Số lần đọc/download: 823 / 0
Cập nhật: 2015-07-17 09:59:54 +0700
Chương 4
- Con ơi! Tỉnh dậy đi con!
Tiếng mẹ gọi dồn dập khiến Thủy bàng hoàng mở mắt. Tiếng súng hầu như đã im. Thủy thấy mình nằm gọn trong tay mẹ. Đôi mắt của mẹ ướt nhòa, nhưng môi mẹ đang cười sung sướng:
- Cám ơn Trời Phật. Mẹ con tôi vẫn còn sống đây!
Thủy tỉnh hẳn, nhìn quanh. Chiếc xe đã cháy còn nằm kia! Những xác người còn la liệt trên mặt đường, dưới hố nước. Nhưng mẹ còn kia. Nhưng Thủy còn kia. Thủy không chết. Thủy không chết như thằng Xuyên bỏ thằng Sáu bạn nó bơ vơ. Nhìn quang cảnh hoang tàn, Thủy bật khóc lớn. Mẹ ôm chặt lấy Thủy, và mẹ cũng khóc. Thủy nghe ấm lòng lại. Nỗi kinh hoàng chưa tan, nhưng Thủy thấy niềm hy vọng đang chớm lên, lan rộng trong hồn. Thủy vẫn còn sống để được nhìn cuộc đời. Thủy vẫn còn sống để nuôi mộng thanh bình về. Thủy vẫn còn sống để thấy được mẹ, thấy ba, thấy anh chị Thủy ở nhà. Và Thủy vẫn còn sống, Thủy sẽ lên đến Đà Lạt, lên đến làng Số Bốn, để Thủy còn được nhìn thấy Gái, đứa bạn nhỏ thân yêu, vẫn mỗi ngày đi nhặt lá thông xanh về ngồi trên thềm nhà vắng xâu hoa ngũ sắc, đợi chờ…
Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh
(Bán nguyệt san Tuổi Hoa)