Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Tác giả: Bùi Anh Tấn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6983 / 43
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4- 2 -
- Thằng này xem ra “tốt” nhỉ… Ông trùm kéo dài giọng nhìn bọn đàn em.
VIP doanh nhân này là “con mồi” mới, dạo này lên báo thường xuyên, là chủ của một chuỗi doanh nghiệp buôn bán sỉ và lẽ rải rác khắp thành phố lẫn một vài tỉnh, thành phía Bắc. Hiện nay VIP đang được coi là một trong những doanh nhân làm ăn có uy tín, phát đạt trong thời kinh tế thị trường. Thật ra, ông trùm cũng đã “để ý” VIP này lâu rồi, nhưng sau lần VIP xuất hiện trên báo trả lời phỏng vấn về việc tập đoàn của VIP liên kết với Đài Loan để chuẩn bị xây dựng một cao ốc văn phòng cho thuê trị giá gần năm mươi triệu USD thì ông trùm mới quyết định “tấn công” con mồi. Trong việc lôi kéo cờ bạc thì ông trùm cũng đã xây dựng và tạo “thương hiệu” cho một vài tên đàn em, đệ tử có cá mác là doanh nhân làm ăn phát đạt, tạo thế chui vài Hiệp hội doanh nghiệp thành phố và tham gia làm thành viên của câu lạc bộ này, hội đoàn kia với mục đích là tiếp cận những doanh nhân thành đạt, giàu có để lôi kéo về sòng bạc của mình. Thông thường mười người thì cũng được vài ba người mắc mưu, theo ông trùm như vậy là thành công rồi. Chỉ cần một con mồi bạc tỷ đến chơi thì trước sau gì cũng bị ông trùm và các đệ tử lột bạc tỷ, quá lãi, thế nên ông trùm không tiếc tiền của đánh bóng và ra sức tạo vỏ bọc cho mấy tên đàn em là như vậy. Một đàn em giấu mặt với mác doanh nhân đang có cũng đang tiến hành điều nghiên kỹ về con mồi này và có những thông tin quan trọng báo cáo cho ông trùm biết. Dù chửi mắng la rầy đám đệ tử điều nghiên con mồi là bất tài vô dụng… nhưng ông trùm cũng biết con mồi này thuộc dạng khó xơi. Nằm trong một tập đoàn kinh doanh buôn bán của người Hoa mà vốn chủ yếu do phái Đài Loan đưa vào công khai lẫn bí mật. Tuy mang danh nghĩa là Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc tổng công ty nhưng doanh nhân VIP này cũng bị các đối tác kèm chặt thông qua tay Phó chủ tịch kiêm Phó tổng giám đốc phụ trách tài chính. Hắn ta là đại diện cho một thế lực tài phiệt có máu mặt tài Đài Loan, chưa kể tay trưởng ban giám sát cũng đại diện cho một thế lực khác. Do vậy, VIP này bị kềm khác chặt. Tuy nhiên phần hùn của VIP và dòng họ trong công ty này khá lớn, hàng chục triệu USD. Hắn không được mặc sức tung hoành, ông trùm nghĩ, nói là thế nhưng với quyền hành trong tay hắn vẫn dư sức chi bạc tỷ và đây là miếng mồi ngon rồi. Thằng đàn em, trong vỏ áo khoác doanh nghiệp đã lân la làm quen được với con mồi. Nó thất vọng báo cáo cho ông trùm biết rằng, doanh nhân này cự tuyệt những chuyện cờ bạc và cho biết trong cuộc đời VIP ghét nhất là chuyện cờ bạc, dù mua một tấm vé số VIP cũng không chơi vì không tin vào chuyện may rủi trong cuộc đời.
Ông trùm cười gằn, thằng này xem ra khó xơi đây. Gái không, cờ bạc không, nhậu nhẹt không… xem ra nó là thứ gì. Cả tuần lễ này ông trùm và đám bộ sậu túm tụm nhau tìm cách mà nghĩ chưa ra, cuối cùng ông trùm quyết định.
- Chơi với nó theo cách giang hồ đi.
- Dạ…
Mắt bọn đàn em sáng rực, cả bọn khi bí lối đã nghĩ đến chuyện này nhưng ông trùm chưa cho ý kiến nên không thằng nào dám mở lời. Xưa nay ông trùm vẫn thỉnh thoảng hay áp dụng phương cách giang hồ khi bí lối. Đó là cho tay chân đến quậy phá doanh nghiệp nào đó đang làm ăn, xin đểu, trộm cắp vặt, đập phá cửa hàng… làm cho doanh nghiệp ấy thất điên bát đảo không yên tâm kinh doanh buôn bán. Hết lá đơn này đến lá đơn khác gửi công an phường, quận, thậm chí lên đến thành phố để báo cáo, cầu cứu nhưng rồi đâu vẫn hoàn đấy, doanh nghiệp bí lối. Bấy giờ “bỗng nhiên” có ai đó mách nước, sao không nhờ ông trùm? Thế là doanh nghiệp này phải nhắm mắt đến cầu cạnh ông trùm, dĩ nhiên ông trùm nhận lời thôi. Nạn trộm cắp phá phách bỗng nhiên biến mất và thế là doanh nghiệp này bỗng hiểu ra nhiều điều, sau đó sẽ phải tìm ông trùm để trả ơn. Ông trùm chẳng đòi hỏi gì cả ngoài chuyện lâu lâu ủng hộ mấy nhà hàng, quán bar của ông trùm đang đầu tư, rồi thân hơn thì sau vài lần nhậu nhẹt ông trùm rủ vào sòng bạc. Gọi là chơi cho vui thế nên đa phần nhận lời. Bắt đầu tố từ những khoảng tiền lẽ rồi đến tiền chẵn lúc nào không hay, rất dễ cháy túi nhưng không đám buôn lời oán trách hay nghi ngờ đây là trò mà mảnh của ông trùm mà chỉ cho rằng, tại mình có máu mê cờ bạc nên thua thì phải chịu.
Khá nhiều kẻ bị như vậy thế nhưng hoàn toàn không nghi ngờ đây là trò phù thủy của ông trùm. Ông trùm đây là kế hạ sách, chỉ được áp dụng khi nào hết cách mới làm. Theo ông trùm, một khi phải chường mặt ra không hay ho lắm, ông trùm vẫn muốn kín đáo hơn.
Bây giờ vì con mồi này hết cách dụ dỗ, ông trùm đành quyết định phải sử dụng giang hồ.
- Sao nó thua bao nhiêu rồi?
Thằng đàn em “quỷ cốc tiên sinh” bấm ngón tay lách cách như bấm bàn phím rồi cười, trả lời.
- Thưa anh Năm, trên mười tỷ rồi.
Ông trùm gật gù nói.
- Tao biết phần hùn của gia đình nó trong công ty này lên đến mấy chục triệu đo la lận, nhưng riêng nó khoảng một triệu, như vậy thằng này sắp hết vốn rồi.
Cả hai bật cười khoái trá.
Nắng nhạt.
Hành Trình Của Sói Hành Trình Của Sói - Bùi Anh Tấn