàn. Các mảnh băng vỡ tung tóe trong không trung... và Elsa gục xuống, bất tỉnh.
Nhiều giờ trôi qua, Elsa tỉnh lại. Nàng thấy mình đang ở trong một nhà ngục bằng đá, trên tường cao có một cánh cửa sổ nhỏ, ánh sáng lạnh giá chiếu vào phòng. Elsa ngồi dậy trên chiếc ghế dài, nơi nàng đang nằm, và nhận ra rằng mình không thể đưa tay lên được. Hai tay nàng bị bọc trong cái bao nối với một sợi dây xích dài chốt lại trên sàn. Nhưng vẫn đủ để nàng biết rằng mình đã quay trở lại Arendelle. Bị giam cầm trong ngục tối của lâu đài, nàng có thể nhìn thấy tuyết vẫn tiếp tục rơi phủ kín vương quốc.
“Không!” Elsa kêu lên, nhìn ra ngoài và thấy cả vương quốc chìm trong băng tuyết. “Ta đã làm gì thế này?”