Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Fafamini
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Quang Lê
Upload bìa: Quang Lê
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2025-08-07 19:08:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
áng hôm sau ông Vũ dậy sớm lén lút vào phòng vệ sinh giặt chiếc quần lót của Thảo và treo lại chỗ cũ, các con ông vẫn chưa dậy, ngày hôm nay chúng nó sẽ sang nhà nói chuyện với bà Hiền, ông Vũ cũng không quan tâm cho lắm, vì ông biết trước kết quả rồi, ông lái xe về nhà thay đồ và lên ngân hàng, hôm nay ông nghiêm nghị chưa từng có, ai chào ông đều không nói gì, mặt lạnh như tiền bước lên phòng làm việc.
Dạ… Chú cho gọi cháu ạ…
Bên ngoài cửa lấp ló là Trang.
Cháu ngồi đi…
Ông Vũ mỉm cười không được tươi cho lắm chỉ tay vào ghế sofa trong văn phòng, ông đang không biết phải bắt đầu từ đâu, bây giờ ông phải hết sức cẩn thận với con bé này, đuổi cũng không xong, mà bây giờ chưa có cách nào trừng trị nó. Ông Vũ rất tức giận nhưng vẫn phải nhịn và tỏ ra bình tĩnh nhất có thể.
Trang rón rén ngồi xuống, cô biết ông Vũ gọi cô lên vì việc gì, mặc dù biết trước nội dung nhưng cô vẫn hồi hộp và lo lắng, cái không khí trong phòng lúc này khá ngột ngạt. Như một kỹ năng cơ bản của một cô gái Trang cố tình ngồi xuống khéo léo kéo nhẹ chiếc váy công sở lên để lộ ra đôi chân trắng tinh của mình, nếu ngồi đối diện chắc chắn sẽ thấy chiếc quần lót màu đỏ của cô.
Chú rất bận, nên chúng ta vào việc luôn. Cháu muốn gì từ chú?
Ông Vũ hai tay chống vào hai đầu gối mặt nghiêm nghị hỏi. Trang nghe xong im lặng một lúc, mặt cúi xuống, hai ngón tay xoắn vào với nhau.
Chú có hai hướng cho cháu, chú không biết cháu làm vậy có ý gì, nhưng cháu đã làm gia đình chú lục đục, đúng ý cháu… Bây giờ, một là ta để chuyện này lên báo và chú và cháu hầu tòa, chú sống bằng này tuổi rồi, chú có thể về hưu ngay sau khi chúng ta hầu tòa, nhưng cháu biết ai mới là người bất lợi, được chưa Trang. Hướng thứ hai, cháu giữ kín chuyện này và cả chuyện hôm nọ, chú sẽ cân nhắc cháu lên chức cao hơn, lương chú trả gấp đôi cho cháu. Cháu thấy thế nào?
Dạ…
Trang vẫn im lặng, chỉ dạ một tiếng, hai mắt đảo qua lại, nghe ông Vũ nói vậy Trang cũng không biết phải nói sao, cô cũng sợ nếu như ông Vũ chơi cùn, vứt bỏ tất cả thì người thiệt chắc chắn là mình, nhưng nếu như ông Vũ vẫn cho Trang một con đường có nghĩa ông vẫn đang muốn ngồi ở chiếc ghế đó một thời gian nữa, và vì lý do nào đó ông mới không xử lý nàng triệt để, nắm bắt được tình hình trước mắt Trang không thể ngu dốt thêm lần nào nữa.
10 phút sau Trang đứng dậy đi ra ngoài, ánh mắt của ông Vũ nhìn chằm chằm vào mông con bé, ông Vũ và Trang vừa đạt được thỏa thuận có lợi cho cả hai, ông Vũ cau mày suy nghĩ, nếu như chỉ đơn giản là vậy thì con bé này cũng bình thường thôi, chẳng khác gì mấy con đĩ tiếp xúc và xu nịnh ông hàng ngày, nhưng con bé Trang nó đã chọn lựa một con đường nhanh nhất mà không ai dám làm, nó đã đạt được mục đích của mình. Ông Vũ suy nghĩ và hơi nhoẻn miệng cười, nếu đã như vậy ông Vũ sẽ cho nó biết thế nào là trèo cao ngã đau…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Chiều ông Vũ quay trở lại chung cư của Minh và Thảo, ông Vũ vào nhà thì thấy hai đứa đang ngồi ở ghế xem tivi.
Bố!
Con chào bố! Bố vào ăn dưa ạ.
Thảo mỉm cười mời ông Vũ ngồi.
Sao rồi, hôm nay các con sang nhà chưa?
Ông Vũ ngồi xuống cầm miếng dưa cho vào mồm, vẻ mặt già nua đen nhẻm, mấy chiếc răng ố vàng ố đen của ông nhai ngấu nghiến miếng dưa, cái bụng béo phệ ra làm chiếc áo sơ mi bục một chiếc cúc ở giữa.
Sáng bọn con có qua, thấy mẹ đang ngồi buôn chuyện với mấy bác hàng xóm, nhìn mẹ không buồn gì đâu bố ạ.
Minh nhìn ông Vũ nói, ông Vũ vẫn ăn dưa không nói gì.
Nhưng…
Thảo ấp úng và nhìn Minh.
Sao vậy con?
Không sao bố ạ, chẳng qua là mẹ… vẫn chưa bỏ qua cho bố đâu, mẹ còn lấy quần áo bố đưa cho bọn con…
Minh nói và liếc mắt vào phòng ông Vũ.
Vậy à?
Ông Vũ đứng dậy đi vào phòng nhìn thấy vài đôi giày công sở, và giày thể dục đã được xếp gọn gàng trong phòng, và phòng ông còn có thêm một chiếc tủ quần áo, ông Vũ biết quần áo mình đã được bọn nó treo gọn gàng ở trong.
Bố đứng buồn bố nha, con nghĩ một thời gian nữa, mẹ sẽ nguôi ngoai thôi.
Thảo đứng đằng sau ông Vũ nói, hai lông mày xinh xắn nhíu lại đồng cảm.
Vậy, bố sẽ thuê nhà ở, mẹ các con đã quyết rồi thì bố sẽ chiều theo bà ấy.
