Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Maurice Druon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: Tistou Les Pouces Verts
Dịch giả: Nguyễn Văn Quang
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 149 / 5
Cập nhật: 2019-12-06 09:01:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3 - Vì Sao Chúng Ta Cần Biết Mi-Rơ-Poan Cũng Như Nhà Máy Của Bố Tix-Tu
i-rơ-poan là tên thành phố quê hương của Tix-tu mà tiếng tăm và sự phồn vinh là do ngôi nhà, và chủ yếu là nhà máy của bố em mang lại.
Thoạt nhìn, Mi-rơ-poan cũng như mọi thành phố khác, với nhà thờ, nhà tù, trại lính, hiệu thuốc lá, cửa hàng thực phẩm, tiệm bán đồ nữ trang. Thế nhưng cái thành phố tưởng giống như mọi thành phố khác ấy lại được toàn thế giới biết đến bởi vì chính ở đó, ở Mi-rơ-poan, ông bố của Tix-tu sản xuất những khẩu súng rất được ưa chuộng, đủ loại nhỏ, to, ngắn, dài; loại bỏ túi, loại có bánh, loại đặt trên tàu hoả, trên máy bay, xe tăng, tàu biển, loại bắn vượt mây, loại bắn luồn dưới nước, rồi cả một loại cực nhẹ được sản xuất ra để chở bằng lừa hay lạc đà đến những nước sỏi đá quá nhiều, không có đường đi.
Tóm lại, ông bố Tix-tu là một tên lái súng.
Từ tuổi biết nghe và hiểu được, Tix-tu nghe nhắc đi nhắc lại hoài:
- Tix-tu con ạ, nghề buôn súng của nhà ta là một nghề hay. Súng không phải là áo đi mưa mà hễ nắng lên là không cần nữa, hay như mũ rơm cất trên mái hiên suốt mùa hè mưa tầm tã. Còn súng thì dù thời tiết thế nào cũng cần đến.
Những hôm Tix-tu không đói, bà mẹ lại dẫn em đến bên kia cửa sổ và chỉ cho em thấy rất xa phía bên kia nhà cảnh trong vườn, nơi con pô-nây Thể thao đứng, là nhà máy đồ sộ của bố em.
Mẹ em bảo em đếm đủ chín cái ống khói cao ngất lúc nào cũng nhả khói, rồi mẹ dẫn em về đĩa thức ăn và bảo:
- Con ăn đi Tix-tu, ăn cho chóng lớn. Nay mai con sẽ là chủ Mi-rơ-poan. Đúc súng rất vất vả, phải người như con, chứ dân chúng ở thành phố này chỉ đẻ ra toàn bọn khờ khạo.
Không ai còn nghi ngờ rằng Tix-tu sẽ kế nghiệp bố, điều khiển nhà máy cũng như bố em từng kế tục ông nội mà bức chân dung với bộ râu rực rỡ và bàn tay đặt trên giá súng còn treo trên tường phòng khách lớn.
Không phải một đứa trẻ xấu, Tix-tu chăm chú ăn món cháo bột sắn.
Tix-Tu Ngón Tay Cái Xanh Tix-Tu Ngón Tay Cái Xanh - Maurice Druon Tix-Tu Ngón Tay Cái Xanh