If you love someone you would be willing to give up everything for them, but if they loved you back they’d never ask you to.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Mario Puzo
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Godfather
Dịch giả: Đặng Phi Bằng
Biên tập: Open Heineken
Upload bìa: Open Heineken
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 41
Cập nhật: 2023-11-05 19:16:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
gày sau hôm Ông Trùm bị bắn, nhà Corleone thật là bận rộn. Michael túc trực điện thoại, chờ đón những tin tức báo cáo về Sonny. Tom Hagen tất bật ráng tìm ra người vừa lòng cả hai phe, để có thể thu xếp cuộc thương thuyết với Sollozzo. Nhưng không nghe một chút tăm hơi nào về thằng Thổ này, có thể nó đã biết người của Clemenza và Tessio đã được tung ra, lần tìm dấu vết nó. Sollozzo và những thủ lĩnh nhà Tattaglia lặn tuốt vào sào huyệt. Đích thân Clemenza lo vụ thằng Paulie Gatto. Tessio ráng lùng sục Luca Brasi. Chuyện thằng Luca mất tăm từ đêm hôm trước vụ nổ súng vào Ông Trùm, là một dấu hiệu xấu. Nhưng Sonny không thể tin thằng Luca phản bội, hay bị chơi đòn bất ngờ.
Bà Trùm ở nhờ nhà bạn bè trong thành phố, để vào bệnh viện cho gần. Thằng rể Carlo Rizzi xin đỡ việc nhà một tay, nhưng được lệnh cứ lo việc làm ăn của riêng nó cho đàng hoàng, đó là thâu tiền lời ghi đề trong khu người Ý ở Manhattan. Connie ở cùng mẹ để giúp thăm nuôi Ông Trùm.
Fred vẫn nằm dưỡng bệnh trong phòng. Sonny và Michael vào thăm, phát khiếp vì sự xanh xao bệnh hoạn của nó. Ra khỏi phòng, Sonny bảo Michael:
– "Trông nó còn thê thảm hơn ông già nhỉ."
Michael nhún vai. Nó đã từng thấy nhiều thằng thất thần ngoài mặt trận. Nhưng nó không ngờ ông anh Fed vốn khỏe mạnh, ngầu nhất nhà, nhưng cũng là đứa con ngoan nhất của Bố Già, mà lại bị suy sụp đến mức đó. Tuy nhiên, mọi người đều biết Ông Trùm chưa hề có ý định trao cho cậu con thứ này một nhiệm vụ nào quan trọng trong việc nhà. Nó không đủ khôn ngoan, không đủ tàn nhẫn, cứ như một người ở ẩn.
Xế chiều, Michael nhận được cú phôn của Johnny Fontane từ Hollywood gọi về. Sonny giành điện thoại:
– Không, mày không về thăm ông già được. Ông còn mệt lắm, mày mà ló mặt về, tụi nhà báo lại đưa đủ thứ tin. Tao biết bố không ưa vụ đó đâu. Đợi bố khỏe về nhà mày hãy thăm. OK, tao chuyển lời mày thăm bố.
Nó cúp máy, nói với Michael:
– Bố mà biết thằng Johnny định bay từ California về thăm, cụ khoái lắm đấy.
Cũng xế chiều đó, một đàn em của Clemenza cho Michael biết có phôn qua số đặc biệt, đó là Kay.
Giọng cô không được tự nhiên lắm:
– Ông già anh khỏe chứ?
Michael biết cô vẫn chưa thể hoàn toàn tin ông già nó thật sự là một tay anh chị như các báo đưa tin. Nó bảo:
– Ông không sao đâu. Kay hỏi:
– Khi nào anh vào bệnh viện, cho em cùng đi thăm, được không?
Michael cười lớn. Chắc cô ả nhớ lời nó nói, muốn lấy lòng cánh già Ý, thì những chuyện như vậy rất quan trọng. Nó bảo:
– Trường hợp này lại khác. Tụi nhà báo mà biết, thì tên tuổi, tiểu sử em sẽ chiếm trọn trang ba, trên tờ Daily News đấy. Con gái một gia đình Mỹ nề nếp, mà lại vướng víu vào con trai Trùm xã hội đen. Ba má em chịu nổi không?
