Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Chương 7
S
au một hồi tranh luận, mọi người đều nhất trí rằng cho chú Earl và đặc vụ T đi cùng là lựa chọn tốt nhất. Vì CRU vẫn tiếp tục truy đuổi họ nên đằng nào thì cũng đã đến lúc hai người phải kiếm chỗ trú ẩn mới. Đặc vụ T cũng rất lo lắng rằng có thể người ta sẽ nhìn thấy những cư dân Olympus xuất hiện trên bầu trời Florida trước khi họ bay đến nơi. Ông ta lôi ra mọi vũ khí ông có để chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Trong khi đặc vụ T canh gác bên trong ngôi nhà, Alexis đội chiếc mũ tàng hình của thần Pluto và chuẩn bị canh gác phía bên ngoài.
Lần đầu cô ta đội mũ, Emily sợ nó không hoạt động. Cô bé vẫn nhìn thấy Nhân sư. Nhưng khi tất cả những người khác đều nói rằng họ không nhìn thấy Alexis đâu, thì mọi người kết luận rằng đây lại là một trong những năng lực tiềm ẩn khác của Emily. Emily dõi theo Nhân sư đi về phía sân sau. Alexis dang rộng đôi cánh và lao vút lên không rồi đậu xuống nóc của ngôi nhà nhỏ này. Ở đó, cô có thể ngồi quan sát mọi hiểm nguy rình rập xung quanh nếu có.
Mệt mỏi sau cả đêm dài bay liên tục, những người khác kiếm chỗ nghỉ ngơi để lấy lại sức. Pegasus đang quá bực bội nên không muốn ngủ, nhưng cũng đứng nhìn Emily và những người khác ngủ trên sofa.
Khi hoàng hôn buông xuống, Pegasus gọi Emily và Joel dậy. Paelen đã tỉnh và đang ăn bánh tiên chấm ngập mật ong, mứt anh đào và một nửa túi đường và siro sô-cô-la. Emily rất bất ngờ khi thấy Nhân sư đang phối hợp làm việc ăn ý với đặc vụ T. Hai người đang trải bản đồ ra trên bàn ăn và với chiếc la bàn của đặc vụ T, họ thăm dò tuyến đường sẽ đi để đến được Ramona, California, nơi có khu nông trại Double R.
Vừa từ sofa nhổm dậy và vươn vai thư giãn, Emily vừa quan sát Pegasus. Con tuấn mã đã bình tĩnh trở lại nhưng ánh mắt cậu vẫn sáng rực cảnh giác. Cái tin Tornado Warning có thể bị mang đi phối giống làm cậu bị ảnh hưởng nặng nề.
“Em có ổn không Pegs?” Cô nhẹ nhàng vừa hỏi vừa vuốt ve cổ con tuấn mã.
Pegasus nhìn cô. Sâu trong mắt cậu, cô bé nhìn thấy hình ảnh hai người bay trong đêm trên bầu trời Olympus. Đây là giấc mơ của Pegasus: bình an cùng cô quay về.
“Chị cũng ước chúng ta trở về đó bình an.” Emily nói. “Chị cũng rất ghét những điều CRU có thể đã làm. Nhưng chúng ta phải ngăn chặn họ Pegs ạ. Chị biết là chúng ta làm được mà.”
Pegasus huých nhẹ Emily và cô bé ôm chặt cổ nó.
“Cậu ấy ổn không?” Joel vừa bước tới vừa hỏi. “Sẽ chóng ổn thôi”, Emily nói, “khi mọi việc này qua đi.”
Joel với tay vỗ nhẹ vào con tuấn mã có cánh. “Pegasus, có thể chúng ta đoán sai, cậu biết mà. Tornado Warning có thể chỉ là một con ngựa đua chạy rất nhanh mà thôi. Và người phụ nữ đang bị cảnh sát truy đuổi? Có thể cô ta chỉ tình cờ giống thần Diana. Ai mà biết được đấy, có thể chúng ta sẽ được về Olympus trong một hay hai ngày tới và cười thỏa thích khi nhớ về chuyện này.”
