When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Chu Hương
Số chương: 28
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4462 / 8
Cập nhật: 2015-11-12 13:22:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
hông khí của hôn lễ diễn ra nơi nhà thờ thật trang nghiêm. Mọi người đều lặng đứng nhìn đôi bạn trẻ với ánh mắt trìu mến. Tất cả đều lắng nghe những lời nói của vị cha cố. Khi vị cha cố đứng lên đọc những lời tuyên thề của đôi bạn trẻ thì tất cả những khách mời cũng đứng lên và lắng nghe từng lời hứa của đôi vợ chồng trẻ.
Buổi lễ nơi nhà thờ diễn ra một cách tốt đẹp. Và chú rể đã trao cho cô dâu trẻ nụ hôn yêu thương. Mọi người vỗ tay reo hò vang dội. Tất cả đềunhìn họ với ánh mắt đầy cảm mến. Cũng có một vài ánh mắt nhìn họ với cái nhìn "ganh tỵ" nhưng đôi bạn trẻ vẫn không hề để ý tới thái độ của họ, mà tâm hồn của hai người đang yêu giờ đây như đã quyện vào nhau và cùng chung nhịp thở của nhau rồi. Hạnh phúc của bạn cũng làm cho đôi cô dâu rẻ phụ Thúy Hân và Chấn Nguyên cũng thấy vui theo. Vì họ giờ đây cũng là những người đang yeu và mơ ước được sống cạnh người yêu như bạn mình.
Đoàn xe oa lướt thật nhẹ trên những con đường của thành phố biển. Dẫn đầu là một chiếc xe hoa, kết đầy hoa của cô dâu, chú rể, Kế đến là những chiếc xe chở hai bên gia quến của cô dâu và chú rể. Cuối cùng là những xe của các vị khách mời. Sau khi đã chạy một vòng quanh thành phố, đoàn xe hoa cho dừng lại trước một nhà hàng sang trọng cạnh bãi biển. Ngồi dự tiệc nơi đây, những vị khách mời không chỉ thưởng thức được những món ăn ngon, mà họ còn được ngắm nhìn biển xanh thơ mộng.
Rồi tiếng những chiếc ly chạm vào nhau lốc cốc, tiếng cười nói vui vẻ.
- Để chúc mừng hạnh phúc của Thái Bảo và Cát Vi, chúng ta cùng cạn ly nhé các bạn.
- Dzô!... Dzô!
Chú rể và cô dâu cùng đáp lại tình cảm của họ:
- Cảm ơn tất cả đã đến dự tiệc vui của Bảo và Vi. Nào!Chúng ta cùng cạn ly nhé.
- OK. Không say không về.
Hôm nay họ uống rất nhiều bia, thế mà chẳng ai say cả. Dường như niềm hạnh phúc đã làm cho họ quên đi cái say của hiện tại. Họ thấy như mình đang sống trong bầu trời hạnh phúc và đầy sự an bình.
Để tiếp tục cho cuộc vui, những chàng trai lại tiếp tục chọc cười những cô gái. Đối tượng của họ cũng không ai khác ngoài cô gái xinh đẹp đứng cạnh cô dâu trong ngày hôm nay, đó là Thúy Hân.
Tiếng của một mày râu nào đó lại vang lên:
- Các cậu có biết không? Sau đám cưới của Bảo và Vi sẽ là đám cưới của mình đấy.
Tất cả đều tỏ ra ngạc nhiên với câu tuyên bố "xanh rờn" của anh bạn trẻ này, vì họ chưa nghe nói đến bao giờ. Các cô gái thì tò mò và một cô hỏi:
- Bao giờ?cô gái ấy ở đâu, sao bọn này lại không biết nhỉ?
Chàng trai vẫn nụ cười đắc ý:
- Sao các cậu vẫn chưa biết à? Thế thì tiếc qúa.
- Không. Qủa thật tớ chưa biết chuyện.
