Những người vĩ đại không những phải biết chớp lấy cơ hội mà còn phải biết tạo ra cơ hội.

C.C. Colton

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Lão Sư Đến Từ Địa Ngục? (1)
hanh âm của Tinh Vũ lại truyền đến lần nữa, nhưng hắn chẳng qua là nhắc nhở mấy câu đơn giản về kỹ xảo vận kiếm rồi không nói gì nữa.
Long Hạo Thần chỉ có chín tuổi, hoàn toàn muốn một mình đối mặt với huyệt động tối om, với kiêu nghĩ điên cuồng, còn có đau đớn kịch liệt kia không có lúc nào là không truyền đến.
Bởi vì đau nhức, tốc độ của hắn một lần lại một lần chậm lại, nhưng là, chỉ cần hắn vừa nghĩ tới mẹ mình, trong lòng sẽ nảy sinh ra dũng khí.
Kiêu nghĩ mang cho hắn chẳng qua là đau nhức, cắn răng cố nén thống khổ, hắn một lần lại một lần huy vũ trúc kiếm trong tay ra chém.
Tinh Vũ tựu đứng ở bên ngoài huyệt động cảm thụ được thời gian từng giây từng phút trôi qua, thần sắc trên mặt hắn động dung mấy lần. Không chỉ một lần giơ tay lên nghĩ muốn đẩy cự thạch trước mặt ra, nhưng vẫn còn nhịn được.
Nếu như đổi bất kỳ một cái hài tử nào khác ở Áo Đinh Tử Điện, sợ rằng khi vừa tiến vào huyệt động kia không lâu sau đó cũng sẽ bị dọa ngất đi. Nhưng mà Long Hạo Thần vẫn còn một mực thanh tỉnh, vẫn cố gắng cùng kiêu nghĩ chiến đấu. Kiêu nghĩ không độc, nhưng rất dễ dàng làm cho người ta mang đến thống khổ kịch liệt, những con vật kia thân dài gần tấc chẳng những thân thể cực kỳ cứng rắn mà hơn nữa có lực công kích cường hãn.
Ánh mắt Tinh Vũ không ngừng biến hóa, hắn chọn lựa phương pháp huấn luyện Long Hạo Thần rất cực đoan. Nhưng mà hắn lại hiểu rất rõ ràng loại phương thức cực đoan này sẽ mang tới những chỗ cực tốt, chỉ cần Long Hạo Thần có thể kiên trì ở trong đó, như vậy, hắn sẽ khác hẳn với thường nhân, tinh thần lực của hắn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà kích phát rai. Hơn nữa sau đó còn có rất nhiều những chỗ tốt khác.Mà điều kiện tiên quyết là tâm chí của không thể sụp đổ.
Nửa canh giờ, suốt nửa canh giờ, đối với Long Hạo Thần mà nói dài giống như là vượt qua một thế kỷ vậy, khi hắn toàn thân đã bởi vì đau đớn mà chết lặng, rốt cục cũng không thể huy vũ trúc kiếm trong tay được nữa, thân thể mềm nhũn, lâm vào hôn mê.
Cũng ở nơi này vào thời khắc này, tảng đá đỉnh động đã mở ra, một cỗ cường lực đem thân thể của hắn bay lên lên, vô số kiêu nghĩ bị một cỗ lực lượng thần kỳ trấn áp trong huyệt động không cách nào bay ra.
Cho dù là đây hết thảy cũng là do Tinh Vũ an bài, nhưng khi hắn nhìn đến Long Hạo Thần lúc này, cũng như cũ hít sâu một hơi, trong mắt toát ra một tia không đành lòng.
Lúc này Long Hạo Thần, toàn thân y phục cũng đã tổn hại không còn, cả người cơ hồ sưng lên một vòng, vốn là khuôn mặt nhỏ bé tuấn tú đã căn bản nhìn chưa ra liễu. Ngay cả bên trên một đôi trúc kiếm này đều có được rất nhiều dấu vết bị kiêu nghĩ đốt.
Tinh Vũ Phi nhanh chóng nhét vào trong miệng Long Hạo Thần một khỏa đan dược, quang ảnh chợt lóe lên, tốc độ lúc này không biết nhanh gấp bao nhiêu lần tốc độ khi trước, cơ hồ là sau một khắc để cho hắn mang theo Long Hạo Thần trở lại căn mộc ốc.
Mộc ốc tổng cộng có ba gian, trừ thầy trò hai người bọn họ riêng mình ở lại một gian ở ngoài ra, còn có một gian là lúc nãy Long Hạo Thần không có đi qua. Lúc này, Tinh Vũ chính là mang theo hắn đi vào gian mộc ốc này.
Vừa vào mộc ốc, chính là một cỗ nồng nặc nhiệt khí đập vào mặt.
Ở nơi này trên mặt đất gian mộc ốc, có một cái tiểu hồ được đào ra trên tảng đá, nói chuẩn xác, hẳn là cái tiểu hồ này đã có trước, sau đó có người ở phía trên xây dựng gian mộc ốc này mới đúng.
Nước ao là gần như tràn đầy, bên trong nước ao có màu nâu, đông đảo dược vật đang nổi lơ lửng.
Tinh Vũ nhanh chóng cởi y phục tổn hại trên người Long Hạo Thần ra, đem thân thể của hắn cẩn thận đưa vào trong nước hồ nóng hôi hổi kia. Để cho hắn chỉ có miệng và mũi nổi lên trên.
Nơi này là một chỗ Ôn Tuyền, Tinh Vũ là ở mạch nước suối đào ra cái tiểu hồ này, Long Hạo Thần đã hôn mê nên cũng không biết, ở trong nước hồ ngâm những dược liệu này, coi như là giá trị của một vạn bình bồi nguyên dịch cũng không so sánh được với nó.
Sau nửa canh giờ,sau khi Tinh Vũ thấy vết sưng trên người Long Hạo Thần dần dần biến mất mới đi ra khỏi gian mộc ốc.
Ánh dương quang dần dần bị bóng đêm bao phủ, bất tri bất giác, hoàng hôn đã tới.
"Đau quá. Ô ——" Long Hạo Thần đang ngâm ở trong ôn tuyền chợt quát to một tiếng, từ trong hôn mê thanh tỉnh lại.
Thân thể vừa động, dĩ nhiên là không giữ vững được thăng bằng, cái tiểu hồ này mặc dù không sâu, nhưng hắn vẫn bị sặc nước, Rầm “Ào Ào “một tiếng, tiếng nước chảy, từ trong ao giãy dụa đi ra ngoài, lớn tiếng ho khan.
Đây là nơi nào? Long Hạo Thần mờ mịt nhìn hơi nước chung quanh còn có mình tại sao lại ở trong tiểu hồ?. Vốn là một thân đau nhức đã không còn sót lại chút gì nữa, ngoại trừ toàn thân sạch sẽ bóng bẩy không có bất kỳ che đậy ở ngoài, tựa hồ hết thảy cũng rất bình thường.
Cửa mở ra, Tinh Vũ cầm lấy y phục từ bên ngoài đi vào.
"Mặc quần áo vào đi ra ngoài." Đơn giản nói một câu, hắn đã đi ra ngoài.
Long Hạo Thần có chút mờ mịt đi ra khỏi mặt hồ, cầm lấy một cái khăn lông lau khô thân thể sau đó thay y phục sạch sẽ. Trong đầu cũng hồi tưởng lại hết thảy phát sinh lúc trước ở trong sào huyệt của kiêu nghĩ
Nghĩ tới lúc đó không có chỗ nào là không có bị đau nhức,tâm thần hắn không khỏi rùng mình một cái. Ngay lúc đó hắn hoàn toàn là bằng vào một cỗ dũng khí mà vất vả chống đỡ, nhưng mà lúc này hồi tưởng lại, hắn chỉ cảm thấy tứ chi bách hài phảng phất lại dường như có đau nhức truyền đến.
Đẩy cửa ra, hắn này mới phát hiện vị trí của mình là căn mộc ốc thứ ba, đi vào trung ương chủ phòng, trên bàn đã vừa dọn xong thức ăn thịnh soạn.
"Ăn cơm." Tinh Vũ giống như là chưa có phát sinh quá chuyện gì, chỉ chỉ thức ăn trên bàn,chính mình bắt đầu ăn trước.
Long Hạo Thần nhìn Lão sư của mình, ngập ngừng nói: "Lão sư, ta..."
