An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.8 - Chương 75: Không Phải Là Thần Khí Thể Sao?
iêu Lãng và Thiên Tôn Mộc Long hàn huyên rất nhiều. Tiêu Lãng đối với nàng có cảm giác như người thân. Thiên Tôn Mộc Long đối với Tiêu Lãng cũng có cảm giác như người từ nhà mẹ đẻ đến. Bản tính của nàng rất ôn hòa. Hai người nói chuyện một hồi, tình cảm cũng được nâng lên.
Mộc Long hỏi Tiêu Lãng một vài chuyện, còn xem qua Tình Sát của hắn, cẩn thận nghiên cứu rất lâu, cũng không phát hiện ra có chỗ nào kỳ quái. Chỉ khi cảm ứng đạo ngưng tụ tình sát, thấy năng lượng kia hết sức đặc biệt. Nàng còn tìm đến một vài độc tố, để Tiêu Lãng dùng tình sát hóa giải, phát hiện tất cả đều có thể bị hóa giải dễ dàng, không tránh khỏi cảm thấy thần kỳ.
Tiêu Lãng kỳ thực cũng cảm giác quá thần kỳ. Bởi vì Đại thần Thiên Vũ đã từng cảm ngộ đến tình sát, nhưng không nghe hắn nhắc tới công hiệu giải độc của tình sát. Giờ phút này tàn hồn của Đại thần Thiên Vũ đã hoàn toàn ngủ say, hắn muốn hỏi cũng không thể hỏi được.
Tiêu Lãng hỏi dò một chút, vì sao Thiên Tôn Mộc Long không mời Thần Chí Cao tới phá hủy hố đen bên ngoài Địa Cầu. Thiên Tôn Mộc Long lại lắc đầu cười khổ nói:
- Thần Chí Cao là ai? Đó là siêu thần cảm ngộ đại đạo chung cực. Năm đó ta cơ duyên xảo hợp chữa khỏi một hậu bối được hắn coi trọng, mới kết một phần thiện duyên với hắn. Nhân tình này ta sao có thể sử dụng một cách tùy ý như thế được? Nhân tình này một khi dùng hết, địa vị của ta ở trong Hủy Diệt Chi Địa sẽ không cao như vậy. Ta xuất thân khá thấp, đến lúc đó tuyệt đối sẽ có người đỏ mắt động sát tâm.
Nghe được câu này, ban đầu Tiêu Lãng còn muốn thỉnh cầu nàng tìm Thần Chí Cao hỗ trợ cứu Âu Dương Lãnh Yên, hiện tại liền từ bỏ ý nghĩ này.
Ngẫm lại Tiêu Lãng cũng nở nụ cười tự giễu. Thần Chí Cao là nhân vật cỡ nào? Đó là một trong những nhân vật đứng ở vị trí cao nhất trong thế giới hỗn độn rộng lớn mênh mông này.
Phục sinh người hết sức khó khăn. Chắc hẳn Thiên Tôn Hiên Viên để phục sinh cho Đại thần Thiên Vũ, cái mạng của hắn sau này sẽ là của Thần Chí Cao Tu La, đồng thời khẳng định phải bỏ ra cái giá cực lớn.
Nếu như Thiên Tôn Mộc Long là Thần Chí Cao, chuyện này còn có chút hi vọng. Bảo Mộc Long đi nhờ Thần Chí Cao, vậy không chỉ lãng phí ân tình của Mộc Long, Thần Chí Cao còn chưa chắc đã đáp ứng. Tiêu Lãng đương nhiên sẽ không nhắc tới việc này.
Tốt nhất vẫn là đi Yêu Vực một chuyến, gặp Mị Nhi rồi nói tiếp.
Chỉ có điều Tiêu Lãng lại nhớ tới lời thình cầu của Độc Long. Hắn cũng không khách khí mở miệng nói:
- Thiên Tôn, ta có một bằng hữu. Hắn cảm ngộ chính là độc chi đạo, cần dung hợp một vài độc tố của độc vật. Phong Hỏa Sơn hạ có phải có rất nhiều độc vật hay không? Ngài xem có thể...
- Cái này thì dễ làm!
Thiên Tôn Mộc Long không để ý chút nào nói:
- Ta sẽ bảo Mộc Ly Nhi dẫn bằng hữu của ngươi đi xuống ngọn núi bên dưới. Đại đạo thụ kia có thể thu hút vô số độc vật tập trung lại đây. Chỉ cần hắn đừng giết chết tất cả độc vật phía dưới là được.
- Cảm ơn Thiên Tôn.
Tiêu Lãng cảm kích nói, sau đó lại lập tức chau mày nói:
- Đại đạo thụ? Chính là... cây cổ thụ kỳ lạ bên ngoài kia sao?
- Ha ha, Tiêu Lãng ngươi rất lợi hại!
Thiên Tôn Mộc Long cảm khái nói:
- Đại đạo thụ kia, người bình thường đi tới đi lui trên Phong Hỏa Sơn cũng không tìm được. Ngươi liếc mắt một cái liền phát hiện ra sao? Có thể có thu hoạch được gì không?
Tiêu Lãng xoa đầu, cười khổ nói:
- Ta cảm ngộ được một vài thứ, cụ thể là gì ta không thể nói rõ được. Cũng không biết nó có ích lợi gì không?
Thiên Tôn Mộc Long cười khẽ một tiếng nói:
- Ngươi cứ từ từ ngộ. Mỗi người đều có thể cảm ngộ đại đạo thụ này như nhau. Cụ thể thì phải xem cơ duyên của mỗi người. Nói không chừng sau đó chúng sẽ hữu dụng đối với ngươi, có khả năng sẽ khiến thực lực của ngươi tăng mạnh!
- Thực lực tăng mạnh?
Nhắc tới cái này, Tiêu Lãng lại cảm thấy đau đầu. Hắn đỏ mắt nhìn Thiên Tôn Mộc Long nói:
- Thiên Tôn, ngài không phát hiện được thể chất ta có vấn đề sao? Cả đời ta sợ là thực lực cũng chỉ tới như vậy...
- Không phải là thần khí thể sao?
Thiên Tôn Mộc Long nhìn lại một chút, trên mặt trở nên nghiêm túc, lời nói ý vị sâu xa:
- Tiêu Lãng, thế giới này cực kỳ công bằng. Không có gì là phế thể tuyệt đối, chỉ xem nỗ lực và cơ duyên của mỗi người. Ngươi có biết, Tinh Quân đầu tiên của biển sao Hỗn Loạn hiện nay, Tinh quân Hình Thiên. một trăm năm trước có thực lực ra sao? Bán Thần cảnh! Hắn là một loại phế thể, thân thể thái hỗn! Loại thể chất này rất khó cảm ngộ thiên đạo. Hắn tu luyện sáu vạn năm vẫn là Bán Thần. Nhưng chỉ trong thời gian trăm năm, hắn một đường đột phá, trưởng thành trong giết chóc, hiện tại đã đứng ở đỉnh cao của biển sao Hỗn Loạn, thực lực chỉ đứng sau Thần Chí Cao!
- Tinh quân Hình Thiên?
Tinh thần Tiêu Lãng chấn động, lập tức hiểu rõ ý của Thiên Tôn Mộc Long. Tinh quân Hình Thiên sau 6 vạn năm dài dằng dặc như vậy cũng không từ bỏ. Bây giờ hắn mới hơn hai mươi tuổi, tổng hợp thực lực đã đạt đến Thần Quân cảnh. Hắn còn có gì không vừa lòng? Thái hỗn thể cũng là phế thể. Nếu Tinh quân Hình Thiên có thể một đường đột phá, một thần khí thể như hắn lẽ nào không thể đột phá?
Thần khí thể chỉ không thể ngưng kết thần thể, vẫn có thể tu luyện, có thể cảm ngộ thiên đạo. Hình Thiên tinh quân ngay cả cảm ngộ thiên đạo vô cùng khó khăn vẫn luôn kiên trì. Vậy tại sao hắn lại muốn từ bỏ?
- Nếu ngươi muốn bảo vệ mình, bảo vệ người nhà, nhất định phải khiến kẻ địch sợ hãi ngươi. Tiêu Lãng, thế giới này tàn khốc như vậy, ngươi còn không hiểu sao?
Nhớ tới lời Hoàn Nhan Nhược Thủy nói, ý chí chiến đấu của Tiêu Lãng bắt đầu tăng vọt. Sau khi biết mình là thần khí thể, mặc dù hắn có vẻ không để ý, nhưng kỳ thực tâm tình đã có chút tiêu cực, chỉ muốn trở lại sống cuộc sống an nhàn, không để ý tới phân tranh tại Thần Vực. Nói một cách êm tai chính là muốn tiêu dao tự tại. Nói không dễ nghe chính là tự giận mình...