- Đúng rồi, tớ cũng thế. Bây giờ cậu hãy nói đi chứ?
Chàng trai vẫn với sự vô tư của mình như không để ý đến sự nôn nóng của bao người xung quanh. Anh nói một cách chậm rãi pha lẫn chút đùa cợt:
- Còn ai khác ngoài Thúy Hân, vị hôn thê của mình đây.
Rồi một giọng chanh chua của cô gái cất lên:
- Xí! Thôi ông ơi. Vườn hồng đã có chủ rồi, không có phần của ông đâu.
Chàng trai vẫn không chịu thua, vẫn nói với giọng đây bướn bỉnh:
- Nhưng tớ và cô ấy đã hứa hôn rồi mà. Không tin thì hỏi cô ấy đi?
Thúy Hân với gương mặt thẹn thùng làm cho đôi má nàng ửng hồng, tạo thêm vẻ đẹp duyên dáng của cô gái xuân thì. Vẻ đẹp duyên dáng của cô gái xuân thì. Vẻ đẹp đó khiến cho các cô gái thầm ghen tỵ, nói chi đến những cái nhìn thình tứ của các chàng trai.
Lại là tiếng đối đáp của cô gái:
- Thế là ông chưa biết người yêu của Hân là ai à? Đó, anh chàng nhìn anh với ánh mắt như đổ lửa đó, thấy không?
Chàng trai đưa ánh mắt nhìn về phía Chấn Nguyên và nói giọng kiên quyết:
- Ôi mình sợ qúa! Nhưng vì lỡ thương Thúy Hân qúa, nên dù có bị gì đi nữa, mình sẽ không tiếc đâu.
Từ nãy đến giờ, Thái Bảo và Cát Vi vẫn tươi cười với những lời trêu chọc của bạn bè. Giờ thì Cát Vi lên tiếng:
- Thôi đi, ông bạn qúy hoá của tôi ơi. Trêu chọc họ bao nhiêu đó là đủ rồi. Nếu còn nói nữa tôi e là bạn sẽ không vvề được đến nhà đâu.
Làm ra vẻ lo sợ trước những lời dọa của Cát Vi, chàng trai khúm núm:
- Mình không muốn chết, vì mình còn ba mẹ già cần phải nuôi dưỡng nữa. Hu... hu...
Những cử chỉ đầy khôi hài của chàng trai làm cho mọi người phải bật cười. Chẳng phải họ không biết là anh giả vờ trêu chọc, thế nhưng chẳng ai nén được tiếng cười. Và cuộc vui của họ cứ thế mà diễn ra trong những tiếng cười và không khí thật vui vẻ. Chấn Nguyên cũng không quên dành cho Hân những cái nhìn ấm áp của kẻ đang yêu. Thế nhưng có một ánh mắt của một cô gái từ xa đang nhìn cô với cái nhìn đầy thách thức, đã làm cho Hân cảm giác rợn người khi phải bắt gặp cái nhìn ấy.
Sự có mặt của Thúy Hân trong ngày hôm nay đã tập trung tất cả sự chú ý về nàng. Không ai nhận thấy sự có mặt của cô gái mà hơn một năm về trước, chính nàng đã làm cho bao người mơ ước khi ngồi bên cạnh người yêu Chấn Nguyên. Thế mà hôm nay trong tất cả họ, không ai có thể nhận ra cô ta cả. Phải chăng cô đã đánh mất cái đẹp về mình để làm cho họ không còn nhớ đến nữa?
