Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 7
A
nna chen qua đám đông khách khứa, và một vị khách đang khiêu vũ va vào nàng, đẩy nàng ngã ra sau. Nhưng ai đó đã kịp đỡ lấy nàng ngay trước khi nàng ngã xuống sàn.
“Thật may vì đã đỡ được cô.” Hans mỉm cười nói.
“Hans!” Nàng ngạc nhiên thốt lên.
Hans kéo Anna dậy và hai người ngay lập tức bị cuốn vào điệu nhảy. Hans khiêu vũ tuyệt vời và Anna rất hạnh phúc khi được chàng dẫn theo điệu nhảy xung quanh căn phòng, giúp nàng trở lại với những khoảnh khắc vui vẻ. Nàng ngạc nhiên làm sao khi cảm thấy mình thật tự nhiên trước chàng Hoàng tử.
Sau đó, nàng với Hans cùng đi bộ, cùng vui đùa và nhảy thêm vài điệu nữa. Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, họ đã trò chuyện và tận hưởng tình bạn bên nhau.
Cuối cùng, cả hai tạm nghỉ và đi dạo trong vườn hồng. Hans hái một đóa hồng rồi cài lên tóc Anna. Chàng chợt nhìn thấy lọn tóc trắng trải xuống từ trên đầu nàng. “Ồ, gì vậy nhỉ?”
Anna đưa tay lên tóc mình. “Từ khi sinh ra đã có rồi,” nàng đáp. “Mặc dù em từng mơ đó là do bị một con yêu tinh hôn.”
“Anh thích nó.” Hans nói.
Trên ban công, họ cùng ngồi trên ghế và Anna dạy Hans làm thế nào để ăn một chiếc bánh kẹp. “Cứ cắn nó. Tất cả ấy!” Nàng nói. Hai người cùng cười phá lên khi vụn bánh dính đầy trên mặt Hans.
Hans kể với Anna về gia đình chàng. “Anh có mười hai anh trai.” Hans kể. “Ba trong số họ luôn coi như không có anh vậy....”
“Điều này thật khủng khiếp.” Anna nói.
“Đó là điều mà các anh trai đã làm.” Hans nhún vai đáp.
Anna mỉm cười đầy cảm thông. “Và cả các chị gái.” Nàng thêm vào.
“Elsa và em thực sự rất thân nhau khi chúng em còn nhỏ. Nhưng rồi một ngày, chị ấy xa lánh em, và em chẳng bao giờ biết tại sao.”
“Anh sẽ không bao giờ xa lánh em.” Hans nói và nhìn sâu vào mắt nàng.
Anna cười rạng rỡ. “Được rồi, em có thể nói điều gì đó điên khùng không?” Nàng hỏi.
“Anh cũng thích những thứ điên rồ.” Hans trả lời cùng một nụ cười tươi.
“Cuộc sống của em từ trước tới giờ chỉ là một chuỗi ngày đối mặt với những cánh cửa.” Nàng nói. “Và đột nhiên em gặp được anh!” Anna giải thích nàng cảm thấy như thể mình đã dành cả cuộc đời để chờ đợi Hans vậy. Và chàng cũng đồng ý rằng chàng cũng cảm thấy y như thế. Anna không thể tin nổi vào vận may của mình, rốt cuộc thì cũng đã có người hiểu và đồng cảm với nàng. Một ai đó có thể mang tới những kinh nghiệm mới, những người bạn mới và đặc biệt là chấp nhận nàng. Hans rất ngọt ngào, tốt bụng và hài hước. Họ dành thời gian của cả bữa tiệc để ở bên nhau, cùng nhảy múa, vui đùa, kể chuyện quá khứ và tất nhiên, cả tương lai của họ.
“Anh có thể nói thêm về những điều ngu ngốc được không?” Hans đột nhiên hỏi. “Em lấy anh nhé?”
Anna kinh ngạc. “Em có thể chỉ là – Ồ! Ý em là, VÂNG!” Nàng thật ngạc nhiên vì nàng và Hans đã tìm thấy nhau. Nàng chỉ biết rằng họ là dành cho nhau.
“Elsa!” Anna gọi từ phía bên kia phòng khiêu vũ. Nàng đẩy Hans về đến trước chị gái. “Em xin giới thiệu Hoàng tử Hans của Đảo Nam.” Nàng trang trọng.
“Nữ hoàng của tôi.” Hans cúi thấp người chào Elsa.
Anna rạng rỡ. “Bọn em muốn…”
“… lời chúc phúc của Nữ hoàng…” Hans tiếp lời.
“… cho đám cưới của bọn em!” Anna nín thở nói nốt.
“Đám cưới ư?” Elsa hỏi. “Chị không hiểu.”
“À, chúng em vẫn chưa tính hết tất cả mọi thứ cụ thể.” Anna nói: “Chúng em sẽ cần vài ngày để lên kế hoạch cho một buổi lễ. Tất nhiên, mình sẽ có súp, thịt quay và kem…”
Anna quay lại hỏi Hans, “Chúng ta sẽ sống ở đây chứ?”
“Ở đây ư?” Elsa hỏi.
“Chắc chắn rồi!” Hans trả lời.
“Sao cơ? Không, không!” Elsa nói.
“Và chúng ta sẽ mời cả mười hai anh trai của anh tới đây ở với chúng ta, và…”Anna ngừng lại khi Elsa đưa tay lên.
“Đợi đã.” Nàng nói. “Anna. Không có anh của ai được ở đây cả. Không có ai sẽ chuẩn bị cưới hết.”
Anna sững lại, “Từ từ đã, gì cơ?”
“Chị cần nói chuyện với em.” Elsa nói, giọng nghiêm khắc. “Một mình em.”
Anna khoác tay Hans. “Không.” Nàng đáp.
“Bất kì điều gì chị cần nói với em, chị có thể nói với cả hai chúng em.”
Elsa lắc đầu. “Không… Em không thể kết hôn với một người mà em chỉ vừa mới gặp được.”
Đứng thẳng người, Anna lên tiếng. “Có thể, nếu đó là tình yêu đích thực.”
“Em thì biết gì về tình yêu đích thực?” Elsa trả lời, phản bác lại sự ngây thơ quá đỗi của em gái.
“Nhiều hơn chị” Anna đáp lại. “Tất cả những gì chị muốn chỉ là được ở một mình.”
Elsa hít một hơi thật sâu. “Em muốn xin lời chúc phúc của chị, nhưng câu trả lời là không. Và giờ, chị cần phải đi.” Nàng nói, và rảo chân bước.
“Thưa Nữ hoàng!” Hans vội lên tiếng. “Cho phép thần…”
“Không, ngươi không được phép.” Elsa ngắt lời. “Và ta cho rằng, ngươi nên đi thì hơn.” Nàng bỏ đi và ra hiệu cho người gác cửa. “Buổi tiệc kết thúc. Đã đến giờ đóng cổng.”
Anna chạy theo chị gái. “Elsa, không.” Nàng vội kéo tay chị lại, khiến chiếc găng tay của Elsa bị tuột ra.
“Đưa găng tay cho chị!” Elsa kêu lên.
Anna cầm chiếc găng và lùi xa Elsa. “Không, chị hãy nghe em.” Nàng nói. “Em không thể sống như thế này được nữa!”
Elsa cố gắng để kiểm soát bản thân. “Vậy thì rời khỏi đây.” Cuối cùng nàng nói. Và khi nhìn thấy sự tổn thương hiện trên mặt Anna, nàng quay bước chạy trốn khỏi căn phòng.
“Em đã từng làm gì có lỗi với chị?”Anna kêu lên.
“Đủ rồi, Anna!” Elsa ra lệnh.
“Tại sao chị cứ trốn tránh em?”Anna hỏi. “Tại sao chị trốn tránh tất cả mọi người? Chị đang lo lắng về điều gì?”
“Chị nói là đủ rồi!” Elsa hét lên, quay lại nhìn xung quanh.
Ngay lúc ấy, băng bắn ra từ bàn tay không đeo găng của Elsa, phủ khắp sàn khiêu vũ và khiến không gian chìm trong luồng băng giá.
Âm nhạc đột ngột ngừng lại, ai nấy đều sững sờ quay sang nhìn chằm chằm vào Elsa. Nàng nhìn lại tất cả mọi người, và khao khát bằng cả trái tim rằng mình có thể thu hồi phép thuật lại.
Nhưng quá trễ. Băng đã phủ khắp sàn khiêu vũ. Đại sảnh rơi vào im lặng cùng sự lạnh lẽo đáng sợ.
Công tước Duke há hốc miệng kêu lên. “Phù thủy! Tôi biết có điều khác thường đang xảy ra ở đây mà.”
“Elsa?”Anna gọi, nhưng Nữ hoàng đã lao ra khỏi phòng.