Ông Vũ giọng dứt khoát đi lướt qua Thảo, nhìn ông còn thấp hơn Thảo một chút, mùi hương của Thảo thoang thoảng vờn quanh chiếc mũi thính của ông Vũ, ông có vẻ nói vậy nhưng ông biết chúng nó sẽ giữ mình ở lại đây, và đây mới thực sự đúng ý của ông, ông cũng chán ở với bà vợ già suốt ngày cằn nhằn của mình rồi, ở với các con lúc nào cũng có cảm giác tươi mới và vui vẻ hơn.
Ơ kìa, bọn con còn mua cả tủ quần áo cho bố rồi đấy, bố cứ ở đây, khi nào mẹ hết giận thì về, sao bố cứ khách sáo với bọn con vậy.
Minh đứng lên nói. Ông Vũ không nói gì mà chỉ ngồi xuống sofa và nhìn ra ngoài ban công tỏ vẻ buồn bã.
Bố! Con năn nỉ bố đấy, bố mà ra ngoài thì mẹ lại giận lây bọn con đó.
Thảo ngồi xuống chiếc ghế cạnh ông Vũ nói.
Ừ, được rồi, vậy làm phiền các con một thời gian.
Ông Vũ quay lại nói với vẻ mặt buồn bã nhưng thực ra rất đúng ý ông.
Còn một chuyện nữa ạ…
Thảo nhìn Minh, ánh mắt của Thảo như muốn đùn đẩy câu chuyện này cho Minh. Thấy vậy Minh đi thẳng vào phòng, lông mày cau lại, có vẻ như Minh khá khó chịu với câu chuyện tiếp theo.
Sao vậy con?
Ông Vũ quay lại nhìn Thảo, thấy thằng Minh vậy ông Vũ cũng đoán được 9, 10 phần là chuyện con cái, vì đây là vấn đề thằng Minh không bao giờ muốn nhắc đến, ông Vũ cũng để ý rất nhiều lần rồi, mỗi lần nhắc đến thằng Minh đều lảng tránh với nhiều lý do công việc.
Con cứ nói đi, hôm nay mẹ lại nói chuyện gì nữa đúng không?
Ông Vũ biết nên mớm lời cho Thảo.
Vâng… Mẹ trách bọn con, sao mãi chưa đẻ cho mẹ một đứa cháu…
Thảo mím môi nói.
Cái bà này…
Ông Vũ cau mày chẹp miệng, ông liếc sang Thảo, bây giờ mới để ý lúc này nó đang mặc một chiếc quần đùi ở nhà, và một chiếc áo phông, đùi nó trắng tinh thon dài, không một vết muỗi đốt, cảm giác rất mịn màng nếu được sờ tay lên đó, lúc này nó chưa đứng dậy nên ông không biết Thảo có mặc áo lót hay không, vì mặc hay không mặc nó đều to như vậy và đặc biệt không hề thấy đầu ti đâu nên ông không thể phán đoán lúc này.
Bố với Thảo ngồi chơi nhé, con đi thể dục đây!
Minh ra ngoài chào bố và đi ra cửa, ông Vũ biết thừa nó đang trốn tránh chuyện con cái.
anh về sớm đó, tối em nấu hải sản đó.
Thảo nói với ra và quay lại xem tivi.
Ô sờ kê!
Nói xong Minh đóng cửa và đi thẳng, bây giờ trong nhà chỉ còn ông Vũ và Thảo.
Thảo, con rót bố cốc nước lạnh…
Thấy thằng Minh ra khỏi nhà làm ông Vũ cảm thấy thoải mái hơn đến lạ kỳ.
Dạ vâng!
Thảo không suy nghĩ gì đứng dậy đi ra tủ lạnh rót nước, lúc nàng quay lại bàn ông Vũ rất nhanh đã tia vào ngực con bé, thấy ngực nó rung lên như chiếc bánh pudding bên trong áo, vậy chắc chắn nó đang thả rông rồi, ông Vũ nghĩ có lẽ khi ở nhà nó chẳng bao giờ mặc đồ lót.
Thảo này, bố coi con cũng như con gái bố, nên con cho phép bố hỏi điều này nhé!
Ông Vũ quay sang cười thân thiện và hỏi.
Dạ Vâng, bố cứ hỏi đi ạ.
Thảo liếc sang nhìn ông Vũ rồi quay lại xem tivi.
Nó cũng là cái vấn đề muôn thủa thôi, bố cũng muốn biết tại sao bọn con kế hoạch lâu đến thế?
Dạ, thực ra…
Thảo ấp úng, nàng không nhìn vào tivi nữa mà nhìn xuống cái kệ bàn.
Thôi nếu là vấn đề tế nhị thì con không cần nói đâu. Ông Vũ cũng không muốn ép, vì dù gì là con dâu, ông không thể hỏi như ép cung nó được.
Dạ không, cũng không có gì đâu ạ, bọn con… vẫn quan hệ bình thường… chứ không có kế hoạch đâu ạ…
Thảo cũng dốc bầu tâm sự, vì nàng cũng rất muốn có con rồi, chuyện này lại chẳng được nói với ai vì Minh cấm Thảo nói ra, nhưng hôm nay vì là bố của Minh nên Thảo nghĩ cũng không có vấn đề gì khi tâm sự điều này với người trong nhà.
Vậy… các con đi khám chưa?
Chưa ạ, anh Minh cứ bảo từ từ vì anh ấy bận…
Thảo năm nay cũng 28 tuổi rồi, các bạn Thảo đều có con 5, 6 tuổi nên mỗi lần nhắc đến Thảo khá chạnh lòng.
Cái thằng này, thời buổi này rồi, sao nó chậm tiến đến vậy, con nghe bố, hôm nào đi khám đi, thằng Minh không đi thì con tự đi, cái vấn đề này nếu không phải từ con thì chắc chắn từ thằng Minh.
Dạ vâng, bạn thân con cũng làm chuyên khoa đó ạ, hôm nào bố đưa con đi nhé, chứ anh Minh sẽ không đồng ý đâu ạ.
Thảo ngại khi đề nghị bố chồng chuyện đó nhưng lúc này nàng cảm thấy như đang có đồng minh, bố chồng nàng sẽ giữ được bí mật này, còn nếu là mẹ chồng hay bố mẹ nàng thì nó lại là một câu chuyện khác, bố mẹ nàng sẽ chỉ trách nàng không biết đẻ chứ không có cái nhìn tổng quan như ông Vũ.
Ừ ừ, để hôm nào bố sắp xếp, cái thời bọn con còn hiện đại, thời bố ở nhà không đậu thì cứ ra bụi ngô bụi chuối kiểu gì cũng tòi ra thằng cu khà khà!!