Nhưng đó chỉ là cái nhìn của một vài người trong cuộc. Vì tất cả các bạn trẻ giờ này đang chú ý vào một trò chơi rất dễ thương: "ném hoa". Các bạn nữ đã đứng sang một bên, họ chờ những bó hoa được ném lên khoảng không gian kia, để rồi người nhận được nó thì sẽ gặp được duyên may đưa đến. Thúy Hân cảm thấy vui lắm, nhưng nàng lại không thích lao vào những trò giành giật đó, mà chỉ đứng bên ngoài cổ vũ thôi. Nhưng thật bất ngờ, đóa hoa kia sau bao lần rơi xuống rồi lại bay lên và cuối cùng nó lại rơi vào chính tay của Thúy Hân. Mọi người vỗ tay vui mừng đến chúc mừng nàng:
- Chúc mừng Hân, năm nay đã gặp được duyên may rồi nhé:
Thúy Hân vẫn khuôn mặt thẹn thùng và nói:
- Đây chỉ là một trò chơi vui thôi, chứ có phải thật đâu nào?
Rồi tiếng đáp lại của những người bạn:
- Hân ơi! Đừng có giấu bọn này nữa mà. Bọn tớ đã biết hết về chuyện của cậu và Chấn Nguyên rồi đấy. Nếu không khai mau, bọn tớ sẽ xử đẹp đó nhé.
Thúy Hân chỉ còn biết hết nhìn Chấn Nguyên, rồi lại nhìn hai người bạn của nàng cầu cứu. Nàng không ngờ mình lại là đề tài trêu chọc của các bạn trong ngày hôm nay.
Thấy bạn tỏ ra lúng túng, Thái Bảo và Cát Vi cố tìm lời để giải vây cho bạn. Nhưng thật sự tất cả các công việc diễn ra trong ngày vui hôm nay đều do hai người sắp đặt cả. ngay cả việc để bó hoa rơi vào tay Hân cũng do họ sắp đặt trước cả rồi. Vì trong những này gần đây. Cát Vi thấy vẻ lo lắng trên nét mặt của bạn. Đã bao lần nàng đi tìm nguyên do, nhưng vẫn chỉ là dấu hỏi to tướng.
Để "giải thoát" cho em gái của mình ra khỏi sự trêu chọc của các bạn, Thái Bảo vội mở lời:
- Thôi, hôm nay các cậu hãy tha cho em gái mình đi nhé. Mình hứa hôm nay tiếp đãi các cậu một bữa thật nồng hậu.
Tiếng vỗ tay tán thưởng vang dội, pha lẫn trong đấy là tiếng của đấng mày râu.
- Bảo này! Ai bảo cậu cô em gái đẹp như thế mà lại không cho tụi này biết, khiến cho bạn tớ phải bị "phổng tay trên" vậy hả.
Thái Bảo với sự khôi hài:
- Thế thì lần sau mình có em gái, mình sẽ thông báo đến các cậu ngay.
Câu nói của Bảo làm cho mọi người cảm thấy tức cười, họ quay qua trêu anh:
- Thôi đi, anh bạn tôi ơi. Giờ này còn em gái em trai gì nữa? chúng tôi chỉ muốn sớm nhận được tin vui lên chức của hai người thôi. Phải không Cát Vi?
Câu nói của các bạn làm cho Cát Vi ngượng chín cả người. Nàng nói:
- Chúng em chỉ mới thành hôn thôi mà. Chuyện đó ắt phải còn lâu lắm.
- Không lâu đâu vi à. Anh nghĩ là Thái Bảo và bác gái vẫn trông có mụn con lắm đấy tân nương à.
Những câu chuyện của họ cứ thế vẫn tiếp tục diễn ra, xen lẫn những tiếng cười thật giòn tan. Và cứ thế họ cùng nhau nâng ly, đến khi tất cả đã ngà ngà say, họ xin phép đôi tân lang - tân nương ra về, nhườnglại không khí riêng tư cho đôi bạn trẻ, Bên ngoài khung cửa, từng đôi chim uyên vẫn chuyền cành hót líu lo và quấn quít không rời nhau.
Hoa Tàn Hoa Nở Hoa Tàn Hoa Nở - Dạ Miên Hoa Tàn Hoa Nở