Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 9
G
ió thét gào và tuyết lạnh thổi từng cơn vào mặt Anna. Nàng vật lộn vất vả để điều khiển ngựa lên con đường núi đóng băng. Nàng quyết tâm tìm bằng được Elsa. Nàng chắc chắn rằng chị của nàng có thể làm tan băng giá của vùng vịnh và đưa mùa hè quay trở lại. Toàn vương quốc sẽ ăn mừng và hai chị em sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau. Suy nghĩ này đã khích lệ Anna khi nàng cưỡi ngựa vượt qua trận bão tuyết.
“Chị Elsa!” Anna cất tiếng gọi trong cơn bão. “Là em, Anna đây. Em gái chị không muốn chị đóng băng mùa hè!” Nàng dừng lại, run rẩy trong giá lạnh. “Ôi chao, đó là câu mà em không bao giờ nghĩ là em sẽ nói. Dù sao chăng nữa. Em xin lỗi! Tất cả là lỗi của em!”
Một tiếng hú của con sói bỗng cắt ngang lời Anna.
Chú ngựa dừng lại và sợ sệt nhìn quanh. Anna cố gắng thuyết phục bản thân rằng những âm thanh đó chỉ là tiếng của những chú cún con đang chơi đùa mà thôi.
“Tất nhiên, sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu chị ấy chịu kể bí mật cho mình.” Anna nhủ cùng một tiếng thở dài.
Một cành cây gãy khiến con ngựa hoảng sợ. Nó hí vang và chồm lên.
“Ngoan nào, ngoan nào!” Anna ra lệnh, cố gìm dây cương. Nhưng nàng đã bị hất văng khỏi yên ngựa, ngã xuống một đống tuyết. Nàng ngồi dậy và cố nhìn xung quanh để xem ngựa của nàng chạy đi đâu.
“Không, không, không! Quay lại đi!” Anna gọi, nhưng con ngựa đã chạy rất xa. “Thôi được rồi.” Anna tự nhắc nhở bản thân. Nàng phải giữ bình tĩnh. Nàng khó khắn lắm mới đứng được lên, và đưa tay phủi tuyết bám trên váy.
“Tuyết, sao cứ phải là tuyết.” Nàng càu nhàu. “Sao chị ấy không có phép thuật nhiệt đới để bao phủ cái vịnh này trong cát trắng và thời tiết ấm áp nhỉ...?” Đúng lúc đó, hình ảnh một làn khói bốc lên nơi xa xa đã cắt đứt dòng suy nghĩ mông lung của Anna. “Lửa!”
Anna bước thêm một bước, đột nhiên nàng bị vấp ngã và lăn xuống một con dốc. Nàng lăn tròn tựa như một quả bóng tuyết, và cuốn thêm càng ngày càng nhiều tuyết khi lăn xuống.
Anna cuối cùng cũng dừng lại khi rơi vào dòng suối đã bị đóng băng, quả bóng tuyết vỡ vụn. Nàng đứng dậy, run rẩy. “Lạnh, lạnh, lạnh quá...” Nàng lẩm bẩm. Nàng đang đứng bên một ngôi nhà nhỏ. Một tấm biển bằng gỗ sồi treo trước mặt nàng có ghi: “Trạm giao dịch của Oaken Lãng Tử”. Một mảng tuyết bám trên đó chảy xuống, để lộ... “Và xông hơi!” Anna đọc phần cuối của tấm biển.
Anna vội đi vào bên trong. Cửa hiệu nhỏ và chất đầy đồ mùa hè, mà thực ra, bây giờ vẫn đang là mùa hè. Nàng nhìn các loại hàng hóa, tìm kiếm áo ấm mùa đông.
“Hô hô! Xin chào!” một người đàn ông tóc vàng, mặc chiếc áo len sáng màu, đang ở sau quầy lên tiếng. Tên ông ta là Oaken, và dĩ nhiên đó là chủ cửa hàng. “Đại hạ giá hàng hè!” ông ta nói đầy hy vọng. “Hạ giá một nửa cho đồ bơi, guốc, và kem chống nắng do tôi sáng chế, nhé?”
“Ồ, thật tuyệt!” Anna nói, vẫn nhìn xung quanh cửa hàng. “Giờ thì, thế còn những đôi ủng? Ủng và váy mùa đông?”
“Ồ, chắc hẳn chúng ở trong gian đồ mùa đông.” Người đàn ông nói giọng khàn khàn.
Anna đi tới giá đồ để quần áo ấm duy nhất. “Ồ, ừm, tôi chỉ đang tự hỏi,” nàng nói, cố làm ra vẻ bình thường, “có người phụ nữ trẻ nào, như Nữ hoàng chẳng hạn, tôi không rõ nữa, ngang qua đây không?” Nàng mang một đôi ủng cùng vài bộ đồ đến quầy, đặt trước mặt Oaken.
“Chỉ một kẻ khùng đi ra ngoài trong cơn bão như cô là đủ, cô gái thân mến ạ.” Oaken vui vẻ trả lời.
Đúng lúc đó, cửa bật mở, và một vị khách mang theo không khí lạnh bước vào. Đó là một chàng trai cao to vạm vỡ. Chàng ta mang ủng cùng đồ trang bị hoàn hảo để đi trong tuyết. Băng phủ kín người chàng trai, chỉ để lộ mỗi đôi mắt màu nâu. Chính là Kristoff, và chàng đang cần mua đồ.
“Cô và anh bạn đây, hô hô.” Oken liền ca vang. “Đại hạ giá hàng hè.”
Kristoff bỏ qua Oaken và đi thẳng tới chỗ Anna. “Tôi cần cà-rốt.”
“Hả?” Anna hỏi.
“Phía sau cô.” Kristoff cáu kỉnh chỉ.
“À, vâng.” Anna nói. “Xin lỗi.” Nàng tránh sang một bên, và Kristoff lấy một túi cà-rốt từ cái kệ phía sau nàng. Rồi còn lấy thêm một vài món hàng nữa khi chàng đi một vòng quanh cửa hàng.
“Một cơn thịnh nộ thứ thiệt trong cái tháng Bảy này đấy nhỉ?” Oaken hỏi, cố gắng trò chuyện với người lạ. “Không biết nó đến từ đâu?”
“Ngọn Núi Bắc.” Kristoff trả lời.
“Núi Bắc ư?” Anna hỏi lại. Đó chẳng phải là nơi Elsa đã tới sao?