Ông Vũ cười sướng.
Tại sao lại ra được bố nhỉ, con cũng hay nghe nhưng thắc mắc ở nhà với bụi chuối có gì khác nhau? Thảo ngây ngô hỏi, mặc dù tuổi cũng 28 rồi mà nàng đôi lúc có những câu hỏi ngây ngô.
Ha ha… con ngây thơ quá, ở cái thành phố này thì đào đâu ra bụi chuối, có khi các con thử cách của các cụ lại dính đó!
Ông Vũ cười ha hả nói.
Ý con không phải bụi chuối, bố ý nhở, ý con là cách thức ý ạ, chẳng có gì khác nhau, chỉ là nam nữ ba chấm rồi ra thằng cu thôi mà.
Thảo bị ông Vũ cười nàng đưa tay sang đánh nhẹ vào vai ông Vũ một cái, dù chỉ là một cái đập nhẹ nhưng cũng khiến ông Vũ rùng mình, nhu cầu của ông rất cao chỉ cần vậy người ông cũng nóng rực lên rồi. Chúng nó lấy nhau biết bao năm, thời gian gần đây ông mới để ý con dâu ông đẹp như thế nào, càng lúc trong đầu ông Vũ càng có nhiều sạn với Thảo, lại có cơ hội ở cùng chúng nó nhiều thế này thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra…
Chắc con cũng học về giáo dục giới tính rồi con biết, cái thời điểm đậu thai dễ nhất… ngày tháng thì con rõ đúng không, nhưng còn một yếu tố rất quan trọng nữa, đó chính là người đàn ông và phụ nữ phải cùng lên đỉnh thì tỷ lệ đậu thai cao sẽ lên đến 98% đó con. Ông Vũ nói mà chim trong quần cửng lên, làm ông phải ngồi vắt chân lại với nhau.
Vẫn chẳng liên quan đến bụi chuối ạ hi hi Thảo ôm miệng cười, hai bên ngực nẩy tưng tưng.
Con ngây thơ quá, ngày xưa ở quê vợ chồng mới cưới phải ở chung nhà với bố mẹ, làm chuyện đó không được tự nhiên nên khó đậu thai con ạ, chỉ có dắt nhau ra bụi chuối bụi ngô cái cảm giác lén lút nó thích lắm con, nên hai vợ chồng dễ thăng hoa thì y như rằng tháng sau có tin vui. Bây giờ các con lên sân thượng abc thì sẽ dễ lên đỉnh hơn đó.
Ông Vũ lúc này hoạt ngôn không còn ngại nữa mà nói những lời dâm đãng với con dâu.
Thật ạ… nhưng… ở chung cư nhiều camera lắm bố ạ Thảo đỏ mặt, hai bên má hồng hồng lên trông càng xinh.
Con nói cũng có lý, thời buổi bây giờ 1 mét 2 cái camera… vậy các con có thể… ra phòng khách… Ông Vũ nói mà chim cứng đơ.
Eo ơi, ngại lắm, bố đang ở đây anh Minh sẽ mắng con cho mà xem…
Thảo đỏ ửng mặt, không ngờ bố chồng nàng nói những điều tế nhị với con dâu mà không chút phản ứng, khác hẳn với ông bố chồng điềm đạm đáng kính hàng ngày.
Đó, các con thử đi, cách đó không được thì chỉ còn cách đi khám thôi.
Ông Vũ thấy hơi quá rồi liền đổi chủ đề và đứng dậy đi vào phòng. Ông cố tình đi qua khe giữa chiếc bàn với ghế sofa, đi qua mặt Thảo, ông liếc thấy ánh mắt con bé nhìn vào bộ hạ đang cứng cộm lên của ông sau chiếc quần vải, chẳng phải Thảo cố tình nhìn mà cái thứ đó nó đập vào mắt bằng sự vô ý có chủ đích của ông Vũ.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Tối hôm đó, ông Vũ không ngủ được, ông nghĩ lại những điều tục tĩu của mình nói với cái Thảo chiều nay, ông cảm thấy mình tự mất đi phần nào giá trị của một người cha đáng kính, nhưng lời nói nói ra đâu rút lại được, không biết con bé có nghĩ gì không, nó mà nói với thằng Minh thì ông còn khó xử hơn nữa, khác gì ông đang gạ gẫm quấy rối con dâu ông. Nhưng lại nghĩ đến cái Thảo, không biết những lời nói đó của ông có tác động gì đến tâm lý nó không, vì ông để ý nó cũng đang rất muốn có con rồi. Không suy nghĩ nhiều ông nhìn đồng hồ lúc này là 00h15 phút, ông bật dậy kiểm chứng tình hình, cách đây tầm 30 phút ông vừa nghe thấy tiếng chúng nó ở ngoài, chắc chắn giờ này bọn nó chưa ngủ.
Ông lén lút nhẹ nhàng đi ra phòng khách, điện tối um chỉ còn ánh điện ngoài ban công hắt vào và một chút ánh đỏ của bàn thờ thổ địa, rón rén như tên trộm bước tới thì “cạch!” Cửa phòng chúng nó mở ra làm ông Vũ giật thót tim luống cuống quay người.
Ơ… bố! Bố chưa ngủ ạ?
Thảo mở cửa ra nhìn thấy ông Vũ hơi giật mình.
Ừ! Bố… bố đi lấy nước uống… con… chưa ngủ sao? Ông Vũ lắp bắp.
Vâng, con cũng định ra lấy nước, sao bố không bật điện lên?
Thảo đi qua người ông Vũ đến tủ lạnh, mùi thơm thoang thoảng, Thảo mặc một bộ váy ngủ vải lanh ngắn ngang đùi chưa tới đầu gối, bên trên là hai chiếc dây áo đang gồng gánh đỡ bộ ngực to của Thảo, ông Vũ mở to mắt nhìn vào bộ mông Thảo, nhìn đôi chân con bé thon dài mịn màng mà ông Vũ nuốt nước bọt ừng ực. Cái lạ ở đây là từ lúc ông đến ở nhà chúng nó, con bé Thảo chẳng thèm để ý cách ăn mặc, ông tuy là bố chồng nhưng cũng là đàn ông, mà con bé ăn mặc thoải mái quá, hở hang thế này thì chỉ chết con cu của ông thôi.
Bố sợ các con tỉnh nên không bật, con nói bé thôi cho Minh nó ngủ.