Emily hiểu Joel quá rõ. Cậu nói những điều này chỉ để an ủi Pegasus. Sâu thẳm trong tim, cậu ấy không mấy tin tưởng điều đó. Nhưng cô rất biết ơn vì cậu đã cố gắng.
“Joel nói đúng Pegs à”, cô đồng ý. “Có thể tất cả mọi chuyện đều chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.”
Trong nhà ăn, đặc vụ T đang vạch ra một hành trình trên bản đồ. Ông ta ngước nhìn Emily và Joel. “Tốt, các cô cậu dậy hết rồi. Earl đang ở trong nhà bếp. Kiếm cái gì ních cho no bụng đi
rồi chúng ta sẽ lên đường luôn. Cả một hành trình dài đang chờ chúng ta trước mặt đấy.” Ông với tới trước và nhặt một chiếc áo len chui đầu và một đôi găng tay. “Joel, ta có cái này cho cậu đây. Mặc áo vào và đeo găng nữa.”
“Ông muốn tôi mặc áo len trong thời tiết nóng bức này á?”
Đặc vụ T gật đầu. “Trừ khi cậu muốn cả thế giới thấy được cánh tay bạc thần kỳ của mình, cậu nên làm theo lời ta nói.”
Emily và Joel đi tiếp vào bếp. Cô bé liếc lại đặc vụ T. “Ai cho ông ta chỉ huy vậy chứ?”
Joel nhìn theo ánh mắt của cô. Đặc vụ T lại tiếp tục thảo luận say sưa với Alexis. Họ nghe thấy Nhân sư và cựu đặc vụ CRU này bàn bạc về các biện pháp an ninh và việc họ cần làm nếu họ gặp kẻ địch. Emily rất bất ngờ khi nhận ra họ không chỉ làm việc được với nhau, mà họ còn hòa hợp tuyệt đối. Nếu bất kỳ ai định ngắt lời, họ sẵn sàng xử lý luôn.
Cô nhìn sang phía Joel. “Tớ nghĩ chính vì điều đó nên họ làm chỉ huy là phù hợp nhất.”
Khi đã sẵn sàng, họ yên lặng đi ra sân sau tối mịt. Thay vì cố đẩy Pegasus qua cửa trượt kính lần nữa, chú Earl và đặc vụ T nhấc hẳn cánh cửa ra khỏi bản lề và mở toang lối ra. Pegasus có thể đi ra một cách thoải mái.
Emily mời chú Earl bay trên lưng Pegasus cùng mình trong khi Alexis cõng đặc vụ T. Khi cả nhóm lao vào không trung, họ bay ở độ cao cao nhất con người có thể chịu được. Dựa vào hướng chiếu sáng của mặt trăng và chiếc la bàn của đặc vụ T dẫn đường, cả nhóm bắt đầu chuyến hành trình dài về phía tây.
Chú Earl hú lên và reo ầm ĩ như một đứa trẻ khi được cưỡi trên lưng Pegasus. Sự hào hứng của ông làm Emily cũng phấn khởi lây và cười lên vui vẻ mỗi khi ông vẫy tay gọi Paelen rồi Joel đang cưỡi trên lưng Chrysaor. Thậm chí sau nhiều giờ, chú Earl vẫn giữ nguyên tâm trạng vui vẻ hứng thú với chuyến đi trên lưng ngựa.
Khi màn đêm dài từ từ trôi qua, và bầu trời phía sau lưng bắt đầu hửng sáng, đặc vụ T cuối cùng cũng hướng Alexis hạ xuống thấp hơn. Lướt qua tầng mây ngay bên dưới, cả nhóm đã nhìn thấy ánh đèn đường của một thành phố lớn dưới mặt đất.
“Nếu tính toán của chúng ta chính xác thì thành phố bên dưới là Baton Rouge, bang Louisiana” Đặc vụ T quay lại và gọi lớn “Chúng ta sẽ bay qua trung tâm thành phố và hạ cánh đâu đó phía bên rìa bên kia. Mọi người hiểu chưa?”
