You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Tác giả: Leo Aslan
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Gió
Upload bìa: Little rain
Số chương: 447 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 51984 / 1195
Cập nhật: 2024-02-25 00:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mùi Bánh Chưng
àng: Anh mà còn kêu em là gấu nữa thì em sẽ gọi anh là trâu nhé!
Mình: Sao lại là trâu?
Nàng: Ừa thì " trai + gấu = trâu + gái " ấy mà!
Mình: Hay nhỉ, gấu oai phong thế, còn trâu thì......!
Nàng: Nghĩ tiếp đi, trâu ơi.. :">
Và sau một hồi trằn trọc, mình đã ngộ ra, thân con trai lúc nào cũng phải cày như trâu để hàng tháng đem lương về cho nàng gấu dữ dằn ở nhà thâu tóm...
Và... chả có nhẽ khi bọn con trai trước giờ vẫn quen nói " gấu nhà tao ", " gấu nó ", " chở gấu đi chơi " thì bây giờ bọn con gái gặp nhau sẽ tám " trâu nhà mình ", " trâu của em ", " tối trâu đến rước em nhé ", "ối trâu ơi nhà có chuột kìa " hay sao chứ? @@!
Và... cũng chả có nhẽ từ giờ mỗi lần con gái gọi mình sẽ là gọi " Trâu ơi ta bảo trâu này..."??!! T_T
o O o
Có một đôi sắp cưới nhau tâm sự. Cô gái nói:
- Anh iu, sau này cưới nhau rồi anh ko được ăn hiếp em nha.
Chàng trai:
- Đương nhiên rùi cục cưng, làm sao anh có thể ăn hiếp em được.
- Anh cũng ko được la em đó nha
- Thương em ko hết mà làm sao la được.
-Thật ko anh? - Đương nhiên rồi
- Anh hứa đi, có thật ko?
- Thật mà.
Thật ko Anh?
.
.
.
Thật mà, đậu má hỏi hoài tao tát một cái cắm đầu vào tường bây giờ!!!!
o O o
Đang bù đầu với công việc cuối năm thì màn hình yahoo nhảy phóc ra một tin nhắn mới từ Leo
-Tui tên Vy, không phải Ê!
-Ê Vy…hì hì
-=.= chuyện gì?
-Này này, xem thử tấm hình này, có phải lớp mình không vậy?
Màn hình hiện lên quang cảnh một buổi lễ chào cờ, một thầy nào đó đang đứng trên bục và hàng ngàn tà áo trắng dưới sân trường, cảm giác thân quen quá đỗi. Ngó ngay sang dãy đầu tiên bên trái bức ảnh, tôi nhận ra vài gương mặt quen thuộc. Đúng là lớp mình rồi ^^
-Kiếm đâu ra tấm hình này hay thế?
-Tui xem trên fb của trường đó, mà phải lớp mình không?hình như là lớp 12 hả?
-Hồi 11 lớp mình cũng ngồi đây mà hehe
-Uầy, giờ chả nhớ nổi nữa.
-….
-Không biết quán net trên đường TQ tui hay chơi còn không nhỉ..
….
Im lặng
…Tôi nhìn mãi bức ảnh ấy, những kỉ niệm ngày xưa lại tràn về, tôi nhớ sáng nào chào cờ cả bọn cũng lục đục đem theo sách vở tranh thủ ngồi học bài cho tiết sau. Mà nói vậy thôi chứ toàn ngồi tám, sách vở toàn lấy…che nắng là chủ yếu hihi.
Sáng thứ 2 nào các bạn nam trực nhật cũng phải xuống sân trường sếp sẵn ghế, bọn con gái chỉ việc chờ chuông reo, đi tà tà xuống ngồi nghe thông báo rồi lại tà tà đi vô lớp, để mặc bọn con trai tiếp tục dọn ghế rồi rinh vào kho. Ầy, đừng nghĩ Vyvy cũng thế nhé, gì chứ galang thì có thừa đấy :”> những lúc N, K, D…ở lại xếp ghế, tôi cũng ở lại…động viên tinh thần chứ bộ, thỉnh thoảng xếp giúp vài cái rồi đứng dưới gốc cây chỉ chỏ…”kìa kìa…bên kia còn mấy cái nữa,xếp lẹ lên mấy ông tướng” =))
Đang mải mê với những hồi tưởng đẹp thì một lần nữa yahoo báo tin nhắn mới,vẫn từ một kẻ mà ai cũng biết là ai đấy
-Ê!
-Tui tên Vy
-Ê Vy
-quánh te mỏ bây giờ =.=
-mùi bánh chưng =))
“mùi bánh chưng” à? Cụm từ làm tôi nhớ ngay đến vụ án đầu năm lớp 10. Lần đâu tiên, tên đầu đá đáng ghét kia làm tôi bực tức đến bật khóc vì cái tội giỡn nhây.
Chả là năm lớp 10 lớp tôi học buổi chiều. Tôi có thói quen ăn trưa xong nghỉ 1 tí rồi tắm gội, thay áo dài đi học. Hôm đấy cũng như mọi khi, bước vào lớp với mùi thơm thoảng thoảng làm tôi cảm thấy tự tin và thoải mái ghê luôn. Hết tiết 1, cái hương thơm ấy vẫn thoang thoảng, thật thích.
Ngó lên bục thấy Nam đang lau bảng, vứt cái khăn lên bàn, hắn đưa tay lên mũi ngửi rồi nhăn mặt khiến tôi bật cười.
-Này, sao thế?
-Kinh, cái mùi nước giặt khăn y như mùi…bánh chưng…thiu ấy.
-hahaha, tay cũng thơm mùi bánh chưng thiu rồi chứ gì,gớm, tránh xa ra nha.
Nam nhìn tôi, cười (gian xảo) một cái rồi từ từ tiến đến.
-Hè hè, này thì bánh chưng thiu này.
Nguyên 2 bàn tay còn ướt nước giặt khăn lau bảng của hắn đã yên vị ngay trên mái tóc (vừa mới gội T_T) của tôi, mùi ngai ngái từ bụi phấn và cái khăn lau bảng dơ òm xộc ngay vào mũi. ..
-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa KHÙNG HẢ, TRÁNH RA COI!!
Tôi dùng hết sức bình sinh đẩy Nam ra xa, trong khi hắn ôm bụng cười ngặt nghẽo, vẻ đầy thống khoái.
-hahahahha hahahhaha hahhahaha, thế là có nước hoa mùi bánh chưng nhé, thích nhé
-Thích con khỉ khô, đầu tui mới gội đó ông già mắc dịch >”
Mọi chuyện đã chẳng đến nỗi nào nếu cái gã dai nhách kia không cù nhây.
Hắn ngồi ngay đối diện tôi, chống tay lên bàn, nhìn tôi chằm chằm.
-Sao sao, thơm không?
-Thơm con khỉ, đi chỗ khác chơi!!
-Mùi bánh chưng đó, ngon lắm!
-Đi chỗ khác!!!!!!
-Ê này tụi bây, tóc nhỏ Vy có mùi bánh chưng!
Láo thiệt, còn thông báo cho thiên hạ biết nữa >”
Chị đại Y ù đứng ngay gần đó sáp tới ngay như máy bay hạ cánh…Vuuuuuuuuuuuuuuuu
-Ê ông Nam,sao ông chơi ác vậy? Con người ta mới gội đầu sạch sẽ . Ủa mà mùi bánh chưng thiệt á hở? hớ hớ hớ hớ
Giọng cười vô địch của Y ù như một hồi chuông chấm hết, nó cười như vậy mà cả lớp không biết nữa thì mới tài. Tiếng cười rộ lên, ồn ào khắp lớp.
-Mùi bánh chưng là sao bây?
-Ê nhắc chi tao thèm bánh chưng quá
-Ồ phát minh mới, nước hoa mùi bánh chưng, quá độc, nước hoa nghe mùi là đói bụng
Gã đầu đá đáng ghét kia cười rung bàn, hai tay nắm lại đấm bình bịch như sắp đứt ruột đến nơi. Tôi thấy làn khí nóng lan tỏa khắp mặt rồi bóc lên đầu.
-Biến!
Nam ngước lên nhìn tôi, vẫn cười ngặt nghẽo. Nhưng chỉ 3s sau đó, mặt hắn đơ ra khi thấy khóe mắt tôi long lanh nước.
-Ơ…này…
-Biến!
-Này, xin lỗi…
-Đã bảo biến, không nghe à? Tôi nhìn hắn với ánh mắt như 2 quả đạn đã khai hỏa.
Nam lật đật đứng dậy, gãi đầu gãi tai, tay chân lóng ngóng vụng về. Cả lớp lại được một phen cười rú lên
-hahahaha, chết thằng Nam nhé, chơi dại hả con.
-Rồi xong tiểu thư đã giận! hè hè
Tôi gục mặt xuống bàn, nước mắt cứ chực trào ra. Đáng ghét! Trên đời lại có người lì lợm như vậy.
Hình như Nam định nói gì đó thì nhỏ H quay xuống nghiêm giọng:
-Thôi đi ông kia, để nó yên. Về chỗ đi, giáo viên sắp vô kìa!
Đến lúc đó tên đầu đá kia mới chịu về chỗ ngồi trong tâm trạng vô cùng bối rối.
Từ đó đến cuối giờ, tôi không mở miệng nói chuyện với hắn câu nào dù cho hắn cứ cố tình ngồi trước mặt tui mà nằn nì
-Này, xin lỗi mà, chọc chút xíu cho vui thôi mà
-Này, có sugus này, ngon lắm, mua 4 cây lận.
Nam đẩy đẩy mấy cây sugus tới trước mặt tôi, tôi chẳng thèm nhìn, vẫn cứ cắm mặt vào quyển vở trước mặt.
Nhỏ Huyền quay xuống cười cười
-Có kẹo hả Nam, Vy nó không ăn đưa đây tui ăn giùm cho, bỏ uổng! Thế rồi nhỏ tỉnh queo ôm đống kẹo lên bàn trên.
Còn gã kia ôm đầu, thở dài tuyệt vọng…
Chuông reo tan trường, ngay khi giáo viên vừa ra khỏi lớp tôi cũng đứng lên xách cặp đi ra. Cả lớp ngó theo ngạc nhiên vì hôm nào tôi cũng là người cuối cùng rời khỏi lớp.
Đi được tới cổng, tôi thấy N quýnh quáng nhét sách vở vào cặp chạy theo,bỏ luôn cả xe đạp còn ở bãi giữ xe của trường.
Chiều hôm đấy, đoạn đường từ trường về nhà tôi, có một cô bé lạnh lùng bước đi và một gã trai liên tục gãi đầu năn nỉ.
Đến tận khi tôi bước vào nhà, đóng sầm cửa trước cái mặt ngơ ngác, chảy dài đến tội nghiệp của tên đầu đá.
Vừa quay lưng, tôi vừa khẽ mỉm cười “Cho đáng đời, dám chọc bổn cô nương, từ đây nhớ mùi bánh chưng nhé!”
Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái - Leo Aslan Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái