A lot of parents will do anything for their kids except let them be themselves.

Bansky

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Chu Hương
Số chương: 28
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4462 / 8
Cập nhật: 2015-11-12 13:22:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ối với đôi vợ chồng trẻ Thái Bảo và Cát Vi thì tất cả những ngày của tuần trăng mật này, bầu trời như tràn ngập trong niềm hạnh phúc. Chính cuộc hôn nhân kia đã khẳng định tình yêu bền vững của hai người, của đôi lứa yêu nhau. Và thế giới giờ đây như dành trọn sự riêng tư cho đôi vợ chồng trẻ, với những áng mây màu hồng tuyệt đẹp của buổi sáng bình minh, mà chỉ những kẻ đang yêu như họ mới cảm nhận hết cái đẹp huyền bí ấy.
Trong những ngày thơ mộng này, đôi vợ chồng trẻ không rời nhau nửa bước. Anh tìm mọi cách làm cho nàng vui và đã đi trên đồi thông, lắng nghe tiếng thông reo như chính lời kể chuyện của cuộc tình người. Sau những giờ bên dòng suối mơ để ngắm nhìn dòng nước rì rào êm ả, bầu trời cũng đã về đêm, và đôi vợ chồng trẻ lại trở về khách sạn, nơi đó có bữa ăn chỉ dành riêng cho hai người, không khí căn phòng như mờ ảo bên những ly rượu mạnh, chỉ dành riêng cho đôi tân lang - tân nương. Men rượu tình đã làm cho họ say, mọi cảnh vật xung quanh trở nên lung linh huyền ảo hơn. Họ kể cho nhau nghe tiếng nói của lòng mình với giọng thì thầm bên tai vừa để đủ để người bạn trăm năm mình nghe thấy.
Với Thái Bảo và Cát Vi thì những ngày đã qua là một chuỗi đầy hạnh phúc. Còn với Thúy Hân lại là những ngày thật bận rộn, khi một mình phải quán xuyến tất cả mọi công việc trong công ty. Sáng bước chân vào nơi làm việc là nàng bắt tay ngay vào mọi sổ sách, giấy tờ hợp đồng của công ty để kịp thời trao đổi, bàn giao cho khách hàng. May nhờ có sự giúp đõ hết mình của cô thư ký Ái Chi và cô bạn gái Tiểu Quyên mới vào nghề giúp đõ nên nàng đỡ phải lo lắng hơn.
Hai cô bạn gái luôn tỏ ra sốt sắng dường như cũng muốn nàng giảm đi bao suy nghĩ trong đầu. Tiếng Ái Chi hồ hởi:
- Chị Hân à! Đây là tất cả giấy tờ sổ sách trao đổi của khác hàng, em đã đọc kỹ cả rồi. Chị cứ yên tâm đi, em sẽ lo liệu giúp chị chuyện này. Em nghĩ nếu có gì sai sót đi nữa, chắc anh Bảo sẽ không trách chị đâu, em hiểu anh ấy mà.
Thúy Hân lườm cô bạn gái của mình và trêu chọc:
- A! Cô em gái của tôi hiểu người ta qúa hén. Nhưng em ơi! Chính vì sự đối xử tốt của anh ấy, nên chị phải làm hết sức mình đó. Nếu làm sai, anh không hề trách chị mà còn động viên chị thêm, đôi khi chị thấy áy náy lắm vì không giúp được anh.
Ái Chi ra điều suy nghĩ, nàng nói:
- Chị nghĩ như thế cũng đúng. Nhưng em nghĩ, nếu mà anh Bảo biết được vì chuyện ở công ty mà chị đâm ra lo lắng, chắc anh sẽ không bằng lòng đâu.
- Chị biết. Nhưng mọi việc ở công ty, chị vẫn chưa làm tốt lắm.
- Thôi đi, chị của em à. Chị làm việc mà các đấng mày râu còn chóng mặt đây, thế mà chị bảo là chưa tốt. Đến khi chị bằng lòng với mình rồi, thế nào chị cũng nghỉ thở cho mà xem.
Thúy Hân cười tươi trước câu nói của cô bạn mình và hỏi:
- Làm gì dữ vậy em? Chị có ham việc đâu mà em nói thế. Vả lại, công việc có nhiều lắm đâu mà em nói thế.