Kay bảo:
– Ba má em không đọc báo Daily News. Mike, anh khỏe không? Có gì nguy hiểm không?
Michael lại cười lớn:
– Anh bị xem như tiểu thư nhà Corleone mà. Chẳng đứa nào thèm đụng tới anh đâu. Đùa đấy Kay, mọi chuyện ổn hết rồi. Chỉ là tai nạn thôi. Để gặp em anh sẽ cắt nghĩa.
Kay hỏi:
Bao giờ mới gặp? Michael suy nghĩ rồi nói:
– Tối nay nhé. Chúng mình ăn uống ở khách sạn em, rồi anh ghé bệnh viện thăm ông già. Loanh quanh đây, ôm cái điện thoại, anh ớn quá rồi. OK? Nhưng đừng cho ai biết nhé. Anh không muốn tụi phó nháy báo chí chụp hình tụi mình. Đừng đùa, Kay, phiền phức lắm đấy, nhất là đối với ba má em.
Kay bảo:
– Được. Em đợi. Anh cần gì nữa không? Michael cười:
– Có. Cần em... sẵn sàng. Kay rúc rích:
– Em luôn sẵn sàng. Em yêu anh. Anh nói yêu em đi. Michael nhìn bốn thằng ngồi lù lù gần đó bảo:
– Thôi. Hẹn tối nay.
Sau cùng thì lão mập Clemenza đã làm xong công việc được trao, lão vào bếp loay hoay nấu một chảo sốt cà to tổ bố. Michael gật đầu với lão, rồi vào văn phòng. Hagen và Sonny đang đợi nó. Sonny nóng nảy hỏi:
– Clemenza có ở ngoài đó không?
Michael cười cười bảo lão đang nấu mì cho đám lính. Sonny bực bội nói:
– Bảo ông ấy dẹp ba cái chuyện vớ vẩn ấy đi. Vào đây gấp. Có chuyện quan trọng hơn cho ông ấy đây. Kêu cả ông Tessio vào luôn."
Vài phút sau, khi đủ mặt mọi người. Sonny hỏi Clemenza:
– Chú tính sổ thằng đó rồi chứ? Clemenza gật đầu:
– Mày sẽ không bao giờ thấy nó nữa đâu.
Michael giật mình, nhận ra họ đang nói về thằng Paulie Gatto, vậy là thằng nhỏ Paulie, bạn học thời thơ ấu của nó đã chết. Bị giết bởi lão mập mới vui vẻ nhảy nhót hôm đám cưới, lão Clemenza.
Sonny hỏi Hagen:
– Mày có tin tức gì về thằng Sollozzo chưa? Hagen lắc đầu:
– Coi bộ nó không nhiệt tình trong vụ thương thuyết nữa. Thấy nó chẳng tỏ ra nôn nóng gì. Hay nó quá cẩn trọng vì sợ người của ta gài bẫy. Vả lại tao cũng chưa kiếm được thằng trung gian nào đủ để làm nó tin cậy. Nhưng nó để xổng mất ông già, trước sau gì nó cũng phải tìm đường thương thuyết với ta.
Sonny bảo:
– Thằng này khôn lắm. Nó cáo nhất trong đám đối đầu với nhà ta từ trước tới giờ. Dám nó đoán ra nhà mình tìm cách hoãn binh, đợi ông già bình phục.
Hagen nhún vai:
– Nó biết là cái chắc. Nhưng nó vẫn phải điều đình, đâu còn cách lựa chọn khác. Tao quyết định ngày mai phải thu xếp cho xong vụ này.
Một đàn em của Clemenza gõ cửa, rồi bước vào nói với lão:
– Đài mới đưa tin, tụi cớm thấy xác thằng Paulie trong xe. Lão mập gật đầu rồi bảo:
– Không phải lo chuyện ấy.
