Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Chu Hương
Số chương: 28
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4462 / 8
Cập nhật: 2015-11-12 13:22:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
ì không muốn làm phiền vợ con, nên ông Vĩnh Phước lấy chìa khóa tự tay mở cửa bước vào. Ngôi nhà vắng tanh không có lấy một bóng người. Lạ kìa, hôm nay Thúy Hân nó đi đâu vậy nhỉ? Nhưng xe nó vẫn còn ở nhà mà. Hay là nó bệnh? Nghĩ tới đây, ông cảm thấy tội nghiệp cho con. Vì trong nhà Hân là người rất chịu đựng, có ốm đau hay gặp chuyện gì, con bé cũng ôm chịu cả, không noí cho ai nghe, sợ nhà lo lắng. Nghĩ vậy, ông đi nhanh vào phòng con rồi mở cửa bước vào. Trước mắt ông là một cảnh tượng hãi hùng mà không bao giờ ông ngờ đến: Cô con gái ngoan ngoãn của ông đang nằm trên giường với gã giám đố c. Tức giận, ông quát:
- Chúng bay làm gì thế?
Gã giám đốc giật mình, quay lại, thấy ngay ánh mắt giận dữ của ông Phước, liền cúi xuống nhặt quần áo mặc vào.
- Không... không có chuyện gì cả.
Ông Vĩnh Phong đi nhanh đến chỗ con gái và tát một cái thật mạnh vào mặt Hân:
- Đồ mất dạy! Mày làm gì thế?
Đang ngủ say, bị tát một cái đau điếng, Hân ngồi bật dậy và ngơ ngác hỏi:
- Ba có chuyện gì thế?
Quay qua thấy tên Cường, nàng hỏi:
- Còn hắn, sao lại ở đây?
- Mày còn hỏi chuyện gì à? Mọi chuyện đã sờ sờ ra trước mắt, vậy mà còn định chối cãi hả. Con cái bây giờ hư hỏng quá đi, nó làm nhục cả dòng họ, tổ tiên luôn nè trời.
- Mày còn hỏi chuyện gì à! Mọi chuyện đã sờ sờ trước mặt, vậy mà còn định chối cãi hạ Con cái bây giờ hư hỏng quá đi, nó làm nhục cả dòng họ, tổ tiên luôn nè trời.
Nãy giờ ngồi trong phòng không hay chồng đã về, nên vừa nghe tiếng ông la, bà Hồng vội chạy qua với giọng gấp gáp:
- Có chuyện gì mà ông la dữ vậy?
- Bà ở nhà mà còn hỏi tôi chuyện gì à.
Nó đem lão già đó về nhà làm chuyện tồi bại kìa.
Với vẻ ngơ ngác, bà hỏi:
- Có chuyện này sao?
- Thì bà hỏi nó thì sẽ rõ.
- Ba mẹ Ơi! Hãy nghe con giải thích đi.
- Còn giải thích gì nữa.
Vừa nói, bà với tay lấy chiếc chổi lông gà, đánh túi bụi vào người Hân như không cho nàng giải thích lời nào cả.
Vì tức giận nên bệnh tim của ông Vĩnh Phước tái phát, nhưng ông vẫn cố nói với một giọng đầy kiên quyết:
- Bây giờ tao không muốn thấy mặt mày ở trong ngôi nhà này nữa.
- Thương mày rồi ai thương hai thân già này. Mày đã mang tai tiếng cho nhà này quá rồi, mày có nghe ông bảo không mà vẫn ngồi đó.
Hân đứng chết lặng người mà không biết phải giải thích thế nào. Trong nhà chỉ còn lại ba người thương và hiểu cô nhất, thế mà giờ đây ông vẫn không tin cô thì còn ai tin cô bây giờ. Hân không hề giận ba đã hiểu lầm mình, vì bản thân nàng cũng không hiêu? đây. Nàng cảm thấy cổ họng mình nghẹn hẳn, từng tiếng nấc lại vang lên có miệng mà vẫn không nói được lời nào, hai dòng nước mắt cứ chảy dài trên khu ôn mặt xanh xao và sợ hãi.
Giọng mẹ nàng chua chát:
- Sao vẫn còn chưa đi? Mày tính giết chết ổng chết mới hài lòng, phải không con quỷ kia.
Nói xong, bà đẩy nàng ra ngoài đường, ném tất cả quần áo của nàng tung tóe xuống mặt đường rồi khóa cửa lại. Mặc cho tiếng nấc, tiếng van xin của nàng, vẫn là thái độ lạnh lung không chút xót thương của bà.
Bầu trời trưa hôm nay vẫn không có lấy tia nắng, từng đám mây đen vẫn lũ lượt kéo về, những cơn gió mạnh như muốn vật ngã sự sống xót của cây cỏ, cũng như một cơn bão lòng đang xảy ra trong cuộc đời của nàng bất hạnh này.
Hoa Tàn Hoa Nở Hoa Tàn Hoa Nở - Dạ Miên Hoa Tàn Hoa Nở