To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 832 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:59:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 31: Lấy Đức Báo Oán
nh vô cùng nghi ngờ: “Kinh thánh, em từng đọc kinh thánh ư?”
Tô Mân suy nghĩ một chút, cô lại có chút mơ hồ: “Có thể là em nhớ nhầm, không phải kinh thánh, nhưng có một đoạn em lại nhớ rất kỹ.” Cô cố nhớ rồi nói lại: “Con là ai? Nguyện xin chúa chỉ điểm con đường sáng cho con chiên lầm lạc này, đây là đâu vậy chúa? Đây là một thế giới coi trọng vật chất, con người vì tư lợi đã không còn là chính mình, một mặt tung hô yêu thương nhau, mặt kia lại chà đạp lên tình yêu đó, tiếc rẻ bỏ ra yêu thương, rỗng tuếch mà cô độc. Vì để sinh tồn, vật lộn đến chết mà không biết tại sao.”
Sở Du kinh ngạc, lời này cô nói rất lưu loát tự nhiên, giống như trước kia đã từng niệm qua, nếu không phải chuyên tâm xưng tội, thì cũng là đã xem qua rất nhiều lần. Sao cô lại có thể nhớ kỹ lời này chứ? Không đúng, rất vô lý, tuy rằng cô học khoa văn, nhưng cô lại một không tin Phật, hai không tin chúa, ba không dính truyền giáo, mấy lời này đều dính dáng đến kinh thánh, trước giờ cô không đọc kinh.
Anh vừa hoài nghi, vừa mở giường xếp ra, lại hỏi cô: “Tiểu Mân, em còn thích xem sách gì nữa?”
Trên mặt Tô Mân lại hiện lên vẻ cười ngây thơ, cô thoải mái nói: “Đương nhiên là tiểu thuyết tình yêu.”
Tiểu thuyết tình yêu ư? Sở Du ngồi xếp bằng trên giường xếp, anh nhìn Tô Mân không dời mắt, trước kia hình như cô không xem tiểu thuyết tình yêu, hiện giờ cô nói cô thích nó ư?
Anh tỉnh bơ lấy một quả táo qua.
Tô Mân lại giống như đang nhớ lại, nói: “Cuộc sống lý tưởng của em chính là, mỗi ngày có thể ngủ cho đến khi choàng tỉnh, không làm gì hết, không gánh vác trách nhiệm, với người em yêu và người ấy cũng yêu em, cùng nhau trò chuyện, cùng nhau xem mặt trời mọc, mặt trời lặn, anh xem, thú vị biết bao nhiêu.”
Anh im lặng không nói gì, dưới tay tiếp tục gọt táo.
Lời này làm anh cảm thấy thật xa lạ, với cá tính của Tô Mân, trước kia cô mạnh mẽ, ăn nói lanh lẹ, ngủ cho đến khi choàng tỉnh ư? Trời đất, điều này gần như là điều không thể, ngày nào cô cũng bắt buộc mình thức dậy, nhưng vừa thức thì mắt liền trong veo, ánh nhìn sắc bén, cô mà là con mèo tham ngủ thế này sao?
Tô Mân lại tò mò hỏi anh: “Sở Du, anh có đọc tiểu thuyết tình yêu không?”
Sở Du gọt xong vỏ táo, tìm cái khay nhựa nhỏ, đặt lên đó, cắm tăm vào.
Anh đưa một miếng táo cho cô, suy nghĩ xong rồi nói: “Có khi cũng xem.”
Tô Mân mỉm cười: “Em còn nghĩ rằng thế giới đàn ông chỉ có huyền huyễn và võ hiệp chứ.”
“Anh không phải loại người suốt ngày múa đao vác súng, nhất định muốn mạng người khác.”
Tô Mân mỉm cười, thật tốt, khi không có chuyện gì, cùng chồng trước ngồi tâm sự như vậy cũng hay lắm.
Chồng trước? Cô lại bùi ngùi, ở trong lòng đã mặc định danh hiệu chồng trước cho anh như vậy sao?
Nhất thời trong lòng cô ngổn ngang cảm xúc, vô cùng khó chịu.
Sở Du lại như đang nói một mình: “Thật ra, đàn ông cũng là người cảm tính, chẳng qua tình cảm của đàn ông kín đáo hơn phụ nữ một chút. Trong lòng đàn ông, tình cảm cũng như một con sông tối, bên ngoài nhìn không tới, nhưng thực tế là…” Giọng của anh nhỏ dần, “luôn có mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt.”
Không biết tại sao anh lại nói những lời này, cũng không biết tại sao đột nhiên mình lại có tâm hồn văn nghệ như vậy, anh có chút tự giễu.
Có lẽ bởi vì sự thay đổi của Tô Mân hiện giờ, Tô Mân của trước kia lý trí hơn, đường cong và cơ thể cũng khỏe khoắn hơn nhiều, nhưng Tô Mân của hiện tại lại thiên về một chút con gái, cô dịu dàng thân thiết, thật sự nếu để anh lựa chọn, thậm chí anh thích phần điềm tĩnh này của cô ở hiện tại hơn.
Tô Mân chỉ lặng lẽ nhìn anh, thật lâu sau, cô mới hỏi: “Sở Du, anh hận em không? Anh là người xuất sắc, em lại lạnh lùng đòi ly hôn, đối xử cay nghiệt với anh như vậy, anh có trách em không?”
Yêu Thêm Lần Nữa Yêu Thêm Lần Nữa - Thủy tụ nhân gia