Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.8 - Chương 36: Thần Khí Thể
àng nhìn Tiêu Lãng, vẫn không nói gì, rõ ràng đang muốn xem ý tứ của Tiêu Lãng thế nào. Tiêu Lãng mỉm cười, cũng không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu.
- Cút đi. Sau này còn trở lại trêu chọc bọn họ, ngươi trực tiếp cút khỏi Tuyết Mai Thành đi!
Đào Tử thấy tới thì dừng, dẫn theo Tiêu Lãng đi ra ngoài phố lớn, vung tay một cái. Rất nhanh một chiếc xe ngựa lao đến. Chờ hai người lên xe ngựa, lúc này Phạm thiếu mới dám đứng lên, ảo não rời khỏi đó.
Ma Thanh Thanh nhìn theo bóng lưng Phạm thiếu rời đi, trầm ngâm suy nghĩ. Chỉ một lát sau nàng lẩm bẩm nói:
- Kỳ thực, nếu như chúng ta nương nhờ vào Mai phu nhân này cũng là chủ ý không tồi. Chí ít theo nàng, chúng ta không cần chịu thiệt, còn có cơ hội tu luyện tới thực lực Thần Tổ!
Phụ thân nàng tu luyện mấy chục năm, chỉ là một Đại Thần đỉnh phong. Mặc dù ông ngoại nàng là một tộc trưởng gia tộc trung đẳng, nhưng chỉ là Thần Tổ sơ giai. Nàng bây giờ còn trẻ như vậy đã đạt được Đại Thần đỉnh phong, tất cả đều nhờ Mai phu nhân ban tặng.
Cho nên Ma Thanh Thanh động tâm tư. Dù sao nàng đi tới gia tộc của ông ngoại nàng, nàng cũng sẽ không nhận được sự chiếu cố quá nhiều. Đi tới Thiên Ma tộc lại càng thảm hại hơn. Sợ là qua tay cũng sẽ bị người ta bán! Đương nhiên đừng nói là nàng, đổi lại là người bình thường nào cũng sẽ nghĩ như vậy. Dù sao rất nhiều người muốn ôm bắp chân của Mai phu nhân còn không có tư cách...
Vô Ngân cũng trầm ngâm khẽ gật đầu. Mai phu nhân đối xử với bọn họ không tồi. Nếu như Tiêu Lãng quy thuận, thật ra hắn không ý kiến. Sau khi chứng kiến sự tàn khốc của Thần Vực, những lý tưởng hào hùng của hắn khi từ Thiên Châu khởi hành đã tan đi mấy phần.
Tiêu Ma Thần lại cười lạnh. Hắn biết rõ Tiêu Lãng là hạng người thế nào. Có lẽ hắn sa sầm mặt nương nhờ vào Mai gia, nhưng Tiêu Lãng tuyệt đối sẽ không!
Tiểu Đao và Độc Long ngược lại là không suy nghĩ gì. Chỉ cần Tiêu Lãng nói như thế nào, bọn họ sẽ làm như thế.
...
Tiêu Lãng theo xe ngựa tiến vào một sân viện siêu cấp sa hoa. Cụ thể sân viện này lớn tới mức nào Tiêu Lãng không biết. Hắn chỉ biết hắn đã ngồi trên xe ngựa đi vòng nửa canh giờ, vẫn không đến nơi.
Hắn mơ hồ đoán được Đào Tử cố ý làm như vậy để thể hiện thực lực Mai gia cho hắn thấy. Chỉ có điều trong lòng hắn cũng âm thầm kinh ngạc cảm thán về Mai gia. Bởi vì trên đường đi, hắn nhìn thấy ít nhất có gần trăm cường giả Thần Quân, Thần Tổ cũng gặp được bảy, tám vị. Bảy, tám người này vẫn chỉ là đội chăm sóc sân.
Ma Thanh Thanh từng nói, nếu như Thần Tổ đi tới trong thành trì bình thường, thực lực được thông qua cơ bản có thể nắm lấy vị trí thành chủ. Hiện tại lại chỉ trông viện cho Mai gia? Mai gia này hiển nhiên cường đại hơn rất nhiều so với các gia tộc Thiên Tôn bình thường.
- Kỳ thực căn cơ Mai gia cũng không ở Hủy Diệt Chi Địa, mà Long Mã Sơn phía bắc! Đương nhiên năm vực còn lại cũng có cứ điểm. Trước đây Mai gia từng xuất hiện một Thần Chí Cao, nhưng không tranh bá, vẫn khiêm tốn làm ăn. Bên này của Mai gia là do phụ thân của phu nhân làm chủ. Ừm... Đại nhân là một Thiên Tôn! Phu nhân vốn gả cho con trai của Thiên Tôn Tuyết Mai làm vợ. Chỉ có điều sau khi đính hôn nửa tháng hắn đã chết. Phu nhân cũng không tái giá, trợ giúp đại nhân quản lý thương hội.
Đào Tử làm như không có chuyện gì xảy ra, thuận miệng giải thích, muốn hoàn toàn thu phục được tâm của Tiêu Lãng.
Ngoài mặt, Tiêu Lãng không hề tỏ thái độ, trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn. Hắn có thể cảm nhận được Đào Tử không cố ý phóng đại. Lần trước Mai phu nhân dẫn theo một đội xuất hành, trong đám hộ vệ đó có hơn một trăm cường giả Thần Quân. Lại thêm giờ phút này trong đại viện có nhiều cường giả như vậy, cũng xác nhận sự cường đại của Mai gia.
Đã từng xuất hiện một Thần Chí Cao, phụ thân Mai phu nhân còn là Thiên Tôn!
Đây là một mạch của Mai gia, không phải là đại bản doanh. Tư liệu dọa người như vậy, đừng nói một Bán Thần nho nhỏ như Tiêu Lãng, cho dù là Thần Tổ cũng sợ đến mức chân mềm ra chứ? Lại thêm vừa nãy lúc Đào Tử giải vây, thái độ của đội trưởng hộ vệ kia và Phạm Thiếu cũng khiến Tiêu Lãng có thể đoán được rất nhiều chuyện.
Không muốn lại được!
Mai gia cường đại, khiến Tiêu Lãng chỉ có chút chấn động nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh lại. Hắn không muốn dựa vào Mai gia để lên vị, cho nên Mai gia cường đại hay không không liên quan gì đến hắn. Thậm chí hắn cũng chán ghét phân tranh, chỉ muốn đưa Ma Thanh Thanh trở lại, lại đi một chuyến tới Hiên Viên Lĩnh. Mọi chuyện thu xếp xong hắn sẽ dẹp đường hồi phủ.
Mị Nhi rời đi, Tiểu Bạch bị cưỡng ép đưa tới Yêu Vực, không chỉ không kích thích ý chí chiến đấu của Tiêu Lãng, trái lại khiến hắn càng thêm chán ghét phân tranh. Âu Dương Lãnh Yên phải đạt được thần tài chí ới có thể phục sinh, vậy càng không cần nghĩ tới nữa. So với đi ảo tưởng tất cả những điều không thực tế, không bằng quý trọng cái hiện tại. Đám người Hồng Đậu các nàng ở nhà quá khổ...
Tiêu Lãng trầm ngâm một hồi, xe ngựa đã ngừng lại. Đào Tử cười đi ra ngoài. Tiêu Lãng đi ra theo. Vừa nhìn xuống, hắn lại khiếp sợ.
Tình cảnh đón tiếp như vậy có phải hơi lớn không?
Phía trước là một cái sân viện khổng lồ. Ngoài sân có thị nữ đứng thẳng hàng. Còn có một đám hộ vệ. Thủ lĩnh hộ vệ rõ ràng có thực lực Thần Tổ, khí tức dọa người!
- Tham kiến đại nhân!
Ngoại trừ thủ lĩnh hộ vệ kia, hộ vệ Đại Thần đỉnh phong Thần Quân còn lại đều quỳ một gối xuống. Thị nữ cũng cúi người hành lễ, vô cùng cung kính.
Một đám Đại Thần đỉnh phong và Thần Quân hành lễ với một võ giả Bán Thần? Khung cảnh này có chút buồn cười. Nhưng Tiêu Lãng lại càng cảm khái và áy náy. Mai phu nhân thật lòng chờ hắn. Không tệ...