Nghe vậy. Ái Chi kêu lên thảng thốt:
- Trời! Công việc "ngập đầu" như thế này mà chị cho là ít. Bà chị của tôi ơi! Bà hãy nhìn lại mình đi, xanh xao thấy rõ. Nếu là em chỉ một ngày thôi đã "ngủm" rồi, nói chi đến chống cự gần một tháng nay.
Thúy Hân vẫn cười tươi và nói với cô bạn gái mình:
- Thôi đi, cô em của tôi ơi! Nãy giờ chúng ta nói chuyện gì đâu không. Bây giờ cô hãy xem lại kế hoạch của vị khách ngày mai giùm chị nhé. Nếu có gì sai, em báo cho chị biết, chị sửa lại để kịp chuẩn bị cho cuộc nói chuyện ngày mai.
Ái Chi tỏ ra vui vẻ:
- Vâng, em sẽ làm ngay hồ sơ ấy giúp chị. Nhưng chị hứa là hôm nay về sớm một ngày đi cho khỏe. Em thấy chị mệ mỏi lắm đó. Chị không khép giữ gìn sắp đẹp của mình, kẻo mất người yêu đấy.
- Cám ơn cô em gái đã nhắc nhở chị. Vâng, hôm nay chị sẽ về sớm một hôm cho em yên tâm.
- Thế có phải tốt không. Có đâu mà cứ suốt ngày chui đầu vào công việc mãi. Thôi, bây giờ em đi làm công việc giup chị đây. Em ra ngoài nhé.
- Vâng cám ơn em nhiều lắm.
Sau khi Ái Chi đi, chỉ còn lại th trong phòng, nàng không nén được tiếng cười trước thái độ lo lắng của cô bạn gái mình. Nàng tư nói với mình:
"Hân ơi! Mày qủa là một người có phước. Tuy bị gia đình ghét bỏ, nhưng bên cạnh mày vẫn có rất nhiều người tốt. Ngoài mẹ và anh nuôi ra mày cũng có rất nhiều người bạn qúy. Cát Vi, người bạn xem như chị em ruột ngay từ thuở còn là nữ sinh. Chấn Nguyên, người bạn, người anh trai đã cứu sống nàng, cưu mang nàng trong những ngày ốm đau. Và cô em gái Ái Chi tuy tuổi còn rất nhỏ nhưng có lòng nhân từ, sự Ôn hoà rất dễ mến. Tất cả những điều có thể giúp nàng phần nào quên đi những nỗi buồn của lòng.
Cộc... Cộc... cộc...
Tiếng gõ cửa đã cắt đi những dòng suy nghĩ trong đầu Hân. Nàng ngồi ngay ngắn lại và nói vọng ra:
- Xin mời vào!
Cánh cửa phòng bật mở, cô gái trẻ bước vào, trên tay vẫn cầm một xấp hồ sơ dày đặc, với một nụ cười tươi tắn trên môi:
- Chào Thúy Hân! Đây là tất cả những sổ sách chi tiêu, mình đã tính kỹ cả rồi. Nhờ Hân, xem lại giùm, nếu có gì sai sót thì sửa lại giùm Quyên nhé. Mọi xông việc ở đây mình cũng chưa quen lắm.
Thúy Hân cũng nỏ một nụ cười tươi đáp lại bạn mình:
- Tiểu Quyên qúa khiêm tốn rồi. Mình thấy Quyên làm việc cũng tốt lắm, ai cũng khen cả, mọi việc tính toán nơi đây là nhờ vào Quyên mà. Qua nhận xét của mình, Quyên qủa thật là cô gái có tài, biết cách tính toán và nhất là khi anh Thái Bảo đã chọn rồi thì khó lầm người đó nha.
Câu nói của Thúy Hân làm cho Tiểu Quyên mát dạ. Nàng lấy làm hãnh diện nhưng vẫn nói với thái độ khiêm tốn:
- Cũng nhờ Hân thương mình nên mới đề cao qúa thôi. Thật ra mình đâu có tài cán gì bằng Hân. Còn chuyện mình được anh Bảo đưa vào đây làm, là vì anh thấy hoàn cảnh mình lênh đênh và khó khăn qúa nên muốn giúp đõ thôi, chứ một cô gái "hư thân" như mình ai mà chịu nhận đây.
Thấy được sự mặc cảm của bạn nên Thúy Hân tìm lời an ủi:
- Quyên đừng nghĩ thế. Vì sống ở đời, ai mà không một lần lầm lỗi phải không? Nhưng ở đây!uyên đã tự mình đứng dậy sao lần vấp ngã, điều đó chứng tỏ Quyên là cô gái tốt, biết hoàn thiện. Hãy quên đi mặc cảm trong lòng, mà xây dựng lại cuộc đời mới cho mình Quyên nhé.