Tất cả mọi người ra dấu đã hiểu. Trước khi bình minh lên rạng, họ bay hạ xuống thấp, gần mặt đất hơn. Emily có thể thấy đường giao thông buổi sớm trên quốc lộ liên bang Interstate ngay phía dưới họ. Bay dọc theo con đường này, họ lướt qua một nhà nghỉ cuối cùng trong vùng.
Alexis lướt thấp hơn và cuối cùng cũng chọn một điểm để hạ cánh trên một cách đồng thoáng rộng đằng sau nhà nghỉ hai tầng đó. Chú Earl leo xuống khỏi lưng Pegasus đầu tiên và giúp Emily xuống. Joel trèo xuống khỏi lưng Chrysaor và nhìn quanh. “Có chắc là chúng ta muốn dừng ở một nhà nghỉ không? Nếu tìm một khu rừng hay gì đó để nghỉ chân không phải sẽ an toàn hơn à?”
Đặc vụ T lắc đầu. “Không. Đó là một sai lầm. Khi ở giữa một khoảng không trống trải, các người sẽ dễ bị lộ hơn và không bao giờ có thể thực sự nghỉ ngơi. Với những thứ chúng ta đang phải đối mặt trước mắt, chúng ta cần phải luôn tỉnh táo và sắc bén. Đặc biệt là Alexis, Pegasus và Chrysaor càng cần phải nghỉ ngơi để hồi phục sức lực sau hai đêm bay dài. Chúng ta cần một nơi thật riêng tư để họ có thể nghỉ cánh.”
Emily không muốn thừa nhận điều đó, nhưng đặc vụ T nói đúng. Cô có thể thấy Pegasus đang rất mệt mỏi. Cánh của nó đã hơi xã và đầu gục xuống mệt mỏi.
Cô nhìn sang những người khác. “Ông ấy nói đúng. Mọi người cần phải được nghỉ ngơi.”
Đặc vụ T bước đến bên chú Earl. “Đi với tôi, chúng ta vẫn phải diễn lại kịch bản để cải trang như mọi khi. Chúng ta là hai anh em đã lái xe đi suốt cả đêm. Xe ô tô của chúng ta bị hỏng và đang để ở ga-ra. Chúng ta sẽ lấy một phòng đôi ở tít phía sau và nói rằng chúng ta cần phải ngủ nguyên ngày để lại sức và không muốn ai làm phiền.”
Chú Earl gật đầu và nhìn về phía mọi người. “Mọi người ở lại đây nhé. Các chú đã diễn vở này nhiều rồi. Ngay khi có phòng các chú sẽ quay lại đón mọi người.”
Emily đứng cạnh Pegasus trong khi họ đứng đợi chú Earl và đặc vụ T quay lại. Joel và Paelen tiến lại gần họ.
“Cậu nghĩ chúng ta có nên tin tưởng đặc vụ T không?” Joel hỏi. “Ông ta từng làm việc ở CRU. Nhỡ ông ta giao nộp chúng ta để được quay lại đó làm việc thì sao?”
Alexis đang nằm ườn trên cỏ. Mắt cô nhắm nghiền và thưởng thức hương thơm của không khí buổi sớm ban mai. “Ông ta sẽ không làm như vậy đâu”, cô khẽ trả lời. Nhân sư vươn người dậy và bước lại gần cả nhóm. “Ông ta có thể không ưa các cậu” Cô nói chân thành. “Nhưng ông ta sẽ không phản bội các cậu. Hiện có quá nhiều thứ đang bị đe dọa.”
“Sao chị có thể nói chắc chắn như vậy?” Emily hỏi.