Thằng kia nhìn nhìn lão kinh ngạc, rồi chợt hiểu, lẳng lặng quay vào bếp.
Sonny hỏi Hagen:
– Bệnh tình ông già sao rồi? Hagen lắc đầu:
– Ông khỏe, nhưng sẽ không nói được trong vài ngày. Sau khi mổ, ông đang hồi phục từ từ. Bà già và Connie luôn ở bên ông. Tụi cớm và người của chú Tessio rải khắp bệnh viện. Mấy hôm nữa, ông già có thể ra lệnh cho chúng ta được rồi. Trong lúc này, chúng ta phải giữ sao cho thằng Sollozzo đừng làm bậy. Đó là lý do tại sao tao muốn mày điều đình với nó.
Sonny càu nhàu:
– Tao đã bảo hai chú Clemenza, Tessio lùng cho ra nó. Nếu ta may mắn sẽ giải quyết hết mọi vấn đề.
Hagen bảo:
– Mày khó gặp may lắm. Thằng đó rất cao. Nó biết một khi ngồi vào bàn với mình, nó sẽ bị thiệt thòi nhiều. Vì thế nên lặn luôn. Tao đoán nó đang kiếm chỗ dựa vào cánh Ngũ Đại Gia để ta không làm gì nó được cho tới khi ông già đủ sức khoẻ và phát mệnh lệnh.
Sonny nhăn mặt hỏi:
– Phe kia giúp nó làm đếch gì? Hagen kiên nhẫn nói:
Để tránh cuộc chiến lớn có thể dẫn tới việc chính quyền nhào vô, lúc đó thì thằng nào cũng thế thảm, te tua hết. Thêm nữa, thằng Sollozzo sẽ cúng một phần lãi cho đám kia. Mày biết lợi nhuận ma túy lớn cỡ nào không? Nhà Corleone đã có vụ làm ăn cờ bạc, nên không cần. Còn tụi kia đang đói, mà thằng Sollozzo lại có mồi. Tội gì chúng không giúp nó để kiếm tiền.
Chưa bao giờ Michael thấy mặt thằng Sonny dễ sợ như vậy, cặp môi dày và làn da mặt màu đồng của nó xám ngoét lại, nó hét lên:
– Tao đếch cần biết chúng muốn gì. Khôn hồn thì đừng dính vào vụ này.
Clemenza và Tessio nhấp nhóm trong ghế, cứ như mấy tay chỉ huy trong đơn vị bộ binh, nghe ông tướng hộ xung phong, tiến lên chiếm mục tiêu, bất kể xương máu.
Hagen hơi bực, bảo:
– Thôi nào, Sonny. Ông già chắc sẽ không ưa cái kiểu tính toán thế đâu. Mày biết chứ, hung hăng đánh đấm như vậy, thế nào ông cũng bảo "lãng phí vô ích". Đúng, nếu ông già ra lệnh xử thằng Sollozzo, thì không đứa nào cản nổi tụi mình. Nhưng đây không phải chuyện cá nhân, mà là chuyện làm ăn. Nếu là Ông Trùm, ông sẽ điều đình với những cánh kia, để họ thả nổi thằng Thổ cho ta. Ông sẽ nhượng bộ một chút để giải quyết. Đừng tính chuyện đổ máu một cách điên khùng vô ích. Mày phải nhớ đây là chuyện làm ăn, là công việc. Ngay cả vụ chúng bắn ông già, cũng chỉ là công việc.
Mắt Sonny vẫn long lên:
– Được. Tao hiểu. Nhưng miễn sao khi mình cần xử thằng Thổ đó, đừng đứa nào cản đường.
Nó quay qua hỏi Tessio:
– Có tin tức gì về thằng Luca chưa? Tessio lắc đầu:
– Hoàn toàn không. Chắc chắn Sollozzo túm được nó rồi. Hagen bảo:
– Sollozzo tỏ ra không lo ngại gì về thằng Luca. Điều đó làm tao thấy kỳ lắm. Tạo sợ bằng cách nào đó, nó lo xong phần Luca rồi.