Giờ phút này, sau khi nghe mấy câu nói của Thiên Tôn Mộc Long, Tiêu Lãng chợt dâng lên một chút tự tin. Là một cái võ giả, có ai không muốn đạt được thực lực cường đại hơn? Ai không muốn ngạo nghễ nhìn quần hùng, đứng trên đỉnh cao của võ đạo?
- Luyện hóa nguyên đan của hoang thú Toan Nghê!
Đúng vào lúc này Tiêu Lãng đột nhiên hạ quyết định, không cần biết có hiệu quả hay không, chung quy phải thử một lần mới biết được? Nếu may mắn có thể khiến thực lực của mình cường đại hơn, hoặc là nhận được một loại thần thông cường đại nào đó thì sao?
- Chờ sau khi trở lại Hiên Viên Thành sẽ bắt đầu luyện hóa. Sau khi luyện hóa xong sẽ đi Yêu Vực!
Tiêu Lãng âm thầm nghĩ vậy. Bên kia Thiên Tôn Mộc Long lại đưa cho Tiêu Lãng một lệnh bài, mỉm cười nói:
- Tiêu Lãng, đây là lệnh bài của ta. Tại Hủy Diệt Chi Địa lệnh bài này vẫn còn có chút tác dụng. Có người nói ngươi cự tuyệt lời mời chào của Hoàn Nhan gia và Hiên Viên gia? Vậy ta cũng không mời chào ngươi. Ngươi muốn ở lại chỗ của ta bao lâu tùy thích. Ngươi muốn lang bạt khắp nơi, cũng tùy ngươi. Ta chỉ có một yêu cầu!
Tiêu Lãng vội vàng cung kính nói:
- Thiên Tôn, ngài cứ nói!
Thiên Tôn Mộc Long hờ hững chắp tay nói:
- Đó chính là ở bất kỳ nơi nào, cũng không được làm xấu tên tuổi của tinh vực Hoa Hạ! Cũng không nên làm chuyện quá ác, bằng không không cần người khác giết ngươi, ta sẽ đích thân giết ngươi.
- Tuân lệnh đại nhân!
Tiêu Lãng chắp tay cúi người, sau đó ưỡn thẳng ngực, ngạo nghễ nói:
- Đại nhân yên tâm, cho dù đứng chết, ta cũng sẽ không sống quỳ!
Tiêu Lãng ở lại Phong Hỏa Sơn. Độc Long vẫn ở bên dưới ngọn núi dung hợp độc vật. Hiên Viên Thiên Tâm ngược lại không hỏi gì, cũng không giục Tiêu Lãng trở về Hiên Viên Thành.
Mỗi ngày Tiêu Lãng tu luyện một chút tử thánh thạch, khiến năng lượng kim châu trong 1008 huyệt vị lớn lên gấp mấy phần. Không có chuyện gì, hắn lại cùng Thiên Tôn Mộc Long nói chuyện phiếm, tháng ngày trải qua rất thoải mái.
Trong những ngày tháng này, Độc Long càng thư thái hơn. Có Mộc Ly Nhi hỗ trợ, để ý hắn cũng không sợ bị độc chết. hắn không chút kiêng kỵ dung hợp độc tố trong mấy vạn độc vật bên dưới ngọn núi. Thực lực của hắn bắt đầu được củng cố vững chắc tại Thần Quân cảnh.
Ở lại Phong Hỏa Sơn đến ngày thứ mười một, Tiêu Lãng lại bất ngờ thu được một bức thư. Bức thư là do một vị đội trưởng hộ vệ trong Mộc Long Thành đưa tới.
Sau khi Tiêu Lãng mở ra, trong nháy mắt sát khí ngút trời. Ngoài mặt hắn chỉ có thực lực Bán Thần đỉnh phong, sát khí khủng bố lại làm cho đội trưởng Thần Tổ sơ kỳ phải cảm thấy rùng mình...
Trong thư chỉ có một câu nói.
- Nếu muốn đám người Tiêu Ma Thần Mộc Tiểu Đao Ma Thanh Thanh còn sống, lập tức một mình chạy đến Bạch Dạ Thành. Dám cả gan nhờ bất kỳ người nào giúp đỡ, chờ nhặt xác bọn họ đi!
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