Tiểu Quyên thật sự cảm động trước những lời nói đầy tìm cảm của bạn. Nàng lay nhẹ đôi vai Hân và nói:
- Cám ơn Hân đã dành cho Quyên những lời nói tốt đẹp đó. Quyên thật sự cảm kích tấm lòng tốt của Hân mà Quyên mới được mọi người yêu mến như hôm nay. Chấn Nguyên quả thực đã tìm được cho mình một người bạn tốt như bạn đây. Điều đó đã làm cho mình vơi đi phần nào lỗi lầm đã có với anh.
Khuôn mặt của Thúy Hân buồn buồn đôi mắt đẹp mơ hồn nhìn vào khoảng không.
- Nhưng theo Hân thấy thì Chấn Nguyên vẫn còn thương tmột lắm, nếu bạn đồng ý thì mình sẽ làm chiếc cầu nối nhịp tình yêu của hai người nhé.
Tiểu Quyên thảnh thốt trước câu nói của bạn, nàng có phản ứng mãnh liệt:
- Không, không! Thúy Hân đừng làm thế, giờ đây mình và anh ấy chẳng qua là bạn bình thường mà thôi, xin Hân đừng hiểu lầm. vì thấy mình ra nông nỗi này, nên anh ấy muốn giúp đỡ thôi. Thật ra thì mình và anh ấy không có gì cả. Hân đừng nghĩ lung tung làm sứt mẻ tình cảm của Chấn Nguyên. Anh ấy đã khổ qúa nhiều vì mình rồi, xin hãy thương và giúp đỡ anh ấy nhé.
Qua cử chỉ và lời nói của Tiểu Quyên thì Hân đoán rằng cô ấy còn yêu Chấn Nguyên tha thiết. Nhưng sự chối từ của nàng ta làm cho Hân không muốn bàn luận thêm gì nữa gì cả. Thúy Hân cười giả lả rồi lảng qua chuyện khác:
- À! Tất cả các hồ sơ này Tiểu Quyên đã kiểm tra lại hết rồi, phải không? Nếu thế thì chiều nay mình gặp khách hànhg và sẽ ký hợp đồng cho công ty để trao đổi với họ.
Nghe bạn tin tưởng. Tiểu Quyên cảm thấy mừng lắm, nhưng nàng vẫn cứ ra vẻ như sợ sệt:
- Tay nghề mình yếu lắm, Hân xem kỹ lại, kẻo số lượng có bị nhầm lẫn đấy.
Thúy Hân nở một cười tươi đầy tin tưởng:
- Mình tin Quyên mà. Nhất định công việc của mình nhờ, bạn sẽ không bao giờ làm sai đâu. Hãy tin tưởng vào mình, vào người, đừng qúa lo lắng. Hân tin rằng bạn làm rất đúng.
- Cám ơn Hân đã tin tưởng ở mình. Thôi, bây giờ mình xin phép ra ngoài nhé. Có gì, Hân cứ gọi mình vào, đừng ngại.
- Vâng. Quyên cứ đi làm việc của mình đi. Bao giờ có chuyện, mình sẽ gọi bạn.
Tiểu Quyên bước chân ra ngoài, nàng không quên ném lại nụ cười đầy đắc thắng. Nhưng có lẽ cả một công ty "Bảo Lệ" lớn như thế này chẳng ai biết cả, ngoại trừ có mỗi mình nàng. Bao ý nghĩ trong đầu cô gái này bây giờ chỉ là sự trả thù, một tấm lòng ích kỷ nhỏ nhen, đầy những toan tính hại người. Thế nhưng cô gái bé nhỏ Thúy Hân nào có biết được, rồi đây mình sẽ bị rơi vào cạm bẫy của người.
Sau khi Tiểu Quyên đã đi ra khỏi phòng, Thúy Hân xếp tất cả hồ sơ lại và nàng chỉ liếc nhanh qua chúng. Mọi việc xem như đã hoàn tất, giờ đây chỉ còn giờ đến giờ hẹn trao đổi đó là nàng sẽ đến thăm người bạn đang đương đầu chống chỏi với những cơn nghiện kéo dài.
Hoa Tàn Hoa Nở Hoa Tàn Hoa Nở - Dạ Miên Hoa Tàn Hoa Nở