Clemenza chậm rãi nói:
– Đứa nào cũng có thể làm phản. Như thằng Paulie đó. Nhưng Luca không phải thằng đi ngang về tắt. Nó chỉ tin, chỉ sợ một mình Bố Già. Vẫn biết ai cũng tin, cũng trọng Bố Già, nhưng đặc biệt là nó không thể là kẻ phản lại Ông. Tôi cũng có thể tin dù thằng Sollozzo mưu mô, xảo quyệt đến đâu, lại lừa được Luca. Vì thằng Luca đa nghi lắm. Nó nghi tất cả mọi người, mọi sự. Nó luôn luôn đề phòng. Tôi đoán nó chỉ đi đâu vài ngày thôi, trước sau gì ta cũng nghe tin nó."
Tessio nói:
– Thằng nào chẳng có thể phản bội được. Biết đâu Ông Trùm đã làm mất lòng nó điều gì, thằng này cũng thô lỗ, cục cằn lắm. Hay biết đâu như Hagen nói, nó đã bị thằng Thổ chơi một cú bất ngờ rồi. Mình phải tính đến trường hợp xấu nhất chứ.
Sonny hỏi tất cả:
– Sollozzo được tin Paulie Gatto, sẽ nghĩ gì? Lão Clemenza nghiêm trang nói:
– Nó sẽ biết thế nào là lễ độ. Phải hiểu Gia đình Corleone đâu có dại, đâu có dễ chơi. Nó phải nhận ra vụ hôm qua là chỉ gặp may thôi."
Sonny phản đối ngay:
– Vụ hôm qua không phải là gặp may. Nó lên kế hoạch mấy tuần rồi. Chúng theo dõi ông già tới tận văn phòng, quan sát sinh hoạt, giờ giấc của ông. Chúng đã mua đứt thằng Paulie, có thể cả thằng Luca. Chúng bắt cóc Tom. Chúng làm rất có lớp lang, bài bản. Phải nói là hôm qua chúng đã không gặp may, ngược lại gặp xui. Vì mấy thằng sát thủ của chúng hơi dở, mà ông già mình lại phản ứng quá nhanh. Nếu hôm qua nó hạ được ông già, tôi sẽ phải đi điều đình, vậy là nó thắng rồi. Còn bây giờ, tôi phải chờ, chưa biết năm hay mười năm nữa mới vồ được nó. Chú đừng đánh giá quá thấp, đừng bảo là nó gặp may.
Một tay đàn em bưng từ bếp lên một tô mì spaghetti đầy ú ụ, cùng với đĩa, nĩa, rượu. Michael thú vị nhìn cả bọn, trừ Hagen và nó, vừa nhồm nhoàm ăn uống vừa bàn cãi.
Lão Tessio cho rằng sự biến mất của thằng Paulie chẳng làm thằng Thổ nao núng gì, không chừng thằng khốn đó còn khoái nữa. Khỏi phải chi tiền cho một tên hết xài rồi. Lại không phải lo vì nuôi một thằng phản chủ, có khác gì nuôi ong tay áo.
Michael lên tiếng phản bác:
– Cháu biết, trong một vụ như thế này, cháu chỉ là tay mơ, nhưng với những gì mọi người nói về Sollozzo và với cái việc nó làm để bắt liên lạc với Tom, cháu đoán nó phải có độc chiêu gì. Và khi cần thiết, nó sẽ tung ra để đánh gục chúng ta. Nếu ta biết được độc chiêu đó là gì, ta mới hóa giải được.
Sonny miễn cưỡng nói:
– Phải, tao cũng đã nghĩ đến điều đó, đoán ngón đòn của nó chính là thằng Luca. Vì thế tao đã ra lệnh, bằng mọi cách, nó phải được đưa về đây trước khi mọi quyền lợi của nó đối với gia đình Corleone cũng không giúp gì được cho nó. Ngón thứ hai của Sollozzo là nó đã móc ngoặc được với
những gia đình kia ở New York, để áp lực ta. Nếu như vậy thì ta phải thuận theo ý nó. Đúng không, Tom?