Ông Vũ ra cửa bật cái điện hành lang ban công lên, lúc này đã sáng hơn nhiều, ánh sáng làm ông nhìn khá rõ bộ ngực to của Thảo sau chiếc áo hai dây, nhìn thế này thôi cũng đủ biết ngực nó rất to và tròn, nhưng… tại sao con bé không hề ngại ông Vũ, ông Vũ nghĩ đơn giản có lẽ nó cũng coi mình là bố đẻ, và dù gì ông Vũ cũng có tuổi rồi, có lẽ quan điểm của Thảo không nghĩ những người già như ông Vũ không còn ham muốn và sẽ không để ý đến nàng.
anh Minh ngủ rồi bố ạ, ngủ say như chết ấy…
Thảo ngửa cổ lên uống nước. Cái Thảo nói đúng, thằng Minh thì ông Vũ rất rõ đặc điểm của nó, mỗi khi ngủ thì ngủ rất say, còn chưa kể suốt ngày làm việc quá sức thì có động đất nó cũng chẳng tỉnh, nghĩ vậy ông Vũ cảm thấy yên tâm hơn một chút. Ông vũ đứng nhìn chằm chằm vào cơ thể Thảo, chim ông bắt đầu cửng to tướng trong quần, ông lại nghĩ đến thằng con mình thực sự kém quá, vợ xinh thế này còn không biết hưởng, suốt ngày công công việc việc thì sao chiều được vợ cơ chứ, phải ông Vũ mà có bồ xinh thế này thì một ngày ông phải địt nghìn lần còn chưa hết đã.
Bố… bố!!!
Thảo gọi ông Vũ hai câu.
Ừ… bố đây!
Ông Vũ ngơ người ra một lúc còn không để ý đến tiếng gọi của Thảo.
Bố đang nghĩ gì mà tập trung thế? Hihi
Thảo thấy ông Vũ ngơ ngác nàng ôm miệng cười.
À… bố… đang nghĩ, thằng Minh cứ ăn ngủ rồi đi làm thế này, thì biết bao giờ các con mới có con đây… Ông Vũ tỏ ra buồn bã ngồi xuống ghế nhìn ra ngoài ban công.
Hừm… chán lắm bố ạ, lúc nãy… từ chối con đó, anh ý bảo mệt muốn ngủ… con chẳng biết làm thế nào nữa… Thảo cũng ngồi xuống chiếc ghế đơn cạnh bàn, nàng ngồi chắp tay vào giữa hai đùi, ưỡn ngực lên cũng nhìn ra ban công.
Cái thằng này, chẹp… đã thế bố sẽ cho nó biện pháp mạnh, già lừa ưa nặng.
Ông Vũ chép miệng cau mày nói, ông quay lại nhìn Thảo thì lông mày giãn ra, thấy phần ngực trắng của Thảo lộ ra một nửa bởi chiếc áo hai dây làm ông đỏ mặt quay nhìn về hướng ban công. Ông muốn nhìn lắm, nhưng con bé Thảo cũng đang nhìn về hướng đó, nó sẽ bắt được ánh mắt dâm dê của ông nên ông Vũ không dám nhìn lộ liễu.
Bố định làm gì ạ? Cái anh này cứng đầu lắm ý.
Thảo nhíu mày tỏ ra bất lực với Minh.
Được rồi, để đấy bố lo, chứ bố cũng muốn có đứa cháu bế lắm rồi…
ông Vũ trầm giọng, ông lôi cháu ra để che đậy sự hưng phấn của mình khi nhìn thấy Thảo mặc bộ váy ngủ đó.
Con cảm ơn bố, bố ngủ sớm nha, con vào phòng đây ạ.
Thảo cười và đứng lên, nàng lấy hai tay xách hai cái dây áo lên.
Ừ ừ… con ngủ ngon!
Ông Vũ ngồi ở ghế nhìn theo dáng Thảo vào phòng, tay ông thò xuống bóp bóp chim trông cực kỳ sở khanh biến thái.
Đi vào phòng Thảo ôm mặt xấu hổ, nàng mãi vừa rồi mới nhận ra mình đang mặc đồ ngủ, cũng may đèn ban công hắt vào không rõ lắm. Thảo nhìn vào gương thấy ngực mình lộ gần một nửa làm nàng đỏ hết cả mặt. “a!!!” Thảo kêu lên ôm mặt.
Một thời gian sau, khi ngân hàng ông Vũ có đợt thanh tra từ tổng công ty, ông Vũ đã rất lo con bé Trang nó chơi mình thêm lần nữa, nhưng rất may mọi chuyện đều diễn ra êm đẹp, và ngay ngày hôm sau, con bé Trang cùng chồng nó, người chồng mà ngay lần đầu tiên nó nói với ông Vũ rằng nó đã bỏ. Hai vợ chồng đến mục đích chỉ để cảm ơn, điều quan trọng ở đây trong cuộc nói chuyện ông Vũ đã bắt được cái thóp chết người từ Trang, đó chính là nó vừa mua một con xe ô tô trả góp từ chính ngân hàng này. Với vẻ mặt nó ngày hôm nay, chắc chắn nó đang lầm tưởng rằng nó đang bắt thóp được ông Vũ. Sau khi hai vợ chồng xin phép ra về cũng là lúc ông Vũ cười lớn trong văn phòng mình…
Cũng trong khoảng thời gian này, ngày nào ông Vũ cũng tiếp xúc với con dâu mình nhiều hơn tất cả thời gian từ khi Thảo về làm dâu nhà ông Vũ, lúc này ông Vũ mới cảm nhận được con dâu ông không những là một cô gái xinh đẹp quyến rũ, mà còn rất đảm đang, ngoan ngoãn, nhưng cũng rất thông minh và quyết đoán, phải nói nếu Thảo không phải là một cô gái hoàn hảo thì chẳng ai đem ra so sánh được với nàng.