Alexis nghiêng đầu và nheo mắt. Emily chắc chắn là nếu có thể thì Nhân sư sẽ còn chống tay lên hông cô ta nữa. “Ý cô là ta không hiểu rõ chuyên môn của mình à? Rằng bao nhiêu lâu nay, ta vẫn không biết cách đọc ý đồ trong đầu người khác à?” Emily thở dài. Cô lắc đầu mệt mỏi. “Xin lỗi Alexis, tôi không muốn xúc phạm chị. Nhưng chị không hiểu CRU đã làm gì với chúng tôi.” “Đặc biệt là đặc vụ T”, Paelen nói thêm.
Nhân sư bình tĩnh lại và ngồi xuống. “Không, lúc đó ta không ở đó và không biết ông ta đã làm những gì.” Cô thừa nhận. “Nhưng ta hiểu người đàn ông cưỡi trên lưng ta cả đêm qua. Ông ta đã thay đổi. Dù là do bùa phép của thần Cupid hay do thực tế là những hành vi tồi tệ vừa qua của CRU đi chăng nữa, ta cũng không rõ. Nhưng giờ đây ông ta ở phe chúng ta. Tom sẽ là một đồng minh tuyệt vời.”
Emily nhìn Joel và nhướn mày. “Tom à?” Paelen níu tay Emily và lắc đầu. “Thôi đừng nói chuyện nữa. Cô ấy cũng mệt mỏi và lo lắng như tất cả chúng ta mà.”
Đặc vụ T tiến lại gần, ngắt quãng cuộc đối thoại. “Ổn rồi. Chúng ta có một phòng đôi ở tầng trệt, ngay sát sân sau.” Ông tập trung nhìn Alexis. “Chúng ta sẽ sử dụng mũ tàng hình của thần Pluto để đưa các người vào phòng lần lượt từng người một. Người ta đang bắt đầu đi loanh quanh đây và nhòm ngó rồi. Không ai khác ngoài ta và Earl được phép lộ diện cả.”
Và từng người trong bọn họ sử dụng chiếc mũ tàng hình để ních vào căn phòng nhỏ của nhà nghỉ. Một lần nữa Pegasus lại gặp rắc rối trong việc ép người qua cánh cửa ra vào nhỏ hẹp. Nhưng với sự giúp đỡ của đám người còn lại, con tuấn mã có cánh cuối cùng cũng chui được qua nó.
Cái biển “Xin đừng làm phiền” được treo ngay trên cánh cửa và cả bọn lôi hai cái đệm to bự ra khỏi giường, đặt xuống sàn để tạo không gian ngủ dễ chịu cho mọi người. Sau một hồi, cả bọn đã chìm vào một giấc ngủ sâu do quá mệt.
Khi Emily thức dậy, đèn phía sau rèm vẫn còn sáng. Cô nhìn qua và thấy Pegasus cũng đã thức dậy. “Em ổn không Pegs?” Cô thì thầm khe khẽ.
Con tuấn mã dụi mũi vào tay cô bé. Mắt cậu ta vẫn sáng rực và tỉnh táo. Không thể nhầm lẫn được. Pegasus đang rất hoảng sợ. Dù trước đó Joel có nói gì để an ủi, Pegasus cũng vẫn không hề tin vào điều đó. Sâu thẳm trong lòng, con tuấn mã hiểu rằng, theo một cách nào đó, Tornado Warning là một phần của nó.
Emily dậy đi vào nhà vệ sinh. Trong căn phòng nhỏ hẹp đông đúc, cô bé phải trèo qua người Pegasus. Rồi bước qua người Joel đang nằm trên chiếc đệm bên cạnh. Nhưng khi vừa đặt chân xuống, cô giẫm ngay phải Chrysaor. Chú lợn lòi có cánh kêu éc lên một tiếng và ca cẩm ầm ĩ.
“Xin lỗi cậu! Cậu ngủ tiếp đi…”, Emily suỵt khẽ và vỗ nhẹ trên người cậu. Cô bé nhìn quanh để kiểm tra xem tiếng kêu của cậu có làm những người khác thức giấc không. An tâm là tất cả mọi người vẫn đang ngủ yên, Emily tiếp tục con đường gập ghềnh đi vào nhà vệ sinh của cô. Nhưng khi bước vào đến nơi, cô thấy Alexis đang nằm thư giãn trong bồn tắm đầy nước.