Hagen gật đầu:
– Tao cũng thấy vậy. Chúng ta không thể hành động chống lại tiểu thương thuyết đó mà lại thiếu Bố Già. Ông là người duy nhất có thể đứng mũi chịu sào trước những phe kia. Ông có những mối quan hệ với chính quyền mà chúng nó rất cần trong việc làm ăn.
Clemenza lên tiếng, một lão có thằng đàn em mới phản bội thì giọng lão có vẻ hơi xấc:
– Sếp ơi, không phải lo, thằng Sollozzo không bao giờ bén mảng gần cái nhà này đâu.
Sonny nhìn sững lão mập, nghĩ ngợi, rồi chợt quay qua hỏi Tessio:
– Quân của chú bảo vệ bệnh viện đàng hoàng chứ?
Lần đầu tiên trong buổi họp, lão Tessio có vẻ hoàn toàn tự tin:
– Ngon lành từ trong đến ngoài. Suốt hai mươi bốn tiếng. Tụi cớm cũng rải người bảo vệ. Mấy thằng chầu chực ngay cửa phòng để chờ thẩm vấn ông già. Nhưng ông vẫn phải sử dụng ống dưỡng khí, chưa ăn uống được, nên không phải lo khâu nhà bếp. Vấn đề ăn uống này cũng phải cẩn trọng lắm, vì mấy thằng Thổ khoái chơi trò thuốc độc lắm. Nhưng bằng cách nào chúng cũng không đến gần được ông già đâu.
Sonny cựa mình trong ghế:
– Chúng không đụng tới tôi đâu. Chúng cần cái đầu máy của gia đình này để bàn chuyện làm ăn chứ. Hay chúng định bắt cóc mày làm con tin để điều đình chăng?
Sonny vừa nói vừa cười với Michael. Nhớ đến cái hẹn với Kay, Michael nóng ruột lắm rồi, nhưng Sonny đời nào cho nó đi lúc này.
Hagen nói ngay:
– Không đâu, ai cũng biết Mike chẳng dính dáng gì đến chuyện làm ăn. Sollozzo mà bắt nó thì các phe kia, kể cả tụi Tattaglia cũng sẽ không để thằng Thổ yên. Đơn giản là ngày mai sẽ có đầy đủ đại diện các phe sẽ đến khuyên chúng ta nên làm ăn ra sao với thằng Thổ. Đó chính là con bài tẩy của Sollozzo đấy.
Michael nhẹ nhõm thở ra:
– Vậy thì tốt, vì tối nay em có việc vào phố. Sonny quát lên:
– Mày nói gì?
Michael cười cười bảo nó định vào bệnh viện thăm ông già, luôn tiện gặp mẹ và em gái, nó cũng có mấy việc phải làm nữa. Giống như Bố Già, chẳng bao giờ nó nói thật công việc của nó. Nó không cho Sonny biết là nó đi gặp Kay, không phải muốn giấu, mà chỉ do thói quen.
Có tiếng ồn ào trong bếp. Clemenza chay coi chuyện gì. Khi trở vào, tay lão cầm cái áo giáp chống đạn. Gói trong áo là một con cá lớn đã chết.
Clemenza nói khô khốc:
– Thằng Thổ đã được tin về thằng gián điệp Paulie. Tessio cũng khô khan bảo:
– Vậy là bây giờ chúng ta đã biết tin về Luca Brasi.
Sonny châm điếu thuốc, tợp một ngụm Whisky. Michael ngơ ngác hỏi:
– Con cá chết là nghĩa gì?
Chính thằng Ái Nhĩ Lan Hagen, cố vấn nhà Corleone, trả lời nói:
– Nghĩa là giờ này Luca Brasi đang ngủ dưới đáy đại dương. Đó là một thông điệp xưa của Sicily đấy.
Bố Già Bố Già - Mario Puzo Bố Già