Càng sống với Thảo ông Vũ càng bắt gặp được những hình ảnh nhạy cảm của con bé, đặt những phẩm chất tốt đẹp sang một bên thì cơ thể Thảo phải gọi là siêu phẩm, mặc dù chưa được thấy cảnh thần tiên bên trong chiếc áo và chiếc quần đó nhưng theo như kinh nghiệm hàng chục năm của ông Vũ thì 99% Thảo có một cơ thể cực kỳ đẹp. Càng lúc ông Vũ càng mong muốn được nhìn thấy cơ thể của con bé, ông luôn tưởng tượng sau những lớp vải đó là gì, cái núm vú của con dâu ông tại sao chưa bao giờ thấy, càng thấy lạ thì càng tò mò, thậm chí ông còn có ý định quay lén Thảo khi tắm nhưng ý đồ đó chưa bao giờ thực hiện được, còn thằng Minh con trai ông ngày nào cũng như ngày nào suốt ngày công việc rồi ăn ngủ chẳng có gì thay đổi, chẳng biết hưởng phúc kiếp này.
Trong sinh hoạt hàng ngày có ông Vũ chia sẻ công việc gia đình hay tâm sự nhiều chuyện trên công ty cũng khiến Thảo cảm thấy vui vẻ hơn vì có người trò chuyện, dần dần Thảo cảm thấy có phần thân với ông Vũ hơn ngày xưa. Nếu là ở nhà chẳng bao giờ ông Vũ phải làm việc gì nhưng đến đây, ở với các con đến tuần thứ 3 ông cảm thấy mình chăm chỉ việc bếp núc hơn đến lạ, chẳng qua được ở cạnh cô con dâu xinh đẹp nóng bỏng thì có vất vả đến đâu ông Vũ cũng chịu được, tâm lý chung của cánh đàn ông mà.
Mực hôm nay ngon quá con nhỉ?
Ông Vũ đứng chờ thang máy cùng với Thảo ở tầng hầm chung cư, hai bố con vừa ra chợ mua ít đồ ăn trưa.
Vâng! Tươi thật đó, lát con về làm món mực hấp, còn mấy lon bia để bố với anh Minh uống hihi.
Thảo mặc một chiếc váy ở nhà dài đến gần mắt cá chân, cơ thể của Thảo được bó sát lại, bộ mông cong ưỡn lên, chiếc váy ôm sát mông khiến viền chiếc quần lót bên trong hiện ra rõ rệt. Vì đi ra ngoài nên Thảo mặc một chiếc áo lót nhỏ bên trong, chỉ đủ che thứ cần che, tóc nàng búi cao, làn da trắng như bạch tuyết khiến ai nấy cũng phải liếc nhìn.
Ui dào, thằng Minh nó có uống đâu, suốt ngày công với việc.
Ông Vũ đứng cạnh cầm túi rau, ông mặc mỗi chiếc quần đùi bên trên mặc chiếc áo phông màu đen, dù là áo phông nhưng vẫn không dấu được cái bụng phệ của ông.
Ngon!!! Chẹp chẹp, ê ê nhìn kìa…
Đằng sau lưng ông Vũ và Thảo có mấy tiếng xì xào khó chịu của đám thợ xây gần đó.
Ngonn chúng mày, cái mông kia mà bóp thì hết hơi… Chân dài quá em ei… Mẹ mấy thằng chúng mày đủ tuổi không, nhìn cái mông với cái tướng đó thì ít nhất chúng mày phải dài 18cm nhé ha haha ha ha!!!
Toàn bộ những lời nói tục tĩu đều được cố tình nói to hơn bình thường để Thảo nghe thấy. Thảo mím môi cau mày không dám nhìn ra sau.
Này! Mấy thằng chúng mày vừa nói cái gì đấy?
Ông Vũ nóng tai nóng mắt quay lại nói, đằng sau ông cách tầm 15m là một toán thanh niên người đầy bụi và sơn, chắc chắn là đám công nhân tòa nhà bên cạnh rồi, chúng nó thấy lúc này chỉ có ông Vũ già và một cô gái ngon đến đời bố chúng nó còn chưa được thấy nên chúng nó mở mồm ra trêu cũng là lẽ đương nhiên…
Thôi bố! Kệ bọn chúng…
Mặt Thảo hơi đỏ, nàng chạm nhẹ tay vào vai ông Vũ gàn lại.
Không! Cái thứ hoang tưởng, chân tay bù đầu óc, bố mẹ chúng mày không dạy dỗ chúng mày à…
Ông Vũ bị gàn lại càng hăng.
Cái gì ông bác ơi, sao thế?
Bỗng một vài thằng đứng lên cau mày nói.
Chúng mày cút đi, không tao gọi cảnh sát bây giờ!
Ông Vũ quay hẳn người lại chửi.
Thôi bố ơi, kệ chúng nó, bố con mình sang đây đi cho nhanh!
Bên cạnh thang máy của chung cư là thang chở hàng, rất rộng rãi nhưng hơi bẩn. Thảo kéo ông Vũ đi nhanh sang khu thang hàng. Thảo ở đây không biết bị trêu bao nhiêu lần rồi, nàng đã quá quen với cái lũ tạp nham này, tốt nhất nên im lặng.
Thang này mình không đi được đâu con.
Thấy thang chở hàng ông Vũ gàn.
Bố đi theo con, chắc chắn đi được!
Thảo cố gắng kéo ông Vũ vào thang hàng, ông Vũ mới đến đây nên không hiểu được đám thợ xây kia toàn lũ du côn chợ búa, ngày trước chúng nó đã đánh một ông già phải nhập viện, tránh tình huống đáng tiếc xảy ra Thảo với ông Vũ đành phải đi sang bên này.
Tít tít tít… ơ sao nó không đóng cửa nhỉ?
Thảo với ông Vũ chui nhanh vào trong, đứng ấn số tầng như thang máy không nhận, ông Vũ hăng vậy thôi được con dâu kéo đi cũng lon ton chạy theo chứ không dám hăng như trước.
Thang đang bị giữ thì phải, con để bố thử.
Ông Vũ bấm loạn xạ vẫn không có gì xảy ra. Lúc sau bỗng có một chiếc xe nâng hàng từ đâu đi tới.
Bác gì ơi, đây là thang hàng, không phải thang máy chung cư đâu bác!
Thanh niên lái xe nâng nói với vào.
Đấy, người ta không cho đi đâu, bố đã bảo mà.
Ông Vũ định bước ra ngoài nhưng Thảo gàn lại.
anh ơi! Em đang vội quá mà mấy thang bên kia tận trên tầng 60, anh cho em đi nhờ lên tầng 40 nha, em đi suốt ấy mà, không sao đâu!
Thảo cười nói, không quên liếc ra ngoài nhìn lũ thợ xây, thấy chúng nó cứ xì xào điều gì đó với nhau và quay đầu nhìn về phía nàng và ông Vũ, càng nhìn càng sợ, cái lũ đó thật nguy hiểm nên giờ nàng nhất định phải đi lên, chắc sắp tới nàng sẽ phải có ý kiến với quản lý chung cư này.
