Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 8
E
lsa xộc vào cái sân nhỏ. Nàng rất hoảng sợ vì bí mật đã bị phát hiện. Nàng hy vọng mình đã không làm ai bị thương. Nhưng dù vậy, dân chúng Arendelle cũng sẽ sớm biết về phép thuật của nàng thôi.
“Nữ hoàng ở kia!” Một người phụ nữ trong làng kêu to, vui mừng khi thoáng trông thấy Nữ hoàng mới lên ngôi của họ. Hẳn bà ấy chưa biết gì về những việc vừa xảy ra trong phòng khiêu vũ. “Nữ hoàng kìa! Nữ hoàng vạn tuế! Nữ hoàng Elsa vạn tuế!”
Elsa tránh người phụ nữ và nhanh chóng lách qua đám đông, cố hết sức để không chạm vào người nào khi nàng đi ra. Nàng không muốn làm bất kỳ ai bị thương vì sức mạnh của mình. Nàng chỉ muốn rời khỏi vương quốc này và trốn đi thật xa!
Một người phụ nữ trẻ bế đứa con nhỏ trên tay gọi với về phía nàng. “Nữ hoàng, người ổn chứ ạ?” Chị ta hỏi đầy quan tâm.
Elsa đưa tay ra sau lưng và bỏ đi. Nhưng khi nàng đang từ từ bước lùi ra sau, vô tình nàng chạm phải đài phun nước ở giữa sân. Và ngay lúc đó, nước bên trong đài phun lập tức bị đóng lại thành băng.
Dân làng sững sờ. Rồi tất cả quay đi và chạy trốn khỏi Elsa.
Công tước Duke và đám cận vệ của ông ta đã chạy xuống đến cầu thang lâu đài. “Cô ta kìa!” Ông ta hét lên, dẫn đầu đoàn người đuổi theo Elsa. “Bắt lấy cô ta!”
“Hãy giữ khoảng cách với ta! Tránh xa ta ra!” Elsa kêu to.
Nàng đưa tay lên, khiến những bậc thang biến thành băng. Cận vệ của ngài Duke bị trượt chân, ngã nhào xuống đất.
“Quái vật!” Công tước rít lên.
Đám đông hoảng sợ. Một luồng xoáy khí lạnh tràn vào Arendelle khi Elsa chạy dọc theo các con phố, để lại băng và tuyết rơi theo gót chân nàng.
Anna nhìn từ cổng lâu đài. “Chị Elsa!” Nàng gọi. “Chờ em với!” Nàng vội vã chạy theo Elsa. Hans chạy ngay phía sau. “Elsa!” Anna kêu lên tuyệt vọng.
Elsa thực sự hoảng loạn khi nàng đến gần hồ nước. Khi nàng quay lại, bàn chân vừa chạm vào những gợn sóng dập dềnh, và nước trong vịnh nhỏ ngay lập tức đóng băng. Nàng bước từng bước thận trọng... và một dải băng khác đã lan ra dưới chân nàng.
“Chị Elsa!” Anna gọi với theo.
Cảm thấy nỗi kinh hoàng đang dâng lên, Elsa chạy băng qua vịnh. Ngày càng nhiều nước bị đóng băng bên dưới, theo từng bước chân Elsa. Ngay sau đó, nàng chạy như bay, về phía những ngọn núi ở phía bên kia hồ. Tàu thuyền của các vị quan khách đều bị kẹt và bị khóa trong băng khi nàng chạy qua. Ngày hè rực rỡ dần bị một cơn bão mùa đông đang ngày một lớn nhấn chìm.
“Chị Elsa, dừng lại đi!” Anna cầu xin. Nàng chạy theo sau chị gái, nhưng rồi bị trượt ngã trên băng. Elsa đã ở quá xa, không thể bắt kịp.
Hans đỡ lấy Anna và giúp nàng đứng dậy. “Anna, em ổn chứ?” Chàng hỏi.
Cả hai người đều nhìn theo khi Elsa sang tới bờ bên kia và tìm đường lên núi. Anna nhìn con đường Elsa tạo ra, nàng vô cùng bối rối.
“Em có biết việc này không?” Hans hỏi Anna.
“Không, em đâu biết,” Anna đáp. Sau đó nàng gật đầu. “Nhưng đáng ra em phải biết chứ.”
Họ trở về lâu đài, khi ngang qua làng, họ nghe thấy giọng nói của Duke. Ông ta đang kể lể trước đám đông những người hiếu kỳ đang ngày càng đông hơn. “Nữ hoàng đã nguyền rủa vùng đất này.” Ông ta nói. “Phải ngăn cô ta lại! Các người phải tìm bắt cô ta!”
Anna vội chạy tới và hét lên, “Không! Không ai được đi đâu cả.”
“Là cô!” Ngài Công tước run rẩy chỉ tay về phía Anna. “Cô cũng có phép thuật chăng?” Ông ta hét lên. “Cô cũng là quái vật đúng không?”