“Cha cô không dậy cô phải gõ cửa trước khi vào phòng à?” Alexis hỏi.
Quá bất ngờ trước hình ảnh Nhân sư ngâm trong bồn tắm, Emily quay lưng bước nhanh ra khỏi phòng tắm và đóng khẽ cửa sau lưng. Palen đã tỉnh giấc và nhìn cô cười.
“Cô ấy nằm trong đấy cả nửa ngày trời rồi”, cậu thì thào.
Đang khó chịu vì muốn đi vệ sinh, Emily lầm bầm. “Tớ cứ nghĩ mèo thì ghét nước cơ đấy.”
“Tôi nghe thấy rồi đấy, Emily”, Alexis nói với ra từ trong nhà tắm.
Nhiều giờ sau, mọi người đều đã dậy và đi lại trong phòng. Joel đang giới thiệu thú vui xem tivi truyền hình cáp cho Paelen và Chrysaor. Paelen cầm điều khiển và học cách chuyển từ kênh này sang kênh khác. “Pegasus, tránh ra nào, cậu đang làm chắn tầm nhìn của tớ đấy.” Cậu vừa phàn nàn vừa ngóng cổ lên nhìn tivi qua người con tuấn mã to lớn. Có quá nhiều thứ hay ho để xem trên tivi nên cậu không thể quyết định dừng ở kênh nào hơn một phút. “Thật là tuyệt vời.” Cậu thốt lên khi bắt đầu xem một bộ phim khoa học viễn tưởng. “Ta phải lắp cái này ở Olympus mới được.”
Chrysaor éc lên phản đối ầm ĩ khi Paelen một lần nữa lại đổi kênh. Cậu ta cố đớp lại cái điều khiển từ tay của Paelen.
Joel nhìn Emily. “Cậu nghĩ rằng thần Jupiter sẽ ủng hộ ý tưởng lắp tivi vệ tinh hay truyền hình cáp nhỉ?”
“Chẳng cái nào cả”, Cô bé vừa cười vừa nhìn những người bạn đang tận hưởng những trải nghiệm đầu tiên với tivi.
Trên chiếc giường phía sau lưng họ, đặc vụ T đang đếm số tiền còn lại của mình. “Earl, cậu còn lại bao nhiêu tiền mặt?” Ông ta hỏi.
Chú Earl mở ví và lôi ra hai tờ 10 đô la. “Hai mươi đô, còn có thế thôi.”
Đặc vụ T nhìn Emily. “Cô có mang cái gì có giá trị từ Olympus mà chúng ta có thể bán lấy tiền không?”
“Không. Chúng tôi không nghĩ là sẽ ở lại đây lâu đến vậy. Kế hoạch chỉ là xuống đây xem tận mắt con Tornado Warning như thế nào và rồi quay về ngay.”
Đặc vụ T thở dài. “Chúng ta chỉ còn lại có 97 đô la. Chưa đủ để thuê phòng thêm một lần nữa, chưa kể còn tiền ăn uống nữa.”
“Ồ, chúng tôi có thể quay về Olympus để lấy thêm tiền.” Emily nói.
Cuối cùng thì Alexis cũng từ nhà tắm bước ra. Mái tóc đen nhánh của cô ta cuốn trong chiếc khăn tắm và đang chật vật mặc áo phông bằng hai chân sư tử của mình. Trong khi Emily giúp cô ta mặc nốt áo, mắt Nhân sư nhìn vào Paelen. “May mà chúng ta có một tên trộm cao tay trong nhóm” Paelen nhìn lên. “Tôi không còn ăn trộm nữa.”
Cậu phàn nàn. “Tại sao không ai tin tôi chứ nhỉ?” Đặc vụ T từ trên giường nhỏm dậy. “Bởi vì bây giờ chúng ta đang cần một tên trộm cừ khôi và cậu được chọn chứ sao.”