Nhưng mà mình nhiều hàng lắm!
Không sao đâu ạ, em thấy bọn anh chuyện đệm lên mấy ngày nay, chắc có người chuyển đến ở ạ?
Ừ! Bọn mình chuyển lên tầng 60 đó, nếu bạn vẫn quyết đi thì phải lên tầng 60 sau đó mới đi xuống được nhé!
Bị vẻ đẹp của Thảo làm cho lú lẫn, thanh niên đồng ý ngay lập tức.
Dạ… Vâng!
Thảo đành chấp nhận, chứ đi ra bây giờ nguy hiểm quá, thà về nhà muộn một chút còn hơn.
Tít tít tít… Chiếc xe hàng đẩy từng lô đệm bông vào trong, khá nhiều nên ông Vũ đã đứng nép sát vào bên trong, hai tay cầm hai túi đồ. Thảo cũng vậy, nàng đứng trước ông Vũ cách ông Vũ chừng 10cm. Tầm 5 phút sau, không nghe thấy tiếng tít tít của xe nâng, có lẽ thang máy chuẩn bị di chuyển lên rồi.
Hơi chật, con thấy thoải mái không?
Ông Vũ đứng sau hỏi, từ nãy đến giờ ông nhìn chằm chằm vào mông Thảo, nhìn viền quần lót của con bé mà chim ông lại cửng tướng lên, gáy con bé trắng mà thơm quá, có vài sợi tóc lơ thơ bay khỏi kẹp tóc thơm mùi nước hoa đắt tiền, ông Vũ nhìn lên nhìn xuống, cơ thể nó đẹp như người mẫu vậy, ông nuốt nước bọt đứng dựa vào bên trong nhìn xuống thấy chiếc quần của mình cộm to lên hướng thẳng tới mông con dâu càng làm ông Vũ lên cơn nứng.
Con sợ bố không quen thôi, nhiều lúc ở tầng trên bất tiện lắm ạ, nhiều lần con phải đi thang này một mình ấy, cứ đứng chơi điện thoại lên đến nhà cũng phải mất vài phút.
Thảo vừa nói vừa nhìn lên trần, chiếc quạt thông gió thổi mát rượi.
Vậy à, cũng vất vả cho bọn con, ngày trước bố mẹ đáng nhẽ nên chọn cho bọn con tầng thấp hơn…
Ông Vũ nói rất tình cảm nhưng mặt ông dần đỏ lên rồi.
Tít tít tít… bỗng tiếng của xe nâng lại vang lên, chiếc đệm tiếp tục được đẩy vào bên trong, khoảng cách của Thảo với ông Vũ lại gần hơn.
Ơ! Này anh gì ơi! Chật quá rồi!
Ông Vũ kiễng chân nói với ra ngoài.
SaO LẠI CÓ NGƯỜI BÊN TRONG?
Tiếng nói của một người đứng tuổi, có lẽ là quản lý của thanh niên kia.
Trong có một cô gái và một bác xin đi nhờ anh ạ…
MÀY BỊ NÃO À, ĐÂY LÀ THaNG HÀNG, SaO LẠI CHO NGƯỜI ĐI ĐƯỢC!
Nhưng bạn gái bên trong bảo đi nhiều rồi, với lại là người ở đây, họ chờ thang máy quá lâu anh ạ.
MÀY CÓ BIẾT CHUYẾN HÀNG NÀY PHẢI CHUYỂN NGaY TRONG VÀI PHÚT TỚI KHÔNG? SaO MÀY KHÔNG HỎI TaO, CÒN MỘT ĐỐNG HÀNG ĐÂY NÀY, BÂY GIỜ CHUYỂN KIỂU GÌ?
Dạ… Em xin lỗi, hay em chuyển bớt hàng để họ đi ra…
CÁI THẰNG NGU NÀY, MÀY CHUYỂN TỪ NÃY ĐẾN GIỜ ĐÃ CHẬM GIỜ CỦa TaO RỒI, BÂY GIỜ MÀY LẠI ĐÒI CHUYỂN Ra, TaO KHÔNG CẦN BIẾT, MÀY CHUYỂN HẾT VÀO CHO TaO KHÔNG THÌ NGHỈ!!!
Thôi chết rồi con ơi, làm sao bây giờ…
Ông Vũ lo lắng. Thảo cũng chẳng nói gì nàng chỉ cắn ngón tay, chưa biết phải xử lý thế nào.
Bạn gì ơi, chỗ bạn đứng còn thoải mái không?
Thanh niên bên ngoài nói với vào, chắc ông quản lý đi rồi.
Không sao đâu anh ơi, đủ hàng để lên chưa anh? Làm phiền anh quá.
Thảo rất ngại khi làm ảnh hướng đến chất lượng công việc của thanh niên bên ngoài nhưng bây giờ ra cũng không được, đi lên là cách cuối cùng rồi.
Mình vẫn phải nhét thêm tầm 3 bịch nữa, thôi mọi người chịu khó nhé, mình nhét 2 bịch còn bịch thứ 3 mình tính sau vậy.
Thanh niên bên ngoài rất tốt bụng, nếu như nhét 3 bịch thì chắc chắn hai người bên trong không có chỗ đứng rồi, mà mấy chiếc đệm bông này toàn cao 2m, to cồng kềnh nhưng được cái mềm và nhẹ.
Em cảm ơn anh!
Vừa nói dứt câu tiếng tít tít xe nâng lại vang lên, mấy chiếc đệm dần dần đi vào làm Thảo cũng lùi lại một bước, Thảo giật mình một cái, lúc này Thảo và ông Vũ đã đứng sát lại với nhau, chiếc bụng to của ông Vũ khẽ chạm vào eo của Thảo, cái dương vật đang cửng của ông cũng cạ vào một bên mông.
Con… chật lắm à?
Ông Vũ ngượng chín mặt, đành phải đánh trống lảng. Thảo hơi rùng mình, nàng cũng đang khá xấu hổ khi đứng gần bố chồng thế này, nhưng chẳng còn cách nào khác, đâm lao phải theo lao rồi.
Hơi chật bố ạ, nhưng không đi cái thang này thì còn lâu mới đến nhà được.
Tít tít tít… Đây mình đóng cửa thang máy nha!
