To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 832 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:59:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 14: Gặp Lại
ô Mân đang ngồi trên sô pha xem album trước đây của Sở Du với Tần Phong, Tần Phong lật ảnh, đeo kính viễn thị nói cho Tô Mân nghe. Từ tiểu học đến trung học, không tấm nào quên giới thiệu.
“Người ta nói tam tuế khán lão [1], lời này quả không sai. Khi Sở Su mới sáu bảy tuổi, ba nó đã kết luận rằng sau này nó sẽ kiếm cơm trên bàn giấy (tức là thành phần trí thức, làm việc văn phòng). Thời đó nhà còn nghèo lắm, thịt cũng chỉ lâu lâu mới mua được vài lần. Có một lần, mẹ để một cây xúc xích trong bếp, kết quả bị chuột ăn mất, lúc đầu ba Sở Du còn tưởng nó ăn vụng, sau khi Sở Du giải thích ba mẹ cũng không tin, con đoán xem sau đó thế nào?”
Tần Phong cười, “Nó hả, chuẩn bị một cái bẫy chuột, lập một cái bẫy khi con chuột lại đến ăn vụng thì bắt nó. Sau đó, nó buộc con chuột lên thân cây, ngồi xuống trước mặt con chuột, viết lên giấy tất cả các tội mà con chuột đã phạm, mở một cuộc họp phê bình con chuột, phê bình khoảng nửa tiếng. Lúc đó ba nó đã nói, từng chiêu từng thức của nó đều rất rạch ròi, nói không chừng tương lai nó có khiếu làm luật sư, không ngờ đúng thật.”
Tô Mân lại lật sang một tờ, nhìn thấy tấm ảnh của một cô bé trắng trẻo, vô cùng tò mò: “Cô bé này là ai vậy?”
Tần Phong nhìn thoáng qua rồi cười: “Là con đó.”
Tô Mân vô cùng bất ngờ, “Con à?”
Tần Phong mỉm cười, bà cầm tấm ảnh kia lên, cẩn thận đối chiếu Tô Mân với tấm ảnh: “Giống thật, đúng là rất giống, con nhìn xem, lúc nhỏ và bây giờ không khác bao nhiêu, khuôn mặt, lông mày, ánh mắt thật sự rất giống. Tấm ảnh này là Sở Du lấy phim chụp của con, rồi về rửa ra. Nó còn nói.” Tần Phong dừng lại.
“Nói gì ạ?”
“Nó nói, sau này sinh con, cũng muốn sinh một đứa bé giống thế này.”
Tô Mân nhất thời đỏ mặt.
Tần Phong gấp album lại, bà thở dài nói: “Mỗi gia đình có thể đến với nhau thật không dễ dàng, hôn nhân chính là quá trình ẩn nhẫn, xem mình xử lý ra sao, cư xử thế nào.”
Tô Mân cúi đầu, người mẹ chồng này hoàn toàn không phải người xấu, vừa thấu tình đạt lý, lại cực kỳ quan tâm cô, trước kia tại sao cô lại vứt bỏ một người chồng tốt như vậy, một mẹ chồng tốt như vậy, khăng khăng cố chấp đòi ly hôn?
Điện thoại reo lên, Tô Mân nhanh chóng bắt máy. Là Sở Du gọi đến, trong điện thoại anh nói: “Tiểu Mân, tối nay có một người khách mời chúng ta ăn cơm, em chuẩn bị một chút, lát nữa anh đón em ra ngoài mua quần áo trước.”
Tô Mân vâng một tiếng.
Cúp máy, cô nói với Tần Phong: “Mẹ, Sở Du nói tối nay đưa con ra ngoài dùng cơm.”
Tần Phong rộng rãi phất tay, “Đi đi, đi đi!”
***
Sở Du đưa Tô Mân đến một cửa hàng chuyên bán đồ nữ, đang phân vân trước mấy bộ váy chưa quyết định được.
Cô nhân viên ân cần ra sức chào hàng với anh, “Chào anh, mấy bộ này đều là kiểu mới nhập, bạn gái anh có làn da trắng, dáng người cũng đẹp, mặc cái nào cũng hợp cả.”
Cô nhân viên đúng là rất nhiệt tình, cầm vài bộ đồ trong tay, ướm thử từng bộ lên người Tô Mân.
Sở Du tỉ mỉ nhìn mấy bộ đồ này, anh cũng khá hài lòng, “Được rồi, tôi lấy cả hai.”
Tô Mân vừa nhìn giá cả đã hết hồn, chất liệu mỏng như vầy, hình như không có gì mới lạ, đã vậy còn mắc nữa chứ?
Cô liên tục ra hiệu với Sở Du, đừng mua đừng mua, cô mặc bộ lần trước Sở Du mua là được rồi.
Sở Du đã đến trước quầy thu ngân tính tiền. Anh quay đầu lại nói với Tô Mân: “Em mặc thử đi, xem mặc lên người có mỏng hay không.”
Tô Mân đành phải đến phòng thử đồ.
Hiện giờ trời mới chớm thu, buổi tối hơi lạnh, nhưng bộ này có lót bên trong nên mặc vào không thấy lạnh lắm.
Cô ở bên trong thử đồ, vừa mới chồng thử vào liền phát sinh vấn đề, Bên trong có lớp lót, nhưng lớp lót này lại dính vào móc áo ngực của cô, cô với tay ra sau lưng muốn tháo ra, nhưng lại không nhìn thấy tình hình sau lưng, kết quả càng mở càng loạn.
Không còn cách nào, cô đành phải mở hé cửa, định gọi nhân viên vào giúp cô, nhưng bên ngoài có vài người khách, cô gọi nhân viên, nhưng cả ba đều đang rất bận.
Sở Du đang ngồi trên sô pha bỗng đứng lên, vừa nhìn thấy vẻ xấu hổ của cô liền hiểu ra, anh lập tức chạy đến lách người bước vào phòng thử đồ. Khi Tô Mân còn chưa có phản ứng, anh xoay người cô lại, nhanh nhẹn giúp cô tháo móc áo ngực ra.
Đồ mắc không? Không mắc, nếu mặc trên người thấy hợp thì sẽ không mắc.
Đến khách sạn, Sở Du cầm tay cô bước vào, tâm trạng của Tô Mân trước sau luôn căng thẳng, nắm chặt tay anh, dán sát vào người anh.
Anh xoa dịu cô: “Không cần căng thẳng, là tổng giám đốc Triệu lần trước mời, hiện giờ anh đang đại diện vụ kiện cho công ty anh ta, giữa bọn anh là quan hệ thương mại, nếu lúc dùng cơm bọn anh có nói những chuyện em không hứng thú, em cứ tự mình dùng cơm là được.”
Bước vào đại sảnh, Sở Du cao giọng gọi: “Tổng giám đốc Triệu, xin chào.”
Tô Mân ngẩng đầu, vừa nhìn thấy, lòng cô sáng ngời.
Triệu Huyên đang đứng ngay lối vào ở đại sảnh thông đến phòng ăn, trên mặt là vẻ tươi cười, đứng đợi họ. Dưới ánh đèn vàng rực rỡ, vóng dáng tuấn tú của Triệu Huyên đặc biệt hơn người.
Tô Mân thấy anh, anh cũng thấy Tô Mân.
Giống như tâm linh tương thông, anh mỉm cười với Tô Mân.
Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt, cà vạt màu ngọc trai, không cài hết cúc áo, chiếc cúc ở cổ để mở, vì vậy cà vạt được thắt tùy ý cách cổ áo một khoảng, hơi hơi thõng xuống.
Anh đứng ở nơi đó, điển trai sang trọng, ân cần mỉm cười.
Hệt như một học trưởng lịch sự trong trường đại học.
Anh ra đón Sở Du và Tô Mân, mỉm cười đi tới.
“Luật sư Sở, chị Sở.”
Giọng nói của anh cũng rất ôn hoà, tuy rằng nói tiếng phổ thông không chuẩn lắm, nhưng trong giọng nam êm nhẹ mang theo chút phát âm kiểu Đài Loan, không chút giả tạo, nhưng cũng vô cùng dễ nghe.
Anh nhìn cô, khóe môi hơi nhếch lên, để lộ nụ cười thoải mái thân thiết.
“Chị khỏe chứ? Chị Sở?”
[1] Tam tuế khán lão: Có nghĩa là thông qua hành vi của một đứa bé ba tuổi có thể nhìn thấy tương lai đứa bé ấy là người như thế nào.
Yêu Thêm Lần Nữa Yêu Thêm Lần Nữa - Thủy tụ nhân gia