“Không, tôi hoàn toàn bình thường.” Anna đáp lại.
Hans nắm tay nàng. “Đúng vậy, cô ấy hoàn toàn bình thường.” Chàng nói với Duke.
“Và chị gái của tôi cũng không phải là quái vật.” Anna thêm vào.
Ngài Duke cau có. “Cô ta sém chút đã giết chết tôi.” Ông ta khẳng định một cách chắc chắn.
“Ngài chỉ trượt trên băng thôi mà.” Hans chỉ ra.
Anna bước về phía trước. “Đó chỉ là một tai nạn. Chị ấy đã quá sợ hãi. Chị ấy không hề có ý đó. Chị ấy không có ý định gì hết.” Nàng ngừng lại. “Điều mà chị ấy muốn là mọi thứ tốt đẹp và hoàn hảo. Chuyện tối nay là lỗi của tôi. Tôi đã đẩy Elsa. Nên tôi mới là người cần đuổi theo chị ấy.”
Anna quay sang nói với người cận vệ hoàng gia của mình. “Hãy thắng ngựa cho tôi.”
“Gì cơ? Anna, không được!” Hans hét lên. “Việc này quá nguy hiểm!”
“Em không sợ Elsa.” Anna nói. “Em sẽ đưa chị ấy quay lại và biến mọi thứ trở lại như cũ.”
Người cận vệ hoàng gia mang ngựa đến cho Anna. Nàng vớ lấy áo choàng được treo trên yên ngựa của mình và khoác lên vai.
“Anh sẽ đi với em.” Hans nói.
“Không.” Anna nói với chàng. “Em cần anh ở lại đây chăm lo cho Arendelle.”
Hans nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt Anna. Chàng đặt tay lên ngực mình. “Bằng tất cả danh dự của anh.” Hans nói, và cúi đầu.
“Khi ta rời đi, Hoàng tử Hans sẽ nắm quyền!” Anna nói với đám đông.
“Em có chắc mình có thể tin tưởng chị ấy không?” Hans hỏi khi Anna trèo lên ngựa. Và khi không thấy Anna trả lời, chàng cúi xuống. “Anh không muốn em bị thương.”
“Đó là chị gái của em.” Anna nói. “Chị ấy không bao giờ làm hại em.”
Thúc ngựa phi nước đại, Anna rời khỏi vịnh nhỏ đang bị đóng băng, hướng về phía những ngọn núi, trên cao, tuyết vẫn không ngừng rơi.
Elsa lê bước lên ngọn Núi Bắc dốc đứng. Khi còn nhỏ, nàng được cha mẹ căn dặn phải che giấu sức mạnh của mình. Giờ đây, mọi thứ đã kết thúc. Nàng cảm thấy buồn và lo lắng khi nhìn lại Arendelle ở xa tít dưới kia. Nàng biết một điều, không một ai ở Arendela còn coi nàng như trước đây nữa.
Nhưng một phần trong nàng lại cảm thấy nhẹ nhõm. Giấu bí mật về phép thuật của mình thật là khó khăn, và giờ thì nàng chẳng cần phải giấu giếm bất kỳ ai nữa. Ở một mình lại càng tiện hơn bởi nàng sẽ không phải lo lắng về việc làm ai đó bị thương.
Dường như những bước chân của Elsa ngày càng trở nên nhẹ nhõm. Giờ đây ai cũng biết về sức mạnh của nàng, nhờ thế, nàng đã được tự do là chính mình.
Elsa vung tay thử nghiệm phép thuật của mình. Tuyết và băng xoay tròn quanh nàng khi nàng tạo ra một người tuyết và các mẫu băng. Càng bị Arendelle xa lánh, nàng lại càng cảm thấy tự tin. Mỗi bước đi, năng lực tạo ra băng và giá lạnh của nàng lại càng mạnh mẽ và màu nhiệm hơn.
Elsa nhấc chiếc vương miệng trên đầu mình ra rồi ném nó sang một bên. Nàng hất tóc và mái tóc vốn được buộc chặt gọn gàng chợt lỏng ra, buông xuống một bên vai với bím tóc xoăn dày. Xoay một vòng, nàng dành tặng cho mình một chiếc váy mềm mại làm từ băng, cùng tấm áo choàng được dệt bằng làn sương mỏng manh. Tuyết là một phần của Elsa. Nàng chính là Nữ hoàng tuyết!
Sự xúc động đã khiến nàng không thể kiểm soát được sức mạnh của mình, nhưng nhờ thế, rốt cuộc, Elsa đã phát hiện mình có thể làm được nhiều hơn những gì nàng tưởng tượng. Khi nàng giải phóng phép thuật của mình, một chiếc cầu thang được tạo từ băng hướng thẳng tới một cung điện băng tinh xảo do nàng hóa phép ra.
Đây chính là nơi nàng sẽ sống. Khi lâu đài hoàn thành, Elsa đóng sầm cửa lại. Cuối cùng, nàng đã về nhà.