"Ăn cơm trước đã." Tinh Vũ ánh mắt nghiêm nghị quét mắt nhìn hắn một cái.
Long Hạo Thần không dám nữa nói thêm cái gì, vội vàng ngồi xuống bắt đầu ăn. Giống như là đã thật lâu chưa được ăn thứ gì,buổi tối hôm nay hắn đặc biệt đói khát, lượng cơm ăn cơ hồ là gấp ba lần bình thường. Trừ Tinh Vũ ăn rất ít một phần ở ngoài, một lát sau, Long Hạo Thần tựu gió cuốn mây tan ăn xong rồi tất cả thức ăn.
"Nói một chút cảm giác của ngươi hôm nay." Tinh Vũ không để cho Long Hạo Thần thu thập bát đũa, nhàn nhạt hỏi.
"Đau đớn." Long Hạo Thần ăn ngay nói thật.
"Ngươi chỉ có chút tiền đồ này thôi sao?"
Tinh Vũ lạnh lùng nói: "Đây vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi. Theo ta đi ra ngoài. Cầm lấy trúc kiếm của ngươi."
"Dạ."
Thầy trò hai người đi ra ngoài mộc ốc, đi tới trên đỉnh núi.
Hai thanh trúc kiếm đồng dạng đang trong tay của Tinh Vũ, "Kiếm ở trong binh khí được gọi là vương đạo.Có thể công có thể thủ. Muốn thủ hộ hết thảy,điều đầu tiên là phải tự bảo vệ mình. Ta hiện tại dạy ngươi Phong Tự Quyết. “Coi cho kỹ."
Trúc kiếm động, quang mang sáng lên, kiếm quang lóng lánh ở trên đỉnh núi tựa như ảo mộng. Từng câu khẩu quyết kèm theo kiếm quang không ngừng rơi vào trong tai Long Hạo Thần. Mà hôm nay, giờ hắn mới bắt đầu địa ngục tu luyện.
Liên tiếp bảy ngày thời gian, mỗi ngày buổi sáng Tinh Vũ cũng sẽ dạy Long Hạo Thần các loại kiến thức, thiên văn, địa lý, lịch sử không chỗ nào mà không dạy. Ngày hôm sau sẽ tiến hành khảo hạch. Và đây cũng là thời gian hạnh phúc nhất mỗi ngày của Long Hạo Thần.
Đến xế chiều, Địa Ngục đã phủ xuống.Tu luyện ở sào huyệt Kiêu nghĩ là điều bắt buộc mỗi ngày, và kết cục tất cả cũng đều giống nhau. Cái loại tra tấn thống khổ phi nhân khiến Long Hạo Thần thừa sống thiếu chết, và thời điểm mỗi khi trong lòng hắn sinh ra ý nghĩ từ bỏ thì Tinh Vũ đơn sẽ tự giản nhắc nhở hắn, khoảng cách về nhà không có mấy ngày.
Mỗi một lần ở trong huyệt động của kiêu nghĩ, cũng không nghi ngờ chút nào chính là kết thúc huấn luyện ở trong hôn mê và khi hắn tỉnh lại cũng nhất định sẽ phát hiện mình đang ngâm ở trong ôn tuyền, đau nhức đã loại bỏ hoàn toàn.
Sau bữa cơm chiều, tu luyện sẽ lại bắt đầu, Tinh Vũ có truyền thụ Long Hạo Thần một chút kỹ xảo hơn nữa sẽ để hắn học bằng cách kiểm nghiệm trong chiến đấy.Một ngày huấn luyện cho đến đêm khuya mới có thể kết thúc.
Để cho Long Hạo Thần thống khổ chính là, Tinh Vũ không cho phép hắn ngủ.Đến ban đêm khi sức cùng lực kiệt Tinh Vũ dạy hắn một loại phương pháp đả tọa, theo Long Hạo Thần nghĩ thì cái này gọi là ngủ ngồi. Nhưng Tinh Vũ có giám sát hắn, nếu như hắn không có dựa theo phương thức Tinh Vũ dạy bảo tiến hành đả tọa, như vậy, không nghi ngờ chút nào,trúc kiếm trong tay Tinh Vũ sẽ quất vào trên lưng hắn khiến hắn tỉnh lại.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa