Ngây Thơ
Ngày xưa em còn bé thơ
Tính rất hay dỗi hay hờn
Tôi hay trêu đùa em khóc nhè
Giờ đây Em mười tám
Tôi đã trót yêu trót thương rồi
Nhớ mãi , nhớ mãi khi bé thơ
Tình yêu ta thật sáng tươi
Sáng mãi như ánh trăng rằm
Trong đêm thu trời sao lung linh
Tình yêu ta tựa cánh chim
Mãi vút bay tới chân trời
Nơi hoa tươi và nằng ngập tràn
Nhớ mãi trong tim mình
Quê hương đó là nơi ta
Đã một thời thơ ấu
Biết mấy yêu thương
Và luôn nhung nhớ về
Nơi ta đã một thời ấu thơ.