Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
Tự Do
Tác giả: Nguyên Sa
Tập thơ Nguyên Sa: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
Tôi muốn ví mắt em như một vì sao
Chưa có ở trên trời
Một vì sao: ngủ muộn hơn sao hôm
Dậy sớm hơn sao mai
Mà lòng tôi vẫn nhìn
Chưa bao giờ chớp mắt
Như em vẫn nhìn
Nụ cười của em
Trong mắt tôi!...
 
Tôi muốn ví đôi tay trắng của em
Như một thi sĩ đã ví: đôi cánh chim bồ câi
Nhưng tôi còn muốn cầm rõ thật lâu
Ðôi bàn tay chưa bao giờ tôi lạ
Ðể đặt lên mắt , đặt lên má
Và đặt lê môi cho thêm quen
Như mỗi ngày tôi vẫn đặt bát cơm
Mày bàn tay em...
 
Và bước chân của em
Tôi muốn đừng ai ví như gì cả
Ðể tôi nhìn cho thật rõ
Bước chân lại gần
Bước chân gần laị
Ðôi vai vẫn mềm như đòn gánh
Cánh tay vẫn rẻo như đôi quai
Và tôi chỉ dám nhìn
Nhưng không dám nói
Lòng vẫn sợ nhầm
Dù chỉ từ một đến hai!...
 
Bước chân lại gần
Bước chân gần lại
Và lòng tôi khẽ hỏi
Hôm nay là ngày hội
Nên hè phố nhớn lên
Hay lòng mình bé laị
Như một hôm nào nắng đẹp: Mùa Xuân
 
Như một hôm nao
Em bước lại gần
Tôi chỉ dám nhìn
Nhưng chưa dám nói
"Bước chân gần lại!..."
Bàn tay mừng tủi
Răng cắn vào môi cho chặt phút không ngờ
Tay không dám dọc dù một tờ giấy mới !...
 
Tôi chỉ dám nhì
Nhưng không dám đợi
Nét mặt dịu như vần bằng
Trong như trăng sáng
Ðôi mắt nhìn không vướng một sợi dây thép gai
Và bàn tay tôi chỉ được cầm một lần thôi...
Lòng vẫn nhớ như cánh đồng nhớ bướm
Và đôi môi khép vào nhau vẫn hỏi thầm lẳng lặng
 
Có phải:
"Em vẫn là em
Ðôi tay vẫn trắng
Ðôi mắt vẫn đen
Ðôi má vẫn hồng
Như khung cửa sổ
Nép nhìn màu cờ
Hàng mi thèn thẹn
Vì lòng tương tư!..."
 
Có phải em vẫn nhìn tôi
Như tôi vẫn nhìn em
Ðôi mắt chúng mình vẫn quen
Vì chưa bao giờ biết lạ
Ðôi tay chúng mình vẫn nhớ
Vì chưa bao giờ biết quên...
 
Và tôi vẫn xin em
Cho tôi ghì thật chặt
Như những chiếc thắt lưng xanh
Ghì quanh lần áo vải
Cho tôi tìm một chữ mới
Không có trong hai mươi lăm chữ cái
Ðể bắt đầu tên em
...