Thanh niên bên ngoài nói với vào, tiếng xe nâng lại vang lên, lúc này mấy chiếc đệm lại chèn vào thêm.
Ơ ơ… Thảo bị đẩy dần vào bên trong ngơ ngác, lúc nãy đã gần lắm rồi, bây giờ lùi nữa thì xấu hổ chết đi được, từ nãy Thảo đã cảm nhận được điều gì đó không đúng ở đây nhưng chưa dám khẳng định điều gì.
Này! anh gì ơi! Chật quá, muốn ép chết chúng tôi hả?
Ông Vũ nói với ra ngoài.
Bác thông cảm, cái đó là xong rồi ạ, bây giờ cháu ấn thang lên đây…
Con có khó thở không?
Ông Vũ lúng túng, bây giờ toàn bộ cơ thể Thảo đang đứng trước ép về phía sau, áp sát vào người ông Vũ, ông Vũ ra vẻ lo lắng nhưng ông phải cảm ơn thanh niên kia rất nhiều đấy, ông được đường đường chính chính áp sát vào người con dâu là điều chưa bao giờ ông ngờ tới.
Không ạ, trong này thoáng lắm, bốn phía đều có cửa thông gió mà bố.
Thảo giải thích nhưng mặt nàng bắt đầu đỏ ửng lên, nàng cảm nhận được cơ thể mình đang ma sát với người bố chồng, mông nàng đang bị cái gì đó ấn vào, càng lúc… càng lớn… càng cứng…
Ừ… cố một chút con…
Ông Vũ nói lí nhí trong mồm, ông không biết phải xử lý thằng cu mình kiểu gì, nó làm ông khó xử quá. Từ nãy đến giờ ông Vũ cảm nhận được bộ mông mềm mại của Thảo cạ vào, mặc dù cách vài lớp vải nhưng ông vẫn cảm nhận được độ mềm của mông con bé, tim ông đập càng lúc càng nhanh, ông cố gắng dùng kỹ năng của mình để không to lên nhưng làm sao có thể cưỡng lại vẻ đẹp này của Thảo, chim ông Vũ cửng tướng lên trong quần chọc vào mông Thảo. Ông thấy con bé đứng im, ông cũng không dám nhúc nhích. Dù có cựa một cái là đủ cảm nhận rồi, muốn lùi về không được, Thảo muốn tiến lên cũng không được, cái góc nhỏ này đã quá chật rồi.
Cộm quá, cái chìa khóa này…
Ông Vũ ngại quá bèn đánh trống lảng chứ thực ra chả có chiếc chìa khóa nào, ông thả túi đồ xuống tay đút vào túi quần cầm cái dương vật to tổ bố của ông chỉnh lên và lấy tay che đi, ông biết con dâu mình chắc chắn sẽ cảm nhận được rồi, nên ông phải hành động luôn kẻo con bé hiểu lầm. Ông nắm và kéo đầu cu ông đi lên hướng 12h thì ối dời ơi nó quét qua mông Thảo một cách rõ rệt làm mông con bé hõm vào theo đường đi của đầu khấc ông Vũ.
… Thảo không nói gì, mặt nàng lúc này đỏ như gấc rồi, rơi vào cái hoàn cảnh này nàng thực sự không biết phải xử lý ra sao, nàng biết thừa bố chồng nàng đang cứng ở đằng sau, nhưng chả nhẽ lại quay lại nói… lúc này Thảo chỉ biết đứng im. Chiếc thang máy hàng vẫn di chuyển lên tầng 60, không biết đến tầng nào rồi nhưng tình hình bên trong đang rất căng thẳng, hai tay Thảo để lên ngực, nàng hơi run, run vì có thể nàng cảm nhận được độ khủng khiếp của nó, nàng còn không chắc đó có phải là cái ấy của bố chồng không hay là đồ vật gì đó.
Lâu quá con nhỉ?
Ông Vũ ngại quá bèn bắt chuyện.
Vâng, thang này đi chậm hơn thang bình thường ạ, nhưng được cái không dừng linh tinh…
Giọng Thảo đã hơi nhỏ hơn so với lúc nãy.
Um nhưng bố buồn vệ sinh quá, không biết bao giờ mới đến nơi hả con?
Ông Vũ nhìn thấy vai của Thảo nhô lên hạ xuống, quả này toi rồi, con bé đang thở mạnh, vậy chín phần mười nó biết rồi, chắc nó cũng phải ngại lắm, chợt nhớ ra chuyện đàn ông buồn đái mỗi sáng hay cương cứng, ông Vũ khéo léo lấy lý do này để rào trước nhỡ đâu con dâu hiểu lầm.
Con nghĩ sắp đến rồi, thang máy cũng chạy được một lúc rồi mà…
Mấy chiếc đệm cao che cả bảng điều khiển của thang máy nên hai bố con không biết đang đi đến đâu.
Tinh tinh tinh tinh!!!
Bỗng chuông điện thoại reo lên làm Thảo giật mình.
Ơ! Điện thoại con! Bố lấy giúp con với ạ…
Thảo giật mình trong cái tình huống ngại chín mặt, theo phản xạ tự nhiên nàng xoay người định lấy điện thoại ở chiếc túi đằng sau mà ông Vũ cầm thì nàng vô tình để bộ mông to của mình cà qua cà lại dương vật ông Vũ, khiến ông Vũ bủn rủn hết chân tay vì sướng.
Ơ ờ ờ!! Điện thoại con để túi nào…
Ông Vũ cũng giật mình loay hoay tay run run thả 2 chiếc túi xuống, 1 bên là túi đồ ăn một bên là túi đồ hộp, điện thoại Thảo bên túi hộp vẫn cứ kêu “tinh tinh tinh”, càng kêu càng làm hai bố con rối, ông Vũ khẽ nhún chân để thò tay xuống lấy làm dương vật ông lọt vào giữa háng Thảo, tuy cu ông vẫn ở trong quần nhưng nó nhô to ra chẳng khác nào để quả dưa chuột vào trong quần chọc thẳng ra ngoài cả.
Ở túi… túi bên trái bố ơi… hic…
Ông Vũ cuống, Thảo còn cuống hơn, hai tay nàng nắm chặt cổ áo váy.
Ờ ờ… đây rồi, chật quá… con chịu khó…
Ông Vũ lúc này cũng ngượng chín mặt, ông loay hoay mãi k lấy được, vì đặt chiếc túi xuống đất làm sao mà cúi xuống trong cái không gian chật hẹp này chứ.