Paelen đưa điều khiển tivi cho Chrysaor và tiến lại gần mọi người. “Các người cần những gì?”
“Tiền”. Đặc vụ T nói.
“Và đồ ăn nữa”, chú Earl nói thêm. “Thức ăn tiên không phải dành cho tất cả mọi người. Cư dân Olympus các cháu cần ăn nó.”
Paelen gật đầu. “Cháu sẽ đi. Làm sao cháu tìm được chỗ có tiền? Lần cuối cùng cần tiền thì thần Cupid đã tham gia và thắng giải trong cuộc thi hóa trang. Cháu không biết liệu có cuộc thi tương tự nào như vậy quanh đây không?”
“Tớ sẽ đi với cậu”, Joel tình nguyện. “Đôi xăng đan của cậu có thể chở cả hai chúng ta. Và nếu Alexis cho phép thì tớ sẽ đội chiếc mũ tàng hình của thần Pluto để giấu mình trong khi cậu kéo thân mình và chui vào bất kỳ chỗ nào chúng ta cần đến.”
Nhân sư mang chiếc mũ tàng hình đến cho Joel. Cô ta cười ấm áp. “Bất kỳ cái gì cậu cần. Cậu chỉ cần yêu cầu và ta sẽ làm theo lời cậu.”
Emily nắm tay thành một nắm đấm chặt. Khi cô làm vậy chiếc đèn gốm trên chiếc bàn cạnh cô nổ tung.
“Cái quái gì vậy?” Chú Earl hét lên vừa nhảy ra xa tránh những miếng vỡ bắn ra.
“Xin lỗi chú.” Emily nói nhanh. “Tay con vô tình đập trúng nó.”
“Không phải do tay cậu chạm vào”, Joel thắc mắc. “Cái đèn đó tự vỡ tung cơ mà”.
Emily run rẩy sợ hãi khi một lần nữa một sức mạnh mới ẩn náu trong cô lại trỗi dậy. Cô không thể để những người khác biết về sức mạnh này. Không phải bây giờ, khi cả thế giới đang lâm nguy. “Không phải đâu Joel, đấy là lỗi của tớ mà. Tớ chạm trúng nó. Thế các cậu có định đi không đây?”
Cậu gật đầu, nhưng vẫn tiếp tục xem xét những mảnh vụn còn lại của cái đèn. “Có, chúng tớ có đi chứ.” Cuối cùng, cậu quay ra nhìn đặc vụ T. “Ông có biết họ để bao nhiêu tiền trong máy rút tiền của ngân hàng không?”
“Nhiều hơn mức chúng ta cần. “ Cựu đặc vụ CRU trả lời. “Nhưng những máy móc đó được thiết kế rất kiên cố. Ta nghi ngờ liệu các cậu có thể đột nhập vào một cái nào trước khi bị cảnh sát tóm không.”
“Tôi có cái này”, Joel vừa nói vừa giơ cánh tay bằng bạc lên. “Tất cả những gì tôi cần làm là làm nó mở ra. Paelen có thể hoàn thành nốt công việc bằng cách trượt vào trong và lấy tiền.
Đặc vụ T gật đầu. “Cậu có thể thử nếu muốn, nhưng hãy cẩn thận. Những đồ vật đó thường được gắn máy báo động. Nếu cách đó không thành công, các cậu sẽ phải tìm chỗ khác. Thử tìm một cửa hàng cầm đồ xem. Họ thường để rất nhiều tiền mặt ở trong cửa hàng. Nhưng hãy cảnh giác. Chủ của các cửa hàng đó thường có vũ trang và họ cũng sẽ gắn máy quay ở khắp mọi nơi.
“Đó là lý do tại sao bọn tôi mang theo cái này.” Joel giơ chiếc mũ tàng hình của thần Pluto lên. Cậu nhìn về phía Paelen. “Mặt trời đang lặn rồi, đi thôi.”