Tiêu Lãng gật đầu, cũng không nói chuyện hờ hững đi theo Đào Tử vào nội viện. Vừa vào nội viện, hắn càng nhìn càng hoa mắt. Trong đó có rất nhiều danh hoa dị thảo hắn chưa từng thấy qua. Linh khí hỗn độn trong toàn viện cực kỳ sung túc. Hiển nhiên trong viện có dị bảo phóng thích linh khí.
Mai phu nhân ngồi ở chủ nội điện, nhìn thấy Tiêu Lãng đến thoáng cười, có chút thân thiết. Nhưng mức độ thân thiết vừa phải, nắm chắc chừng mực.
- Tham kiến phu nhân!
Tiêu Lãng khom người hành lễ, vẫn không quỳ xuống. Dĩ nhiên, nếu như hắn quỳ xuống vậy cho thấy hắn đã nương nhờ vào Mai phu nhân.
- Ngồi đi. Đào Tử lấy chút Linh Sơn Vũ Tiêm cho Tiêu Lãng nếm thử.
Mai phu nhân mặc một bộ áo lông cáo trắng như tuyết, thản nhiên hào hoa phú quý, khí độ bất phàm, rất có phong độ và khí chất của người thượng vị, càng làm cho nam tử nảy sinh ý muốn chinh phục. Dù sao đặt nữ tử thân phận nàng cao quý như vậy, khí thế bất phàm ở dưới thân là chuyện rất sảng khoái.
Mai phu nhân rất tùy ý hỏi thăm một chút về chuyện của Tiêu Lãng trong thời gian qua. Chuyện hôm nay nàng chỉ hờ hững hỏi vài câu, cũng không nhiều lời. Càng không đưa ra ý tứ bảo Tiêu Lãng nhập Mai gia ý tứ, khách khí giống như gặp một bạn cũ. Trái lại điều này khiến Tiêu Lãng ngượng ngùng.
Tiêu Lãng ngồi một hồi, đột nhiên nhớ tới ra chuyện mình không thể ngưng tụ thần thể, mở miệng hỏi:
- Phu nhân, ta có chuyện muốn thỉnh giáo ngài!
Mai phu nhân hờ hững uống trà, cười nói:
- Ngươi nói đi.
Tiêu Lãng vội vàng nói tường thận về vấn đề xuất hiện trân thân thể của mình một lần. Ngay cả nguồn gốc của Bàn Nhược Chưởng hắn cũng không che giấu. Mai phu nhân nhíu lông mày, đặt chén trà xuống. Vẻ mặt Đào Tử cũng vô cùng kinh ngạc.
Mai phu nhân trầm ngâm rất lâu, lúc này mới ngưng trọng nói:
- Nếu tiện để ta sử dụng thần thức tra xét một lần được không?
Tiêu Lãng gật đầu. Thật ra cũng không có gì bí mật. Chỉ cần Mai phu nhân không tra xét linh hồn của hắn là được. Rất nhanh một hàn ý đảo qua bên trong thân thể hắn. Tiêu Lãng không chống cự.
Sau khi Mai phu nhân dò xét ba lần, lúc này mới mở mắt ra nói:
- Tình huống của ngươi hết sức đặc biệt. Hiện nay ta không thể cho ngươi đáp án rõ ràng. Việc này nếu muốn chứng thực cũng rất khó. Để ta tra tư liệu thưởng cổ một chút.
Tiêu Lãng thấy sắc mặt Mai phu nhân có chút không tự nhiên, trong lòng thầm than một tiếng không ổn. Hắn có chút khẩn trương hỏi:
- Ta còn có hy vọng ngưng tụ thần thể không? Phu nhân cứ nói đừng ngại.
Mai phu nhân cúi đầu, một lúc lâu sau mới khe khẽ thở dài, tỏ ra vô cùng đáng tiếc than thở:
- Tiêu Lãng, ngươi rất có thể là một loại thể chất thượng cổ, thần khí thể! Loại thể chất này cơ bản... không có khả năng ngưng tụ thần thể. Ngươi phải chuẩn bị tư tưởng.
- A...
Tuy rằng đã sớm đoán được kết cục này, trên mặt Tiêu Lãng vẫn đầy vẻ cô đơn. Hắn quả nhiên là một phế thể!
Chỉ có điều rất nhanh hắn đã hoàn toàn buông lỏng, thở ra một hơi thật dài. Hắn càng thêm kiên định, sau khi mọi chuyện xong xuôi sẽ lập tức trở lại Thiên Châu.
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