In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 200 / 10
Cập nhật: 2019-12-06 09:02:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
A-Nut-Sca Tóc Vàng
ột gia đình nọ đã có tới mười một người con; lần ấy lại sanh thêm đứa thứ mười hai là một bé gái. Bà con trong làng, ai cũng là cha, mẹ đỡ đầu cho anh em nhà ấy cả rồi nên bây giờ không biết kiếm ai làm người đỡ đầu cho cô út đây. Ông bố nói:
― Thôi, để tôi ra ngoài đường, gặp ai đi qua thì nhờ người ấy đỡ đầu cho con bé vậy.
Ông đi ra đường. Chẳng may, người ông gặp đầu tiên lại là một mụ phù thủy. Nhìn thấy mụ, ông vội tránh sang bên. Thế rồi ông thấy một cặp vợ chồng già đang ngồi trên một chiếc ghế băng. Ông tiến lại, xin ông cụ, bà cụ bớt chút thời giờ chủ nhật này tới dự lễ rửa tội cho con gái ông.
Mụ phù thủy bảo ông:
― Ái chà! Không mời ta làm mẹ đỡ đầu hả? Con gái mi rồi sẽ không có hạnh phúc đâu. Hiểu chưa?
Nhưng, hai ông bà già lại nói khác:
― Cô bé rồi sẽ vô cùng hạnh phúc. Chính hoàng tử sẽ ngồi xe thắng sáu con ngựa bạch đến đón cô.
Hai ông bà tên là Joan-khim và A-na bảo mang bé gái vào nhà thờ, làm dấu thánh giá ban phước cho bé rồi đặt cho cái tên là A-nut-sca. Mẹ đỡ đầu tặng bé cái kéo. Cha đỡ đầu tặng bé mái tóc vàng.
A-nut-sca lớn lên, mái tóc vàng của cô cũng ngày một dài ra. Không một ai, trừ ông bố, biết được nguồn gốc mái tóc ấy. Khi a-nut-sca đã thành một thiếu nữ, đã biết se sợi, dệt vải, cô liền lấy kéo cắt tóc, se thành các bó sợi. Bà mẹ đem sợi đó vào cung cho vua và hoàng hậu. Cứ thế nhiều năm trôi qua.
Một hôm, hoàng tử trong cung bị bệnh. Các thầy thuốc chữa bệnh thế nào, bệnh tình cũng không giảm. Có người khuyên hoàng tử lấy những bó sợi kia dệt vải, may áo mặc. Áo may xong rồi, hoàng tử mặc vào thấy người khỏe ra, mặc dù bệnh chưa khỏi hẳn.
Một hôm, hoàng tử vào rừng dạo chơi. Mụ phù thủy đón đường, gặp chàng, mụ hỏi:
― Hoàng tử trẻ ơi, người đi đâu vậy? Tôi xem chừng bệnh tật đang hành hạ người thì phải? Người có muốn tôi dâng người ít thuốc không? Dùng những thứ ấy, người sẽ thấy khỏe ngay thôi.
Mụ cắt cỏ, gom lại thành đống rồi nổi lửa đốt. Mụ bảo:
― Khói bay hướng nào, người cứ hướng ấy mà đi.
Hoàng tử nhủ thầm: « Quả là có dễ chịu thật ». Chàng cám ơn mụ, cho mụ ít vàng rồi đi theo hướng khói bay. Mụ phù thủy nhìn theo chàng, cười khẩy:
― Hì, hì... Tiền mất, tật mang. Thế mà không biết.
Theo hướng khói bay, hoàng tử ra đến cửa rừng. Dừng chân sau một bụi cây, chàng nhìn thấy một cô giá đang ngồi quay xa. Chàng nhìn một hồi lâu mà cô gái không hề hay biết, cứ chăm chú làm. Cạnh cô, một con bò sữa đang gặm cỏ. Con bò ấy được mua bằng tiền bán sợi. Từ khi có con bò, cả nhà đã có đủ cơm ăn.
Hoàng tử bước ra, tiến về phía nhà cô gái. Cô gái hốt hoảng, cầm xa chạy thẳng về nhà. Nhưng rồi hoàng tử cũng tìm được đường đến là cô. Cô gái thấy khách vào nhà thì sợ quá, đi trốn. Hoàng tử thưa với ông bà già là muốn gặp cô gái tóc vàng. Bà mẹ đáp rằng, ở đây không có cô gái nào như vậy. Hoàng tử quả quyết là cô gái đó ở đây. Chàng còn ngỏ ý muốn cầu hôn, vì bây giờ chàng đã biết chính nàng đã se những bó sợi mà người ta lấy sợi đó dệt vải may áo, chữa được bệnh cho chàng. Ông bố, bà mẹ mới đầu từ chối, viện cớ con gái họ là hạng nghèo hèn, không dám gả cho người giàu sang. Nhưng hoàng tử cứ một mực nài xin, cuối cùng hai ông bà cũng đồng ý.
Họ định sau ba tuần lễ nữa sẽ làm đám cưới, nhưng chuyện này phải giữ kín, không cho mụ phù thủy biết.
Thế rồi hoàng tử quay về cung chuẩn bị lễ cưới. Chuông trống nhộn nhịp ngày đêm. Người kéo đi nườm nượp ngoài đường. Mụ phù thủy thấy vậy, liền hỏi:
― Hôm nay là ngày gì mà các người cứ chạy như vịt, thế hả?
― Thôi đi, thời giờ đâu mà nói chuyện với bà.
Người ta bỏ mặc mụ đấy, kéo nhau đến nhà thờ. Một chiếc xe thắng sáu con ngựa bạch chở hoàng tử và A-nut-sca ra nhà thờ. Mụ phù thủy chạy theo đám đông đến nơi, thấy cớ sự như vậy, mụ định bụng sẽ phá đám. Mụ cố tình vấp vào một cái gốc cây làm cho chân bị thương. Đúng lúc ấy, cái chuông lớn trên tháp chuông nhà thờ đổ hồi, báo tin buổi lễ bắt đầu. Mụ phù thủy la lớn: « Ối trời ơi! cứu tôi với! » Nhưng lúc ấy có ma nào thèm để ý đến mụ phù thủy nữa. Ai cũng vội đến nhà thờ cho kịp buổi lễ. Lễ cưới của hoàng tử là lễ cưới lớn nhất xưa nay, nên ai cũng mong được xem mới thỏa.
Hôm ấy, tôi cũng có đến. Tôi mặc áo giấy, đi giầy thủy tinh và đội mũ kem. Vừa vào đến nhà thờ, nóng quá, thế là cái mũ tan mất. Đi ra đường thì đường đá, giầy vỡ mất. Rồi lại trúng mưa, áo ướt hết và mủn ra rồi còn đâu.
Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan - Khuyết Danh Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan