Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Thành An
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: nguyễn quang
Upload bìa: nguyễn quang
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 1
Cập nhật: 2025-08-09 09:07:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tình Thư Thứ Mười Hai
ó một lần mất mát
Mới thương người đơn độc
Em yêu dấu,
Năm 1986, anh được anh Phạm Huy Trung giới thiệu vào sinh hoạt văn nghệ. Trong khi đi sinh hoạt, anh có quen anh Nguyễn Tấn Xuân. Anh
Xuân có sáng tác vài ca khúc và cả làm thơ nữa. Anh Tấn Xuân lúc đó làm
công việc chính là sơn lại các khung sườn xe đạp cũ. Trên sân nhà anh lúc
nào cũng có cả chục khung xe được anh Tấn Xuân sơn lại mới. Đối với
anh, anh chị Nguyễn Tấn Xuân lúc đó có cuộc sống quá vững. Nhà anh chị
mặt tiền ở quận Bình Thạnh, trước nhà có một cái hiên đang để trống (hiên
này ngang khoảng 3m, sâu hơn 1m). Anh nhìn hiên nhà mà rất thèm và ước giá như mình có được chỗ này!
Số là từ khi về nhà năm 1985, anh phải tá túc ở nhà Cậu anh. Nhà Cậu anh hồi đó tất cả con cháu gần hai mươi người đều trở về ở chung nên rất chật chội. Cậu anh đã già nhưng cố gắng mua cây gỗ về tự tay đóng cho anh một tầng gác nhỏ áp sát mái ngói. Mỗi tối anh trèo lên căn gác bằng một cái thang gỗ nhỏ để vào chỗ nằm nghỉ. Vào mùa mưa thì bị dột, mùa nắng thì thật là nóng. Có một hôm anh bị một loại côn trùng gì đó rất lạ cắn sưng to cả bàn chân.
Do vậy, anh đã nói với anh Tấn Xuân cho anh thuê hiên nhà để quây lại làm chỗ nghỉ. Anh Xuân lúc đầu nghe anh nói không trả lời gì. Anh tưởng
anh ấy từ chối nên cũng không dám nhắc lại. Vài ngày sau anh Xuân hỏi
anh: “Anh có muốn lấy vợ không? Anh có vợ thì có chỗ ngủ tốt đẹp hơn
mái hiên này nhiều”. Anh nghe xong không dám trả lời gì.
Khi đi xa về, nhiều bạn bè, thân hữu biết gia đình anh đổ vỡ nên đã có
nhiều người muốn mai mối, giới thiệu vợ cho anh. Tất cả đều vì thương
anh, muốn anh xây dựng lại cuộc đời.
Bản thân anh sau khi được rửa tội theo Đạo Công giáo năm 1981, anh
đã tự nhủ sẽ dùng thời gian còn lại phục vụ Chúa. Cách cụ thể nhất là đi tu
làm Linh mục. Anh đã ký giấy tờ ly dị ngay khi còn trong trại để vợ con
anh được đi định cư tại Hoa Kỳ.
Rồi có một lần trên đường đi tìm đường Tu, anh xuống Dòng Châu
Sơn ở Củ Chi nghỉ lại một đêm. Trong số những vị cùng đường đi tìm
đường Tu với anh hôm đó, có vị đã thành công và sau này trở thành Linh
mục Ân Đức rất nổi tiếng với bài Dấu ấn tình yêu. Trên đường về anh có
hỏi một vị khách đi chung rằng anh nên tiếp tục tìm đường đi tu hay nên
lập gia đình. Vị ấy khuyên anh nên đi lấy vợ! Không biết có phải là định
mệnh không? Vị cho anh lời khuyên sau này đã bỏ tu đi lấy vợ!
Và rồi anh đã gặp Em.
Những lúc vui Em thường kể lại duyên cớ mà Em đồng ý gặp anh. Em
có hai người bạn rất thân, đó là chị Huê – vợ anh Tấn Xuân và chị Hộ. Cả
hai đều có ước muốn Em được hạnh phúc cho nên đã xuống nhà em ở Bà
Quẹo nhiều lần để nói với Em là muốn giới thiệu cho Em một người.
Khởi đầu Em không chịu vì Em không muốn lấy chồng nữa! Đến lần
thứ năm, sau khi chị Huê nhắc lại việc giới thiệu người cho Em thì lúc đó
Em có hỏi: “Thế ông ấy có đẹp trai không?”. Chị Huê nói: “Anh ấy đẹp!”.
Em đáp lại: “Em không tin! Đi lao động 10 năm làm sao còn đẹp được!”.
Thế nhưng chị Huê quả quyết xác nhận: “Ông An còn đẹp lắm!”. Em lại
hỏi thêm: “Thế da ông ấy có trắng không?”. Chị Huê lại nói: “Da anh này
trắng lắm!”. Em cũng bán tín bán nghi nhưng rồi cuối cùng thì Em cũng
ưng thuận để vợ chồng anh Tấn Xuân đưa anh xuống giới thiệu với Em.
Lúc xuống chơi nhà Em, anh cứ luôn nhắc đến việc đi tu khiến Em hơi
bực mình. Đi tán vợ mà cứ nói chuyện đi tu! (Có lẽ nhờ vậy mà sau này
Em đã ký giấy đồng ý để anh đi học làm Phó Tế).
Em có biết vì sao anh chọn Em không? Em là người đẹp nhất trong số
những người tình trước đây của anh. Một người thân của anh từng so sánh
Em với T.T.H. – một tài tử điện ảnh nổi tiếng ở Saigon trong thập niên
1960 – 1970. Em rất ngay chính. Chồng mất năm 1972, Em đã ở vậy nuôi
hai con suốt gần 15 năm. Cho đến khi gặp anh năm 1986, cuộc sống của
Em không hề có bất cứ điều tiếng gì. Em lại là người giỏi giang, rất chịu
khó, đã vất vả kiếm sống và tự xây dựng được sự nghiệp bằng chính khả
năng của mình. Lại nữa Em là người hiền hậu, anh tin là chúng ta sẽ sống
trong bình an. Thế là sau hơn một năm thăng trầm, chúng ta trở thành vợ
chồng. Anh đã quyết định sống cuộc sống bình yên cùng với người vợ
hiền Trời dành sẵn cho mình.
Khi sống với anh, Em đã hy sinh rất nhiều! Em đã cho anh cơ hội để
anh thực hiện được những hoài bão cuối cùng. Em hy sinh những niềm
hạnh phúc riêng để anh có thể đi xa hoạt động phụng sự xã hội.
Anh cảm ơn Em.
Chuyện Tình Không Tên Chuyện Tình Không Tên - Vũ Thành An Chuyện Tình Không Tên