Bố cầm túi lên đây, con lấy cho… Trên này rộng…
Thấy ông Vũ ở thế khó mà điện thoại cứ vang lên không ngừng, nàng cũng khá khó chịu khi bị ông Vũ gần như đẩy ép vào tấm đệm bông.
Ừ ừ đây!
Ông Vũ bây giờ mới nghĩ, sao không đưa cho con bé từ đầu có phải dễ dàng không, vì tiếng chuông điện thoại làm ông giật mình chăng? Ông Vũ túm lấy chiếc túi đứng thẳng dậy tay trái dơ cao tay đưa qua đầu Thảo thì bất ngờ dương vật ông chọc lên háng con bé.
a!!!
Theo phản xạ Thảo giật mình hét lên một tiếng, chẳng cần biết cái gì vừa chọc nhưng nó đã chọc đúng khu vực cấm của nàng, khu vực mà trước nay chỉ Minh được động vào, cảm giác rất rõ ràng Thảo ưỡn người về phía trước để tránh và đưa tay trái gạt ra, Thảo đã vô tình cầm vào dương vật của bố chồng, vừa hay ngay lúc đó ông Vũ lại cầm túi đưa qua vai Thảo, bị Thảo đẩy vào dương vật ông Vũ đứng không vững làm túi đồ đập vào tấm đệm bông cao 2m nẩy ra trúng bộ ngực to của Thảo, tay ông Vũ đang cầm chiếc túi cũng chạm vào đó, tuy không nhiều nhưng đủ để ông Vũ cảm giác được ngực con dâu ông mềm như thế nào. Tất cả đều xảy ra trong tích tắc.
Con có sao không? Thang máy này rung lắc quá…
Ông Vũ cuống lấy lý do rất lung tung.
Dạ…
Mặt Thảo đỏ ửng cầm điện thoại trong tay và thả túi đồ bịch xuống chân như cũ, ông Vũ cảm giác nàng có vẻ hơi khó chịu rồi, ông cũng không biết phải làm thế nào trong trường hợp này.
ai gọi đó con?
Ông Vũ đánh trống lảng sang chuyện khác.
anh Minh ạ, chờ lâu quá anh ấy tắt rồi ạ, để con gọi lại.
Thảo bấm số và đưa lên tai nghe. Ở đằng sau dương vật ông Vũ vẫn đang cạ vào mông Thảo.
Em đây…
Giọng Thảo nhẹ nhàng.
Vâng… em đang về rồi…
Vâng vâng… thế anh nha…
Thảo bỏ máy ra, mặt đỏ ửng.
Nó bảo sao con?
Ông Vũ đứng sau hóng hớt.
anh ấy hỏi sao lâu về thôi ạ…
Vừa nói Thảo vừa đặt điện thoại vào ngực và ôm lại. Bỗng có sự di chuyển trong thang máy, có nghĩa là nó đang dừng lại rồi…
Tinh!
Chiếc cửa mở ra, bên ngoài có vài người cười nói rôm rả, họ đang chuẩn bị chuyển đống đệm bông xuống. Từng chiếc đệm được đưa ra, mọi người bên ngoài mới đầu cũng hơi bất ngờ về việc có Thảo và ông Vũ bên trong, nhưng nghe giải thích họ cũng hiểu và chẳng ai thèm để ý gì, chỉ có mấy ông con zai cứ liếc nhìn Thảo vì vẻ xinh đẹp của nàng.
Tinh!
Cửa thang máy đóng lại, Thảo đứng cách ông Vũ phải 1m, ông Vũ không dám thở mạnh lùi xuống một bước nhẹ nhàng chỉnh thằng cu lại ngay ngắn, bây giờ ông mới để ý, đầu chim ông ướt ướt như nhựa rau đay, nó rỉ ra nước nhờn của đàn ông, thấm cả ra chiếc quần ông đang mặc, như đứa trẻ són đái. Ông nhìn sang mông Thảo thì thôi rồi, ở mông nó cũng có một vết. Mấy chục năm nay, đây là lần đầu ông nứng đến mức phải rỉ cả nước nhờn nhiều đến vậy, tim ông đến giờ vẫn đập thình thịch như trống trận. Tầm một lúc sau chiếc thang máy dừng ở tầng 45, ông Vũ và Thảo không nói gì chỉ đi thẳng về nhà.
Vào trong nhà, Thảo vẫn thấy Minh ngồi làm việc cặm cụi trong khi anh vừa làm ở công ty về, Minh không để ý đến mặt Thảo đang đỏ ửng. Thảo cất đồ ăn đi vào phòng đứng đằng sau lưng Minh thay bộ váy ra chuẩn bị đi tắm, nàng cởi chiếc áo lót mềm ra bộ ngực bung ra như được giải thoát, hai đầu ti nàng không biết cương cứng lên từ bao giờ, nhô lên hồng hào, núm vú đẹp, nhìn rất cân xứng với bộ ngực to của nàng. Thảo cởi chiếc quần lót xuống thấy đũng quần lót ướt một mảng nhỏ, Thảo nhíu mày vì nàng không thể tin mình có thể như vậy, không đời nào… không đời nào nàng lại có cảm giác được… Thảo thử sờ lên ngực mình, vừa chạm vào đầu ti người nàng giật một cái, nó tê… Từ rất lâu rồi, ngực nàng mới có cảm giác như vậy, và cũng không biết từ bao giờ đầu ti nàng mới cương lên như hôm nay, cơ thể nàng nhạy cảm hơn nàng nghĩ… Thảo cau mày, nàng đang tự tức giận vì chính nàng cũng không thể hiểu bản thân mình nữa, nhưng nghĩ đến cái thứ to đùng áp sát mông mình lúc nãy khiến Thảo cảm giác thật khó tả…
Bây giờ chồng nàng mà quay lại ôm hôn nàng có khi sẽ lên đỉnh rất nhanh đó, nhưng nhìn cái dáng người này đi, có giống như muốn abc với vợ không, suốt ngày ngồi dí mặt vào máy tính đánh chữ rồi đi ngủ. Thảo thở dài, ngồi xuống giường một lúc rồi như một thói quen, Thảo vơ chiếc áo lót ném vào thùng đồ giặt, mặc lại váy và đi ra ngoài phòng tắm…
Chuyện Của Thảo Chuyện Của Thảo - Fafamini Chuyện Của Thảo