Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Chương 4
V
ào buổi sáng đăng quang của Elsa, những cánh cổng nặng nề dẫn vào lâu đài cuối cùng đã mở ra. Dân chúng Arendelle nô nức tham dự dịp trọng đại này. Họ đứng chật kín những con đường phía trước lâu đài, háo hức mong đợi được ngắm nhìn Nữ hoàng mới của mình.
Góp thêm phần náo nhiệt, trong vịnh hẹp chứa đầy tàu thuyền từ các vương quốc bạn bè chở những quý tộc từ xa tới. Các vị quan khách lần lượt bước vào, qua cánh cổng Arendelle.
“Chào mừng đến với vương quốc Arendelle bé nhỏ của chúng tôi!” Người lính hoàng gia chào đón các vị khách. Một trong các khách quý đến thăm là Công tước Duke của xứ Weselton, một người đàn ông nhỏ thó, râu tóc trắng. Hai vệ sĩ lực lưỡng mang hành lý theo sát ông ta.
“Ồ, Arendelle, đối tác thương mại bí ẩn nhất của chúng ta đây à?” Ngài Duke phấn khởi nói. “Hãy mở những cánh cổng kia để ta có thể khám phá những bí mật của các ngươi và khai thác tài nguyên giàu có của vùng đất này!”
Tại một nơi khác, Kristoff đang trên đường xuống núi. Giờ đây cậu đã là một chàng trai cường tráng, trở thành thợ thu hoạch băng đích thực, hàng ngày cùng người bạn thân – chú tuần lộc Sven, chuyên chở các khối đá băng xuống núi. Với Kristoff, lễ đăng quang là cơ hội hoàn hảo để anh chàng bán được hàng cho những người đang nô nức kéo vào thành Arendelle.
“Một buổi lễ đăng quang vào một ngày tháng Bảy nắng nóng, anh bạn biết điều này là gì không nhỉ?” Chàng hỏi Sven đang được đóng yên vào chiếc xe chở băng vốn đã ọp ẹp.
Chú tuần lộc mở to đôi mắt. Sven mặc dù không thể nói, nhưng cũng chẳng hề gì với Kristoff. Chàng vẫn thường giả giọng chú, bằng cách trầm giọng xuống để cho có vẻ giống tuần lộc hơn.
“Cá là đến trưa, tớ sẽ bốc mùi như một con chồn hôi điên khùng!” Anh chàng tự trả lời thay Sven.
“Đúng vậy.” Kristoff đồng tình khi trở lại giọng của mình. Chàng cười toe toét, “Nhưng, có thể mọi người sẽ cần đá, rất nhiều đá.” Chàng kéo sợi dây thừng của Sven, và cả hai tiếp tục tiến về lâu đài.
Sự xuất hiện của những người mới cùng sự náo nhiệt trong lâu đài tựa như một giấc mơ trở thành hiện thực đối với Anna. Lần đầu tiên trong nhiều năm, mọi cánh cổng của Arendelle đều được mở ra. Không ai ngăn nàng Công chúa lại. Nàng lao qua khoảnh sân nhộn nhịp phía trước lâu đài và gần như nhảy chân sáo vào thị trấn. Nơi nơi, mọi người đã sẵn sàng cho buổi lễ đăng quang. Công chúa nhìn thấy các biểu ngữ, cây nêu và những bông hoa, tất cả được dành cho buổi lễ của chị nàng – Nữ hoàng mới. Có một vài nhóm nhảy, một vài ban nhạc và quầy hàng ăn. Mọi thứ đều hết sức náo nhiệt và đầy hấp dẫn.
“Mình muốn được gặp mọi người quá rồi!” Anna hào hứng nói to. Sau đó, nàng bỗng dừng lại khi một ý nghĩ chợt lóe lên. “Sẽ như nào nếu ta gặp người đó?” Anna biết rằng nàng hiếm khi được gặp một ai đó đặc biệt, nhất là kể từ khi cánh cổng lâu đài chỉ mở duy nhất một ngày hôm nay, chính xác là hai mươi tư tiếng. Tuy nhiên, nàng không thể không mơ mộng một chút. Hôm nay được xem là cơ hội duy nhất của nàng để quen những người bạn mới, hiểu thêm một vài điều và có thể, chỉ là có thể thôi, tìm thấy tình yêu của đời nàng.
Ở tầng trên của lâu đài, trong phòng mình, Elsa đã không thể chia sẻ niềm hạnh phúc rộn ràng cùng cả vương quốc. Nàng rất lo lắng về việc kiểm soát sức mạnh của mình, và hy vọng có thể vượt qua buổi lễ mà không để ai biết được nàng có phép thuật.
Nàng thử tuột găng tay ra, nhấc đế nến và một chiếc bình nhỏ trên bàn lên. Nàng gắng tập trung, giữ cả hai bằng bàn tay trần. “Mình phải làm được.” Elsa nhủ thầm. “Nhỡ có sơ sót gì thì mọi người sẽ phát hiện ra mất!” Nàng sợ hãi. Bởi ngay lúc này đây, băng đã xuất hiện trên lòng bàn tay nàng rồi lan dần sang cả hai đồ vật, biến chúng thành băng. Nàng vội vàng để chúng xuống và đeo lại găng tay, che đậy đôi bàn tay – có phép thuật băng giá.
“Chỉ hôm nay thôi.” Elsa tự nhắc nhở bản thân. Sau đó, cánh cổng sẽ lại đóng, và nàng sẽ lại tiếp tục che giấu bí mật này.